XtGem Forum catalog
Lời bài hát Việt Nam | Lyrics.vn

Anh à – Làm bạn trai em nha

Anh à – Làm bạn trai em nha - 1132 Lượt Xem
ghét tớ lắm sao…tớ đã…làm gì chứ?



– Mặc kệ cô ta. Nếu cả thế giới quay lưng với cậu, tớ sẽ quay lưng với cả thế giới.



-…..



– Tình cảm cậu đánh rơi, tớ sẽ chịu trách nhiệm tìm lại. Kể từ giờ phút này, cuộc đời của cậu Duy Mạnh tớ sẽ chịu trách nhiệm. Ngoan nào, nín đi, đừng khóc nữa



Có những thứ vĩnh viễn thuộc về quá khứ, có những thứ sợ nhắc lại sẽ đau lòng nên tốt nhất là chọn cách quên đi… Gặp được anh là may mắn của nó, không thể cùng anh đi hết đoạn đường này, là bất hạnh của nó. Bên kia, Việt Nam, anh hạnh phúc nhé, tạm biệt anh…




………………………………………



Từ ngày ba của Trinh mua lại gần hết cổ phần của công ty…lúc nào cô ta cũng lấy chuyện đám cưới ra để ép buộc, làm Trung khó xử



Hôm nay, Trinh nói muốn bàn chuyện với Trung và ba của anh



– Con chào ba. Em chào anh



– Đừng vòng vo. Cô vào thẳng vấn đề đi



– Ok. Tôi muốn nói về chuyện tổ chức đám cưới



– Đã đính hôn rồi đấy thôi!



– Lần này là làm đám cưới. Tôi không đợi được. Hay anh muốn công ty phá sản, muốn ba anh đột quỵ?



– Cô được lắm! Cưới thì cưới, làm như tôi sợ!



– Anh được đấy!



– Nhưng tôi có 1 điều kiện. Tôi muốn qua Mỹ 2 tuần để thư giãn.



– Ok. Nhưng đừng có trốn đó! Khi nào anh đi



– Ngày mai!



Giờ Trung đang nghĩ gì…chỉ có anh mới hiểu. Anh muốn được gặp Boon, muốn đưa nó về lại với anh…nhưng anh đâu biết rằng…người mà anh sắp đối mặt không phải là Boon…mà là với con người khác của Boon!



………………………………………..



Trung đã đến Mỹ, lần này với tâm trạng hâng hoang, anh đến thẳng trường ĐH Oliver. Anh cố tìm hình bóng quen thuộc kia nhưng đáng tiếc thay, anh lại phải chứng kiến cái cảnh Boon và Vic ngồi nói chuyện rất thân mật



– Thế ngày mai chúng ta đi đâu



– Tớ chưa biết…



– À. Yêu nhau rồi thì phải xưng hô anh/em chứ nhỉ?



– Ờ ha. Anh Vic ơi



– Ơi..mai mình đi xem phim nha



……



Trung đỏ bừng mặt vì ghen. Với bản năng vốn có của một người đang yêu…anh chạy lải kéo tay Boon đứng dậy trong sự ngạc nhiên của Boon và Vic



– Boon! Em nghĩ mình đang làm gì vậy?



– Câu đó để tôi hỏi mới đúng…ANH LÀ AI? – Boon bực bội gỡ tay Trung ra




Anh hơi nghiêng đầu sang một bên. Sống mũi cao thẳng chạm nhẹ vào mái tóc, bờ môi áp sát vành tai của nó.



– Em nói thật…hay đang giả vờ đấy?



Thấy như vậy, Vic không giữ bình tĩnh được nữa. Cậu ta kéo Trung ra đấm vào mặt anh 1 cái



– Thằng khốn!



Miệng Trung chảy máu…nhưng vẫn không hề hấn gì, anh đưa ngón cá lên chùi máu



– Tránh qua 1 bên! Tôi đang nói chuyện với cô ấy, không phải cậu



– Mày đừng giở trò vô liêm sĩ. Mày cứ hỏi lại xem, hỏi 100 lần cũng được, cô ấy không biết mày là ai đâu



Nếu như Vic ngông cuồng và có phần hơi hỗn láo thì Trung hoàn toàn không như vậy…anh điềm tĩnh, nhẹ nhàng và câu nói luôn ẩn chứa hàm ý!



– Boon. Tôi hỏi lại 1 lần nữa…em có quen tôi không



– Kh…không. Thực sự…không…quen



– Tương lai của chúng ta, tôi sẽ sắp xếp hoàn hảo…vậy mà giờ, em nói là không quen tôi! Nói rằng em có quen tôi đi…tôi xin em



– Trên đời này có rất nhiều chuyện không phải xem mình có làm được hay không, mà xem mình có muốn làm hay không. Tôi thực sự không quen anh…có hỏi đi, hỏi lại hàng trăm lần…câu trả lời vẫn chỉ có vậy.



– Cả anh và em chưa từng bao giờ nghĩ, chúng mình lại đến với nhau. Trước khi em xuất hiện, có lẽ anh đã từng có vài mối tình, sâu đậm có, nhanh chóng có, nhưng không ai đến với anh để an ủi anh trong những lúc anh yếu lòng…ngoài em.



– ……



– Được gặp em trong những năm tháng bình yên và tươi đẹp, không bao giờ là muộn. Tôi cám ơn vì điều đó, xin lỗi nếu như tôi đã làm phiền em và người em yêu…hạnh phúc nhé người tôi yêu…Chào em!



Bóng Trung khuất dần xa, Boon đứng đó nhìn theo, cảm thấy trong lòng có hơi day dứt như vừa bị mất đi cái gì đó quan trọng…



– Đó là ai vậy – Vic hỏi



– Tớ…tớ không biết




…………………………………



Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra sau hơn 1 tiếng đồng hồ. Bác sĩ hỏi Vic có ý trách móc



– Cậu là người hiểu rõ bệnh tình của cô ấy nhất. Đáng lí ra phải tránh những việc này chứ nhỉ



– Tôi xin lỗi. Boon thế nào rồi bác sĩ



– Chúng tôi đã chụp phim cho cô ấy. Sáng mai cậu đến lấy kết quả nhé!



Vic nhẹ nhàng lại gần Boon,nhẹ hôn lên trán nó



“Anh thật vô dụng…cả người mình yêu mà cũng không bảo vệ được, vậy mà bảo là yêu em… 😢”



Boon khẽ mở mắt, cố lấy tay chùi nước mắt cho Vic



– Suỵt…em không sao rồi mà ☺ khóc gì mà khóc. Anh khóc xấu lắm biết không hả😊



– Đồ ngốc! Làm anh lo lắm biết không? 😣



Bỗng dưng Boon quay lưng khó hiểu…



– Chuyện gì vậy em?



– À…thật sự cũng không có chuyện gì…em có chuyện muốn hỏi



– Sao vậy em?



– Chúng ta…yêu nhau thật hả anh?



– Ừ. Sao em lại hỏi vậy…



– Là Ái Liên…cô ta nói..



– Lại là cô ta. Em đừng bận tâm.



Boon cũng muốn không bận tâm lắm, nhưng lời nói của



Ái Liên thật đến khó chịu…câu nói của cô ta cứ ám ảnh lấy nó.



……………………………………



*reng…reng*



– Alo



– Anh thay đồ đi rồi qua chở tôi đi chọn váy cưới. Tuần sau đám cưới sẽ được tổ chức



– Ừ



Trung gác máy…cuối cùng, người mà anh cưới lại là Trinh 💔 tuy buồn nhưng anh không thể làm gì được khi trong tim Boon không còn anh. 😩 Anh làm đám cưới với Trinh là vì chữ hiếu, như 1 nhiệm vụ bất khả kháng…giờ bên kia nước Mỹ…nó đang làm gì.? Nhớ anh không?



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



Đôi lời tâm sự: Cám ơn vì trong suốt thời gian qua mọi người đã ủng hộ cho tác phẩm đầu tay của Boon. Thật sự cũng xin lỗi khi lần này chap mới ra hơi lâu ☺ . Mọi ý kiến đóng góp cho truyện cũng như cho cách viết của tớ, các cậu cứ cmt bên dưới nha. Tiếp tục ủng hộ truyện tớ nha 💖



Yêu.. 💝




– Anh Vic, anh mau đến bar Black & White mau đi. Tụi em gặp chút trục trặc…- Tiếng ở đầu dây bên kia



– Được rồi. Tao đến ngày



Vic cúp máy…muốn đi nhanh đến chỗ đàn em nh

Lời bài hát mới nhất

Xem thêm 

Lời bài hát yêu thích nhất

Xem thêm