Chỉ là… tôi nhớ em - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Chỉ là… tôi nhớ em (xem 2507)

Chỉ là… tôi nhớ em

cho Khải Phong ở bên cạnh đang rất hứng thú. Từ ngày lên làm giám đốc, anh chưa từng có thời gian rảnh rỗi để đi chơi như thế này.


Suốt buổi chiếu, Tiểu Mai sợ hãi ngồi tụt hẳn xuống ghế, hai tay lúc nào cũng chắn trước mặt. Một đoạn nhạc rùng rợn vang lên khiến cô giật mình theo phản xạ nắm lấy tay Khải Phong. Anh quay sang nhìn, thấy Tiểu Mai ngồi sát xuống ghế liền bật cười kéo cô ngồi thẳng dậy.


-“Cô sợ thật sao? Hay mình ra ngoài nhé?”


Mai Mai xua tay:


-“Thôi không cần, dù gì cũng được hơn một nửa phim rồi, ra ngoài bây giờ lại làm ảnh hưởng đến mọi người”


Cuối cùng phim cũng hết. Đèn trong rạp bật sáng, mọi người lần lượt ra về, lúc này Tiểu Mai mới để ý thấy tay Khải Phong toàn những vết “cấu xé” do cô gây ra trong quá trình hoảng loạn. Vậy mà lúc xem phim, anh chẳng hề kêu ca nửa lời.


-“Anh…có đau không?”_Tiểu Mai lí nhí


– “Tất nhiên là có rồi”


-“Tôi xin lỗi nhé…Mà cũng tại anh chọn phim này ý”_Mai Mai xị mặt


Khải Phong bật cười xoa đầu cô:”Được rồi là tại tôi. Mấy vết xước nhỏ này không thành vấn đề, bây giờ chúng ta đi ăn nhé”


Sau đó, cả 2 dùng bữa tối tại một nhà hàng cao cấp trong trung tâm thương mại.


“Khải Phong, anh đã cảm thấy đỡ ghét tôi phần nào chưa?”_Tiểu Mai khẽ hỏi


Khải Phong hơi nhíu mày:”Cô nói linh tinh gì thế”


-“Anh có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ở lễ cưới không? Tôi đã rất sợ. Vì ánh mắt anh không giống mọi người, rất lạnh lùng, lúc đấy tôi thực sự không hiểu mình đã làm gì sai mà lại khiến anh chán ghét như vậy”


Tim Khải Phong khẽ nhói. Anh làm thế chỉ vì muốn cô đừng dành tình cảm cho mình, không ngờ việc này lại khiến Tiểu Mai tổn thương đến vậy.


-“Còn cả hợp đồng hôn nhân của chúng ta nữa, anh không muốn cho tôi cơ hội nên đáng ra tôi chỉ cần sống như lúc chưa kết hôn là được. Nhưng thời gian qua đã có rất nhiều chuyện xảy ra. Không hiểu sao, khi tôi tuyệt vọng nhất đều nghĩ: “Khải Phong sẽ tới ngay thôi, không có việc gì là anh ấy không làm được” Thực sự lần nào cũng đều nghĩ tới anh…”


Khải Phong yên lặng nghe tâm sự nhỏ bé của cô. Những lời này, không ngờ lại khiến anh đau lòng đến vậy.


Khải Phong khẽ thở dài:


-“Mai Mai, không phải vì tôi ghét cô đâu. Còn về hợp đồng hôn nhân…”


-“Đừng nói!”_Tiểu Mai vội bịt tai lại_”Đợi khi nào đủ 5 tháng rồi chúng ta nói đến việc này được không? Bây giờ tôi chưa muốn nghe. Mà cũng ăn xong rồi, mình đi về thôi”_Tiểu Mai cầm túi xách đứng lên. Không phải là cô không muốn nghe mà là vì cô chưa sẵn sàng. Nếu những lời anh sắp nói không như cô mong đợi thì tim sẽ rất đau…


_________________________


Về tới nhà, Tiểu Mai liền ngồi xuống ghế sofa. Khải Phong vào bếp uống nước, tiện thể mang một cốc ra cho cô.


Anh ngồi xuống cạnh Tiểu Mai. Một tay Khải Phong đặt lên thành ghế phía sau, tay còn lại đưa cốc nước cho cô. Tư thế thân mật này làm Tiểu Mai có hơi mất tự nhiên. Cô ngồi lùi ra xa muốn né tránh ánh mắt của anh, nhưng lại bị Khải Phong nắm cổ tay giữ lại: “Ngồi im đây, tôi không làm gì cô đâu, trừ khi cô đồng ý”_Anh cố tình cúi sát vào cô, nói nhỏ


Tim Tiểu Mai đập dồn dập, cô cầm cốc nước uống một hơi rồi vùng dậy: “Uống xong rồi, tôi đi ngủ đây!”


Bỗng Khải Phong cũng đứng dậy. Anh nâng cằm cô lên rồi đặt xuống môi Mai Mai một nụ hôn nhẹ nhàng. Động tác vô cùng nhanh gọn khiến cô không kịp phản ứng. Hai tiếng “Tiểu Mai..” định nói ra của anh cũng theo đó bị nuốt vào miệng hai người. Nụ hôn rất nhẹ nhanh chóng kết thúc. Mai Mai tròn mắt kinh ngạc nhìn Khải Phong, cặp môi hồng đờ ra không khép lại được. Anh hơi hắng giọng, lấy cốc nước từ tay cô rồi nói:”Ngủ ngon”


Nhớ cmt và vote cho au nhé ❤️



Tiểu Mai dở khóc dở cười, biết không thay đổi được đành hét lên:-“Thôi được rồi tôi chọn cõng!”


Đến lúc này Khải Phong mới thả cô xuống.


Được anh cõng, ban đầu Tiểu Mai thấy hơi gượng gạo nhưng lúc sau quen dần lại cảm thấy vô cùng kiên định và ấm áp. Cô nhẹ cúi người tựa vào lưng anh.


Cảm nhận được Mai Mai đang thả lỏng, Khải Phong đi nhanh hơn, ánh mắt tràn ngập dịu dàng…


__________________


Về đến nhà, Khải Phong định về phòng thì Tiểu Mai nắm lấy gấu áo anh:


-“Khải Phong, chúng ta nói chuyện một lát được không?”


Cả 2 ra phòng khách ngồi, không khí bỗng trở nên căng thẳng.


-“Ngày mai là tròn 5 tháng chúng ta kết hôn”_Mai Mai mở lời


Khải Phong hơi cau mày, nghe đến đây, anh phần nào hiểu được điều cô sắp nói


-“Thực sự bố mẹ tôi không phải vì tiền nên mới gả tôi cho anh đâu. Hồi đó công ty gia đình tôi gặp khó khăn, muốn nhờ Lưu thị giúp đỡ cho một dự án, đợi đến khi dự án thành công sẽ trả đủ vốn cho Lưu Thị. Còn chuyện tôi phải kết hôn với anh là mẹ chồng đưa ra điều kiện. Lúc đấy thực sự không còn cách nào…chỉ Lưu thị mới giúp được gia đình tôi…”


-“Tôi hiểu”_Khải Phong cắt ngang lời cô


Chợt Mai Mai đẩy 2 tờ giấy trên bàn về phía anh:


-” Đây là bản hợp đồng và…đơn li dị tôi đã viết sẵn. Tôi sẽ về tự giải thích chuyện này với bố mẹ, anh không cần lo đâu”_Cô cúi đầu, rầu rĩ nói một mạch, đến lúc ngẩng lên liền bắt gặp hơi lạnh trong mắt Khải Phong.


Đối diện nhau không nói lời nào, Tiểu Mai nghĩ anh đã đồng ý rồi, đành đứng lên:


-“Tôi chỉ muốn nói vậy thôi. Tôi về phòng thu dọn hành lí đây”


-“Khoan đã!”_Khải Phong đột nhiên đứng bật dậy


Anh cầm 2 tờ giấy đi đến trước mặt Tiểu Mai: “Cái này… do tôi đặt ra nên tôi cũng có quyền huỷ nó đi”_Vừa nói anh vừa xé 2 tờ giấy trên tay.


Tiểu Mai trợn mắt kinh ngạc, vươn tay định giằng lại: “Anh làm gì thế hả???”


Thuận đà, Khải Phong kéo cô vào lòng:


-“Mai Mai…không cần li hôn nữa”


Cô tựa đầu vào lồng ngực anh, ngây ra một lúc thì nước mắt tủi thân rơi xuống:


-“Không cần li hôn?…Anh xem tôi là gì?…Sao lại trêu đùa với tình cảm của tôi?…Có biết tôi đã lấy hết can đảm mới dám nói ra những lời đó không?…”_Cô vừa khóc vừa nói, cố gắng đẩy Khải Phong ra. Anh thấy vậy càng siết chặt cánh tay mình, giọng nói dịu dàng có chút dỗ dành: “Đừng khóc, là anh sai. Xin lỗi, nhưng anh yêu em mất rồi…từ nay sẽ không có hợp đồng gì nữa, cũng không li hôn, em vẫn là vợ anh, vợ hợp pháp của Lưu Khải Phong”


Giọng anh giống như gió đêm dịu nhẹ nhưng lại khiến Tiểu Mai chấn động mạnh mẽ. Khải Phong hơi cúi đầu, kề sát vào tai cô, nhắc lại: “Tiểu Mai, anh yêu em”


Mai Mai ngước đôi mắt vẫn còn đẫm lệ:


-“Anh…anh nói thật?”


Khải Phong

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô Vợ Của Tôi

Hào môn thịnh sủng: Cô vợ ngang ngược của tổng giám đốc thần bí

Ở nhà chăm con bị chồng xem là đồ ăn bám, bà mẹ xuất chiêu khiến chồng tái xanh mặt

Ly dị sau hai tháng đám cưới vì cô vợ ‘quái chiêu’

Nhìn lại mình đi! Mày cũng có còn zin đâu mà đòi!