Đọc truyện ma - Trang lưu bút định mệnh - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Duck hunt

Đọc truyện ma - Trang lưu bút định mệnh (xem 318)

Đọc truyện ma - Trang lưu bút định mệnh

Đọc truyện ma – Trang lưu bút định mệnh Ngọc Nga khá vất vả mới khiến cho chiếc Mobilet nổ máy được. Vừa buông tay ra, cô đã phải ngồi bẹp xuống lề đường vừa ôm ngực thở dốc.Nhìn bộ dạng của bạn mình, Hạnh Dung vừa lo vừa thương:

- Mày có sao không? Ngọc Nga ra dấu chỉ vào miệng chứ không nói được nhưng Hạnh Dung hiểu được là Nga đang đòi uống nước, cô cũng ra dấu trả lời, rồi chạy băng qua đường nơi có xe nước mía. Con đường rộng mà xe cộ lại rất đông, nên phải mất đến một phút sau Dung mới len qua được bên kia, cô mua luôn hai bịch nước mía, định bụng sẽ dành cho bạn uống hết chứ mình không uống. Cô quay về ngay khi vừa mua xong, quên cả tiền thối lại. Nhưng vừa bước được chưa đầy chục bước thì một chiếc xe lao tới… - Chết rồi, đụng… Ai đó la lớn khi thấy Hạnh Dung ngã xuống, hai bịch nước mía văng tung toé. Từ bên kia đường, Ngọc Nga cũng nghe tiếng kêu và nhìn thấy xe cộ dồn cục lại, nhưng cô không nghĩ bạn mình bị nạn, nên cô đợi…  truyen ma Bỗng người ngồi bán thuốc lá bên vệ đường gọi to vừa chỉ tay qua bên kia đường: - Cô gì ơi. Cô đi xe Mobilet ơi! Bạn cô bị xe đụng bên kia kìa! Lúc ấy Ngọc Nga mới hốt hoảng: - Đâu? Đụng ở đâu? Cô quên cả mệt nhọc vội băng qua đường. Tuy nhiên Nga bước chưa tới nửa đường thì đã thấy một chàng trai to cao, đang bể xốc Hạnh Dung trên tay vừa bước nhanh hướng ngược lại. - Dung, mày có sao không? Anh chàng kia biết Nga là bạn của nạn nhân nhưng không dừng lại mà vẫn tiếp tục bế Dung bước nhanh vào lề. Khi anh ta vừa đặt Dung xuống, đã thấy cô bật ngay dậy và nói lí nhí gì đó trong miệng, không nghe rõ. Ngọc Nga lao tới hỏi dồn: - Mày có sao không? Thằng cha này đụng mày hả? Cô nàng quay liền qua anh chàng kia, sừng sộ: doc truyen - Mắt mũi để đâu mà đụng vào người ta vậy hả? Anh chàng chưa kịp trả lời đã nghe Dung nói: - Không phải đâu, tại tao… Cô ngừng nói, vừa nhăn mặt vừa bước nhích ra khỏi vòng tay của anh chàng. Thấy vậy, Nga còn dữ dằn hơn: - Mày gần chết như vậy mà không sao gì! Để tao hỏi tội thằng cha này! Lúc này anh chàng mới lên tiếng: - Muốn hỏi tội thì cũng để người ta băng bó vết thương cho nạn nhân đã chứ. Bộ cô muốn nhìn bạn mình chảy hết máu sao? Anh ta định xem chỗ đau dưới chân của Dung, nhưng cô đã vội xua tay: - Không sao, hổng có máu dâu, chỉ đau vì… vì… Ngọc Nga nhanh nhảu vén ngay ống quần của bạn lên, vừa tía lia: truyen - Coi vết thương sâu cạn thế nào đây? Đúng như Hạnh Dung nói, chỉ là một vết bầm trên ống chân, chứ không có chảy máu. Hạnh Dung mắc cỡ vội kéo ngay ống quần xuống, càu nhàu: - Con này… bộ muốn tao khoe… Hiểu ý của bạn, Ngọc Nga đang lo mà cũng phải bật cười: - Mày sợ phải khoe cặp ống sậy của mày hả? Anh chàng kia cũng phải bật cười theo, vừa thở phào nhẹ nhõm. Điều ấy lại khiến Ngọc Nga nổi xung thiên: - Đụng người ta gần chết sung sướng lắm sao mà còn cười? Hạnh Dung lại phải biện hộ giùm anh chàng: - Tại tao băng qua đường không ngó nên đâm vào xe người ta mà. Cho tôi xin lỗi… Ngọc Nga quay qua bạn mình tru tréo lên: - Con nhỏ này điên rồi chắc! Ai lại xin lỗi người đụng mình gần chết! Dung phải bước đi mấy bước để cho Nga nhìn thấy, vừa nói: - Chết đâu mà chết! Tao còn đủ sức lái Mobilet đưa mày đi mấy chục cây số cho coi! Anh chàng hạ giọng từ tốn: - Dẫu sao cô cũng để tôi đưa tới bác sĩ gần đây coi lại vết thương. Rồi có gì tôi sẽ lo… Hạnh Dung sợ Ngọc Nga lại làm lôi thôi, nên vội nói: - Không sao thật mà. Chỉ vì mất thăng bằng nên tôi bị ngã, cũng may… không đụng đâu hết. Ngọc Nga đâu để yên: - Phải đưa nó đi bệnh viện ngay, không nói năng lôi thôi gì hết! Hạnh Dung bấy giờ mới nghiêm giọng: - Làm gì phải đi bệnh viện, tao xức dầu một chút là xong thôi. Anh chàng nghe vậy vội đứng ngay dậy và phóng đi. Ngọc Nga la lớn: - Tính chuồn hả, anh kia? Anh ta quay lại nói nhanh: - Chuồn đi mua dầu xoa! Lát sau anh ta trở lại với lọ dầu nóng trên tay, đưa cho Hạnh Dung: - Cô xoa lên vết thương. Còn thuốc này để uống cho tan máu bầm. Còn hộp này là… kẹo the của Pháp, tặng cô này để cô… chửi cho âm thanh lớn hơn! Vừa nói, anh ta vừa lấy ra tấm danh thiếp đưa cho Dung: - Đây là tên và địa chỉ của tôi, có gì các cô cứ gọi, tôi sẽ có trách nhiệm… Sợ Ngọc Nga lại gấu ó, nên Hạnh Dung chụp lấy tấm danh thiếp rồi cầm chặt trong tay, vừa nói với anh chàng: - Được rồi, anh cứ đi đi, không sao đâu! Anh chàng ái ngại nên chưa dám đi, Hạnh Dung phải giục: - Anh ra dựng xe lên, để cản đường người ta kìa! Nghe vậy anh chàng mới chạy vội đi. Ngọc Nga quay sang cự bạn: - Mày dễ quá, để nó đi rồi lỡ có gì thì sao. Chà, thấy anh chàng đẹp trai rồi bủn rủn tay chân hả! Hạnh Dung phải đập tay vào lưng bạn một cái rõ đau: - Con quỷ, vô duyên! Mày cứ quen cái tật chuyện gì cũng ào ào, người ta bị tao đụng chứ nào có lỗi gì. - Nhưng hễ xe đụng người là xe có lỗi! Gặp tao thì… tao níu lưng luôn. Hạnh Dung trả đũa: - Níu lại vì anh ta quá đẹp trai hả? Bây giờ cả hai mới cùng cười phá lên. Hạnh Dung giục bạn: - Sẵn xe còn nổ máy mình đi lẹ lên, trễ rồi đó! Họ vọt xe đi rồi thì anh chàng lúc nãy chạy chiếc Vespa đảo qua, anh ta quan sát không thấy thì vội vọt đi nhanh, hình như anh ta cũng khá gấp gáp chuyện gì đó. ° ° ° Hạnh Dung chở Ngọc Nga hướng về phía cầu Bình Lợi rồi thẳng về quốc lộ l3. Ngọc Nga tỏ ra rành đường, cô nhắc: - Mình đi xe đạp phải mất cả buổi, nhưng xe gắn máy, dẫu là xe cà tàng này cùng lắm là hai tiếng đã tới. Chắc chắn là không trễ. Họ đi Lái Thiêu dự cuộc họp cắm trại ở vườn măng cụt mà đám bạn hơn chục người đã đi trước từ sáng sớm. - Mày coi lại xăng chưa, không lại dẫn bộ ná thở luôn đó! - Xong rồi! Xăng đầy bình. Chỉ sợ nửa đường chiếc xe này giở chứng thôi. Tao sợ cái cục sắt này quá. Ngọc Nga lại tỏ ra sành sỏi: - Có chuyên gia đây thì khỏi lo. Ở nhà chiếc xe Mobilet của ông già tao, tao là chuyên gia đạp nổ máy và chùi bugi! Đang tán chuyện xe cộ, bỗng dưng Hạnh Dung nhắc lại chuyện lúc nãy: - Tao nghe mày chửi anh ta mà… tội nghiệp. Anh ta chịu trận cũng giỏi chứ gặp người khác thì… Ngọc Nga vẫn chưa chịu: - Người khác thì sao? Hễ đi xe mà va quẹt với người đi bộ thì thằng xe bị lỗi thôi. Xưa nay vậy mà! Hạnh Dung cãi lại: - Mày nói bậy! Bộ đi bộ rồi có quyền cứ lăn đùng ra rồi muốn gì cũng được sao? Ba tao nói đi bộ hay đi xe đều phải phân lỗi, phải đàng hoàng. Có khi người đi bộ còn phải bồi thường cho người đi xe nữa đó! Ngọc Nga phá lên cười: - Chắc mày đang muốn tìm anh ta để tạ lỗi và bắt đền… vài chiếc hôn chứ gì! Đang lái xe, chứ nếu không thì Hạnh Dung đã đánh cho con nhỏ mấy cái. Cô phải đe doạ: - Mày còn nói giọng đó tao lủi xe vào đống rơm bên đường bây giờ! - Nè, con khỉ… mà cũng phải công nhận thằng ấy đẹp trai thật đó chứ! Lại đi chiếc Vespa láng cón nữa, ra dáng công tử lắm! Thảo nào… - Lại bắt đầu nữa rồi… Tao cấm mày chọc ghẹo kiểu đó nghe! - Ừ thì cũng được, tao muốn hỏi anh chàng tên gì thôi. - Tao làm sao biết? Ngọc Nga châm chọc: - Ch

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Về thăm vợ bất ngờ, chồng đói quá bèn ăn thử mâm cơm ở cữ mẹ nấu cho vợ thì phải bật khóc nức nở

Dịu Dàng Im Lặng

Háo hức chuẩn bị đám cưới cả năm trời, để rồi phải hủy hôn ngay khi nghe được cuộc điện thoại của anh với phù rể

Osin của hotboy

Thấy bố vợ chỉ đi dép lê con rể không cho ông đưa con gái về nhà chồng vì sợ mất mặt và cách hành xử sốc của cô dâu