Bí mật mảnh ghép tình yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Bí mật mảnh ghép tình yêu (xem 1236)

Bí mật mảnh ghép tình yêu

ật biến thái. Chọn gì không chọn lại đúng thứ đó. Chắc chắn là cố ý.


“♪ You are a ray of sunshine in my life ♪


♪ You bring me endless happiness ♪


♪ You have to understand what I love ♪”


“Alo?…What?…I knew then, I’m on right.”


( Alo…Sao?…tôi biết rồi, tôi sẽ về ngay.)


Trang cúp máy xuống rồi thở ngao ngán, hướng Nhi nói:


“Gia đình mình lại có chuyện rồi, mình về đây.”


“Uk” – Nhi nhìn theo bước chân của bạn. Trang đi đến cửa thì bỗng ngoảnh lại:


“Cậu làm hộ bài tập cho tớ nha! Bù chuyện mình chép bài cho cậu hai ngày qua…Bye bye…Moak”


Cô nàng đặt tay lên môi, nháy mắt tinh nghịch ra dấu một nụ hôn gió.


Sống trong sự gò bó của Hoàng gia, Trang từ lâu đã biết cách che dấu cảm xúc của mình. Nhi chỉ còn biết cười ngượng trước hành động đngs yêu đó của cô.


Khoan đã…hai ngày…? Mình đã ngất đi những hai ngày? Trời đất chẳng qua chỉ ngã nhẹ một cái mà cũng đến mức ấy =.=. Hazzzzi thảo nào Gia Dương tịch thu Slyph của mình.


Nhi cảm thấy thân mình hơi ê ẩm, cô vịn vào thành giường nặng nhọc bước xuống. Nhìn vào tấm gương to, cô thấy khuôn mặt của mình trong đó bị sây sát vài chỗ, phía trên trán còn có một gạt băng. Theo phản xạ Nhi chạm vào thử…đau quá…! May mà cô có mang đồ bảo hộ không thì không biết bây giờ trông cô như thế nào nữa. Nhi thở dài nhìn chằm chằm chính mình trong gương bỗng chớt nhớ đến hình ảnh của người đó trong giấc mơ.


“Người phụ nữ đó là ai?”


Chương 13: Nốt Ngân Dương Cầm


“Chào mừng Công chúa đã trở về!”


“Pùm…Pùm…”


Sau tiếng hô to của Trang là tiếng pháo giấy xen lẫn tiếng vỗ tay rầm rộ của các thành viên trong gia đình lớp 11B. Mọi người ai ai khuôn mặt cũng hưng phấn, vui vẻ nhìn chằm chằm vào cái người đang mới bước vào lớp kia. Một lúc sau, không khí trong căn nhà ấy bỗng trở lên ngưng đọng, không một tiếng nói…


Im lặng…


“Vèo…” – một chiếc lá theo chân cơn gió bước vào



Người kia không nói gì lướt qua hàng chắn đi vào bên trong. Khuôn mặt lạnh tanh không một cảm xúc, lặng lẽ mở cuốn sổ ra.


Ai nói được mọi người chào đón là hứng khởi…


Ai nói được quan tâm là hạnh phúc…


Ai nói…


Với Phương Tuyết Nhi thì đó mới là điều mà cô cảm thấy nhàm chán nhất. Không phải vì cô kiêu ngạo hay cao sang mà tất cả vì lý trí đang mách bảo cô biết những hành động kia cũng chính là dấu hiệu của sự phiền phức đang chuẩn bị đổ lên một bệnh nhân mới ra viện là cô.


Vù…Vù…


Quác…quác…


Mọi người ai lấy đều tái mặt trước hành động thờ ơ của “người chị em kia”. Chính là cô ấy nhẫn tâm quá a, lạnh lùng quá a! Sao Nhi lại có thể bỏ rơi những đứa trẻ đang cần sự cứu trợ đặc biệt từ cô. Bước lại gần…Họ nhìn nhau nháy mắt rồi không hẹn mà lên tiếng phá vỡ bầu không khí:


“Nhiiiiiiiii…”


Cô ngửng đầu lên, ngay lập tức cô bắt gặp những đôi mắt hơi hơi mọng nước. Trông thật là đáng thương mà! Một đôi bàn tay trắng trẻo của một bạn gái đặt lên vai cô vỗ nhẹ, níu kéo. Chắc hẳn ai nhìn vào cảnh tượng của lớp 11B bây giờ không khỏi động lòng thương cảm. Nhưng Nhi thì không. Cái bức tranh trước mặt cô đây từ lâu đã trở thành một hình ảnh hết sức quen thuộc, gần gũi a!


Nhi nhìn xuống dưới chân bàn…Bất giác mỉm cười…một nụ cười mà khiến bao ai đó rùng mình.


Biết ngay mà có sai tí nào đâu. Đôi mắt đỏ mắt đỏ hoe, bàn tay run run…tất cả chỉ là giả tạo.


“Hừ,vào thẳng vào vấn đề đi.” – Nhi lạnh giọng


“Oa, Nhi thật là dễ thương a!”


“Oa, Nhi thật tốt bụng a!”


“…” – cô hơi nhíu mày


“Thật là, sao không nói sớm làm người ta véo đau hết cả cái đùi xinh đẹp.” – tiếng nói của một tên nam sinh vang lên làm không khí đang vui vẻ chợt căng thẳng.


Mọi người nhìn thẳng vào hắn với đôi mắt hình viên đạn mang hàm ý “Tốt nhất là nên câm cái mồm ấy lại. Nếu chính sự không thành thì chúng ta sẽ băm mi thành trăm mảnh.”


Hắn ta cũng dường như hiểu được liền quặp môi cúi mặt xuống.


Cô bạn lớp trưởng bước lại gần Nhi mỉm cười ấp úng:


“Nhi này…này”


“Có chuyện gì vậy Yến Phương?” – Nhi hiếu kỳ nhìn cô bạn lần đầu tiên có biểu tình thế này. Kiểu này sắp có chuyện phiền phức lắm đây.


Yến Phương vẫn ngượng ngịu không nói nên thành lời. Thấy tình hình như vậy, Trang liền rứt khoát:


“Tháng sau học viện tổ chức cuộc thi tài năng giữa các trường nổi tiếng ở Châu Á. Vậy nên mỗi khối sẽ có 2 thành viên tham gia. Học viện chọn cậu và Diệp Thanh Thanh. Hết.”


Tài năng? Thế thì hay quá rồi còn gì! Nhi phấn khởi, sung sướng.


“Có chuyện gì sao?” – Cô kỳ lạ nhìn biểu cảm của mọi người. Chuyện tốt như vậy thì có gì mà phải làm ra vẻ như chuẩn bị đi xuống địa ngục?


“À thì…” – bây giờ đến lượt Trang lúng túng


“Chúng ta…sẽ thi…cầm-kỳ-thi-hoạ”


Rầm


Cầm kỳ thi hoạ? Đó là cái quái gì? Nhi méo mặt trước cái tin trấn động ấy. Nếu câu nói trước khiến cô như được lên thiên đường thì câu nói sau như con dao đẩy cô xuống địa ngục. Tuyết Nhi – một cô gái có sắc đẹp thiên tiên nữ tử, tài năng hoàn mỹ nhưng ngoại trừ…ngoại trừ một khuyết điểm mà cô nàng không bao giờ thay đổi được…đó là âm nhạc. Phải nói chính xác Phương Tuyết Nhi là một người mù nhạc. Điều này trong lớp 11B không ai không biết. Bảo cô nàng thi và hoạ thì có thể nhưng…cầm và kỳ khả năng là zero.


Vù…vù…


Thiên a! Sao lại trêu ngươi con như thế! Cái cách Người đối xử với con chẳng khác nào thông báo “Chúc mừng bạn đã trúng giải thưởng trị giá 5 tỉ đô” sau đó lại nói “Nhưng vì nguy cơ tài chính nên đơn vị phát thưởng đã phá sản”.


“Thế cậu tham gia chứ?” – một cô bạn mạnh dạn hỏi


“…” – Nhi không nói gì, nhăn nhó mặt mày


“Cái này…tớ cũng không biết nữa.”


“Thế chẳng lẽ cậu lại đầu hàng Diệp Thanh Thanh sao?” – Trang không đồng tình với câu trả lời này của Nhi. Cô nàng không muốn con hồ ly kia được thế mà vênh mặt.


Thấy Trang kích mình, lòng Nhi sôi sục ý chí chiến đấu. Cô không thể chỉ vì cái việc cỏn con này mà mất đi danh hiệu Đệ nhất tài nữ.


“Không bao giờ!” – cô trả lời rành mạch


“Tốt! Bắt đầu từ ngày mai bọn tớ sẽ rèn giũa cho cậu trở thành một kỹ nữ thực thụ…à nhầm mỹ nữ thực thụ.”


“Ok” – cả lớp đồng thanh nhất trí.


Nhi bắt đầu cảm thấy tự tin hơn…nhưng mà tự tin là một chuyện còn thực hiện là một chuyện khác a. Cầm kỳ thực sự là một vấn đề rất khó khăn với cô nàng mù nhạc này. Haizzzz


Ấy khoan! Chuyện cô phải thi cái trò đáng ghét kia thì có liên quan gì đến bọn họ? Nhi cau mày nhìn chằm chằm vào những con mắt đang hứng khởi kia. Rốt cuộc trong chuyện này có mâm mưu gì mà cô không biết?


“Các bạn!”


Thấy cô bạn Nhi nhìn mình bằng cặp mắt nghi ngờ, ai lấy đều hốt hoảng. Chẳng lẽ mới đó đã bị phát hiện? Không thể a, nếu như vậy thật thì công s

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khi Ác Quỷ Yêu Thiên Thần

Vì mình hay vì tình?

Cơn Mưa Ngang Qua

Truyện Chị Quản Lý Dễ Thương Voz Full

Khó khăn lắm tôi mới có bầu vậy mà anh bắt ép tôi bỏ con và sự thật đau đớn phía sau