“Đúng vậy! Công ty cũng không có quy định nhân viên sau khi tan sở không được làm công việc khác……”
“Được rồi, vậy em nói cho tôi biết, em muốn ở trong này công tác tới khi nào? Sáng mai sao? Có phải thấy ban đêm buồn chán không ngủ được nên ra đây đi làm sao?”
“Tôi……” Kỉ Văn Tĩnh bị anh rống có chút ủy khuất.
Anh thật muốn đem cô túm lại đây,“Em muốn vì tiền mà tra tấn mình thế sao, phiền em làm rõ ràng một chút, tôi mới là chủ nhân chân chính của em trên thế giới này, tôi còn chưa cho phép em chết thì tốt nhất em nên bảo vệ tốt chính mình cho tôi.”
“Nhưng……”
“Câm miệng, bây giờ theo tôi về nhà.”
“Tư Thánh Nam……” Cô liều mạng giãy khỏi tay của anh,“Buông, tôi phải trở về, vì tôi thật sự cần công việc kia……”
“Kỉ Văn Tĩnh, em cần tiền không muốn sống nữa sao?” Anh bị cô làm tức giận đến rống to.
“Đúng vậy! Tôi cần tiền không muốn sống nữa đó.”
Cô cũng kích động rống to với anh,“Hai chúng ta là người của hai thế giới, tuy rằng tôi cũng không dám thừa nhận chuyện đó nhưng khi sự thật xảy ra trước mặt tôi, tôi xác thực rất cần tiền, bởi vì tôi sinh ra trong một gia đình đổ vỡ, tôi có một người mẹ thích hư vinh, có một người ba đam mê cờ bạc như điếu đổ, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa có ngày nào thực hiện trách nhiệm một người ba một người mẹ với tôi. Tôi hận bọn họ, nhưng khi ba tôi tới cầu xin nói với tôi, ông ta thiếu tiền người ta, nếu không trả, kết cục là bị người ta đánh chết, tôi không thể nhẫn tâm khoanh tay đứng nhìn.”
Cô một hơi nói nhiều như vậy, nước mắt cũng không báo trước rào rạt chảy xuống, Tư Thánh Nam lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, đêm lúc này, im lặng đến đáng sợ.
“Cho nên em liều mạng kiếm tiền, mục đích là muốn trả nợ thay cho người cha đam mê cờ bạc kia sao?”
“Ông ấy là ba tôi.” Cô run run bả vai vụng trộm nhìn anh một cái,“Nếu anh muốn cười thì cười đi, tôi không ngại.”
Cô không muốn cho anh biết mình khó khăn như thế nào, nhưng mà cô ngụy trang đến thế nào vẫn là bị anh vạch trần.
“Ông ta thiếu bao nhiêu tiền?” Anh trầm giọng hỏi.
“Hai…… Hai trăm vạn.” Cô nhỏ giọng trả lời.
“Vậy em làm trợ thủ cho nhà thiết kế kia, anh ta sẽ cho em bao nhiêu?”
“Nếu trong vòng 3 ngày hoàn thành thuận lợi, anh ta sẽ trả tôi ba mươi vạn.”
“Còn lại một trăm bảy mươi vạn thì sao?”
“Trong ngân hàng tôi còn có năm mươi vạn……”
“Còn thiếu một trăm hai mươi vạn?” Âm thanh của anh lạnh đến cực điểm, ánh mắt chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm cô.
“Tôi……” Kỉ Văn Tĩnh cũng không biết mình nên trả lời như thế nào nữa, cô bất an hai tay năm nắm vạt áo, trong đầu thật sự là hỏng bét.
“Văn Tĩnh!” Anh bàn tay to đột nhiên nâng cằm cô lên, bắt buộc cô nhìn thẳng vào mình,“Trong cái đầu ngu ngốc của em, tôi rốt cuộc là người gì của em?”
Cô yên lặng nhìn anh, khuôn mặt có chút sợ hãi.
Anh là người gì của cô? Chính cô cũng rất muốn biết, anh luôn miệng nói cô là món đồ chơi của anh, nhưng sự cưng chiều của anh lại khiến cho nội tâm của cô đại loạn.
Cô cũng không biết quan hệ của mình với anh là cái gì nữa, có nhiều lúc trong mộng cô lại mơ trở thành vợ của anh……
“Văn Tĩnh……”
Ngay lúc cô còn đang mê muội, bàn tay to của anh dùng một chút lực,“Tôi cũng không có nói qua cô là phản đồ không ngoan?”
“Tôi……” Cô ngửa đầu nhìn anh, nhìn thấy trên mặt anh nhìn một tia rắc rối phức tạp.
Ngón cái của anh nhẹ nhàng đặt lên môi cô,“Nếu em không muốn chọc tôi tức giận, hiện tại theo tôi trở về.”
“Nhưng là……”
“Không có thể nhưng là……”
“Tôi muốn thay ba ba trả tiền……”
“Em có thể đến nhờ tôi!”
“Tôi không muốn nợ anh.”
Ánh mắt Tư Thánh Nam lạnh lùng, “Tôi sẽ không cho em nợ tôi.” Anh nghiến răng nghiến lợi nói:“Em có thể công tác cho tôi, mà tôi sẽ trả thù lao cho em. Hiện tại lập tức đi theo tôi.”
Kỉ Văn Tĩnh có chút kinh ngạc, cô bị anh lôi lên xe, sau đó, bọn họ đi vào ngôi nhà xa hoa của Tư Thánh Nam.
“Lập tức đi vào phòng tắm tắm nước ấm, hai mươi phút sau đi ra gặp tôi.”
“Anh không phải đã nói muốn tôi cho công tác sao……” Cô bị hành vi của anh muốn hồ đồ rồi.
“Văn Tĩnh, em nên hiểu tính tình của tôi, hiện tại tôi muốn em làm là đối với mỗi câu nói của tôi đều phải phục tùng không được nhiều lời.”
Anh khốc khốc dùng cằm chỉ hướng phòng tắm xa hoa, cô không dám lại nhiều lời phản kháng, chỉ có thể xoay người vào phòng tắm.
Lúc đi ra, cô đã thấy anh ngồi ở bên giường mềm mại, đầu giường, còn có một ly sữa nóng.
“Lại đây lấy nó uống đi.”
Cô vừa muốn phản bác, liền đổi lấy một cái ánh mắt sắc bén của anh, cô nuốt nuốt nước miếng, ngoan ngoãn ngồi vào bên giường, thật cẩn thận nâng ly sữa lên uống một ngụm rồi một ngụm.
“Sau đó muốn tôi làm cái gì?”
Chén nóng sữa làm dạ dày cô ấm áp hơn hẳn, ép buộc suốt một buổi tối, cô thật sự là mệt muốn chết rồi.
Tư Thánh Nam nhìn chăm chú vào cô,“Em rất mệt mỏi sao?”
Cô gật gật đầu, rồi lại nhanh chóng lắc lắc đầu,“Tôi nghĩ…… Tôi còn có thể làm cái gì cho anh……”
Anh tay phải nhẹ nhàng sờ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, vỗ về chơi đùa vài cái,“Văn Tĩnh, nằm xuống.”
“Ách?” Cô khó hiểu nhìn anh, khuôn mặt nhỏ nhắn kinh hoàng mang theo một chút không xác định.
“Không phải em muốn biết công việc sao?” Anh hơi hơi nhíu mày.
“Đúng…… Đúng vậy!” Cô càng ngày càng hồ đồ.
“Ngoan ngoãn nằm xuống cho tôi, tôi đi ra ngoài mười lăm phút, mười lăm phút sau tôi trở về rồi nói cho em công việc của mình.”
Anh bá đạo đem cô ấn ngã vào giường lớn, trong sự kinh ngạc của cô, anh nhẹ nhàng hôn trên trán cô.
Kỉ Văn Tĩnh muốn mở miệng hỏi rõ ràng, nhưng nhìn bóng dáng cao ngất của anh biến mất ở ngoài cửa, cô cảm giác được tim mình đập kinh hoàng.
Cái trán của cô còn lưu lại độ ấm trên môi anh, mềm nhẹ như vậy, giống như đem cô trở thành một đứa bé.
Vì sao anh lại hôn cô như vậy?
Vì sao anh phải mạnh mẽ mang cô từ phòng làm việc về nhà anh?
Là vì anh lo lắng cho cô sao?
Nghi vấn nhiều lắm làm cô lao lực tâm lực quá độ, buổi tối hôm nay thật sự là mệt muốn chết rồi, chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ một hồi thôi, anh nói mười lăm phút sau anh trở về, như vậy trước khi anh trở về ngủ một lát chắc là không có gì vấn đề đâu?
Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cô chỉ ngủ một hồi thôi, một hồi là tốt rồi……
Không biết qua bao lâu, lúc Tư Thánh Nam lại trở phòng ngủ một lần nữa, Kỉ Văn Tĩnh đã ngủ say lắm rồi.
Anh đi đến bên giường, đem chăn cẩn thận đắp cho cô, nhìn khuôn mặt thanh tú lại hơi tái nhợt của cô, anh đau lòng hôn cô.
“Cô nàng ngốc, rốt cuộc em muốn tôi làm thế nào em mới hiểu được thâm tình của tôi đối với em đây?”
Bàn tay to của anh nhẹ nhàng n