Đoạt hôn 101 lần - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Pair of Vintage Old School Fru

Đoạt hôn 101 lần (xem 3404)

Đoạt hôn 101 lần

vừa lúc Hàn Thành Trì thắng Cố Lan San, cũng là nói cho Cố Ân Ân nghe.


Cố Ân Ân nghe đến lời này, “Phốc” cười ra tiếng: “Ai, ai, ai, Nhị Thập, anh không cần như vậy chứ, được lợi còn khoe mẽ!”


Thịnh Thế ngẩng đầu mỉm cười, mâu quang dao động mỉm cười, lại không có nói gì.


…………


Khi đoàn người đến phòng ăn, người làm đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ.


Mọi người rửa tay, ngồi xuống.


Cố phu nhân động đũa trước, mọi người thế này mới đều đồng loạt cầm đũa lên.


Không khí trên bàn cơm vô cùng hài hòa, Cố phu nhân nhìn đến Cố Ân Ân và Hàn Thành Trì, lại nhìn đến Vương Giai Di, liền cảm thán: “Chớp mắt thôi, các con vậy mà đã lớn như vậy rồi.”


Đũa trong tay mọi người đều dừng lại, mọi người lại sôi nổi nói về những chuyện trong quá khứ.


Mặc dù Cố Lan San chín tuổi mới đến đây, nhưng là, cũng vào thời điểm đó, bắt đầu khắc sâu vào ký ức của mọi người.


Những kỷ niệm trong quá khứ, ngoại trừ trong lòng mỗi người có một bí mật nhỏ về tình yêu nào đó, những cái khác đều giống nhau được mọi người chia sẻ.


Cho nên tiếng nói chung cũng vô cùng nhiều.


Duy chỉ có Cố Lan San ngồi cạnh Thịnh Thế, giơ đũa, chỉ nghe, cũng không nói, ngẫu nhiên ánh mắt có chút hốt hoảng nhìn chằm chằm thức ăn trước mặt, nhưng khi Cố Ân Ân quay đầu lại nhìn cô, trên mặt cô lập tức liền lộ ra nụ cười yếu ớt, giống như là không có việc gì, gắp hai miếng cơm.


Hàn Thành Trì nói chuyện, mười câu thì có đến tám câu nói đến Cố Ân Ân, đều là những chuyện trải qua giữa hắn và Cố Ân Ân.


Cố Ân Ân trên mặt lộ vẻ tươi cười ngọt ngào.nguồn đọc nhanh nhất và dịch nhanh nhất truy cập vào : th.i.c.hdoctruyen.com


Giọng nói của Hàn Thành Trì trước sau vẫn dịu dàng dễ nghe.


Cố Lan San lại không hi vọng nghe được, trong lòng đủ loại ngũ vị tạp trần, khiến cho cổ họng giống như bị mắc nghẹn, nuốt không trôi bất kỳ thứ gì, chẳng qua cũng chỉ ăn vài miếng.


Thịnh Thế ngồi một bên, nhìn Cố Lan San vào đáy mắt, sắc mặt lại thủy chung nhàn nhạt, không có quá nhiều phập phồng.


Ăn cơm xong, Thịnh Thế dắt Cố Lan San cáo từ ra về.


Cố Ân Ân lôi kéo Cố Lan San giữ lại bộ dạng luyến tiếc, Cố Lan San ôm lấy Cố Ân Ân, nói có thời gian sẽ đến thăm cô, Cố Ân Ân thế này mới buông ta, thả người.


Cố Ân Ân và Hàn Thành Trì tiễn Thịnh Thế và Cố Lan San ra ngoài, Thịnh Thế mở cửa xe, Cố Lan San đầu cũng không quay lại chút nào ngồi vào xe.


Thịnh Thế nói với Cố Ân Ân và Hàn Thành Trì một tiếng: “Tạm biệt”, liền cũng khom người ngồi vào trong xe.


Sau đó Audi A8 chậm rãi rời khỏi cổng Cố gia.


………


Dọc theo đường đi, Thịnh Thế cùng Cố Lan San rất im lặng.


Thịnh Thế chuyên tâm lái xe, không biết Cố Lan San là thật sự mệt mỏi, hay là vẫn chìm trong suy nghĩ của mình, ngồi trên xe, đầu nghiêng về một bên, dựa vào cửa kính xe, nhắm hai mắt lại.


Thịnh Thế quay đầu, nhìn chằm chằm Cố Lan San lúc lâu, cuối cùng nhưng cũng không có mở miệng nói chuyện, chính là lẳng lặng lại xoay đầu lại, nhìn về phía trước.


Kỳ thật, đôi khi, nhân sinh chính là một hồi hí kịch như vậy, người mình yêu, lại không thuộc về mình, mà người yêu mình, làm thế nào mình cũng không yêu được.


Chương 85: Cho Cô Cơ Hội Kiếm Tiền (6)


Editor: Hanna


Kỳ thật, đôi khi, nhân sinh chính là một hồi hí kịch như vậy, người mình yêu, lại không thuộc về mình, mà người yêu mình, làm thế nào cũng không yêu được.


Biết rõ cứ khăng khăng đi theo bên cạnh người yêu mình, mình sẽ được che chở, được bảo hộ, được cưng chiều, sẽ không ủy khuất chính mình, nhưng lại cứ sinh ra cảm giác không cam lòng.


Là không cam lòng.


Mọi người đều có khát vọng trong lòng mình.


Đôi khi, khát vọng trong lòng mình, thực sự không phải là điều tốt nhất.


Chẳng qua là, cam tâm tình nguyện vì cô mà sau này bó hẹp phạm vi, liền bỏ rơi mắt thẩm mỹ.


Vì vậy, mà không thấy cái nào tốt hơn.


Ở trong mắt Cố Lan San, Hàn Thành Trì là tốt nhất, bất luận hắn làm cái gì.


Nhưng ở trong mắt của anh, Cố Lan San là tốt nhất, bất luận cô làm cái gì.


Trong lòng Cố Lan San biết rõ ràng, Hàn Thành Trì đời này đều không thuộc về cô, nhưng mà cô lại muốn canh giữ bên cạnh Thành Trì của cô.


Mà anh đâu?


Biết rõ cô yêu Hàn Thành Trì.


Nhưng là, cô ngồi bên giường anh, chịu phạt thay anh khi bị cha phạt mà không hề biết tê chân, cô ngẩng đầu một cái, đem anh từ trước đến nay da mặt dày nhìn đến khi tức giận thành xấu hổ, mới nhẹ nhàng nói một câu “Thực xin lỗi”, lạ lùng đi vào trong lòng anh.


Biết rõ cô trong lòng có người khác, vẫn là cố tình phóng túng chính mình, làm cho người cô, từng chút từng chút một bước vào tận sâu trong lòng anh.


Con người thật sự có lúc kỳ quái như vậy, biết õ ràng nên kiềm chế chính mình, nhưng cố tình lại vẫn không chống lại được với ý muốn của con tim.


Hàn Thành Trì đã trở về, anh rất không vui.


Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân muốn đính hôn, cô mất hứng, anh lại rất vui vẻ.


Anh biết, anh vui vẻ thật rất vô sỉ.


Trời mới biết khi anh nghe được cái tin kia, thần kinh anh buộc chặt lâu như vậy rốt cuộc cũng thả lỏng!


Nếu anh ở trong lòng cô, ba ngàn tình địch làm sao cản trở?


Nếu trong lòng cô có anh, anh làm sao cần như thế?


Cần gì chỉ cần thời điểm nghe được ba chữ “Hàn Thành Trì”, trong lòng sinh ra bàng hoàng luống cuống sợ hãi?


Bỏ qua Hàn Thành Trì, cục diện bế tắc giữa anh và cô, lại như thế nào thay đổi?


Anh cúi mình sao?


Như thế nào cúi mình đây?


Anh nhớ rõ ràng “Một lần kia”, sau khi hôn cô vẫn nhu thuận vâng lời, đột nhhieen nhìn anh phẫn nộ, nói, “Nhị Thập, anh so với tôi thật hèn hạ”, anh không chút lưu tình cho cô một cái bạt tai, khi nói cho cô nghe bí mật mà cô không biết, vẻ mặt của cô trong nháy mắt đó rốt cuộc có bao nhiêu hoảng hốt.


Cho dù đến nay, anh đối với cô thật sự cúi mình, cô lại sẽ tin anh sao?


…………


Xe vững vàng dừng lại trong sân.


Cố Lann San liền ngồi thẳng người, mở mắt, sắc mặt cô có chút khó coi, con ngươi rủ xuống, giọng điệu thản nhàn nhạt nói: “Tôi vào nhà trước.”


Liền tháo dây an toàn, đẩy cửa, xuống xe, đóng cửa, rời đi.


Thịnh Thế nhìn chằm chằm bóng lưng Cố Lan San hồi lâu, mới đi theo xuống xe, đem chìa khóa giao cho người làm chờ bên cạnh.


Khi Thịnh Thế vào nhà, bà quản gia vừa mới cầm lấy túi của Cố Lan San.


Bà quản gia nhìn thấy Thịnh Thế, vẻ mặt sửng sốt, thật lâu cũng không có thấy Thịnh tiên sinh và San tiểu thư ở cùng một chỗ, nhưng dù sao cũng là một quản gia nhiều lâu năm, rất nhanh liền cung kính hỏi thăm Thịnh Thế: “Thịnh tiên sinh.”


Thịnh Thế mặt không chút thay đổi gật đầu, nhìn thoáng qua Cố Lan San, nghĩ đến cô ở Cố gia căn bản đều chưa ăn gì, liền đối với bà quản gia thản nhiên mở miệng: “Có chuẩn bị cơm cơm tối không?”


Chương 86: Cho Cô Cơ H

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Một Lít Nước Mắt

Truyện Cổ Tích: Phân Xử Tài Tình

Xem tử vi ngày 25/03/2017 Thứ Bảy của 12 cung hoàng đạo

Anh khóc làm gì, không phải tình yêu nào cũng rộng lượng được đâu

5 chòm sao không bao giờ thừa nhận sai lầm của mình