hật với tớ Mọi người xung quanh tiếp lời. – Vào đây tham gia cùng đi bạn, hôm nay sẽ có 2 chủ xị rồi, ha ha ha. Được sự chào đón nồng nhiệt, H bớt sự e ngại, và tham gia ngay, dù gì cũng là sinh nhật mình, mà đang buồn vì không có ai nhớ tới, tự nhiên có nhiều bạn mời thế này muốn tổ chức cùng mình. Cùng ngồi ở đó, ánh nến khắp nơi, lung linh. Mọi người cắt cho H miếng bánh gato chocolate ngon lành. Và họ hát bài hát sinh nhật dành cho riêng H. H rất vui vẻ, cũng hát cùng, ăn bánh, còn chụp rất nhiều ảnh kỷ niệm nữa. Thật là ngày sinh nhật ý nghĩa Buổi tối sinh nhật ý nghĩa với những người lạ và cô bé có ngày sinh trùng mình trôi qua nhanh chóng. đến giờ Toàn sắp về, người chồng của H. Không quên điều đó. H xin phép và được mọi người vui vẻ đồng ý, tiếng trò chuyện và tiếng hát vẫn còn trên tầng 6. – Anh iu hôm nay có quà cho em không ? – Ủa? Quà gì ? – Quà sinh nhật chứ quà gì trời. H nũng nịu trước vẻ mặt ngạc nhiên của Toàn. – Ủa? hôm nay sinh nhật hả ? Chít rùi, anh quên mất tiêu. H tối sầm mặt. – Đồ vô Tâm. Toàn ngại ngùng, dỗ dành. “Thui mà, anh xin lỗi, anh sẽ mua woà tặng em ngay, em chờ xíu ha” – Hok thèm, chả cần anh nhớ tới, tui vẫn được tổ chức sinh nhật đây nè, hứ. Hoài vừa nói, vừa lôi dt ra để khoe mấy bức ảnh vừa chụp khi nãy, để Toàn thấy bất ngờ vì Toàn biết Hoài là người không giỏi kết bạn. Mà đúng là tò mò thât, Toàn cầm chiếc dt và mở ảnh xem. Bỗng Mặt toàn tái mét, tay run run xuýt đánh rơi chiếc điện thoại khỏi tay khi lướt ngón tay trên chiếc Iphone xem các bức ảnh. Không hề có người nào trong ảnh cả, H hoàn toàn chụp các bức màn đen tối, lặng lẽ và buồn tẻ của tầng 6… – Đâu có ai đâu ? Em bị mộng du phải hok ? H giật lấy điện thoại, lướt các bức ảnh, rồi bỗng cô hét lên “Á Á Á á á á á” nhảy ra đằng sau. Chiếc điện thoại rơi lăn lóc trên sàn nhà. Toàn vội đỡ chiếc điện thoại, và nhìn vào, anh Choáng váng, giật mình… Bức ảnh H vừa xem. Bức ảnh H tự chụp mình và mọi người khi nãy, bây giờ chỉ còn là 1 màn đen kỳ dị của tầng 6, và bên cạnh H, 1 bóng ma mặc áo trắng, mờ ảo, tóc xõa dài che nửa khuôn mặt, đang ôm chặt lấy cánh tay H, nhoẻn miệng cười đây bí ẩn. Quote: pik. vn /2014a5da4167-f112-4408-863f-7e94241bebbc. jpeg Bóng ma bí ẩn có trùng ngày sinh với H trong 1 sinh nhật kỳ lạ của chính mình (Ảnh minh họa) (ảnh này sau khi cho cả xóm trọ xem xong thì toàn ,chồng của H đã xóa luôn nên e chỉ up ảnh minh họa cho các thím tưởng tượng — Bóng ma trong bức ảnh là ai? Sao bóng ma đó biết H, bống ma đó quan hệ gì với người tầng 3? Và sinh nhật của bóng ma đó có gì bí ẩn? Hay tất cả chỉ là sự tưởng tượng của H? Hãy chờ các phần tiếp theo… Phần 3: Bức tranh kỳ lạ Hiện tượng kỳ lạ ở tòa nhà này đang diễn ra sát nhau hơn, điều gì đang dần được hé lộ? Một ngày mưa gió đầu mùa, rét mướt, chả biết làm gì nữa, cứ online một mình, thời tiết ảm đạm, người chả vui gì, N buồn bã mở facebook đăng 1 dòng status. “muốn đi chơi ở đâu thật xa….” Mưa gió thế này thì đi đâu được cơ chứ, mình cứ đăng thế, gây chú ý, xem sao, cô đơn quá, buồn quá… mà người ấy cứ vô tâm với mình 
TẢI ẢNH VỀ MÁY Người ấy ở đây chính là Khiêm, N mới quen được gần nửa năm nay, nhìn bên ngoài thì ai cũng đoán ra, Khiêm và N có tình ý gì đó với nhau, nhưng 2 người vẫn ngại ngùng không ai thổ lộ gì, kể cũng hay, tình yêu đầu của tuổi trẻ mà. Ở tòa nhà Tiến San được gần 1 năm cùng chị mình, N vẫn chưa quen biết được nhiều người lắm, là cô gái mới bỡ ngỡ lên Hà Nội theo học ngành nghệ thuật, nên còn nhút nhát chỉ thụ động chờ người làm quen, mà cũng 1 phần vì mọi người ở tòa nhà này rất lạnh lùng, thậm chí gặp mặt nhau họ cũng chả thèm chào nhau câu nào, mặc dù phòng sát vách. Nhưng với Khiêm thì khác, 1 anh sinh viên trường Kiến trúc già dặn, chín chắn với nước da ngăm đen và dễ gần, ngay từ ngày đầu chuyển đến, Khiêm đã quen được N.2 người cùng đam mê đồ họa, anh kiến trúc và chị nghệ thuật vô tình để tác phẩm của mình ở bên ngoài cửa khi dọn nhà, và dường như 2 trái tim đồng cảm về niềm đam mê đã có chung nhịp đập. – Ủa, em cũng biết zẽ ah ? – Khiêm mạnh dạn làm quen với N khi thấy nàng đang cặm cụi tô tô vẽ vẽ trong phòng – Dạ vâng. – N e thẹn trả lời. Ngập nhừng 1 chút, N tiếp lời: – Mấy bức tranh ở hành lang là anh vẽ ạ ? – Ừa, em thấy anh zẽ có đẹp hok. – Bình thường – N lạnh lùng tiếp tục với bức tranh đang vẽ dở, mặc dù nàng khá chú ý tới bức tranh, nó đẹp và có hồn 1 cách lạ lùng. – Khiếp, kiêu dữ ha, anh là Khiêm, học kiến trúc, mới chuyển đến ở tầng 2 đó, em tên gì ? – Khiêm vẫn luôn là người dễ gần. – Em tên là Ni N ^^, ơ, mà anh ở tầng 2, thì sao lại mang tranh lên tầng 4 này vậy ? N vừa giới thiệu tên, vừa đánh trống lảng, cô nàng khá là ngại về cái tên của mình, thế nào mà mẹ lại đặt cho con cái tên N, nghe nó xấu thế không biết hix, đành thêm chữ Ni vào trước đọc thành Ni N cho nó tây vậy, nhưng ngại bị trêu, nên N đổi chủ đề về tranh ngay. Khiêm cũng hơi ngỡ ngàng với tên Ni Na, 1 chút ngập ngừng, khiêm phân minh về vụ bức tranh. – Ah, phòng đối diện em là phòng của Toàn, bạn đồng hương, anh lên giúp họ dọn nhà và mang tranh ra phơi kẻo mốc đó mà, tẹo nữa anh sẽ mang mấy bức tranh này xuống treo ở tầng 2 cho đẹp. – Ơ, anh là bạn của anh Toàn à? Thảo nào nhìn 2 người đen sì giống nhau ) – N trêu 1 cách nhí nhảnh Và câu truyện của 2 người tiếp tục, khiêm vừa dọn nhà, vừa mang tranh ra phơi, thi thoảng lại nhảy vào ngó công việc vẽ vời của N và tiêm vài câu truyện. Cứ thế 2 người dần quen biết, tìm hiểu nhau, ai cũng bị ấn tượng và thích thú vì có trung sở thích vẽ. Rồi từ đó Khiêm thường xuyên lên phòng Toàn hơn với lý do dùng mạng, mặc dù ở tầng 2 thằng Tú cùng phòng cũng có máy tính và mạng đầy đủ cho Khiêm dùng bất kỳ lúc nào. Tất nhiên dùng mạng thì ít, mà nhảy sang trò chuyện với N là chính. Họ cùng chia sẻ cho nhau xem các tác phẩm của mình, cùng cười, cùng trò chuyện. Vài tháng trôi qua nhanh chóng, đôi bạn trẻ càng thân thiết hơn, họ còn rủ nhau đi chơi Bát Tràng, ăn uống hải sản, hát hò nữa, sau mỗi cuộc vui như vậy, tình cảm đổi bên càng thắm thiết. Nhưng 2 người luôn cố giữ mọi thứ ở mức tình bạn, bất chấp trái tim có xao động, bạn bè có gán ghép. Tức nhất là mấy đứa anh chị của thằng Tú đang sống ở tầng 3, cứ gặp Khiêm là lôi mấy quả n ra để trêu mình, còn gạ mình mua cái áo “I love ăn n” để tặng cho Ni N nữa chứ, hừ, mấy đứa dở hay chém gió >”< Trêu thì vẫn trêu, họ vẫn giữ liên lạc bình thường và coi nhau là bạn, có thể hơn mức bạn bè một tý. Mặc dù ở cùng chị, nhưng phần lớn thời gian là N ngồi một mình cô đơn, chị đi làm, chỉ buổi tối về, có hôm về rất muộn, mà buổi tối ở đây luôn là nỗi ám ảnh, mạnh dạn như Khiêm còn thấy rợn người nữa là 1 cô bé ngây thơ, nhút nhát. Đặc biệt hơn mấy đứa tầng 3 còn rủ nhau viết truyện ma về tòa nhà này, rồi gửi hết cho mọi người đọc, chả biết có thật hay không, nhưng cứ nghĩ đến là sợ, nhưng mà họ kể truyện nghe cũng rất thật, tòa nhà này quả thật rất đúng như
