Điện hạ, thần biết sai rồi! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Điện hạ, thần biết sai rồi! (xem 3244)

Điện hạ, thần biết sai rồi!

i, “Chốc lát sẽ đến lượt ngươi, gấp cái gì?”


Lâm San nháy mắt ngậm miệng, trên đầu bỗng dưng toát mồ hôi lạnh, tim nhảy dựng lên. “Trời ơi, người này sẽ không muốn giết nàng thật chứ? Rốt cuộc là chuyện gì?”


Ngay lúc nàng hết sức nghi hoặc, đối phương bỗng nói: “Thế nào? Sợ? Muốn chết đẹp mặt chút, không bằng chúng ta làm một giao dịch?”


Lâm San có thể cảm giác được lưng mình ướt đẫm mồ hôi, kiên trì hỏi: “Ngươi… Ngươi muốn gì?”


Người nọ cười cười, không chút để ý nói: “Nghe nói, hoàng thượng ban cho ngươi một khối thiên thạch?” Lúc hắn nói xong, thần thái thoải mái khác hẳn ác ma giết người không nháy mắt vừa rồi, ngón tay lại nhịp nhịp trên bàn.


Một khắc kia, bỗng một ý niệm kinh người lướt qua trong đầu Lâm San, nàng không kịp nghĩ nhiều, bật thốt lên: “Đỗ Cảnh? Ngươi là Đỗ Cảnh!”


Lời vừa dứt, đối phương tựa hồ giật mình, lập tức cười rộ, trêu đùa: “Không sai, đã để ngươi phát hiện, xem ra phải giết ngươi diệt khẩu.”


Chương 59


Trực giác của Lâm San không sai, người trước mắt này nhất cử nhất động, thần thái nói chuyện thậm chí tính hai mặt đều y hệt Đỗ Cảnh, huống chi vừa rồi hắn còn chính mồm thừa nhận nên hoàn toàn có thể xác định hắn thật sự là Đỗ Cảnh. Nhưng vì sao mặt hắn không giống mặt Đỗ Cảnh?


“Kỳ quái.” Người nọ nở nụ cười, ra chiều thú vị, “Ngươi chưa từng nghe qua có thuật dịch dung?”


Lâm San gật gật đầu tỏ vẻ nghe qua.


“Vậy ngươi có nghe qua người có thuật dịch dung giỏi nhất thiên hạ này được người giang hồ tôn xưng Bạch Diện Thư Sinh Quý Bạch Vũ?”


Lâm San lắc đầu.


Đối phương nhíu mày: “Cái gì?”


Lâm San sợ tới mức lập tức gật đầu: “Nghe qua, nghe qua…”


Hắn lúc này mới cảm thấy mỹ mãn, gật đầu chậm rãi nói: “Đúng vậy, ta chính là thiếu chủ Hồng Lân Cung Quý Bạch Vũ!”


Lâm San quả thật chưa từng nghe qua cái tên Quý Bạch Vũ này nhưng danh tiếng Hồng Lân Cung nàng đã nghe Tiểu Lục nói qua vô số lần. Hồng Lân Cung là tổ chức bí mật mới xuất hiện trên giang hồ vài năm gần đây, tất cả đều am hiểu dụng độc hơn nữa võ công phi thường kỳ quái, đặc biệt thiếu chủ Quý Hồng Lân lại là nhân vật truyền kỳ trên giang hồ. Nghe nói người này mặc dù là nữ tử tính tình ngoan độc, dùng độc vật luyện độc công, giết không ít võ lâm cao thủ, ngay cả Thiếu Lâm chưởng môn Huyền Không đại sư cũng từng bị nàng đả thương.


Lâm San lúc này mới chân chính ý thức được tình cảnh nguy hiểm của mình, không chỉ có ân oán riêng tư với Quý Bạch Vũ mà còn rơi vào một ma cung giang hồ nghe thấy biến sắc hơn nữa còn có khả năng đó là một âm mưu thật lớn mà thứ khiến nàng dính dáng đên Hồng Lân Cung đó chính là khối thiên thạch nàng suýt ném đi.


Mẹ nó, rốt cuộc một khối đá thì có bí mật gì? Lâm San thật sự nghĩ không ra nhưng điều duy nhất có thể xác định là Quý Bạch Vũ không tiếc giả trang thành Đỗ Cảnh ẩn núp trong cung để tiếp cận có thể thấy được này nó quan trọng với hắn như thế nào. Hiện tại nếu mình nói cho hắn biết chỗ nàng ném, dựa vào cách hắn đối xử với con chó trung thành kia vừa rồi phỏng chừng cái mạng nhỏ của mình cũng xong đời. Vì sinh mạng suy nghĩ, Lâm San quyết định giả chết.


“Không biết.” Lâm San quả quyết nói.


“Ta biết ngươi chỉ mạnh miệng.” Quý Bạch Vũ hiển nhiên dự liệu được kết quả, cười nói, “Cho nên mới chuẩn bị cho Tống cô nương ngươi một bàn ăn lớn như vậy.”


Lâm San nhìn con chó nằm chết, một thân mồ hôi lạnh.


Lúc này, Quý Bạch Vũ đã đứng lên: “Ngươi xem món gà này bên trong có độc vô sắc vô vị, nếu ăn phải thì ruột gan của ngươi sẽ đứt thành từng khúc, cuối cùng phơi bụng mà chết.”


Lâm San: “…”


“Nhìn món tảo cao này đi, bên trong là độc dược đặc chế của Hồng Lân Cung ta, nếu ăn nó, chỉ cần đi nửa bước ngươi sẽ chết mà khi chết khóe miệng vẫn mỉm cười. ”


Má ơi, đây không phải nửa bước mỉm cười hóa điên sao? Lâm San hoàn toàn tuyệt vọng.


“Nhìn món sườn này đi, ăn nó rồi da thịt của ngươi thịt sẽ từng chút từng chút thối rữa, bên ngoài nhìn không thấy gì, cuối cùng nhẹ nhàng trương da…”


“Không cần nói!” Lâm San ngắt lời hắn, cảm thấy cả người đều hỏng mất.


“Ngươi giết ta đi!” Nàng nói.


Quý Bạch Vũ lắc đầu: “Không được, ta còn chưa chơi đã, không bằng trước hết chúng ta thử món sườn này?” Hắn nói xong dùng chiếc đũa gắp một miếng sườn định đưa vào miệng Lâm San.


Lâm San sợ tới mức chưa kịp hoàn hồn, liều mạng ngăn hắn lại liền bị Quý Bạch Vũ dễ dàng giữ chặt thắt lưng, mắt thấy chiếc đũa kia sẽ hạ xuống thì ngay sau đó bên ngoài phòng Quỷ Mị bỗng nhiên gõ cửa.


“Thiếu chủ, cung chủ muốn gặp ngài ngay lập tức.”


“Đã biết.” Quý Bạch Vũ không hờn giận trả lời, rốt cục buông tay, thừa dịp này Lâm San vội vàng từ trong lòng nhảy ra, trốn dưới bàn, sợ hãi thở hổn hển.


“Đùa không vui chút nào.” Quý Bạch Vũ liếc nàng một cái, đứng dậy sửa sang lại quần áo, định đi ra.


Quỷ Mị bên ngoài lại mở miệng: “Thiếu chủ, cung chủ lệnh cho ngài dẫn theo Tống nhị tiểu thư.”


Một khắc kia, không biết có phải hoa mắt hay không nhưng Lâm San rõ ràng thấy mặt Quý Bạch Vũ có thần sắc chán ghét.


Trong Hồng Lân Cung, địa cung khúc chiết, khắp nơi bố trí cơ quan. Lâm San đi theo Quý Bạch Vũ ở phía trước, mặt sau là Quỷ Mị một khắc không rời, nàng dĩ nhiên đã hoàn toàn trở thành tù binh.


Lúc này đã đến địa cung của cung chủ, cửa đá chậm rãi mở ra, một mùi nồng đậm phả vào mặt thiếu chút làm Lâm San ho khan. Lâm San nghĩ thầm nơi này có thể ở sao.


Sau cửa đá kia là một gian thạch thất rất lớn, treo đầy hoa tươi, tại nơi cả ngày không thấy ánh mặt trời nhưng lại có thể bảo trì nguyên trạng diễm lệ làm người ta có cảm giác quỷ dị, đến khi nàng nhìn rõ hơn thì lại đổ mồ hôi lạnh lại. Trời ạ! Sau đóa hoa diễm lệ là một con rắn nhỏ bằng ngón út vô thanh vô tức nhìn bọn họ, dựa theo số lượng hoa, ít nhất cũng có mấy trăm con.


Một khắc kia, Lâm San bỗng đồng tình với Quý Bạch Vũ, chỗ quỷ quái này là dành cho người sao? Trách không được có thể dịch dung thành hoàng tử hoa hoa lệ lệ như vậy, tuyệt đối là bị ép buộc nha!


Hai người bọn họ đi vào, cửa thạch thất chậm rãi đóng lại, hồng y nữ tử đang ở giữa thạch thất cũng đi qua. Lâm San vụng trộm nhìn, nhất thời bị mỹ mạo của Quý Hồng Lân làm kinh diễm, nàng nghĩ Quý Hồng Lân là mẫu thân của Quý Bạch Vũ ít nhất cũng phải bốn năm mươi tuổi, không ngờ đối phương nhìn thế nào cũng chỉ như một cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi, môi hồng răng trắng, da thịt nõn nà, hoàn toàn khác hẳn với tưởng tượng, thế nên nàng hoài nghi đến tột cùng Quý Hồng Lân có phải là người hay không.


Lúc này, Quý Bạch Vũ đã cung kính hành lễ với cô gái kia: “M

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bé lại anh nói nè! Anh yêu em!

Nhìn cô vợ đồng nát đen nhẻm, gầy gò, tôi xua tay nhưng mẹ vẫn ép cưới, nào ngờ đêm tân hôn phải khóc thét khi thấy em…

Bạn gái nhận đóng giả người yêu cho người đàn ông khác

Đọc Truyện Hàng Xóm Bá Đạo Full Online

Bố dượng tao đấy, chả có máu mủ gì nên kệ lão