Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường (xem 5458)

Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường

ể so sánh với Vương gia cao lớn uy vũ, cảm thấy “hơi nặng” cũng là bình thường, không bằng cho bọn họ, hai người cùng nhau khiên đi.”


Liếc nhìn về phía gia phó đang rinh tay nải nghiêng nghiêng sắp đổ đến nơi, nàng ôn nhu cười khẽ.


Kỳ thật, nàng chỉ sợ, nếu hắn thật sự ngã xuống, điểm tâm bên trong mà nàng thích nhất sẽ nát bét, hơn nữa, ngọc ngà, châu báu, trang sức, trâm cài…cũng có thể vì vậy mà rớt ra ngoài, đây là phiền phức lớn nha.


Nam Vương gia vừa nghe, vẻ mặt nhăn nhúm lập tức vênh vênh tự đắc, rất là hưởng thụ, liền chỉ vào một gia phó khác, bảo hắn tiến lên, cùng nâng tay nải kia, hắn đang mãi chìm đắm trong cái hư vinh mà Y Y hào phóng tán dương, nên cũng chưa kịp nghĩ tới, một cái tay nải mà hai đại nam nhân cùng khiêng mới nổi, mà một nữ nhi mảnh mai như nàng vẫn có thể vác nhẹ như không.


Vốn muốn đi ra khỏi thanh càng nhanh càng tốt, đột nhiên, bên tai lại vang lên một nụ cười yêu mị.


“Sầm Nhi, sao không đi hầu hạ Hoàng Thượng, chạy tới quấn quít lấy bổn vương gia, nếu để cho người khác thấy được, còn có thể hiểu lầm là hoàng phi cùng bổn vương có gì liên quan……”


Thân hình cứng đờ, Y Y không dám tin vào tai mình, lập tức quay đầu lại, phía trên góc tường thành âm u, một nam tử mang mặt nạ hoa sen đỏ tươi như lửa, đang khiêu khích nhìn phía nàng, trong lòng, ôm lấy một thân ảnh mềm mại, thân ảnh đó vô cùng quen thuộc, nhưng lại co cái gì đó, rất khác, rất xa vời….



Nghe lời nói kia của hắn, không phải ý nói mang nàng biến thảnh kỹ nữ sao?


“Ngươi nhận thức không ra bổn vương, nhưng bổn vương lại nhận ra ngươi, không đúng, là nhận ra vị mỹ nhân bên cạnh ngươi.”


Nheo lại mi mắt, hắn làm càn, nâng cằm của nàng lên, cúi đầu cười, đôi mặt vốn lạnh như băng lại nhộn nhạo một tia sáng kỳ dị.


“Ba!” Nàng hung hăng đánh văng bàn tay trêu chọc của hắn, sau lại lui từng bước.


“Thỉnh Vương gia tôn trọng một chút.”


Ngay từ đầu, cứ nghĩ Y Y là một nữ nhân phóng đáng, dễ đến dễ gần, không nghĩ tới nàng trực tiếp cự tuyệt Mẫn Hách Vương gia đụng chạm, Nam vương gia bị hành động của nàng dọa cho sợ mất mật, sắc mặt một trận hắc một trận bạch, sợ Mẫn Hách Vương gia sẽ đem tội danh vô lễ của nàng đổ lên đầu hắn.


“Làm càn, ngươi là cái gì, thân phận thấp hèn như vậy, dám cả gan làm như thế đối với Mẫn Hách Vương gia.”


Từ xa xa, Sầm Nhi trông thấy một màn như thế, bỗng nhiên vọt lại đây, vẫn chưa nhận ra người bị đùa giỡn là hoàng phi, liền trợn mắt, khiển trách nữ tử vừa có hành động lớn mật, vô lễ kia.


Chính mình còn tưởng rằng là nữ tử phương nào cướp đi lực chú ý của Vương gia, thì ra, bất quá chỉ là một nữ tử thanh lâu, xem ra cũng có vài phần tư sắc, nhưng chắc là đủ hạ lưu, thủ đoạn câu dẫn đàn ông cũng không tồi. (cái bà SN này…>.<)


Sầm Nhi cao ngạo ngẩn mặt, khinh bỉ nghễ nàng.


“Hoàng, hoàng phi?”


Trong đại điển ngắm trăng, Nam Vương gia có trộm liếc nhìn nàng một cái, bây giờ diện kiến, khiến toàn thân hắn đổ đầy mồ hôi lạnh, đầu óc trở nên ngu muội, mơ hồ không rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, bên ngoài không phải đều đồn đãi hoàng phi cùng Mẫn Hách Vương gia không hợp? Sao bây giờ, hoàng phi lại vì Mẫn Hách vương gia mà ra mặt, bộ dáng còn tức giận như thế?


Chẳng lẽ kiếp số của mình đã tận? (haiz, ông vương gia này nhát thấy ớn L)


“Nam Vương gia hữu lễ.”


Vẫn chưa thuyết minh thân phận của mình, Sầm Nhi hạ thấp người, bỗng nhiên đem bộ dáng bá đạo, chanh chua ngang ngược, hoàn toàn thu hồi, khôi phục bản sắc “thục nữ”, điềm đạm, ôn nhu như nước.


“Hữu… hữu lễ.” Hắn nột nột nói.


Y Y thở dài, kéo dài thời gian như thế, thể nào cũng bị Phù Vân Khâu Trạch phát hiện, có thể không còn kịp ra ngoài rồi.


“Ngươi muốn như thế nào?”


Nói xong, liếc mắt nhìn Sầm Nhi đang trợn mắt nhìn nàng, lạnh lùng cười, nguyên lai, đây là chân diện mục (bộ mặt thật) của nàng


“Nếu chỉ là vì muốn bại hoại thanh danh hoàng phi, ngươi cứ việc, ta không cản.”


Sầm Nhi ngẩn ra, không rõ nữ nhân này rốt cuộc đang muốn nói cái gì.


“Đáng tiếc , mặc dù ngươi không để ý, cũng không thể được.”


Mẫn Hách nở một nụ cười yêu mị, nhìn nàng từ trên xuống dưới


“Bổn vương chẳng qua muốn xem một tuồng kịch mà thôi, nhiều năm không gặp, cùng dân đen chơi một chút cũng thật thú vị. Quả thật là tám tháng mười lăm, nguyệt thanh nhân minh, giả dạng của ngươi, cùng nữ tử thanh lâu phong trần, thấp hèn không khác, nhưng cũng rất hợp với ngươi, bổn vương sao có thể bỏ qua một trò hay như vậy?”


Mại khai bộ pháp, thân ảnh đỏ tươi lả lướt vòng quanh nàng, trong miệng thỉnh thoảng còn phát ra thanh âm “Chậc chậc”, ánh mắt khinh miệt nhìn nàng, ngón tay thon dài khẽ lướt qua gương mặt nàng.


Thì ra, Mẫn Hách Vương gia cùng nữ nhân này có quen biết! Nam Vương gia đột nhiên ý thức được điểm này, không khỏi tự trách mình quá chậm tiêu, nếu là chọc tới nữ nhân của hắn, chính mình quả thật không xong. (+.+ pó tay)


“Giễu cợt đủ chưa?”


Nàng lãnh mặt, chụp khai móng vuốt của hắn, xoay người, chụp lấy tay nải của mình, tính tìm cách khác ra ngoài.


Nàng cũng không còn thời gian nhàn rỗi cùng hắn dài dòng, huống chi, nàng rời khỏi hoàng cung không phải rất hợp ý hắn sao?


“Vương gia, người xem, nữ nhân này kiêu ngạo thế nào, Sầm Nhi giúp người giáo huấn nàng một chút.”


Nói xong, tự bên hông rút ra một nhuyễn kiếm, xông lên phía trước.


Không tiếp tay cũng không ngăn cản, Mẫn Hách như là đang xem hài kịch, đi đến bên dưới tường thành, tựa vào bóng tối âm u, tà tứ cười, đem mặt nạ huyết liên đeo lại trên mặt, tựa như một loài yêu nghiệt bước ra từ địa ngục, tú bào bách điệp tung bay phần phật trong gió, yêu mỹ biến mất trong bóng đen tịch mịch.


“Sầm Nhi!” quay đầu, Y Y giận đến run run người, “Ngươi không phải muốn ngồi lên vị trí hoàng phi kia sao? Nếu đã là như vậy, vì sao còn làm khó ta?”


Nàng, làm sao mà biết được? Tay cầm kiếm cứng đờ, Sầm Nhi mờ mịt quay đầu lại, thân ảnh đỏ tươi quỷ dị đã biến mất hoàn toàn vào bóng đen cô tịch, tâm, một trận lạnh lẽo.


“Hoàng Thượng giá lâm!”


Thanh âm ái nam ái nữ của Hồng công công lanh lảnh vang lên, phá tan bầu không khí trầm tĩnh, mọi người có mặt nhất thời ngây ngốc, quên quỳ xuống hành lễ.


Triệt! thân hình Sầm Nhi chợt lóe, ẩn vào bóng đêm.



“Hoàng, hoàng phi?!” Nam Vương gia khẽ rên thành tiếng, kinh ngạc nhìn nữ tử sau khi được tẩy sạch gương mặt, sắc mặt nhất thời trắng hơn cả giấy, ngất xỉu tại chỗ. (>.<)


[…'>


“Vương gia, Vương gia!”


Gia phó run run đỡ lấy chủ nhân đang mê man, thật sự không biết nên làm thế nào cho phải, vẫn quỳ rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích, chỉ cầu thần linh phù hộ, mạng nhỏ của mình có thể bảo trụ.


Chém? Lập tức? Y Y ngạc nhiên há mồm, không đến mức đó đi?


“Chờ, đợi đã!”


Cuống quít níu lấy thị vệ đang khiêng Nam vương gia đi, rồi lập tức xoay người, nàng nâng váy, gấp gáp chạy đến bên cạnh nhuyễn kiệu, nắm lấy

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nếu Anh Muốn, Tôi Sẽ Là Của Anh

Facebook gái xinh Bắc Giang: Nguyễn Khánh Linh (Linh Thỏ)

Bên nhau trọn đời &#8211; Cố Mạn

Phát hiện chồng ngoại tình, tôi và em trai chồng thực hiện kế hoạch khiến cả chồng và nhân tình hoảng hốt

Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học