Đọc truyện ma- Vòng Xoáy Chết - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Đọc truyện ma- Vòng Xoáy Chết (xem 3685)

Đọc truyện ma- Vòng Xoáy Chết

ần cuối gặp cô ấy lúc nào không?” Ando hỏi ngay, không muốn người đàn ông có thời gian để đắm chìm trong cảm xúc. Chúng tôi chỉ vừa mới sửa bản in cho ấn phẩm Năm Mới, lúc đó vào khoảng đầu tháng Mười một.” “Anh có nhớ được chính xác ngày không?” Kimura lấy cuốn lịch hẹn năm ngoái ra và lật giở. “Ngày hai tháng Mười một.” Mùng 2 tháng Mười một. Ngay sau hôm Mai đến nhà bố mẹ Ryuji và mang theo cuốn băng về nhà cô. Hẳn là lúc đó cô đã xem cuốn băng rồi.”Anh có thể cho tôi biết nơi anh gặp cô ấy khống?” “Cô ấy gọi cho tôi nói rằng đã chép xong bài báo. Tôi đến đó ngay để nhận bản thảo.” “Đến đâu? Căn hộ của cô ấy ư?” “Không, chúng tôi gặp nhau tại một quán cà phê trước nhà ga chỗ cô ấy. Như mọi lần.” Kimura dường như muốn nhấn mạnh rằng anh ta chưa bao giờ đặt chân vào căn hộ của cô, dù biết rằng cô sống một mình. “Khi gặp, anh có thấy cô ấy dường như có gì khác lạ không?” Kimura tỏ vẻ bối rối. Anh ta không biết ý của Ando là sao khi đặt câu hỏi đó. “Ý anh là sao?” “À, thật không may là vẫn còn một vài nghi vấn xung quanh nguyên nhân cái chết của cô ấy?” “Nghi vấn?” Kimura khoanh tay lại suy nghĩ một lúc. Ý nghĩ cho rằng điều mình nói có thể ảnh hưởng đến kết quả mổ pháp y của Mai đột nhiên làm anh ta thận trọng. “Bất cứ thông tin nào cũng có ích. Anh có nhận thấy điều gì không?” “À, hôm đó, cô ấy dường như hơi khác so với chính bản thân cô ấy.” “Anh nói cụ thể hơn được không?” “Cô ấy có vẻ tái nhợt. Cô ấy dùng một chiếc khăn che miệng, như thể đang chống lại cơn buồn nôn.” Từ buồn nôn khiến Ando chú ý. Anh vẫn nhớ đống màu nâu dường như là chất nôn mà anh đã nhìn thấy trên sàn phòng tắm nhà Mai. “Anh có hỏi cô ấy về cơn buồn nôn không?” “Không. Ý tôi là, ngay lúc đó cô ấy bảo tôi là không được khoẻ vì phải thức đêm viết lại bản thảo của giáo sư Takayama.” “Tôi hiều. Vậy cô ấy nói đó là do thiếu ngủ.” “Đúng.” “Cô ấy còn nói với anh điều gì khác không?” “Lúc đó tôi cũng vội, anh biết đấy. Tôi cám ơn cô ấy về bản thảo, chúng tôi trao đổi một chút về cuốn sách sắp phát hành, rồi tôi từ biệt.” “Sách. Ý anh là sách của Ryuji.” “Đúng thế. Ngay từ đầu chúng tôi đăng loạt bài với ý định sau đó sẽ xuất bản một cuốn sách.” “Cuốn sách đó bao giờ phát hành?” “Dự kiến sẽ xuất hiện ở các nhà sách vào tháng sau.” “Tôi hy vọng nó đạt doanh thu tốt.” “Đó là một tài liệu khá khó đọc, và chúng tôi không đặt nhiều hy vọng. Tuy nhiên, phải nói rằng cuốn sách thực sự tốt. Xuất sắc.” Sau đó, cuộc nói chuyện chuyển hướng sang những hồi tưởng về Ryuji, và Ando thấy khó mà quay lại chủ đề chính. Ngay khi anh đưa được Mai vào cuộc trò chuyện để họ có thể nói về mối quan hệ giữa cô và Ryuji, thì thời gian Kimura hứa dành cho anh đã hết. Ando thực sự chưa thu được thông tin nào giá trị cả, nhưng anh quyết định tốt hơn hết là không nên nán lại lâu hơn thời gian mà tay biên tập dự định tiếp anh. Chắc chắn anh cần gặp người đàn ông này thêm, và anh muốn để lại một ấn tượng tốt. Do đó anh cảm ơn Kimura và chuẩn bị về. Khi Ando đứng dậy, bỗng dưng anh nhận thấy ba người đang đi vào quầy bar. Hai đàn ông và một phụ nữ, Ando đã nhìn thấy ba người họ trước đây rồi. Người phụ nữ là nhà văn viết tự truyện, cô ta đã nhảy lên hàng best-seller khi có một cuốn sách được chuyển thể thành phim. Ando đã nhiều lần thấy cô ta trên truyền hình và trong các tuần san. Trong số hai người đàn ông, một người là đạo diễn đã chuyển thể tác phẩm của nữ nhà văn kia thành phim. Nhưng người thực sự làm Ando ngạc nhiên là người đàn ông tầm bốn mươi, đi cùng với tay đạo diễn. Anh sắp nhớ ra tên của anh ta. Anh vắt óc. Người này phải là một nhà văn hoặc gì đấy. Khi họ đi qua, Kimura nói với người đàn ông. “Này, Asakawa. Tôi rất vui khi nghe mọi việc tiến triển.” Asakawa. Đó là Junichiro Asakawa, anh cả của Kazuyuki. Ando đã đến nhà anh ta ở Kanda vào tháng Mười một để lấy chiếc đĩa mềm Ring. Lúc ấy, Ando quá vui mừng vì có được chiếc đĩa mềm nên anh đã không nói thêm gì ngoài lời tạm biệt chiếu lệ. Nhưng sau đó anh trả lại chiếc đĩa, và gửi kèm theo một bức thư cảm ơn rất lịch thiệp. Anh cũng nhớ trên danh thiếp Junichiro đưa cho có tên của nhà xuất bản này. Không biết do tình cờ hay là nhờ mối quen biết mà cuốn sách của Ryuji lại được công ty của anh trai người bạn thân xuất bản. Nhận ra Ando, Junichiro dường như hơi ngần ngại vì bất ngờ. “Rất vui được gặp lại anh…” Ando cúi chào, định sẽ cảm ơn lần nữa vì sự giúp đỡ của anh ta và cũng để nói một lời chúc năm mới phù hợp. Nhưng Junichiro quay mặt đi, và nói ngay trước khi Ando có thể nói tiếp. “Xin lỗi.” Nói xong câu đó, anh ta né sang bên để tránh Ando, dẫn nữ nhà văn và tay đạo diễn đến một bàn trống. Ando có thể nói anh đã bị phủi mặt.Một lần nữa anh liếc nhìn Junichiro, giờ đã ngồi xuống bàn, nhưng anh ta đang mải nói chuyện với tay đạo diễn và không nhìn về phía anh. Rõ ràng anh ta phớt lờ Ando. Anh lục trong trí nhớ để tìm ra một lời giải thích cho cách ứng xử khiếm nhã của Junichiro. Ando nghĩ anh biết khá rõ người đàn ông đó khi họ tiếp xúc với nhau lần trước. Anh không thể nhớ đã làm điều gì để nhận được sự đối xử như vậy. Anh không hiểu nổi. Ando lắc đầu vì thái độ lạ thường của anh ta, rồi theo chân Kimura ra khỏi quầy bar.

5 tháng Giêng, Lễ Thành nhân, là ngày nghỉ, thành ra một kỳ nghỉ cuối tuần ba ngày. Vào ngày đầu tiên của kỳ nghỉ dài đó, Ando nhận được điện thoại của Miyashita rủ anh đi chơi. Đối với Ando, nhận được lời mời chẳng khác gì kẻ dưới thuyền đang gặp bão mà nhìn thấy bến cảng, vì anh đang không biết làm gì cho hết ba ngày nghỉ vô công rồi nghề lủi thủi một mình. Anh không chắc có thích cách Miyashita đề nghị anh hay không – như thể anh ta đang giấu giếm điều gì – nhưng Ando không có lý do để mà không đi theo. Anh nói có, rồi hỏi ” Chúng ta đi đâu?” “Có cái này tôi muốn cho cậu xem”, đó là tất cả những gì Miyashita nói. Ando hiểu ông bạn có lý do, nên anh kiềm chế không hỏi dồn thêm nữa. Anh sẽ có câu trả lời khi gặp Miyashita. Miyashita đón Ando tại nhà . Ngay khi leo lên xe, Ando lại hỏi họ sẽ đi đâu. “Không nói với cậu được. Giờ đừng hỏi nữa”. Do đó ngay cả khi khởi hành rồi, Ando cũng không biết mình sẽ đi đâu. Chiếc xe rời đường cao tốc Tokyo – Yokohama số 3 sang đường mới Yokohama. Dường như họ đang đến Fujisawa. Họ không thể đi quá xa, nếu vẫn muốn đó là chuyến đi trong ngày. Nếu xa lắm cũng chỉ là Odawara hoặc Hakone, có thể là bán đảo Izu, nhưng không xa hơn Atami hay Ito. Sau nhiều phỏng đoán về điểm đến của chuyến đi bí ẩn. Ando quyết định ngồi yên và tận hưởng cuộc du ngoạn. Ngay trước khi sắp hòa vào tuyến đường, họ phải dừng lại. Lối vào đường mới Yokohama luôn tắc nghẽn, đặc biệt là vào hôm nay, ngày đầu tiên của kỳ nghỉ cuối tuần d

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hớn hở khoe có bầu, bạn trai trầm ngâm tiết lộ một sự thật khiến tôi chết điếng

Chuyện Tình Của Mình Với Gấu Người Đài Loan Full

Cho bạc hà thêm đường

Hãy Biết Trân Trọng Khi May Mắn Và Hạnh Phúc Ở Bên Mình

Đừng Khóc Ngốc Nhé