Chuyện Tình 5 Năm Trước Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Chuyện Tình 5 Năm Trước Voz Full (xem 2188)

Chuyện Tình 5 Năm Trước Voz Full

đụng vào, ở đây em là toàn quyền. Mà bên người hoa cũng ngộ, rất sòng phẳng và dứt khoát, cái gì đã nói là cho rồi thì không bao giờ đòi lại, nghĩ cũng hay hay.


Nhà em cũng bình thường, khoảng 17 hay 18m2, có lầu giả, trên chia 2 phòng, phòng em và phòng dì Út, ở phòng khách có cái mặt kiếng được bắt dính vào tường làm chỗ để ảnh ba em và lưu hương, nhưng được cái là nhà sạch boong. Điều mà tôi khoái nhất ở nhà Q9 là có cái sân ngoài trước trồng toàn mai và vài cây hoa kiểng, nhìn nó thấy có nét giống giống kiểu nhà vườn.


- “Ăn anh ơi, xong rồi nè” – Em kêu tôi


- “Nhanh dữ ta, nấu mì pro ghê ta” – Tôi chọc


Tôi với em ăn mì, thì không bao giờ chia gói ra tô, mà làm 1 xoong mì, rồi em niêm nếm lại cho vừa ăn, ai ăn nhiêu gắp nhiêu, em với tôi hay gọi là “lẩu mì”


- “Út đâu em” – Tôi hỏi


- “Đi làm chiều tối mới về anh, anh ở chơi đến chiều rồi về” – Em tiếp lời


- “Cũng được, mà em định ở đây bao lâu”


- “Chưa biết, khi nào hứng thì về, không ở luôn”


- “Mà chuyện đầu đuôi sao, kể khúc giữa anh nghe coi” – Tôi nói giỡn


- “Thì bị đuồi thôi” – Em tỉnh bơ


- “Tóm lại là tại sao các hạ lại lưu lạc đến phương này” – Tôi giả giọng kiếm hiệp


Em cười, rồi bắt đầu kể tôi nghe, chuyện là hôm qua, thằng Đ (anh ruột em) thua banh, về nhà bắt mẹ ẻm cho tiền trả banh, cộng thêm tiền chuộc chiếc Dylan, cự cãi một hồi, thằng Đ nó điên lên đập đồ, em nóng máu, kiềm chế không được, nên cầm dao dí thằng Đ chạy lòng vòng xóm, thằng Đ sợ quá trốn luôn không dám về nhà, thế là mẹ em với em lại gây nhau vụ đó, rồi có lỡ lời phân biệt con trai con gái gì đó, em nó quế gây lại, thế là nhà ai người nấy ở. Tình hình căng thẳng dữ dội, em bị mẹ cắt toàn bộ tiền chu cấp, giờ trong người còn vài triệu do để dành.


- “Gian hồ bây” – Tôi nói đểu


- “Thôi nha, đừng có nghẹo em nha, em điên lên em giết anh luôn à” – Em lại cười


- “Chết trên giường cũng đáng mà hen” – Tôi chọc


Em lại đánh tôi 1 cái vào đùi: “Quá rồi hé, thôi phụ em dọn đồ ra đi” – E mỉm mỉm


- “Dạ, em biết rồi chị”


- “Ừ, ngoan” – Em ranh ma


Nói dọn chứ thiệt ra cũng chẳng có gì, toàn quần áo thôi, tôi xách lên gác cho em xong, lại xuống nhà nằm dưới nền xem TV. Vì nhà có Út ở nên những vật dụng gia đình có hết, TV, máy giặt, bếp ga, nồi, nêu, xoong, chảo, chén bát, quạt máy,… không thiếu món nào trừ máy lạnh.


- “Sướng ta” – Em nói xong quăng cái gối vô mặt tôi cái bộp


- “Ui da” – Tôi giả bộ đau


- “Xạo ông, nhẹ hều mà ui da gì” – Em nói xong ra ngoài khoá cửa rào


- “Xong chưa xã ơi, vô anh ôm ngủ cái” – Tôi nói với ra


- “Ai cho ôm mà tự tin quá ta” – Em bướng bỉnh


- “Không cho cũng ôm, liều mà” – Tôi cười cười


Nói thì nói thế thôi, chứ em cũng nằm cho tôi ôm ngủ, hoàn toàn trong sáng không có tấy máy tay chân gì sất, vì tôi biết em đang rất buồn… Chắc đây là lần tự lập đầu tiên trong đời em…


Chap 15: Tháng lương đầu tiên


Đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ phải thôi dựa dẫm, phải tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình và tiếp tục bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống, như chú chim non đã đủ lông đủ cánh, phải rời bỏ tổ để thoả sức chao lượn trên bầu trời xanh…


Từ ngày em về nhà Q9, mẹ em cắt luôn tiền chu cấp điện nước, gas, cáp của dì Út, Út em làm phụ việc cho một quán ăn, lương tháng có triệu mấy hơn thôi, nên cũng không giúp được gì, một mình em phải đứng ra đóng hết những khoản đó. 2 tuần cuối tháng khá thoải mái, có tiền để dành mà, khỏi phải làm gì, em chỉ ở nhà, dọn dẹp, rồi nằm xem TV, khi nào buồn thì bắt xe bus lên Q10 chơi, đến chiều tôi đón em về lại Q9. Chả phải lo nghĩ gì, cứ vô tư đi.


Sau những ngày vô tư, túi tiền em cũng gần hết, tôi hỏi:


- “Em còn tiền không?”


- “Một ít, đủ xài 1 tuần à anh” – Giọng bình thường như không có chuyện gì


- “Này, cầm lấy mà tiêu” – Nói xong tôi móc 500 ngàn đưa cho em


- “Thôi, anh đi làm nhiều, anh giữ xài, em có làm gì đâu mà cần tiền” – Em từ chối


- “Coi như là tiền cơm chiều anh ăn ké nhà em hén”


- “Anh ăn có nhiêu đâu, thôi anh giữ mà xài” – Em đẩy tay tôi


- “Thôi cầm đi, đẩy đẩy hồi anh kí em lủng đầu giờ” – Tôi nghiêm mặt


Em miễn cưỡng cầm, tôi biết lúc này tôi phải kiếm thật nhiều tiền để có thể trang trải cuộc sống của hai đứa. Dì Út em thì sướng rồi, cơm nước ngày hai buổi chủ lo, chỉ có về nhà ngủ, với lại 1tr mấy 1 tháng Út phải có những chi tiêu cá nhân chứ. Những ngày cơ cực bắt đầu đến với tôi và em, em tiết kiệm chi phí hết mức





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹567›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




có thể, những chi phí ở nhà em 01 mình tôi gánh hết, đôi khi chúng tôi chỉ ăn cơm với tàu hủ chiên và rau muống, nhưng không sao cả, chỉ cần bên em, tôi ăn cơm với nước mắm, muối tiêu, tôi cũng cam lòng…


- “Tự nhiên giờ em lại là gánh nặng cho anh” – Em thủ thỉ


- “Tới cơn hả nhóc, uống thuốc đi” – Tôi ghẹo


- “Anh này, nói thiệt tự nhiên cái cà rỡn” – Em đánh tôi 1 cái


- “Em nhiêu kí mà nặng, với lại đó giờ anh có gánh em hồi nào đâu chứ” – Tôi cười cười, rồi nằm vật xuống sàn nhà xem TV


- “Anh, anh” – Em lây lây tay tôi


- “Sao?”


- “Em đi làm nhé” – Em nhỏ nhẽ nói


- “Cô thì làm được gì mà đi?”


- “Khi dễ em, đi bán shop cũng được mà” – Em nghênh mặt


- “Thôi tha cho tụi shop, em bán chắc tụi nó dẹp tiệm” – Tôi trêu


- “Em đánh anh giờ” – Em co tay làm nấm đấm giơ giơ trước mặt tôi


- “Em có làm nỗi không? Thôi đi, ở nhà kiếm cái gì học dùm anh cái” – Tôi khuyên


- “Được mà anh, giỡn hoài, chị họ con G mới mở cái shop, hôm qua em có hỏi nó, nó bảo em có qua làm thì làm, tháng 800″ – Em kể


- “Làm chung với người quen kì lắm, lỡ có gì thì khó xử cho G”


- “Không sao đâu mà” – Em cười


- “Thế khi nào làm em” – Tôi lo lắng


- “8g sáng mai” – Em cười mỉm chi


- “Vậy mà còn bạy đặt hỏi anh, em coi anh ra gì không?” – Tôi ngồi bật dậy, nhìn em và nạt


- “Thì nếu anh không cho, em kh

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Đứa bé bỏ nhà đi và cái kết 20 năm sau

Không Phải Là Cổ Tích

Giấc Mơ Ngọt Ngào

Anh Là Cái Thá Gì? Anh Chỉ Là Đồ Chơi Của Tôi Thôi!