Cổ tích và sự thật - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Cổ tích và sự thật (xem 1002)

Cổ tích và sự thật

hâu của tôi tốt số quá,không cần phải đến tôi lo lắng hộ nữa rồi.Hê hê,tôi nghĩ rằng,trong năm nay,Châu chấu nhát gan sẽ không đơn côi lẻ bóng,đơn phương độc mã nữa rồi.-Ngân vừa nói vừa cười rất gian nhìn tôi,mắt híp tịt lại như sợi chỉ.


_Có ý gì vậy?-Tôi ngơ ngác hỏi lại.


_Xì!Đừng có giả vờ giả vịt nữa,Tuấn Anh thích bà thế còn gì,lại còn Nguyên Khang nữa,tôi nghĩ anh ấy không yêu con Nhi kia nữa đâu.Ánh mắt hai chàng nhìn bà tràn ngập tình yêu,tôi nói thật đấy,có thể bà ngốc quá nên không nhận ra thôi.Hơn nữa,lúc Tuấn Anh chặn lời bà bằng câu “Đang yêu nhau”,ôi ôi ôi ôi,rồi…rồi còn nắm chặt cổ tay bà không buông nữa chứ,ánh mắt thì rực lửa vì tức giận,ôi mẹ ơi!chắc chắn là đang ghen còn gì.Aaaaa,Châu ơi sao mà bà sướng thế hả giời,hơ hơ hơ hơ,tôi sắp ngất mất thôi.


Tôi sắp tức điên lên mất thôi,làm sao mà cô bạn thân yêu của mình lại có thể có sức tưởng tượng phong phú như thế chứ.


Dí ngón tay thật mạnh vào trán Ngân,nói một cách bực tức:


_Bà bớt nói lời nhảm nhí đi được không?Hai người đó làm sao mà đến lượt tôi chứ,bà đừng có tưởng tượng này tưởng tượng nọ.Tôi đối với Nguyên Khang thì cùng lắm là sự hâm mộ thôi,còn với Tuấn Anh,bà nghĩ làm sao cậu ấy để ý đến tôi chứ,đến Nhi xinh xắn như búp bê,cậu ta còn đánh nữa là.Thể loại ngông nghênh như Tuấn Anh mà lại đi thích một đứa vừa lùn vừa ngốc như tôi sao.Đầu óc bà có làm sao không thế?Thật là…


_Còn nói linh tinh nữa là ăn đòn đấy,nghe rõ chưa?


Giọng nói quen thuộc của Tuấn Anh vang lên ngay phía sau lưng tôi.


Huhu!Lại bị nổi da gà rồi!!


Tôi giật mình quay lại,tên này ở ngay đằng sau mà tôi không để ý mới chết chứ.


Quay sang nhìn Ngân thì thấy nó đang gật đầu mỉm cười ranh mãnh


Con bạn thân này lại trêu chọc tôi rồi T_T


Kéo Ngân lại gần mình,tôi nói nhỏ :


_Sao bà biết hắn đứng sau tôi mà không nói ? Lại còncố tình hỏi tôi này nọ nữa chứ.


_Hơ…tất nhiên là tôi cố tình không nói cho bà biết rồi.Tôi định hỏi vặn vẹo bà tí,tưởng là bà sẽ nói thật với tôi vài câu đại loại là bà thích Tuấn Anh,ai ngờ đồ ngốc như bà chẳng biết tình ái cóc khô là gì,cứ nói linh tinh!


Đến chết với bà bạn này.


Ngân mỉm cười liếc tôi một cái rồi quay xuống nói với Tuấn Anh :


_Tuấn Anh ơi Tuấn Anh à,cậu khổ rồi,thích ai không thích lại đi thích Châu Chấu ngốc kinh khủng khiếp,lại chả có tí kinh nghiệm yêu đương nào,đọc tiểu thuyết tình cảm như điên mà ra ngoài gặp con trai là nhát như thỏ.Tôi nói cho cậu biết làm thế nào để yêu được Châu chấu nhé,hêhê,phải…


Dù mặt đã phừng phừng nóng không chịu được,tôi cũng không thể cứ cúi đầu nghe Ngân thích nói gì thì nói được.


Xấu hổ chết đi được ý !!!


_Bà thôi ngay đi không,yêu yêu cái gì mà yêu,tôi không yêu đương gì hết!


Tôi ghét tôi quá đi,giọng nói gì mà chả có tí đáng sợ nào,hơn nữa nghe lại có hơi hướng thẹn thùng mới chết chứ >_<


Điều mà tôi không thích là,chắc gì tên Tuấn Anh này đã thích tôi,không,không phải là chắc gì,mà phải nói là tên Tuấn Anh này đâu có thích tôi,mà Ngân cứ nói như vậy.Tôi chỉ sợ trong lòng hắn sẽ khinh thường,kiểu như sẽ nghĩ là “Tưởng bở,cô ấy là gì mà tôi phải thích!”


Nghe tôi nói xong,Ngân lại nguýt tôi một phát rõ sợ:


_Gớm!Bà chả suốt ngày mơ sẽ có một ngày được làm nữchính trong tiểu thuyết lãng mạn còn gì.Cái tuýp nữ chính ngây thơ dễ thương vs nam chính bá đạo mạnh mẽ ý,rồi hoàng tử yêu lọ lem,suốt ngày ngồi mê mẩn mấy cái mô típ cũ rích đấy còn gì.Cơ hội ngay trước mắt đây,còn không chịu nhận lấy thì định để đến bao giờ.Tôi là tôi mong nhất được nhìn thấy cô yêu đấy nhé,hi hi hi hô hô hô.


_Thế thì tôi chẳng bao giờ yêu,cho bà chờ mỏi mắt luôn.


Con bạn này không biết sẽ còn lôi ra kể bao nhiêu thứ về tôi với Tuấn Anh nữa.Ừ thì đúng là tôi lúc nào cũng thích đọc tiểu thuyết môtíp cũ đó,thì sao nào,hay mừ T_T,với lại đọc truyện ngọt ngào thì mới ngồi mơ mộngđược chứ.Tôi sợ nhất là tiểu thuyết sướt mướt đó,đọc mà ám ảnh cả tuần,sợ lắm.


Tên Tuấn Anh kia bây giờ mới lên tiếng :


_Cái này thì không vội được,tiến triển nhanh quá sợ người nào đấy nhát gan chạy mất thì mệt lắm.


_“….” – Hơ hơ,hắn nói ai đó,tôi không biết ai cả nhé,hơ hơ.


_Thấy chưa,động một tí là xấu hổ,không biết bố mẹ nào mà dạy con khéo thế không biết,đáng yêu không chịu nổi.


_“…” – Hắn có thể đừng nói thẳng toẹt thế được không,mặt tôi sắp thành tôm luộc rồi nè…


_Haizz,thế này không biết Châu chấu lúc yêu thế nào nữa,động một tí là mặt đỏ bừng thế kia thì làm ăn gì không biết – Bà Ngân đáng ghét kia sau khi buông một cái thở dài ngao ngán,bỗng chạy xuống chỗ bàn dưới ngồi buôn dưa lê.


Huhu,sao lại bỏ tôi ở đây một mình với tên Tuấn Anh vậy


Qúa ư bực mình,tôi quay xuống nói với cái tên từ nãy đến giờ vẫn cứ nhìn tôi chằm chằm rồi cười tủm tỉm kia :


_Cậu…cậu không thể không trêu tôi được sao?Không chọc tôi một hai câu thì miệng cậu mọc rêu à?


_Ai bảo cái mặt “tròn ú” của em lúc bị trêu cứ hồng lên,lại thêm kiểu trong lòng muốn phản kháng nhưng nhát gan không dám nói,càng làm anh muốn trêu chọc nhiều hơn.


Hừ,biến thái !!!


Mà khoan ! Hắn bảo cái gì ý nhỉ ?


Tròn…tròn ú ???


Hắn nói mặt tôi…


TRÒN Ú !!!


_Sao cậu dám nói tôi tròn ú hả,tôi tròn ú bao giờ,chỉ hơi…tròn một tẹo thôi,đồ không biết lịch sự với con gái ! Tôi tuy hơi lùn,mặt hơi…bự một tẹo,nhưng ai cũng khen tôi đáng yêu hết đó!


Hic,tôi nói dối cho đỡ xấu hổ đó T_T


Chả thấy ai khen tôi đáng yêu cả,chỉ thấy ai cũng “khen” tôi ngốc thôi T_T


Hừ,tôi tròn đấy,tôi ú đó,tất nhiên không thể bằng em Nhi đáng yêu thanh mảnh của hắn rồi.Hứ!Nếu hôm đó tôi không nổi máu hiệp sĩ,thì em yêu nhà cậu cũng bị cậu đánh cho mặt sưng vù như heo rồi.


Chết,sao mình lại suy nghĩ bằng cái giọng điệu của người đang ghen thế này.Vớ vẩn quá vớ vẩn quá,không được không được,tôi là tôi,Nhi là Nhi,không liên quan không liên quan.


Tên Tuấn Anh này lại cười rõ tươi :


_Ừ…anh cũng đâu có chê em chứ,đang khen em có cái mặt tròn tròn xinh xinh mà…


Hừ,giọng lưu manh,cái giọng điệu cứ kéo giãn ra của hắn nghe châm biếm không chịu được.


Nhưng mà…


Lại làm người ta ngượng rồi %>_<%


Quay mặt đi,nhất quyết không thể nói chuyện với tên này được nữa.


Nhưng bỗng nhớ ra một chuyện,lại…quay phắt xuống.


Haha,tên Tuấn Anh bị tôi làm cho giật mình kìa,hêhê.


_Này!Châu ngốc!Em làm sao đấy ? Quay phắt lên rồi lại quay phắt xuống,chả hiểu nổi em nữa.


Ừ đó,tôi cứ thích cho cậu không hiểu đó,sao hả ??? Đồ đáng ghét !


_Tôi…muốn nhờ cậu một chuyện.Khi nào Nhi đi học,chắc chắn sẽ xuống lớp “hỏi thăm” tôi,cậu có thể giải thích với em ấy một hai câu được không,dù sao hôm đó tôi với cậu là diễn trò,chắc em ấy tức giận lắm.Tôi đương nhiên không biết gì về chuyện yêu đương của mấy người,không cần biết là em ấy bắt cá hai tay hai chân gì sau lưng cậu,nhưng tự nhiên đang là người yêu của nhau mà lại có một đứa con

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Một con vịt xấu xí trong đàn thiên nga

“Mẹ ơi, gà rán có ngon không?” mẹ đáp: “Không ngon” rồi kéo con đi nhưng 3 hôm vì miếng gà mà mẹ đã…

Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full

Chắc ai đó sẽ về…

Từ Một Thằng Gay Em Đã Lột Xác Bá Đạo Như Thế Nào