Chim sẻ ban mai - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Chim sẻ ban mai (xem 3968)

Chim sẻ ban mai

được không?”


“A, được” Tôi đưa choViệt Mỹ điện thoại, trong lòng nghĩ đến chuyện của Mông Thái Nhất


“Cô đừng quá lo lắng,hắn chỉ nhất thời tức giận, ngày mai sẽ không sao rồi”


Hi vọng là vậy…………………..


Rắc rối “bức hình”phát sinh – Phần 1


Tối hôm qua Mông TháiNhất thật khác lạ, xảy ra chuyện như vậy nhưng lại không gọi điện đến giáo huấntôi, điều này lại làm cho tôi lo lắng, ở trên giường lăn qua lộn lại, mãi đến nửađêm mới ngủ


Chờ cho đến lúc tôi vàolớp học, trong phòng học đã có không ít người. Mông Thái Nhất từ sớm đã ngồivào chỗ, không hừ một tiềng, cũng không liếc mắt nhìn tôi. Kim Ánh Minh tựa hồmột chút cũng không bị ảnh hưởng, tiếp tục đọc sách


Bạn học nhìn tôi đi đến,châu đầu ghé tai thảo luận, thỉnh thoảng còn có vài bạn nữ liếc mắt nhìn tôixem thường


“A…………” Tôi đôt nhiêncảm thấy chân mình vướng phải cái gì, cả người mất trọng tâm ngã sóng soài


“Ay nha…………thực xin lỗia! Tôi không thấy cậu bước vào, ai bảo cậu không biết né a” Một bạn học nữ đemchân thu về “Lần này thật không tốt cho cậu rồi, không có người tiếp đón”


Lời của nàng vừa nóixong, bạn học xung quanh đều cười to


Tôi từ trên mặt đất ngồidậy, dọn dẹp đống sách vở thật tốt rồi yên lặng trở về chỗ ngồi……….


Mông Thái Nhất dường nhưđã hoàn toàn quên sự tồn tại của tôi, cứ thế cùng nam sinh bên cạnh đùa giỡn,còn Kim Ánh Minh vẫn im lặng như trước. Tôi ngồi yên vị ở chỗ ngồi như đứngtrên đống lửa, ngồi trên đống than


“Nhanh xem đi!” Tiết thứnhất vừa kết thúc, Việt Mỹ đột nhiên vọt tới cửa lớp ” Ma Thu Thu!! Bảng thôngbáo dưới lầu có dán hình chụp Kim Ánh Minh, trên hình có nói hắn làm ca sĩ choHotline!”


Thời điểm nàng nóichuyện, đám người xung quanh tôi,ồn ào nhao nhao lên, chỉ nghe được chữ“Kim Ánh Minh” cùng “Hotline”……….tâm của tôi đột ngột trầm xuống, dự cảm khônghay cuồn cuộn nổi dậy. Tôi không biết mình từ trên ghế nhảy dựng lên như thếnào, rồi như thế nào lao ra khỏi phòng học, trong đầu tôi lúc này chỉ còn tồn tạihai chữ không ngừng lặp lại “Không được! Không được!Không được……….”


Nghiêng ngã, lảo đảochạy như bay xuống lầu. Bảng thông báo tầng trệt đã bị một đám người vây chặtnhư nêm. Tất cả mọi người đều chỉ trỏ,nhỏ giọng nghị luận


Long dâng lên đến cổhọng, miệng không ngừng khẩn cầu “Không được………không được……..”


Tôi liều mạng chen vàobảng thông báo phía trước, vừa ngẩng đầu……………..


Trong đầu tôi “oanh” lênmột tiếng, cảm giác như trời đất đều sụp đổ


Hình ảnh dán trên bảnthông báo rõ ràng là ảnh chụp Kim Ánh Minh hát ở Hotline, hơn nữa lại chính làtấm ảnh chụp của tôi!!!!!!Bên cạnh còn có dòng chữ thật lớn viết rất rõ ” Bạchmã hoàng tử bán giọng hát ở quán bar?!!!!!!!!!!


“Đúng là Kim Ánh Minhrồi!!!” Không biết từ khi nào thì Mông Thái Nhất đã chạy đến phía sau tôi, hắnkinh ngạc kêu to lên


“Sẻ con!!! Đây khôngphải là tấm ảnh cô chụp sao?!!!”


Mông Thái Nhất vừa nóixong, mọi người liền ầm ĩ


“Là nó làm?!”


“Như thế nào lại là nó?!Thật vô đạo đức! Vậy mà Kim Ánh Minh ngày hôm qua còn cứu nó!”


“Nó còn có mặt mũi đứngở chỗ này, chưa thấy qua người nào mặt dày như thế!”


Từng câu từng chữ khinhthường của mọi người truyền vào lỗ tai tôi


“Không………chuyện nàykhông phải tôi làm……….không phải tôi làm!!” Tôi xoay người, đối với đám bạn họclo sợ hô to, nhưng mọi người lại lui về sau vài bước, vẻ mặt chán ghét đối vớitôi chỉ trỏ


“Kim Ánh Minh đâu? KimÁnh Minh ở đâu?” Tôi căn bản không để ý những người này nói gì, tôi hiện tạinhất định phải giải thích thật rõ với Kim Ánh Minh, tôi luôn giữ lời hứa vớihắn, tôi không có nói cho người khác!!!!!!!!


……………..


…………..


tôi bối rối nhìn nhìnxung quanh………


Mông TháiNhất………..Không………..


Tôi nhin thấy khuôn mặtvui sướng của Mông Thái Nhất khi thấy người gặp họa…………….


Là Mông TháiNhất…………….Mông Thái Nhất…………..


Nghĩ đến đây, tôi sửngsốt, ngơ ngẩn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, chỉ cảm thấy hình như trời đấtđang quay cuồng. Mọi người đều chăm chăm chỉ trích tôi, châm chọc tôi…………


Tôi đã thất hứa với KimÁnh Minh……………..Mông Thái Nhất đã thất hứa với tôi!!!!Vì sao lại như vậy?? Tôithật không ngờ được…………..


Mông Thái Nhất…………….MôngThái Nhất!!!!!


Tôi ngẩng đầu gắt gaotrừng mắt nhìn Mông Thái Nhất. Lúc này, Mông Thái Nhất, cái người hay đối vớitôi quát tháo, nói năng lỗ mãng, lại nhìn tôi đầy chấn động


“Là anh……………..là anh làmđúng hay không!!” lần đầu tiên, tôi tức giận đến phát run, tôi lớn tiếng hướngvề phía Mông Thái Nhất hét


Mông Thái Nhất vừa nghethấy, ánh mắt hắn càng trừng lớn


Là hắn……….nhất định làhắn…………ngoại trừ hắn thì còn có thể là ai? Tôi một tay đẩy hắn ra, từ trong đámngười xông ra ngoài


Nước mắt của tôi khôngngừng trào ra bên ngoài, tràn khắp mặt, ngay cả áo cũng đều ướt đẫm. Nhưng tôibất chấp tất cả, trong đầu không ngừng hiện ra hình Kim Ánh Minh ngỡ ngàng, mỉmcười, căng thẳng, trầm mặc……………


“Ma ThuThu!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Mông Thái Nhất ở phía sau giống như nổi cơn điên kêu to


Nhưng mà , hiện tại,trong đầu tôi chỉ còn một ý nghĩ


Tôi muốn đi tìm Kim ÁnhMinh! Tôi muốn nói chuyện với hắn, tôi muốn giải thích tất cả………………..


Trong phòng học khôngcó……….


Sân thể dục cũngkhông……….


“Thầy…….thầy Trầm!!” Tôiliều mạng xông vào phòng giáo viên, giáo viên trong văn phòng bị tôi bất ngờxông tới đều giật mình. Tôi liều mình nuốt nước miệng trong miệng , nói:


“Thầy trầm, Kim Ánh Minhở đâu?”


“Em ấy vừa đến văn phònghiệu trưởng………..bạn học Ma Thu Thu, đã gần đến giờ vào lớp, em…………….”


Không đợi cho thầy Trầmnói hết, tôi đã như hỏa tiển phóng như bay đến văn phòng hiệu trưởng. Kim ÁnhMinh, chờ tôi, nhất định phải chờ tôi giải thích, không phải do tôi………….


“Hiệu trưởng, em rõ ràngđã nhìn thấy Kim Ánh Minh bước vào………….” Giọng nói của Tử Lôi từ trong phònghiệu trưởng truyền ra


“Bạn học Tử Lôi! Kim ÁnhMinh đã được người nhà em ấy đưa đi rồi……………”


“Vậy là có ý gì? Hiệutrưởng, nhất định là có người hãm hại bạn ấy! Nhất định là hãm hại!!!” Tử Lôikích động nói


“Trường học sẽ điều trarõ ràng chuyện này, em về trước đi………………”


“nhưng mà……….nhưngmà………..” Tử Lôi tựa hồ vẫn còn lưỡng lự


“Bạn học Tử Lôi! Đã gầnđến giờ vào lớp! Mời em trở về lớp ngay lập tức!” Hiệu trưởng tức giận lặp lạilời mình


Cửa phòng hiệu trưởng bịTử Lôi thô bảo đẩy ra, Tử Lôi ra khỏi cửa cũng vừa vặn đụng phải tôi


“Cô có biết tấm ảnh kialà ai chụp không?”


Đầu của tôi cúi thấp lạicúi thấp


“Là cô?!!” Tử Lôi vừakinh ngạc vừa phẫn nộ


“Ảnh chụp………….là là tôichụp…….nhưng…………..không phải…………” Tôi cố giải thích


“Chát!!” Một cái tátnặng nề giáng vào mặt tôi ” Cô tốt nhất là nên cầu nguyện cho Kim Ánh Minhkhông xảy ra chuyện gì đi!”


Tử Lôi một tay đẩy tôira, nổi giận đùng đùng đi qua


Nhiệt độ nóng rát từtrên mặt truyền tới khiến cho tôi mất đi năng lực suy nghĩ, đầu óc chỉ còn vangvong một câu


[

Từ khóa: Chim sẻ ban mai,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Vợ “đèn đỏ”, chồng cả đêm không được mặc quần áo vì cứ mặc vào là 5 phút sau phải bỏ ra vì…

Nghe tiếng con khóc ré trong nhà chết đứng với cảnh tượng trước mắt…

Truyện Quê Em

Trị Liệu Kí Ức

Trai “tân tiến” nghẹn lời trước phản bác của bạn gái khi nghe đề nghị “share” tình phí