Cô Dâu Bỏ Trốn - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Cô Dâu Bỏ Trốn (xem 11541)

Cô Dâu Bỏ Trốn

ệt nam đúng không…??

Vân ngơ ngác đáp.

– Vâng…!!!

– Cháu…cháu năm nay bao nhiêu tuổi…??

Vân nhíu mày, người đàn ông này đúng là kỳ lạ, vừa mới gặp mặt một cô gái ở giữa đường tự nhiên hỏi cô ta bao nhiêu tuổi, đúng là bất lịch sự.

– Xin lỗi ông, nhưng tôi phải đi rồi…!!!

Ông kia cố nài.

– Cháu làm ơn nói tuổi và tên của cháu cho bác biết vì chuyện này quan trọng lắm…!!!

Vân cố nén giận đáp.

– Cháu xin lỗi nhưng bác có thể cho cháu biết chuyện đó là chuyện gì được không…??

Ông kia đau khổ nói.

– Vì trông cháu bây giờ giống hệt vợ bác cách đây mười tám năm…!!!

Vân giật mình hỏi.

– Bác nghĩ vợ bác giống hệt cháu…??

– Đúng thế…!!!

Vân cảm thấy lạ, dù bố mẹ của Vân không nói cho Vân biết Vân không phải là con gái của họ nhưng từ sâu thẳm trong lòng của mình, Vân vẫn đoán ra được.

– Xin lỗi nhưng cháu có việc phải đi rồi, chào bác…!!!

Ông kia vẫn còn đừng nhìn theo bóng hình của Vân mãi. Ông bảo chàng thanh niên đứng bên cạnh.

– Cậu cho người đi theo cô bé kia. Tìm hiểu xem cô bé đó là ai, ở đâu và đang làm gì…!!!

Anh ta gật đầu.

– Vâng…!!!

Cầm tập ảnh của Vân trên tay. Ông Kiên bàng hoàng ngồi thụp xuống ghế, hai tay ôm lấy đầu, ông Kiên gặn hỏi.

– Cậu có chắc con bé tôi gặp ở thương xá hôm nào là con bé này chứ…??

Anh chàng thư kí gật đầu đáp.

– Đúng rồi thưa ông…!!!

Ông Kiên tái mặt.

– Cậu nói cô bé đó là con dâu tương lai của tập đoàn khách sạn Vương Thị…??

– Vâng…!!!

– Không thể nào như thế được, tôi phải ngăn cản đám cười này ngay…!!!

– Ông…ông nghĩ cô bé đó đúng thực là con gái của ông…??

– Không thể nào sai được, xét về tuổi tác, vóc dáng. Nó giống hệt mẹ nó như đúc…!!!

– Nhưng ở trên đời này vẫn có người giống người đấy thôi…!!!

– Cậu nói phải. Làm sao để xác minh bây giờ…??

Anh chàng trợ lý ngẫm nghĩ đáp.

– Hay là chúng ta mời cô ấy về đây nói chuyện…??
– Vậy phải làm gì…??

Trên khuôn mặt của ông Kiên bừng sáng, ánh mắt của ông long lanh, ông vỗ vai anh chàng trợ lý.

– Cậu khỏi lo. Tôi đã có cách rồi…!!!

Hai hôm sau ông Kiên nhận được một sợi tóc màu đen. Ông liền đem nó đi xét nghiệm ADN, thời gian chờ đợi như dài vô tận. Ông hồi hộp chờ kết quả. Ngay buổi chiều hôm đó ông đã có nó ở trên tay. Ông run run mở ra. Kết quả hoàn toàn trùng khớp. Ông kinh hãi như vậy Vân là con gái của ông thật. Ông bấm số điện thoại di động của Nam.

Ông chỉ nói độc nhất một câu.

– Cậu mau đến đây, tôi chờ…!!!

Chân nhảy chim sáo, Vân đi tìm Duy. Vân khoe.

– Anh có biết là bây giờ anh Khoa cũng tìm được người yêu rồi không…??

Duy vẫn còn ghen tức.

– Em nói ai yêu hắn…??

Vân trêu.

– Anh ghen à…??

Duy tức.

– Chỉ nghĩ đến cảnh hắn ôm em trước cổng nhà em hôm nào là anh lại tức điên lên rồi…!!!

– Còn anh thì sao, anh bỏ em đi lấy người khác, em không tính xổ với anh thì thôi, anh còn dám ghen ngược lại em là sao…??

Duy nịnh.

– Thôi cho anh xin, người con gái đó là ai…??

– Thu – bạn thân của em…!!!

Duy gật gù.

– Ra thế, mà công nhận tên đó tốt xố thật, chả bù cho anh…!!!

Duy véo tai Duy thật đau.

– Anh vừa nói gì thế hả, anh nói lại cho em nghe nào…!!!

Duy kêu.

– Đau anh…!!!

– Cho anh chừa cái tội chọc ngoáy người khác đi…!!!

Đào và Tuấn Anh từ trong nhà đi ra, nhìn họ lúc này rất giống một gia đình. Đứa bé hơn hai tuần tuổi đang ngủ say trong tay của Đào. Vân vội buông tai của Duy ra. Vân mỉm cười hỏi.

– Bé ngủ rồi hả chị…??

Đào hạnh phúc nói.

– Ừ, nó vừa mới ngủ…!!!

Vân quay sang hỏi Tuấn Anh.

– Anh trai bao giờ anh và chị Đào làm đám cưới…!!!

Tuấn Anh ấp úng.

– Cái đó anh cũng không biết nữa…!!!

– Đúng là điên thật mà. Bao giờ làm đám cưới cũng không biết, anh định chờ con gái của anh lấy chồng rồi làm đám cưới cùng với nó luôn hả…??

Trông Đào hơi buồn, đôi mắt đỏ hoe. Vân vội hỏi sang chuyện khác.

– Hôm nay hai anh chị đưa bé về nhà của chị Đào à…??

– Ừ, lúc nữa hai anh chị đi…!!!

– Nếu thế chúc vui vẻ nhé…!!!

Duy đứng đằng sau Vân. Duy ghen tị hỏi.

– Sao em chỉ biết lo chuyện của thiên hạ, còn chuyện của chúng ta thì sao…??

Vân tảng lớ.

– Anh nói chuyện gì…??

Duy chưa k ịp trả lời, Vân đã vọt chạy vào trong nhà. Duy lắc đầu thở dài nhìn theo.

Vân đang tung tăng đi trên đường, có một bàn tay bịp miệng của Vân rồi vác gọn Vân vào xe. Diễn biến chỉ xảy ra trong vòng có năm giây thậm chí một người vừa mới chớp mắt khi mở ra đã không thấy Vân đâu.
– Cậu nghĩ là cô bé đó sẽ dễ dàng đi theo người lạ hay sao…??

Vân hét.

– Các người làm gì thế…?? Thả tôi ra mau…!!!

Ông Kiên dịu dàng bảo Vân.

– Con đừng sợ, bố không làm gì con đâu…!!!

Vân nhận ra người đàn ông Vân gặp ở thương xá hôm nào. Vân nhíu mày hỏi.

– Bác bắt cháu làm gì…??

Ông Kiên thở dài.

– Tại vì có chuyện bố muốn nói với con…!!!

– Bố…?? Cháu không hiểu…!!!

Vân được ông Kiên đưa lên một văn phòng thuộc cao ốc hơn mười tầng. Ông ta lịch sự bảo Vân.

– Con ngồi xuống đi…!!!

Vân không hiểu gì, tuy sợ hãi nhưng thái độ tử tế của ông ta làm cho Vân yên tâm phần nào. Vân run giọng nói.

– Bác… bác định làm gì cháu…??

Ông Kiên đưa cho Vân một tờ giấy. Vân mở ra xem, Vân thấy đó chỉ là tờ giấy ghi kết quả xét nghiệm ADN thôi.

– Bác đưa cho cháu tờ giấy này làm gì…??

Ông Kiên dịu dàng nói.

– Đây là tờ giấy chứng thực cháu và bác là hai bố con…!!!

Vân buông rơi tờ giấy xuống đất, mắt Vân mở to nhìn người đàn ông trước mặt.

– Bác… bác là bố…bố của cháu, không thể nào…??

– Tại sao lại không thể…??

Vân cay đắng nói.

– Nếu thật bác là bố của cháu tại sao bác lại không đi tìm cháu mà mãi cho đến tận bây giờ nếu không vô tình gặp mặt nhau ở thương xá liệu bác có nhận ra cháu hay không. Đây đúng là một trò lừa gạt…!!!

Ông Kiên đau khổ giải thích.

– Con có biết là khi mẹ con mang thai con bố không hề biết. Đến khi bố biết được sự thật thì người ta nói mẹ của con đã bỏ đi rồi, bố đã cất công đi tìm hai mẹ con con nhưng đến khi tìm được thì chỉ tìm được một nấm mộ thôi…!!!

Vân choáng váng, nước mắt chảy ra.

– Ông nói dối, tôi không tin ông…!!!

Ông Kiên tha thiết.

– Con hãy tin vì đó hoàn toàn là sự thật, bố không hề nói dối con…!!!

Vân lắp bắp hỏi.

– Tại…tại sao mẹ lại chết…!!!

Ông Kiên thở dài nói.

– Ngày trước gia đình ta cũng kinh doanh khách sạn, lúc đấu công việc làm ăn rất thuận lợi nhưng chúng ta bị khác sạn của tập đoàn Vương Thị chèn ép dẫn đến phá sản, bố mẹ bị nợ ngập đầu, không ngày nào là không có người đến đòi tiền.

Với tình trạng đó bố mẹ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Sống chết gả con gái vào nhà giàu nhưng 1 lần bất ngờ lên thăm thì thấy con gái đang ngồi cạnh 2 con chó cùng ăn 1 tô cơm

Cô Dâu Quỷ

Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay

Tuần không đủ “3 lần” là vợ nghĩ tôi có bồ

Truyện Chị Ơi Anh Yêu Em Full Đọc Online