Cô Dâu Thất Lạc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
80s toys - Atari. I still have

Cô Dâu Thất Lạc (xem 4436)

Cô Dâu Thất Lạc

o. Những chiếc đèn pha lê hình tròn treo lủng lẳng hắt ra ánh sáng vàng rộp như ánh nắng sớm mai. Chùm vải lụa đỏ tươi kết thành hình hoa hồng giăng ngay cổng chính, buông rũ xuống bay bay theo làn gió. Người người bước vào trong đông nghịt, toàn những người có quyền thế, tai to mặt lớn trong xã hội lẫn thương trường.
*
17:15 p.m – phòng nghỉ của cô dâu
:
-Xong rồi thưa tiểu thư. Cô rất là xinh đẹp!
Chỉnh lại phần tóc bồng bềnh cho Hạ Quyên xong, nữ chuyên viên trang điểm mời cô quay người lại để tự ngắm mình trước gương.
Bộ váy cưới mà Hạ Quyên mất hai tiếng đồng hồ để chọn thật không làm cô thất vọng. Nó được thiết kế cách điệu dây áo trễ xuống ¼ cánh tay (ngang ngực), phần ngực và eo bó sát làm tôn lên những đường cong hoàn hảo của cơ thể. Phần dưới cùng chiếc váy được đính ren với những viên kim cương nhỏ xinh làm điểm nhấn. Chiếc vòng cổ hình con rắn uốn lượn tinh xảo bằng vàng nguyên chất, trên đầu con rắn còn có một viên ruby màu đỏ lấp lánh. Mái tóc được uốn xoăn gợn nhẹ nhàng lệch sang một bên, tô điểm thêm chiếc kẹp hoa hồng xinh xắn có những sợi dây cước treo ngọc trai. Khăn voan cô dâu mỏng manh phảng phất mùi hương dịu nhẹ của nước hoa hiệu Enchantour. Trông cô trưởng thành hơn hẳn một năm trước.
Phải!
Như một vị nữ thần kiều diễm vừa giáng xuống trần gian…
-Tôi đã xong nhiệm vụ, xin phép tiểu thư! – Cô chuyên viên trang điểm thu dọn đồ nghề và cúi đầu chào.
-Dạ vâng, cảm ơn chị rất nhiều!
“Cạch”
Còn lại Hạ Quyên giữa căn phòng rộng mênh mông. Cô tự hỏi chính mình rằng tại sao hôm nay là ngày vui của đời cô mà lòng cô lại chẳng vui tí nào. Thở ra những hơi thở dài não nề, Hạ Quyên cố gắng lấy lại tinh thần, tự nhủ phải tươi tắn vui vẻ lên. Nguyên trên trời nếu thấy cô như vầy không khéo sẽ bay xuống nhéo má cô vài phát đau điếng mất.
“Cộc…cộc…”
Hạ Quyên đảo mắt nhìn về phía cánh cửa gỗ được sơn láng bóng vừa phát ra tiếng động. Bỗng cô nhớ lại cái ngày định mệnh trước khi bị bọn lạ mặt bắt cóc, cũng có tiếng gõ cửa như thế này. Vuốt ngực để giữ bình tĩnh, Hạ Quyên cất tiếng hỏi:
-Ai đó!?



Khác với lần trước, lần này có tiếng người hồi âm.
-Là chị, Liễu Phi đây!
-A, chị vào đi. – Hạ Quyên ngạc nhiên mời vào ngay.
Liễu Phi nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào trong. Hạ Quyên vui mừng cười toe toét tiến lại gần phía cô.
-Hay quá, chị đã đến. Anh Hải Thanh nói chị không đến được vì chuyến bay của chị sẽ khởi hành vào tối nay.
-Đúng vậy, nhưng 8 giờ nó mới cất cánh. Em gái chị hôm nay đẹp quá, hơn cả nàng công chúa trong truyện cổ tích nữa.
-Hi, chị khen thế em ngượng! – Hạ Quyên cười ngượng ngùng.
Hai chị em cười nói với nhau rất vui vẻ. Chừng vài phút sau, Liễu Phi đưa cho Hạ Quyên một hộp quà nhỏ nhắn, nằm gọn trong lòng bàn tay.
-Đây là quà mừng cưới của chị. Chị đến để chúc hai người hạnh phúc và nói lời tạm biệt thôi!
-Em mở ra được chứ!?
-Ừm!
Là một cặp nhẫn đôi vàng ròng có khắc chữ “Endless Love”. Hạ Quyên mỉm cười rất nhẹ, cô dịu dàng đóng nắp hộp lại:
-Em cảm ơn chị! Em và anh ấy sẽ giữ gìn cẩn thận.
-Hì, chúc hai người có được hạnh phúc trọn vẹn nhé! – Dứt câu Liễu Phi nhìn vào đồng hồ đeo tay – Chị cũng đến giờ phải đi rồi, còn cuộc hẹn với mấy người bạn nữa.
-Chị đi cẩn thận. Mau mau về không em giận nghỉ chơi chị luôn đấy!
Liễu Phi nháy mắt thay cho câu trả lời. Cô đưa tay kéo chiếc valy đi thẳng ra cửa, không ngoái đầu lại nhưng tay thì giơ lên vẫy vẫy với Hạ Quyên. Sỡ dĩ cô không dám quay lại vì lúc này gương mặt vui tươi khi nãy đã bị nỗi buồn nuốt chửng mất rồi.
Đóng cửa phòng lại, toan bỏ đi thì Hải Thanh xuất hiện ngay trước mắt Liễu Phi. Cô gạt nhanh đi giọt thủy tinh đang rung rinh trên khóe, nhoẻn miệng cười:
-Chào anh!
-Em đi bây giờ sao? – Hải Thanh cười nhẹ đáp lại.
-Không, thật ra 8 giờ máy bay mới khởi hành, nhưng đám Nhã Nhi hẹn em đi uống café trước khi đi. Nên 7 giờ em mới đến phi trường.
-Liễu Phi!
Hải Thanh kéo tay Liễu Phi lại vào lòng anh, cảm giác ấm áp và mùi nước hoa nam tính như truyền vào cơ thể của cô. Mặc cho đám vệ sĩ dàn hàng đứng đó nhưng Hải Thanh vẫn cư nhiên ôm lấy cô. Anh thì thầm:
-Đi bảo trọng. Anh sẽ rất nhớ em!
Liễu Phi tưởng chừng mình sẽ rơi nước mắt, nhưng cô đã kìm nén lại được. Cô khẽ cười hạnh phúc vì ít nhất trước khi đi…cô đã được gặp người mình yêu thương lần cuối. Khẽ khàng đẩy nhẹ Hải Thanh ra, Liễu Phi ân cần chỉ lại chiếc áo vest đen tuyền của anh, nói lời từ biệt:
-Em đi đây!
Nắm chặt tay cầm của chiếc valy, Liễu Phi ngoảnh đầu đi một cách dứt khoát. Hải Thang đứng đằng sau lặng lẽ nhìn theo dáng cô dần khuất bóng ở khúc cuối hành lang. Sau đó anh vặn nắm cửa phòng cô dâu…
….
…….
Một chiếc xe ôtô màu trắng trang nhã đang phóng như điên cuồng dưới con đường đại lộ đông đúc nào người nào xe lướt qua nhau. Những chiếc xe đi trước hãi hùng nhường đường cho chiếc xe điên, vài người lẩm bẩm rủa thầm cho tên khùng nào lái chiếc xe đó mau mau được…nhập viện.
Bên chỗ ngồi cạnh ghế lái, con chó to gần bằng giống chó Béc-giê vô tư thò đầu ra ngoài cửa sổ. Gió quật vào mặt nó khiến bộ lông dày trắng muốt như tuyết vốn xù nay lại càng xù hơn.
-Thò đầu vào ngay không là khỏi gặp cô chủ luôn bây giờ!
Không biết con chó có hiểu được tiếng người không mà khi con người bí ẩn ngồi bên cạnh lên giọng nhắc nhở, nó quay ngược lại nhìn người đó bằng ánh mắt tiếc nuối xen khó chịu, gừ gừ vài tiếng rồi ngoan ngoãn rụt đầu vào trong.
—————————————————————————————————-
Thời khắc ấy cuối cùng cũng đã đến.
Hoàng Hạ Quyên cầm chặt bó hoa cưới trên tay đứng ngoài cửa phòng hành lễ. Cô cứ ngỡ mình đang bước từng nấc thang lên mây với những cảm xúc hỗn độn trong lòng: Hồi hộp…hạnh phúc….lo lắng… Tất cả cung bậc biểu cảm ấy làm cho cô dâu của chúng ta đáng yêu đến lạ trong bộ váy cưới trắng tinh khôi bên cạnh chú rể Nguyễn Hải Thanh điển trai đầy lịch thiệp.
Cánh cửa được mở bừng ra…
Hạ Quyên khẽ bặm môi, tay bấu chặt cánh tay Hải Thanh. Anh nhìn cô nở nụ cười đẹp như một vị nam thần:
-Đừng lo, anh ở bên cạnh đây!
Gật đầu tỏ ý không sao, Hạ Quyên ngẩng cao đầu cùng chồng tương lai bước từng bước chậm rãi tới nơi vị chủ hôn già phúc hậu cách xa hơn chục mét.
Hai bên toàn người là người, họ dõi theo nhất cử nhất động của cặp đôi đang bước trên bục. Nhật Anh cùng Nguyệt Uyên làm phụ dâu và phụ rể. Hai bà mẹ xúc động tay giữ chiếc khăn mùi soa chấm nước mắt trước quang cảnh tuyệt vời, còn các ông bố thì thầm cười vang trong lòng khi nghĩ không bao lâu nữa tất cả sẽ trở thành người một nhà và được ẵm cháu.
Ngay lúc này Hạ Quyên và Hải Thanh đã đứng trước người chủ hôn già bận trang phục trắng toàn diện. Hạ Quyên cảm thấy tim mình đập nhanh loạn xạ, hồi hộp quá đi mất! Vài giây nữa thôi, cô sẽ hoàn toàn bước vào cuộc sống hôn nhân với chàng trai luôn quấn quýt bên cô từ nhỏ. Sẽ về làm vợ, làm con dâu…và làm mẹ… Nghĩ đến đó thôi mà mặt Hạ Quyên đã đỏ bừng lên, tuy nhiên cô biết rõ là nó chẳng dễ chút nào.
-Trước khi bắt đầu hành lễ tôi muốn h

Từ khóa: Cô Dâu Thất Lạc,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đòn trả thù cao tay của cô con dâu bị nhà chồng lừa cưới, lấy hết hồi môn

Chúng Mình Rồi Sẽ Lại Yêu, Không Phải Yêu Nhau Mà Là Yêu Người Khác

Truyện Em Hãy Dạy Tôi Cách Yêu đi Xin Em đó

Chỉ vì cố một vài chén rượu với bạn bè mà tôi đã phải ân hận cả đời

Truyện Tôi Ghét Anh...Đồ Du Côn Full