Quên đi! Vốn không có gì mạnh hơn cả.
“Vậy cái kia?” Cô chỉ vào cái khăn tay trắng nói, “Đây cũng là PC gì 4 gì 48?”
“Cái này? Cái này chỉ là một cái khăn tay thôi, hôm qua ở ven đường mua! Một đồng, tiện nghi chứ?”
Khóe miệng Tử Thất Thất có chút co quắp, khuôn mặt đầy hắc tuyến.
“Cậu đưa tớ cái khăn tay làm gì?” Cô chịu đựng lửa giận chộn rộn hỏi.
“Cái này là chuẩn bị cho Bách Hiên, nếu quả thật dùng đến PC54548, vào lúc đó, cậu dùng khăn tay này che miệng anh ta, như vậy anh ta cũng không bị ngất xỉu!”
“A…..A, a……” Tử Thất Thất cười khan, cô châm chọc nói, “Cậu nghĩ thật đúng là chu đáo!”
“Đương nhiên, Phương Lam tớ làm việc từ trước đến giờ đều chu đáo, hoặc là không làm, đã làm thì làm tốt nhất, thuận tiện…… Nói cho cậu biết lời răn mình của tớ, tám chữ….. Không phải ngươi chết, chính là ta sống!”
Tử Thất Thất rốt cục không nhịn được!
Cô thành cát tư hãn……
—————–
Chú thích: về mấy con số
74748: thất tứ thất tứ bát –> khứ tử khứ tử ba: đi tìm chết đi chết đi….
54548: ngũ tứ ngũ tứ bát –> Ngã tử ngã tử ba: ta chết ta chết…
CHƯƠNG 135: TÔI MUỐN GẶP MỰC TỬ HÀN, DẪN TÔI TỚI GẶP ANH TA!
Thật sự là không muốn nghe thêm những lời tự mãn khoe khoang của cô nữa, Tử Thất Thất lập tức nắm chặt thứ trong tay, vẻ mặt thành thật nói, “Cậu đã giúp tớ chuẩn bị mọi thứ, vậy…. Tớ nhất định trở về!”
Cô nói xong liền lấy dũng khí, bước chân đi về phía cửa lớn của biệt thự.
“Thất Thất……” Phương Lam lại gọi cô.
“Gì nữa vậy?” Tử Thất Thất nhíu mày hỏi.
“Không có gì, chỉ là…. Tớ muốn đi cùng cậu!” Phương Lam đột nhiên tiến lên đứng ở cạnh cô.
“Cậu muốn đi cùng tớ?” Tử Thất Thất kinh ngạc.
“Đúng vậy, chúng ta là chị em tốt nha, phải cùng sinh, cùng tử, đi thôi!” Phương Lam nói xong liền kéo tay cô đi nhanh về phía biệt thự Mặc gia.
Tử Thất Thất nghi hoặc nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô, chân mày nhăn lại, trong lòng có muôn vàn điều lo nghĩ.
“Tiểu Lam, cậu rốt cuộc đang có cái chủ ý gì vậy?” Cô nhẹ giọng hỏi.
“Tớ có thể có chủ ý gì chứ, chỉ là muốn giúp cậu thôi mà!” Phương Lam trả lời qua quít.
“Giúp tớ?” Tử Thất Thất lặp lại hai chữ này.
Hành động cô ấy làm từ trước tới nay luôn làm người khác nghĩ không ra, mà buổi tối hôm nay, nhìn như cô ấy nói rất có đạo lý, giống như đùng như lời cô ấy nói vậy, nhưng cẩn thận nghĩ lại, lại thấy trăm ngàn chỗ hở.
Cô ấy cố ý dẫn cô tới nơi này, nói là vì muốn giúp cô có cơ hội trả nhân tình, nhưng lý do này giống như rất gượng ép? Hơn nữa cô ấy còn chuẩn bị những thứ kia, thậm chí còn muốn cùng cô tiến vào đầm rồng hang hổ này, điều này cũng khiến người ta không thể tưởng tượng được, hơn nữa biểu tình nhất định phải đi vào của cô ấy hiện tại, càng khiến người ta nghi ngờ không giải thích được.
Rốt cuộc…… Cô ấy đang tính toán cái gì?
“Thất Thất…..” Phương Lam đột nhiên trầm giọng gọi cô.
“Hả?” Tử Thất Thất ứng tiếng.
“Cậu tin tớ không?” Cô đột nhiên hỏi.
“Hử?” Tử Thất Thất nghi hoặc.
“Tớ hỏi cậu, cậu có phải mặc kệ phát sinh chuyện gì, cậu cũng sẽ tin tưởng tớ?”
“Ừ, đúng, tớ tin cậu…. Mặc kệ phát sinh chuyện gì, tớ cũng tin cậu!” Tử Thất Thất kiên định.
“Vậy thì cũng đừng hỏi nữa, một ngày nào đó tớ sẽ đem toàn bộ mọi chuyện nói cho cậu hay!”
“Quả nhiên, cậu có việc gạt tớ!”
“Ha ha…. Xem như thế đi, xin lỗi!”
“Tại sao phải xin lỗi?”
“Ách….. Tớ……”
“Quên đi, dù sao tớ cũng đã lựa chọn tin tưởng cậu rồi, cậu cũng không cần giải thích với tớ làm gì, cho dù bị cậu lợi dụng, tớ cũng cam tâm tình nguyện, ai kêu cậu là người bạn tốt nhất trên thế giới này của tớ chứ? Tớ không giúp cậu….. Thì ai giúp cậu đây!” Tử Thất Thất dịu dàng nói, trong giọng nói trần ngập sự tín nhiệm, bền gan vững chí.
Phương Lam nhìn cô như vậy, trong lòng bắt đầu cảm thấy áy náy, chân mày khẽ chau lên.
Cô ấy luôn như vậy, từ nhỏ đã thế, chỉ cần cô không nói, cô ấy cũng sẽ không tiếp tục truy vấn, chỉ cần cô nói tin tưởng tớ, cô ấy sẽ không chút suy nghĩ chọn tin tưởng cô. Cô ấy tin cậy cô như vậy, cũng chưa từng nghi ngờ, nhưng, nhiều năm qua, cũng vẫn lừa gạt cô ấy.
Xin lỗi…..
Ba chữ kia, trong lòng cô đã nói không biết bao nhiêu lần.
Nhưng mà một ngày nào đó…. Một ngày nào đó cô sẽ đem toàn bộ bí mật nói cho cô ấy biết, thẳng thắn đối mặt, không còn xa nữa, một chút nữa thôi…. Đợi một chút nữa…..
“Cám ơn cậu, Thất Thất!” Cô bỗng nhiên cảm kích nói.
“Nha đầu ngốc, cậu còn khách khí với tớ làm gì, chúng ta không phải người một nhà sao!” Tử Thất Thất khẽ nhíu mày oán trách.
Người một nhà?
Trên mặt Phương Lam lộ ra nụ cười chân ý thật lòng, ấm áp tràn đầy trong lòng, trên khuôn mặt vui sướng còn pha trộn một chút xấu hổ.
Người một nhà…..
Những từ này ở trong thế giới của cô xa xỉ bao nhiêu, nhưng cô từ trước rất sớm rất sớm đã làm mất đi, không ngừng khiến cô, làm cho cô bị trói buộc trong thế giới cô độc đen kịt.
Cô từng thề, đời này….. Vì cô ấy mà sống….. Vì cô ấy mà chết…..
“Người một nhà a, từ này thật không sai, nếu chúng ta đã là người một nhà, vậy cậu không ngại hy sinh một chút, thay tớ thử nghiệm PC52528 tớ mới nghiên cứu ra, có được hay không?”
“Cái gì?” Tử Thất Thất kinh ngạc, “PC….. 52528? Đây là cái gì vậy?”
Tuy rằng cái tên an toàn hơn hai cái trước rất nhiều, nhưng…..
Tôi khác tôi khác?
Cô đổ mồ hôi! (︶﹏︶|||)~
Tại sao cô có cảm giác bị tổn hại? Khác…..
“Tớ cự tuyệt, tớ tuyệt đối không muốn!” Cô kiên định trả lời.
“Hử? Tại sao? Giúp tớ đi mà……” Phương Lam bắt đầu làm nũng.
“Không giúp!”
“Thất Thất….. Xin cậu đấy……”
“No way!”
“…….”
Hai người cãi nhau đi tới, trong lúc vô tình liền đi tới cửa lớn Mặc gia, mà tâm tình khẩn trương cũng thả lỏng đôi chút.
Hai bảo vệ cửa thấy hai người phụ nữ xuất hiện, vội vàng đi ra, lớn tiếng hỏi, “Các cô đang làm gì ở đây?”
“Chúng tôi đến tìm người!” Tử Thất Thất nhẹ giọng trả lời.
“Tìm người?” Gã bảo vệ cao thấp đánh giá toàn thân các cô.
Hai