#8212;————————————
Bảo Uyên thức dậy thật sớm.Cô vươn vai chào một ngày mới.Đêm qua, cô ngủ rất nhon giấc.Cô mỉm cười.
Buổi sáng không có gì đặc biệt.Bầu trời vẫn còn giăng những màn sương.NHẹ nhàng bước xuống giường.Cô vào làm vệ sinh cá nhân.
Bảo Đăng thức dậy từ lâu.Bên cạnh là Bảo Nam đang ngủ.Ánh mắt anh hướng về phía cửa sổ.Nói xem?Tối qua anh đã giận dữ ra sao?Phải!Chính anh là người thấy em gái cùng Nhật Phong trò chuyện vui vẻ dưới cổng.Bảo Uyên chưa bao giờ cười.Nếu có người làm cho nó cười, người với tư cách làm anh trai như anh phải thấy vui mới đúng.Nhưng anh lại giận dữ.
- La lá là!Ui da!Vui quá!_Bảo Uyên lẩm bẩm
Hôm nay, thật sự cô rất vui.Chả hiểu tại sao nữa?Cô tiến đến phòng của Bảo Đăng và Bảo Nam.Hít một hơi thật sâu.Cô gõ cửa.
-Anh hai, anh ba ơi!
Bảo Đăng nghe thấy tiếng cô thì định ra mở cửa nhưng có một bóng đen lướt qua mặt anh thật nhanh khiến anh chẳng kịp phản ứng.
-Anh, chào buổi sáng!_Bảo Uyên cười rạng rỡ
-Chào buổi sáng, tục cưng của anh.Anh đã dậy thật sớm để chờ em đây!_Bảo Nam nhí nhảnh nói
-Wow!Anh hai dậy sớm thế?_Bảo Uyên hỏi
-Xời!Anh mà lị!Mà em qua đây có chuyện gì không?_Bảo Nam hỏi
-Không?Mà bộ hai anh không định đi đâu à?_Bảo Uyên hỏi
-Đi đâu?_Bảo Đăng nói
-Ủa!Anh ba, anh dậy rồi hả?Mà sao lại ngồi dưới đất thế kia?_Bảo Uyên chạy vào kéo Bảo Đăng lên
-Không có gì?_Bảo Đăng đáp
-Hôm nay em ở nhà hả?_Bảo Nam hỏi
-Dạ!_Bảo Uyên đáp
-Hôm nay ba mẹ đi dự tiệc đến tối mới về.Ba tụi mình cũng đi đấy!_Bảo Nam nói
-Mấy giờ ạ?_Bảo Uyên hỏi lại.
-8 giờ_Bảo Đăng nói
-Vậy anh bảo ba mẹ đi trước đi.Còn em đi sau, em còn có việc!_Bảo Uyên nói
-Ừ!
————————————————————————————————————
Bảo Uyên sau khi tạm biệt ba mẹ và hai anh thì lên lầu để ngủ.Nhưng….khi cô qua hong của hai anh thì thấy có một quyển sổ rơi xuống đất.Bản tính tò mò nổi lên!Đẩy khẽ cửa.Cô bước vào và nhặt cuốn sổ lên.
Ai bảo con người lạnh lùng không bao giờ biết tò mò?
-Ủa!Một quyển nhật kí…..của anh ba?_Bảo Uyên như không tin vào mắt mình_Thị lực của mình có vấn đề à?Anh ba làm sao mà viết nhật kí?Đùa hả?
Có nên xem không?Ý chí của cô đang phân vân…..
-Hay là xem?
-Nhưng như thế là xâm phậm quyền riêng tư!
-Nhưng mình tò mò quá!
-Anh ba sẽ giận mất!
-Nhưng mình muốn hiểu hơn về anh Đăng!
-Nhưng mà anh ba sẽ cáu lên.Mà khi anh cáu thì đáng sợ lắm!
-Hay là xem nhỉ?
-Không được!
-Thế nào đây ta!
-Xem hay không đây?
-Trời ơi!Loạn mất!_Bảo Uyên hét lên_Thôi xem đại vậy?
Bảo Uyên hít một hơi thật sâu.Cô từ từ mở trang đầu của cuốn nhật kí ra.Từng dòng chữ một hiện ra..
Ch
ra..
Chương 19: Nhật Ký Của Bảo Đăng
Ads Lần đầu tiên tôi viết nhật ký!Tôi là Bảo Đăng, con trai thứ hai của tập đoàn N.Đ.U, anh trai của Bảo Uyên và em trai của Bảo Nam.
Từ khi sinh ra, ba bọn tôi đều là anh em tốt của anh, chia sẻ nhau đủ điều.Mỗi tôi, tính tôi lại lạnh như cục băng mà Bảo Uyên và Bảo Nam lại nhí nhảnh, tràn đầy nhiệt huyết, cho nên, lăm lúc tôi bị gạt sang một bên.Hồi đó, tôi chỉ muốn sang giành lại Bảo Uyên thôi à.Đúng là trẻ con?
Năm anh em tôi 5 tuổi, tôi nhớ như in có lần tôi và Bảo Nam đã bị ăn đòn một trận “lên bờ xuống ruộng” vì tội…..lấy tẩy của em gái mà không xin phép.Lúc đó, con bé có chịu cho hai anh em tôi giải tích đâu?Nó khóc rống lên như bò
“Grừ!Tên anh trai chết tiệt!Đọc tiếp vậy!”
Năm Bảo Uyên và bọn tôi 6 tuổi, ba mẹ liền chuyển trường cho bọn tôi.Bảo Uyên học một trường, tôi và anh Nam học một trường.Ngày đầu tiên con bé đi học về, trông nó có vẻ rất vui.Nhưng bắt đầu từ ngày thứ hai, con bé về nhà với khuôn mặt sưng hút và có nhiều vết bầm trên người!Chắc con bé đau lắm!
” Bị đánh không đau mới lạ?Hỏi ngu!”
Có lần, vào sinh nhật lần thứ 10 của chúng tôi…….
“Cái này không cần đọc!Đọc cho thêm bực mình”
Sau năm năm ở bên anh, Bảo Uyên trở về.Nó càng lớn càng sinh đẹp, dễ thương và con bé lại cao nữa chứ.Từ ấy, con bé ngày càng xa cách với tôi và Bảo Nam.Tôi cũng chẳng cần thiết biết lí do làm gì!
Cùng lúc bọn tôi 15 tuổi, ba mẹ đã cho anh Nam và tôi sang nước ngoài học để quản lí công ty của ba.Suốt khoảng thời gian đó, tôi không ngừng nghĩ và cô em gái.Còn Bảo Nam thì……phải nói làm sao nhỉ?Đi khắp các Bar trên mảnh đất chúng tôi ở!Chuyện này mà để ba mẹ biết thì chắc anh hai không còn đường mà về!
“Anh Đăng đúng là tuyệt vời!Còn ông Nam nữa?Hết thuốc chữa luôn!”
Đến năm chúng tôi về nước, cô em gái ra đón chúng tôi.Nó càng ngày càng ra dáng thiếu nữ và thật xinh đẹp!Và lúc ấy, tôi nhân ra rằng, tôi……đã thích chính em gái của mình!
“Bộp”
Quyển sách rơi xuống, Bảo Uyên hoang mang khi đọc dòng nhật kí cuối.Đầu cô đâu nhói, tim cô thắt lại.Cô ngất lịm.
Chương 20: Bữa Tiệc (1)
Ads – Tiểu thư!
Hai từ “tiểu thư” cất lên.Bảo Uyên lờ mờ mở mắt, trước mặt cô là bà quản gia.Nhìn mặt bà quản gia có vẻ lo lắng.
-Tiểu thư, cô không sao chứ, có cần gọi ông bà chủ về không?_Bà quản gia hỏi
-Khỏi!Bác chuẩn bị cho con xe nhé!_Bảo Uyên đáp
-Vâng!_Bà quản gia đáp, sau đó ra khỏi phòng
Bảo Uyên thở dài, liếc nhìn quyến nhật ký nằm dưới đất.Cô cầm nó lên, để lên bàn, coi như chưa đọc được gì cả.Sau đó, lặng lẽ ra khỏi phòng.
***
- Bảo Uyên!_Kiều Ly từ đằng xa hớn hở chạy lại
- Chào cậu!_Bảo Uyên cười nhẹ
-Mới có hai ngày không gặp thôi mà sao cậu xanh xao thế này!_Kiều Ly chép miệng
- Cám ơn bạn đã quan tâm, tại ai vì ham chơi với “ai kia” mà bỏ bạn những lúc hoảng loạn!_Bảo Uyên vừa nói vừa liếc mắt về phía Kiều Ly
-Hơ hơ!Vào trong đi, mọi người đang đợi đó!_Kiều Ly đánh trống lảng
- Ơ thế à!_Bảo Uyên “ngây ngô” hỏi lại
-Ừ!_Kiều Ly nói
Bảo Uyên và Kiều Ly cùng bước vào đại sảnh.
- Ê, hai bà!_Minh Di hớn hở
- Wow!Minh Di, bà đẹp quá à?Không biết hôm nay có anh nào theo không ta?_Kiều Ly nói
-Tôi cho bà ăn dép bây giờ chứ lại!_Minh Di giơ tay hù dọa
- Hơ hơ, sợ quá!Ê, Gia Tuệ đang nói chuyện với ai kia, nhìn quen ghê!_Kiều Ly vuốt cằm
- Còn ai ngoài “bạn” Đức Huy nữa!_Minh Di tủm tỉm
- Oát đờ heo? Quai do quai?_Kiều Ly thốt lên
-Bà nói tiếng gì vậy?_Bảo Uyên nhăn mặt
-Tiếng khỉ đột hóa người!_Thiên Minh từ đâu “chui” vào
-Tôi cho ông ăn guốc bây giờ!_Kiều Ly nói
-Ơ!Đó là lời của tôi mà!_Minh Di nói
-Ngậm miệng,Tuệ và Huy đang quen nhau à?_Kiều Ly lên tiếng
-Bà “lạc” quá, nghe “anh” đây nói cho nghe nè!_Thiên Minh nói
-Này thì “lạc” này thì “anh” này!Đập cho cái bây giờ, nói đi!_Kiều Ly vừa đánh vừa lườm
- E hèm! Chuyện này xảy ra vào hai ngày trước!_Thiên Minh mộng mơ
***
Hai ngày trước……
-Ủa, Huy, sao ông sang đây?_Gia Tuệ hỏi
- Không chỉ có tôi đâu, Ngọc Anh và Hải Anh nữa kìa!_Đức Huy nói
-Sang nhà tui làm gì?_Gia Tuệ tò mò
-Tớ nói cậu đừng sốc
Bảo Uyên thức dậy thật sớm.Cô vươn vai chào một ngày mới.Đêm qua, cô ngủ rất nhon giấc.Cô mỉm cười.
Buổi sáng không có gì đặc biệt.Bầu trời vẫn còn giăng những màn sương.NHẹ nhàng bước xuống giường.Cô vào làm vệ sinh cá nhân.
Bảo Đăng thức dậy từ lâu.Bên cạnh là Bảo Nam đang ngủ.Ánh mắt anh hướng về phía cửa sổ.Nói xem?Tối qua anh đã giận dữ ra sao?Phải!Chính anh là người thấy em gái cùng Nhật Phong trò chuyện vui vẻ dưới cổng.Bảo Uyên chưa bao giờ cười.Nếu có người làm cho nó cười, người với tư cách làm anh trai như anh phải thấy vui mới đúng.Nhưng anh lại giận dữ.
- La lá là!Ui da!Vui quá!_Bảo Uyên lẩm bẩm
Hôm nay, thật sự cô rất vui.Chả hiểu tại sao nữa?Cô tiến đến phòng của Bảo Đăng và Bảo Nam.Hít một hơi thật sâu.Cô gõ cửa.
-Anh hai, anh ba ơi!
Bảo Đăng nghe thấy tiếng cô thì định ra mở cửa nhưng có một bóng đen lướt qua mặt anh thật nhanh khiến anh chẳng kịp phản ứng.
-Anh, chào buổi sáng!_Bảo Uyên cười rạng rỡ
-Chào buổi sáng, tục cưng của anh.Anh đã dậy thật sớm để chờ em đây!_Bảo Nam nhí nhảnh nói
-Wow!Anh hai dậy sớm thế?_Bảo Uyên hỏi
-Xời!Anh mà lị!Mà em qua đây có chuyện gì không?_Bảo Nam hỏi
-Không?Mà bộ hai anh không định đi đâu à?_Bảo Uyên hỏi
-Đi đâu?_Bảo Đăng nói
-Ủa!Anh ba, anh dậy rồi hả?Mà sao lại ngồi dưới đất thế kia?_Bảo Uyên chạy vào kéo Bảo Đăng lên
-Không có gì?_Bảo Đăng đáp
-Hôm nay em ở nhà hả?_Bảo Nam hỏi
-Dạ!_Bảo Uyên đáp
-Hôm nay ba mẹ đi dự tiệc đến tối mới về.Ba tụi mình cũng đi đấy!_Bảo Nam nói
-Mấy giờ ạ?_Bảo Uyên hỏi lại.
-8 giờ_Bảo Đăng nói
-Vậy anh bảo ba mẹ đi trước đi.Còn em đi sau, em còn có việc!_Bảo Uyên nói
-Ừ!
————————————————————————————————————
Bảo Uyên sau khi tạm biệt ba mẹ và hai anh thì lên lầu để ngủ.Nhưng….khi cô qua hong của hai anh thì thấy có một quyển sổ rơi xuống đất.Bản tính tò mò nổi lên!Đẩy khẽ cửa.Cô bước vào và nhặt cuốn sổ lên.
Ai bảo con người lạnh lùng không bao giờ biết tò mò?
-Ủa!Một quyển nhật kí…..của anh ba?_Bảo Uyên như không tin vào mắt mình_Thị lực của mình có vấn đề à?Anh ba làm sao mà viết nhật kí?Đùa hả?
Có nên xem không?Ý chí của cô đang phân vân…..
-Hay là xem?
-Nhưng như thế là xâm phậm quyền riêng tư!
-Nhưng mình tò mò quá!
-Anh ba sẽ giận mất!
-Nhưng mình muốn hiểu hơn về anh Đăng!
-Nhưng mà anh ba sẽ cáu lên.Mà khi anh cáu thì đáng sợ lắm!
-Hay là xem nhỉ?
-Không được!
-Thế nào đây ta!
-Xem hay không đây?
-Trời ơi!Loạn mất!_Bảo Uyên hét lên_Thôi xem đại vậy?
Bảo Uyên hít một hơi thật sâu.Cô từ từ mở trang đầu của cuốn nhật kí ra.Từng dòng chữ một hiện ra..
Ch
ra..
Chương 19: Nhật Ký Của Bảo Đăng
Ads Lần đầu tiên tôi viết nhật ký!Tôi là Bảo Đăng, con trai thứ hai của tập đoàn N.Đ.U, anh trai của Bảo Uyên và em trai của Bảo Nam.
Từ khi sinh ra, ba bọn tôi đều là anh em tốt của anh, chia sẻ nhau đủ điều.Mỗi tôi, tính tôi lại lạnh như cục băng mà Bảo Uyên và Bảo Nam lại nhí nhảnh, tràn đầy nhiệt huyết, cho nên, lăm lúc tôi bị gạt sang một bên.Hồi đó, tôi chỉ muốn sang giành lại Bảo Uyên thôi à.Đúng là trẻ con?
Năm anh em tôi 5 tuổi, tôi nhớ như in có lần tôi và Bảo Nam đã bị ăn đòn một trận “lên bờ xuống ruộng” vì tội…..lấy tẩy của em gái mà không xin phép.Lúc đó, con bé có chịu cho hai anh em tôi giải tích đâu?Nó khóc rống lên như bò
“Grừ!Tên anh trai chết tiệt!Đọc tiếp vậy!”
Năm Bảo Uyên và bọn tôi 6 tuổi, ba mẹ liền chuyển trường cho bọn tôi.Bảo Uyên học một trường, tôi và anh Nam học một trường.Ngày đầu tiên con bé đi học về, trông nó có vẻ rất vui.Nhưng bắt đầu từ ngày thứ hai, con bé về nhà với khuôn mặt sưng hút và có nhiều vết bầm trên người!Chắc con bé đau lắm!
” Bị đánh không đau mới lạ?Hỏi ngu!”
Có lần, vào sinh nhật lần thứ 10 của chúng tôi…….
“Cái này không cần đọc!Đọc cho thêm bực mình”
Sau năm năm ở bên anh, Bảo Uyên trở về.Nó càng lớn càng sinh đẹp, dễ thương và con bé lại cao nữa chứ.Từ ấy, con bé ngày càng xa cách với tôi và Bảo Nam.Tôi cũng chẳng cần thiết biết lí do làm gì!
Cùng lúc bọn tôi 15 tuổi, ba mẹ đã cho anh Nam và tôi sang nước ngoài học để quản lí công ty của ba.Suốt khoảng thời gian đó, tôi không ngừng nghĩ và cô em gái.Còn Bảo Nam thì……phải nói làm sao nhỉ?Đi khắp các Bar trên mảnh đất chúng tôi ở!Chuyện này mà để ba mẹ biết thì chắc anh hai không còn đường mà về!
“Anh Đăng đúng là tuyệt vời!Còn ông Nam nữa?Hết thuốc chữa luôn!”
Đến năm chúng tôi về nước, cô em gái ra đón chúng tôi.Nó càng ngày càng ra dáng thiếu nữ và thật xinh đẹp!Và lúc ấy, tôi nhân ra rằng, tôi……đã thích chính em gái của mình!
“Bộp”
Quyển sách rơi xuống, Bảo Uyên hoang mang khi đọc dòng nhật kí cuối.Đầu cô đâu nhói, tim cô thắt lại.Cô ngất lịm.
Chương 20: Bữa Tiệc (1)
Ads – Tiểu thư!
Hai từ “tiểu thư” cất lên.Bảo Uyên lờ mờ mở mắt, trước mặt cô là bà quản gia.Nhìn mặt bà quản gia có vẻ lo lắng.
-Tiểu thư, cô không sao chứ, có cần gọi ông bà chủ về không?_Bà quản gia hỏi
-Khỏi!Bác chuẩn bị cho con xe nhé!_Bảo Uyên đáp
-Vâng!_Bà quản gia đáp, sau đó ra khỏi phòng
Bảo Uyên thở dài, liếc nhìn quyến nhật ký nằm dưới đất.Cô cầm nó lên, để lên bàn, coi như chưa đọc được gì cả.Sau đó, lặng lẽ ra khỏi phòng.
***
- Bảo Uyên!_Kiều Ly từ đằng xa hớn hở chạy lại
- Chào cậu!_Bảo Uyên cười nhẹ
-Mới có hai ngày không gặp thôi mà sao cậu xanh xao thế này!_Kiều Ly chép miệng
- Cám ơn bạn đã quan tâm, tại ai vì ham chơi với “ai kia” mà bỏ bạn những lúc hoảng loạn!_Bảo Uyên vừa nói vừa liếc mắt về phía Kiều Ly
-Hơ hơ!Vào trong đi, mọi người đang đợi đó!_Kiều Ly đánh trống lảng
- Ơ thế à!_Bảo Uyên “ngây ngô” hỏi lại
-Ừ!_Kiều Ly nói
Bảo Uyên và Kiều Ly cùng bước vào đại sảnh.
- Ê, hai bà!_Minh Di hớn hở
- Wow!Minh Di, bà đẹp quá à?Không biết hôm nay có anh nào theo không ta?_Kiều Ly nói
-Tôi cho bà ăn dép bây giờ chứ lại!_Minh Di giơ tay hù dọa
- Hơ hơ, sợ quá!Ê, Gia Tuệ đang nói chuyện với ai kia, nhìn quen ghê!_Kiều Ly vuốt cằm
- Còn ai ngoài “bạn” Đức Huy nữa!_Minh Di tủm tỉm
- Oát đờ heo? Quai do quai?_Kiều Ly thốt lên
-Bà nói tiếng gì vậy?_Bảo Uyên nhăn mặt
-Tiếng khỉ đột hóa người!_Thiên Minh từ đâu “chui” vào
-Tôi cho ông ăn guốc bây giờ!_Kiều Ly nói
-Ơ!Đó là lời của tôi mà!_Minh Di nói
-Ngậm miệng,Tuệ và Huy đang quen nhau à?_Kiều Ly lên tiếng
-Bà “lạc” quá, nghe “anh” đây nói cho nghe nè!_Thiên Minh nói
-Này thì “lạc” này thì “anh” này!Đập cho cái bây giờ, nói đi!_Kiều Ly vừa đánh vừa lườm
- E hèm! Chuyện này xảy ra vào hai ngày trước!_Thiên Minh mộng mơ
***
Hai ngày trước……
-Ủa, Huy, sao ông sang đây?_Gia Tuệ hỏi
- Không chỉ có tôi đâu, Ngọc Anh và Hải Anh nữa kìa!_Đức Huy nói
-Sang nhà tui làm gì?_Gia Tuệ tò mò
-Tớ nói cậu đừng sốc