Cô gái ấy là vợ của Tổng giám đốc tôi! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Cô gái ấy là vợ của Tổng giám đốc tôi! (xem 4869)

Cô gái ấy là vợ của Tổng giám đốc tôi!

ng xã yêu của mình .


_ Ờ ! đi đường cẩn thận – Viên Viên đang kiểm sổ sách liền nghe Hồng Nhi nói , cũng biết đã đến giờ ăn cơm , cô cũng vui vẻ cười , rồi sau đó cuối xuống tiếp tục làm xong cái chốt sổ rồi mới ăn cơm trưa .


Vừa cuối xuống , tính lẫm bẫm , thì nghe tiếng ” Dinh Dong ” tiếng chuông khi có người vào cửa hàng báo cho người trong cửa hiệu biết được có khách vào . Như phản xạ , Viên Viên không ngẫng đầu lên , vì có camera nên cô cứ để khách thoải mái lựa chọn , tiếp tục công việc của mình không để ý đến người khách đó .


Dáng người thanh lịch , một bộ Vest đen cùng áo khoát ngoài dài xuống đầu gối , tóc xướt lên lộ ra tráng cao thanh tú , ánh mắt to mi công dài đều mê người , người khách kì lạ này không hề đi chọn bất kì một thứ gì , bình thản đi thẳng đến nơi cô chủ đang ngồi lo cuối đầu tính sổ kia không để ý đến hắn ta . Viên Viên cứ không hề biết rằng người đó đã đứng trước mắt mình , cuối đầu tính sổ , tính tính , bấm bấm , nhẫm nhẫm , sau đó ghi ghi , cuối cùng kết sổ , làm xong việc , Cô liền thở phào một cái rồi ngẫng mặt lên để xem người khách kia đã lựa tới đâu có cần giúp gì không , thì chợt giật mình thật mạnh , khiến cô như té khỏi ghế một nữa , nhìn thấy trạng thái giật mình té xuống như vậy , tay và chân của người đàn ông kia chợt ngướt lên phía trước như đang muốn đỡ cô , miệng hả nhẹ lên , mắt trợn lên mày cũng nhướng lên tỏ vẻ rất khẩn trương .


Nhìn thấy cô đã đỡ được mình , lại bị cái quầy thu ngân khá cao , chắn hơn ngang bụng hắn nên không thể nào đụng được đến cô mà đỡ cô dậy , hai tay nắm siết lại thành quyền sau đó rút lại , ánh mắt khẩn trương lúc nãy cũng đã thu về , giữ nguyên trạng thái ban đầu nhìn cô đang lặng thinh nhìn mình , mồ hôi trên trán cô bắt đầu đỗ xuống . anh ta nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng với trạng thái này của cô , bộ rằng gặp anh cô lại hoảng sợ đến thế hay sao .


_ Quý ,,,,, quý ,,,, quý khách cần gì ? – cô đơ người hơn 10 giây , sau đó lấy lại bình tỉnh , đứng dậy , chỉnh lại trang phục một chút , rồi điềm đạm , mắt nhìn thẳng vào mắt anh như người xa lạ , hỏi có chút lấp bấp .


_ Anh cần em ! – anh ta trả lời rất gọn , không cần suy nghĩ nhiều , phun ra 3 chữ làm cho Viên Viên thật có chút rung sợ .


_ Xin lỗi quý khách , anh cần mua gì ? – cô chợt khựng người lại với câu nói kia , nhưng chuyện đã qua , mọi việc đang bắt đầu xuông sẽ cô không muốn lại phải dính liếu đến anh , dù vừa thấy anh , lòng cô vui mừng đến lạ thường .


_ Anh cần em ! – anh ta lại trả lời câu như lúc nãy .


_ Xin quý khách thận trọng lời nói , cửa hàng chúng tôi không có dịch vụ kia .- cô nhẹ nhàng xoay người , với lấy một đống giấy trên bàn , mạnh tay sắp lại .


_ Hãy về lại bên anh ! – anh ta trạng thái không thay đổi , vẫn cứ bỏ qua câu trả lời không liên quan của cô , nói tiếp điều mình cần nói .


_Vật thay thế , chủ nhân đã về , thì cần chi vật thay thế quay về – cô nhẹ nhàng như không , mọi cử chỉ vẫn cứ lưu loát , cô không muốn cho anh thấy được cô đang bối rối và đang động lòng .


_ Anh đã không nhìn ra , Em đã thật sự nằm trong đầu , trong tim của anh lúc nào không biết , hãy quay về với anh Viên Viên – anh ta vẫn cứ kiên trì .


_ Nếu quy khách không cần mua gì , xin quý khách vui lòng về cho – cô không muốn nhìn anh nữa , nếu nhìn nữa nghe nữa cô sẽ khóc và siêu lòng ngay , cô cũng biết anh sẽ tìm ra cô nhưng cô đã vững tâm nếu gặp lại , cô sẽ không để con tim này bị tổn thương thêm lần nào nữa .


Nghiêm Khanh chỉ đứng nhìn cô gái nhỏ kia đang tránh né anh , những tháng ngày qua anh thật đã mê mụi với sự trở về của Mạc Trân , lại đối sử với cô tệ hại vô cùng , cô quyết định bỏ đi như vậy cũng là đúng , nhưng anh lại thật sự không nhận ra rằng , cô chỉ mới rời đi có 1 ngày , anh đã thật sự không thể làm việc gì ra hồn , lại càng không hề cảm giác gì nữa bên Mạc Trân , mọi chuyện không hề như anh suy nghĩ , Anh cứ nghĩ rằng cô sẽ đi theo Hố Ngôn nhưng thật lại không phải , Hố Ngôn tìm thẳng đến nhà , đánh anh 2 cái đòi lại Viên Viên , lúc này anh mới biết mọi việc anh làm , anh nói , sĩ nhục cô trước đây đếu là sai lầm , cô lại không hề giải thích dù một lần , chỉ lẳng lặng cuối đầu , sau đó biến thành một con búp bê vô hồn , ngày ngày chỉ ăn rồi lên phòng tự giam mình , đến khi lúc anh về thấy cô đang cầm con dao trên tay , tóc Mạc Trân bị cắt mọc chỗm , lại còn những vết thương trên người Mạc Trân , anh lại không thể xác định được , liền tới tát cô 2 cái , dùng dao xẻn một chỗm tóc của cô vì dám đụng đến Mạc Trân , lúc đó anh hoàn toàn không cần biết cô là ai . Cho đến lúc khi anh quay về , thì cô đã mất tích , hơn 1 tháng trời tìm kiếm không hề có tung tích gì về cô , đến khi nghe tin cô mở một cửa hàng tiện ích cùng một cô gái liền tìm đến gặp .


Ánh mắt cô không còn dịu dàng nữa , thân người cô cũng đã gầy đi rất nhiều , cô trắng đến xanh chứ không còn trắng hồng như trước nữa , việc này khiến lòng như thật sự trở nên tan nát , có phải anh đã quá vô tình hay không , con người luôn kiểm soát được như anh làm sao lại có thể trở nên như vậy , khiến cho cô gái nhỏ kia phải tổn thương vô mức như vậy . Anh thật muốn xin lỗi cô và mong cô quay về , nhưng xem ra với tình hình lúc này , cưỡng ép cô thêm lần nữa có khả năng anh sẽ mất cô mãi mãi , cho nên anh liền im lặng nhìn cô một lúc rồi quay lưng bước đi .


Viên Viên nhìn bóng người đã đi khuất , leo lên chiếc xe quen thuộc kia rồi lao đi , lúc này cô mới dừng mọi hoạt động lại , ngồi xuống , nước mắt lúc này mới tuông rơi , cô dùng hai tay ôm lấy nơi trái tim mình đang đau như ai đang dùng dao cắt nó , cô khóc thé lên , vì sao anh lại có thể đối sử với cô như vậy , vì sao lại làm như vậy rồi giờ đây lại đến đây xin lỗi , anh có thật muốn xin lỗi anh không , lời nói ra rồi làm sao thu hồi lại được , anh làm không suy nghĩ , để lại một thương tổn quá lớn cho cô . Thử hỏi cô làm sao có thể tha lỗi cho anh đây .


Cô gái nhỏ xuống đất , 2 tay vẫn ôm nơi con tim mình đang đau hơn là một cắt kia , nó làm cô không thể được , tim nó thắc lại , cô lại khóc càng làm khó thở hơn , cô cố gắng thở , rặng thở những hơi thở khó khăn , mắt cô nhào đi , nước mắt rơi hơn nước mưa , nó làm cô càng thêm khó chịu , càng thêm đau hơn nữa , gai óc cô nổi lên , 2 vai cô rung hơn bao giờ hết , lúc này nhìn cô thật thê thảm , cô nhớ đến lời sỉ nhục của anh , hành động thô bạo của anh rồi giờ anh chỉ phong ra 2 chữ ” Xin lỗi ” rồi lại muốn cô quay về . Đàn ông có phải ai cũng thế không ? làm rồi mới xin lỗi , trái tim người phụ nữ rất giỏi chữa lành vết thương , nhưng không có nghĩa rằng nó sẽ không làm cho mãng tính , và đến khi không thể chữa khỏi nữa thì mọi việc coi như là không còn đường cứu vãng .


Cô gái nhỏ thuận tay nhấn nút đóng cửa để khách không phải vào nữa chữ ” ” Close ” hiện lên trên cửa , cô bên trong ngồi khóc như chưa từng được khóc . gần 2 tháng rồi , cô vất cả c

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chồng thường xuyên ú ớ kêu trong mơ: “Nhiều máu quá” và phép thử khiến vợ bủn rủn chân tay khi chồng thú nhận sự thật

Trái đắng cho người vợ không kiềm chế được ham muốn…

Cho anh đi, giờ còn ai coi trọng chuyện trinh tiết nữa đâu

Xem tử vi ngày 21/03/2017 Thứ Ba của 12 cung hoàng đạo

Truyện Lọ Lem Đường Phố Full