Cô Dâu Thất Lạc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Cô Dâu Thất Lạc (xem 4456)

Cô Dâu Thất Lạc

ể tạ lỗi với một người. Bản án dành cho những tội ác của Kim Thư không thể nào được khoan dung với án tù chung thân được, nó sẽ là tử hình. Tôi sẽ không để cô ấy chết……
-Minh Duy, lúc trấn áp Kim Thư, anh đã cho cô ấy uống cái gì vậy?
-Một loại thuốc loạn tâm thần tôi đặt mua trước ở biên giới ngay khi biết cảnh sát đã chuyển hướng điều tra vào Kim Thư. Nó kéo dài trong một khoảng thời gian vừa đủ đến khi mọi việc đã hoàn toàn ổn định. Tôi biết, nếu không cho Kim Thư uống thì cô ấy cũng sẽ bị tử hình dù cho tôi có là kẻ chủ mưu. Nói dễ hiểu hơn là làm cho cô ấy mắc bệnh tâm thần, chỉ mình tôi chết mà thôi.
-Sao anh không nghĩ đến lúc thuốc hết tác dụng chứ? Chẳng lẽ cô ta được yên à? Tòa án lương tâm sẽ dằn vặt không yên. Rồi khi mấy người bác sĩ biết được…..
Minh Duy tiếp:
-Tòa phán xử ra sao thì không thể thay đổi.
Đến lượt Hạ Quyên im lặng. Hơn 1 phút sau cô mới lên tiếng:
-Anh…không cảm thấy hối tiếc…..khi chấp nhận hi sinh như vậy sao?
-Mình hi sinh vì người mình yêu chứ có phải cho người khác đâu. Tuần sau phiên tòa xét xử sẽ được mở ra, lúc đó chuyện ra sao sẽ biết cả thôi. Cô đã hết thắc mắc chưa?
-…….Cảm ơn anh! Hết rồi. Xin phép!
Hạ Quyên đứng dậy bước ra ngoài, ngay khi đó người quản giáo cũng vào trong áp giải Minh Duy về buồng giam. Tiếng cửa sắt đóng sầm lại từ xa vang vọng khiến cõi lòng Hạ Quyên tê tái. Một người con trai si tình, yêu một cách mù quáng……nhưng…..
sẵn sàng hi sinh tất cả cho tình yêu. Hạ Quyên lại nghĩ đến Thanh Nguyên, cậu cũng đã từ bỏ cuộc sống của mình chỉ vì cô, vì người cậu yêu………..
-Từ Kiên, anh nghĩ bản án dành cho 2 người đó sẽ là gì?
-Hửm?
Vừa bước ra khỏi tầng giam, Hạ Quyên cất tiếng hỏi. Tử Kiên nhíu mày khó hiểu nhìn cô, một hồi sau cũng đáp:
-Có 1 tin chưa công bố, em có nhớ vụ băng nhóm Bạch Khải Long bị thảm sát không?
-Chút chút, sao hở anh? – Hạ Quyên gật gù.
-Theo lời khai thì Minh Duy vừa là chủ mưu, vừa ra tay giết chết bọn chúng. Hồ sơ vụ án đã hoàn tất và gửi đi vào ngày hôm qua rồi, cũng do anh ta khai báo thành thật và đầy đủ. Có thể trong việc bắt cóc em và tai nạn xe hơi trên biển Bảo Kim Thư là hung thủ, nhưng do có triệu chứng tâm thần nên sẽ không bị tử hình. Riêng Minh Duy, anh ta nhận hết mọi tội trạng, thì điều đó là không tránh khỏi.
-Dạ…..
Hạ Quyên buồn bã đáp. Lòng cô hiện đang rối như tơ vò. Một mặt cô muốn tha thứ cho kẻ muốn hại mình, một mặt lại không, vì kẻ đó đã giết hại người cô yêu. Nhưng…..người con trai ở trong phòng giam kia, đâu đáng phải chết!
Nhìn xuống chiếc đồng hồ của mình, Hạ Quyên mới giật mình. Nãy giờ thôi mà đã hơn 1 tiếng cô ở đây rồi. Cô vội vã chào Tử Kiên:
-Thôi chào anh em về, để chị Liễu Phi đợi ở dưới kia cũng lâu rồi.
-Ừ, em về cẩn thận.



====================================================
-Nhớ ăn uống thật nhiều nhé Hạ Quyên!
Liễu Phi ló đầu ra ô cửa sổ dặn dò Hạ Quyên khi cô vừa bước xuống xe chuẩn bị vào nhà. Hạ Quyên nhếch môi lên tạo thành một nụ cười nhẹ hình bán nguyệt thật xinh đẹp, cốt để cho Liễu Phi không cần phải lo lắng cho mình:
-Dạ, em nhớ rồi. Bye chị yêu nhá!
Chiếc taxi màu vàng bóng vài giây sau đó cũng khuất dạng, Hạ Quyên nhẹ nhàng bước lên bậc thềm trước nhà để nhấn chuông. Lát sau, một người con trai chạy ra mở cửa cho cô, giọng vui mừng:
-Bé yêu, em về sao không bảo anh đón?
-Hì, em về bằng taxi với chị Liễu Phi.
Cánh cửa được mở rộng ra, Hải Thanh ân cần cúi xuống xách túi đồ cho Hạ Quyên và nắm tay cô đi vào trong sau khi đã khóa cửa cẩn thận.
-Mọi người đâu hết rồi anh?
-Ba mẹ đang trong nhà đợi em đấy. Hìhì.
“Ba mẹ”?
Hải Thanh gọi ai là “ba mẹ” vậy?
Hạ Quyên ngơ ngác nhìn Hải Thanh. Anh từ tốn:
-Sóng gió đã qua rồi…..đám cưới dở dang lần trước sẽ được làm lại! Cả 4 ông bà đều ở trong đó.
Tai Hạ Quyên như bị ù đi?
Đám cưới ư?
Sao lại gấp như vậy?
-Con gái yêu của mẹ!!!
Bà Lam trông thấy con gái bước vào nhà không giấu nỗi vui mừng đứng dậy ôm lấy cô. Nước mắt của người mẹ lại lần nữa rơi vì thương con, cho bao nhiêu đau khổ con đã gánh chịu.
-Con chào ba mẹ, chào 2 bác!
Hạ Quyên dịu dàng buông mẹ ra rồi cúi đầu lễ phép chào. Chủ tịch Hoàng Quân bảo con gái:
-Con ngồi xuống đây, ba mẹ có chuyện quan trọng đây!
-Dạ…
Sau khi cô cùng Hải Thanh đã an tọa, ông Nguyễn Đan mới nhẹ nhàng cất tiếng:
-Hạ Quyên, bác và ba mẹ cháu thấy đã không còn việc gì đe dọa cháu nữa, ngày lành tháng tốt cũng sắp đến……cháu và con trai bác có thể thực sự là của nhau….lần này là chính thức. Tuyệt đối không thể để sơ hở như kì trước được.
-Cháu…..
-Sao vậy Hạ Quyên? – Bà Lam lo lắng hỏi con gái khi mặt cô dần tái nhợt đi.
Hạ Quyên cúi mắt ấp úng…. Hải Thanh nhìn cô bằng đôi mắt nâu sâu thẳm đầy đau xót của mình. Anh khẽ nắm lấy tay cô và ngước lên nói với ba mẹ mình:
-Thưa……con chưa muốn kết hôn đâu ạ!
-Hải Thanh, con chưa muốn kết hôn là sao? Chẳng phải lúc nãy con mới nói….. – Ông Hoàng Quân ngạc nhiên.
-Dạ…..con vừa suy nghĩ lại….. Hạ Quyên chưa thể vượt qua được những cú sốc trước đây đâu. Nên cứ để một thời gian đi đã…..
Như vừa được cứu thoát trong gang tấc, Hạ Quyên ngước mắt lên nhìn Hải Thanh thầm cảm ơn anh. Nhưng tại sao…..ánh mắt của anh lại đo đỏ khổ sở thế?
-Thôi được rồi, hai đứa lên lầu cất đồ rồi nói chuyện với nhau cho thỏa thích đi, ba mẹ có việc phải ra ngoài. Việc hôn lễ, các con quyết sao thì quyết, ai cũng mong có cháu rồi!
-Vâng, ba mẹ và 2 bác đi cẩn thận.
Hải Thanh cười trừ và đứng dậy đi ra tiễn mọi người. Tiếng cánh cổng đóng lại khiến Hạ Quyên giật mình. Cô phải đối mặt như thế nào với Hải Thanh đây? Ánh mắt vừa rồi của Hải Thanh khiến cô thầm trách mình quá tàn nhẫn với anh… Tình yêu ba năm trời của hai người?…..
Nhác thấy bóng dáng Hải Thanh đi vào, Hạ Quyên quay phắt lại đứng đối diện với anh.
Cố gắng giữ khuôn mặt cho thật tự nhiên, Hải Thanh gãi đầu:
-Xin lỗi em…..ba mẹ anh cũng vội vàng quá! Em đừng lo gì hết nhé!
Vẻ mặt kia…..gượng gạo quá!
Đến lúc này…..mà anh vẫn giả vờ được với cô sao? Tình cảm của anh lẽ nào cô không cảm nhận được!??
Hạ Quyên cất tiếng lí nhí vừa đủ cho cả 2 nghe thấy:
-Sao….anh lại….không muốn kết hôn?
Nụ cười trên môi Hải Thanh tắt hẳn. Anh không muốn nhắc đến chuyện nảy một chút nào, thế mà cô lại khơi gợi lên. Thở ra một hơi rõ dài, Hải Thanh tiếp tục mỉm cười, nhưng lại là một nụ cười bi thương đến thảm hại.
-Hì, là em chứ không phải anh, bé yêu!
-Hả?
-Em…..không còn muốn là cô dâu bé xinh của anh như lời đồng ý khi em tốt nghiệp nữa…..nên anh không gượng ép được.
-……
-Nhưng chỉ là bây giờ thôi.
-Ý anh là sao?
Hải Thanh cười hiền, từng bước tiến lại gần Hạ Quyên, nhẹ nhàng nắm lấy hai bàn tay trắng nõn nà của cô:
-Anh chỉ cho em thời hạn 2 năm thôi.
-Em không hiểu.
-Một năm…..để em quên đi Đặng Thanh Nguyên……và một năm…..toàn ý trở về bên anh.
Bị rơi vào tình thế khó xử, Hạ Quyên cắn môi không dám nhìn thẳng vào mắt Hải Thanh. Chỉ biết lắp bắp định cự tuyệt một cách yếu ớt:
-Hải Thanh à…..em…….
-Hạ Quyên, anh yêu em…

Từ khóa: Cô Dâu Thất Lạc,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Tình Yêu Đầu Tiên Full Online

Truyện Kỷ Niệm Mối Tình Đầu... Voz Full

Vợ cấm vận 2 tháng, vẫn chưa muốn dừng lại

Vợ người ta sáng nào cũng đợi ở cửa chờ chồng hôn tạm biệt còn tôi thì đợi từng đồng tiền chồng ban phát cho

Đau xót khi biết anh bỏ tiền thuê tôi không phải để mua vui mà là để làm bàn đạp cho tình yêu của anh ấy