Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Pair of Vintage Old School Fru

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora (xem 2695)

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

i cóng, tôi để ý từ đầu buổi diễn đến giờ nó đã chạy loăng quăng khắp nơi chụp ảnh. Thục Anh cũng đã trở về đang đứng cạnh đó nhìn tôi với vẻ muốn đánh, tôi gượng cười, buổi hẹn hò của tụi nó kết thúc sớm hơn tôi nghĩ, nhìn bộ dạng này của Thục Anh tôi đã đoán được kết quả, có lẽ Hải Đăng đã thất bại rồi.
-Thục Anh! Tôi lại gần nó nịnh hót.-Khi nãy cậu hát hay lắm, tớ để ý có rất nhiều tên chết vì cậu rồi đó.
-Hừ! Thục Anh cười nhạt, liếc tôi bằng ánh mắt khiến tim tôi ngừng đập.-Cậu cũng sắp chết vì tôi rồi đó.
-Thiên Phong, Thiên Lam! Hôm nay hai cậu làm tốt lắm, lớp chúng ta nhờ có hai cậu mà nắm chắc giải thưởng trong tay rồi. Linh Nga đi đến vỗ vai hai người khen ngợi.
Thiên Phong mỉm cười, Thiên Lam thì tỏ ra thờ ơ, thi thoảng lại liếc tôi có vẻ giận dỗi.
-Các cậu tập trung lại đây, chúng ta cùng chụp một bức hình tập thể đi.
Linh Nga lại lôi chúng tôi vào một chổ, rồi cô bé nhờ một anh lớp trên bấm máy. Trong lúc sắp xếp đội hình, hàng đầu tiên ngồi xuống, tôi ở hàng sau, đứng giữa Thiên Phong và Thiên Lam. Đến khi kết thúc màn chụp hình tập thể, tôi liếc qua Thiên Phong khẽ nói.
-Thiên Phong…bản nhạc của cậu hay lắm….rất cảm động.
Thiên Phong lặng im vài giây, sau đó đưa ánh mắt đen thẳm nhìn tôi mỉm cười.
-Cám ơn Nhật Hạ.
Tiếng nói của cậu ấy rất nhẹ nhàng, hệt như làn gió ùa qua mái tóc rồi vụt đi. Tôi lặng im chưa hoàn toàn tỉnh táo trước ánh mắt đen thẳm kì lạ và nụ cười ấm áp của cậu ấy. Giờ phút này tôi có thể khẳng định: Mình say Thiên Lam quá rồi, càng lúc càng say đắm.
Mới ngẩn ngơ có vài phút quay lại đã thấy mọi người giải tán hết, Thục Anh và Thiên Phong không hẹn mà cùng bỏ tôi về nhà trước, tôi gãi gãi đầu thấy áy náy, có lẽ hai người họ đều giận tôi rồi.
-Nhật Hạ! Linh Nga ở đâu nhào đến khoác vai tôi tươi cười.-Chưa về sao? Hôm nay cậu vất vả rồi.
-Có gì đâu! Tôi cũng gượng cười.-Cậu chụp được nhiều hình chưa?
-Rất nhiều rồi! Linh Nga giơ chiếc máy ảnh lên, tiện tay chụp một bức tự sướng với tôi.-tớ có một món quà bất ngờ tặng riêng cho cậu đó, mai cậu đến nhà Thiên Lam đi nhé, cậu ta sẽ đưa cho cậu một thứ rất hay ho.
-Thứ gì thế? Tôi nhìn Linh Nga tò mò, nhưng nhỏ chỉ cười.
-Bí mật, chắc chắn cậu sẽ thích!
Sáng hôm sau.
-A A A A A A !!!!!!!!!
Tôi hét toáng lên vì đống hình trước mặt, trong đó có vài bức hình của tôi, Thiên Lam và Thục Anh trong buổi diễn, còn lại toàn là hình của Thiên Phong với đủ các thể loại mà Linh Nga đã chộp được: giây phút trước khi biểu diễn của Thiên Phong, Thiên Phong uống nước, Thiên Phong ngủ gật. Bức nào cũng đẹp và cốn hút. Tôi toét miệng cười hạnh phúc ôm đống ảnh quý giá vào lòng, đây đúng là món quà vô giá, Linh Nga thật quá tốt với tôi.
-Có cần phải kích động đến mức đó không?
Thiên Lam nhíu mày đưa tách cà phê lên miệng. Cũng phải cảm ơn Thiên Lam, nhờ cậu ấy tối qua chịu khó đi rửa ảnh nên bây giờ tôi mới có trong tay những tấm ảnh quý giá này.
-Nhật Hạ, tớ muốn cậu giúp một việc.
-Cậu cứ nói đi. Chỉ cần không phải là đi giết người và cướp nhà băng thì bất cứ chuyện gì tớ cũng đồng ý.
Tôi cười toe toét, vẫn chưa hết vui mừng vì mớ hình của Thiên Phong. Nghe tôi nói vậy, Thiên Lam rất hài lòng đặt tách café xuống bàn mỉm cười.
-Vậy thì tốt rồi. Ban đầu tớ còn lo cậu từ chối nữa chứ.
-Nói đi, cậu muốn tớ giúp gì?
-Cậu còn nhớ con nhỏ hồ ly tinh đanh đá hôm trước chứ?
-Nhớ! Rồi sao?
-Nó đang ám tớ
-Lý do?
-Nó là con gái của bạn thân của bố mẹ tớ, vừa là bạn thân vừa là đối tác làm ăn, thế nên bố mẹ tớ muốn ép gả tớ cho cô ta.
-Cậu đang đùa tớ hả? Thời này mà vẫn còn ép hôn?
-Đương nhiên không đến mức ép hôn, chỉ là mẹ tớ và bố mẹ cô ta muốn tớ gần gũi với cô ta vì suy nghĩ: “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, đợi đến khi cần thiết rồi tiện thể tổ chức đám cưới luôn, nhưng tớ không chịu được sự đeo bám của cô ta, cậu phải giúp tớ.
-Thế cậu muốn tớ giúp thế nào?
-Làm người yêu của tớ, xuất hiện ở buổi ăn tối họp mặt gia đình tớ và cô ta hôm nay.
-À…Tôi mỉm cười dịu dàng.-Tớ xin rút lại lời đồng ý hàm hồ khi nãy.
-Không được! Thiên Lam nhào đến chổ tôi.-Cậu đã đồng ý rồi, không được phép nói hai lời.
-Làm gì thì làm. Tôi lừ mắt nhìn cậu ta.-Đóng giả người yêu cậu thì tớ xin kiếu. Thực ra cậu cũng đâu có cần sử dụng cách này đâu, chỉ cần cậu giả vờ đòi tự sát hay bỏ nhà đi bụi thì bố mẹ cậu phải nhượng bộ thôi mà.
-Hazzz…những cách đó tớ đã nghĩ đến rồi, nhưng làm như thế thì cực đoan quá. Thứ nhất, tớ không muốn đem sinh mạng quý giá của mình ra đùa giỡn => tự tử chết thật thì tính sao? Thứ hai, tớ không thể chịu khổ, chịu đói, chịu khát khi lang thang ngoài đường =>cách bỏ nhà đi bụi vô dụng, vì vậy chỉ còn cách này thôi.
-Cái kịch bản cũ mèm này cậu nghĩ là có tác dụng sao? Tôi thở dài.
-Chỉ cần cậu chịu giúp tớ, tớ chắc chắn sẽ thành công. Thiên Lam nói với tôi có vẻ chắc chắn.
Tôi vẫn không có ý định đổi ý nên đứng dậy bỏ vào bếp tìm đồ ăn. Thiên Lam vẫn lẽo đẽo đi sau lưng tôi thuyết phục làm tôi vô cùng đau đầu. Tôi nhíu mày, nhất quyết từ chối, giả làm bạn gái Thiên Lam sao? Nếu để cho Thiên Phong biết chuyện này cậu ấy có thể sẽ hiểu lầm, lúc đó tôi biết phải giải thích với cậu ấy thế nào?
Tôi mở tủ lạnh ra và phát hiện có một chiếc bánh kem dâu tây ngon tuyệt, không cần hỏi ý kiến Thiên Lam, tôi đưa tay vào hạnh phúc lôi nó ra, không ngờ Thiên Lam đã giật lấy dĩa bánh của tôi giơ lên cao đặt điều kiện.
-Cậu muốn ăn thì phải đồng ý với tớ trước đi đã.
-Tuyệt đối không! Tôi tiến lại gần cậu ta, bẻ tay rắc rắc chuẩn bị động thủ.-Mau đưa cho tớ chiếc bánh!
-Cậu không chịu giúp tớ thì đừng hòng.
Thiên Lam vừa nói vưa chạy loăng quăng khắp nhà, tôi cũng hùng hổ đuổi theo cậu ta lấy lại đồ ăn, khổ nỗi nhà Thiên Lam rộng quá, lại có nhiều chướng ngại vật nên gần nửa tiếng mà tôi vẫn chưa tóm được cậu ấy.
-Đừng cố gắng nữa Nhật Hạ! Chỉ cần cậu đồng ý, tớ sẽ đưa nó cho cậu.
Thấy tôi đứng thở dốc vì mệt, Thiên Lam cười đểu cầm chiếc bánh đưa đến huơ huơ trước mặt tôi dụ dỗ, ngay lập tức tôi nhào lên tóm lấy tay cậu ta. Nhưng vì vội vã quá tôi không để ý nên bị vấp phải chiếc ghế ngã nhào về phía trước, Thiên Lam vội lao đến đỡ tôi, chiếc bánh trên tay cậu ấy trượt qua tay tôi bị hất văng ra cửa.
-Chúa ơi!! Cái gì thế này???
Một giọng nói the thé vang lên, hai đứa tôi giật mình lỡ đà ngã xuống đất, tôi nằm đè lên người Thiên Lam trong tư thế cực kì khó coi. Thiên Lam đầu bị va xuống sàn u lên một cục, cậu ta nhăn nhó đưa tay lên xoa xoa, tay kia tiện thể ôm chặt lấy tôi đang nằm trên người. Tôi giật mình, còn chưa kịp đấm cho cậu ta một cái để đứng lên thì cái giọng the thé kia lại vang lên.
-Thiên Lam…hai đứa…hai đứa đang làm gì thế?
Một người phụ nữ tóc uốn lọn, khoảng tầm 40 tuổi, trên người mặc chiếc đầm xanh đen quý phái đã bị nhuộm trắng một bên vai bởi vệt bánh kem đang đứng trước mặt chúng tôi nghiến răng kèn kẹt.
-Mẹ…Mẹ về sớm thế? Thiên Lam ngước mắt lên nhìn người phụ nữ đó, vẫn một tay ôm tôi trong lòng một tay đưa lên xoa xoa đầu.
Mẹ Thiên Lam? Tôi ngước lên nhìn người phụ nữ trước mặt tò mò.
-Mẹ…mẹ…cái gì? Cô bé kia, đứng lên mau, hai đứa thật khó coi quá! Người phụ nữ mà tôi mới được biết là mẹ Thi

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hợp Đồng Bạn Gái Osin

30 tuổi mẹ giục tôi lấy chồng

Người Vợ Bị Ung Thư Vú

Cầm 700 triệu đồng thử lòng con dâu trước khi nhắm mắt xuôi tay, mẹ chồng được một phen kinh ngạc

Cho anh đi, giờ còn ai coi trọng chuyện trinh tiết nữa đâu