Đọc truyện ma- Quỷ sai - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Quỷ sai (xem 2763)

Đọc truyện ma- Quỷ sai

ải qua mấy lần gặp gỡ, Tiểu Thiến sớm đã từng nghe vô số lần hắn kể lể về tình hình của thiên phủ. “Thật sao?” Đối với những lời Tiểu Tưởng nói, tôi luôn dè chừng, thầm nhẩm tính phải trừ đi bao nhiêu phần trăm mới có thể tin được. “Đương nhiên là thật rồi, tất cả đều rất thanh khiết, thanh khiết đến mức không mảy may mùi nhân thế, số lượng thiên quan không quá hai mươi ba, thứ họ nắm trong tay là vận mệnh của tất cả con người giữa chốn đất trời này.” Tiểu Tưởng nhanh miệng đáp. Hai mươi ba thiên quan? Nghe ra thì mục tiêu rất rõ ràng. “Mới có hai mươi ba, không hiểu lúc đầu phải tuyển chọn như thế nào.” Mấy ngày trước Tiểu Thiến còn đang dè bỉu chê bai, thế mà lúc này lại tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ, tâm trạng cô ấy thay đổi chóng mặt đến mức vô cùng đáng yêu. Tiểu Tưởng cực kỳ đắc ý: “Ta biết”. “Huynh biết gì?” Tiểu Thiến vô cùng ngưỡng mộ trước những hiểu biết của Tiểu Tưởng, hai mắt lóe sáng: “Nói cho ta, nói cho ta”. “Nhất định không nói cho cô.” Tiểu Tưởng cười gian trá, “Huống hồ mấy trăm năm nay chưa có quỷ quan nào đủ điều kiện cả. Cô á, chắc chắn không có hy vọng đâu”. “Tiểu Tưởng chết tiệt!” Tiểu Thiến liền cho hắn một Thiết sa chưởng. Tôi ở bên cạnh lắc đầu, hành động này trông chẳng khác nào của học sinh tiểu học. “Thất Thất, nghe nói ở thời đại các muội đang làm có Quỷ sai tên là Cung Ly, hôm nay sẽ vì chuyện đầu thai mà đến tìm thiên quan để cầu xin.” Bên tai vọng lại tiếng thì thầm của Quỷ đầu đại ca. Tôi cảm thán, địa phủ này có chuyện gì có thể qua được tai mắt của Quỷ đầu đại ca chứ? “Muội cũng biết chuyện này.” “Muội chớ có thấy gì học nấy đấy. Tô Dục đầu thai nửa năm rồi, không biết đã trở thành loài động vật nào, muội còn phải làm Quỷ sai chín mươi năm nữa, chớ có bỏ dở giữa chừng.” Ánh mắt huynh ấy hung hãn như cừu địch. Tôi còn chưa nói với Quỷ đầu đại ca, Tô Dục vẫn chưa đầu thai. Nếu huynh ấy biết tôi và tử hồn qua lại mật thiết, e rằng thần kinh sẽ bị kéo căng mất, “Quỷ đầu đại ca, theo lý mà nói muội làm đủ một trăm năm thì vẫn là một chức Quỷ sai, cũng chẳng liên quan hay ảnh hưởng gì tới huynh phải không?”. “Thất Thất, chúng ta giao tình đã lâu, chuyện của muội chính là chuyện của ta, ta chỉ lo lắng uội mà thôi.” Lại thế rồi, một giây trước huynh ấy còn làm bộ oan ức chảy nước mắt, một giây sau đã lập tức nói vẻ thần bí, “Tiểu Tưởng nói nếu muội có thể làm đủ một trăm năm, Quỷ đầu là ta sẽ trở thành Quỷ đầu hàng đầu ở địa phủ, lúc đó sẽ được lên thiên phủ làm thiên quan”. Tôi suýt nữa chết ngất, nếu có thể tin những lời của Tiểu Tưởng thì thiên quan chắc đều phải trải qua sinh lão bệnh tử. Cuối cùng, huynh ấy còn nói một câu, “Tất cả đều dựa vào muội, muội chớ nên tranh đấu làm gì”. Cách diễn của tên ngốc này cuối cùng cũng làm tôi bật cười, bao lo lắng của ba ngày vừa rồi phút chốc như được giải phóng. Bầu trời của thiên phủ quả nhiên trong veo như biển cả, thiên cung cũng sáng trong lung linh như thủy tinh, không mang chút mùi hồng trần. Nơi đây vô cùng xa hoa lộng lẫy, lại thêm các thiên quan mặt không biểu cảm nhưng tư sắc bất phàm, khiến các quỷ quan ở địa phủ cũng theo đó mà tỏ vẻ bình thản lạnh nhạt. Nói là cuộc gặp hữu nghị giữa thiên phủ và địa phủ, trên thực tế các thiên quan đều tụ tập một chỗ, chỉ có quỷ quan gan to da dày mới dám tiến lên bắt chuyện, ví dụ như Tiểu Tưởng, hắn rõ ràng là quen biết một nữ thiên quan trong đó. Thiên quan và quỷ quan xưa nay chưa từng qua lại, tôi cũng chưa từng nghe nói họ có thể thành thân. Tiểu Tưởng này trăm năm như một, nhưng để được giống với Ngưu Lang Chức Nữ, thì chắc còn phải chờ lâu nữa. “Vị thiên quan kia thật đẹp.” Tiểu Thiến ngây người nói. “Ừm.” Tôi giở sách đọc nhỏ, “Từ xa mà ngắm trắng như ráng mặt trời lúc ban mai; Tới gần mà xem, tươi như đóa phù dung trên dòng biếc. To nhỏ vừa tầm, ngắn dài hợp độ. Vai tựa vót thành, eo như được bó. Cổ gầy thon dài, da ngần hé lộ. Sáp thơm không dùng, phấn màu chẳng ngự. Tóc búi mây hồng, mày uốn thon cong…”[1'>. [1'> Trích trong bài Lạc Thần Phú của Tào Thực, Điệp luyến hoa dịch. “Cậu đang đọc cái gì thế?” Cô ấy quay đầu lại, hiếu kỳ hỏi tôi. “Lạc Thần Phú.” Vừa dùng pháp thuật biến ra. “Thất Thất.” Cô ấy bật cười, “Cậu cũng có thể làm chuyện khiến người khác buồn nôn như thế này sao?”. “Thần là để chiêm ngưỡng mà.” Tôi nhìn thấy Cung Ly, cô ấy đang nói chuyện với một nam thiên quan, vị thiên quan đó thần tình lạnh nhạt, chẳng biết liệu cô ấy có thể thành công hay không? Tôi hít một hơi dài, từ từ đi về phía họ. “Khi y đầu thai, đã chẳng còn nhớ gì những chuyện cũ. Dù kiếp sau cô biết y đang ở đâu, thuật lại mọi chuyện với y, y cũng chẳng hiểu gì cả. Hà tất phải như thế.” Nói xong thiên quan đó xoay người bỏ đi, chẳng thèm thương cảm đến Cung Ly đang tuyệt vọng. Cô ấy thất bại, tôi lại có thể thành công sao? Tôi đang do dự thì bị Tiểu Thiến đẩy một cái, cả người tôi lao ra, chắn ngay trước mặt một vị thiên quan. “Cô là quỷ quan nào?” May mà tôi từng nhiều năm đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của Tô Dục, nên với những dung nhan kiểu như thế cũng có khả năng chống đỡ, nếu không đã bị dọa cho hoang mang lúng túng rồi, “Tôi… Tôi là Quỷ sai Nhiếp Thất Thất, tôi có chuyện muốn cầu xin thiên quan”. “Chuyện gì?” Ông ta thâm sâu khó dò, trừng mắt nhìn, khiến sống lưng tôi lạnh toát. “Có một tử hồn tên Tô Dục, khi còn sống chàng cứu rất nhiều người, sau khi chết thành tử hồn trăm năm cũng chưa từng làm hại ai, liệu có thể để chàng được làm quỷ quan không?” “Tô Dục, nên chết mà vẫn chưa chết, tử hồn có y thuật trác tuyệt?” “Đúng là chàng.” Ông ta vẫn giữ bộ mặt băng lạnh, “Là kẻ khiến chúng thiên quan hao tổn bốn mươi ngày, mới đưa được mệnh số trăm năm của hắn vào đúng quy luật?”. Tôi chẳng nghe ra giọng điệu lên xuống của ông ta là có ý gì, không biết có nên đáp “Vâng” hay không. “Cô muốn hắn trở thành quỷ quan?” Ánh mắt ông ta quét một lượt trên người tôi. Tôi gật đầu, “Đúng vậy”. “Làm quỷ quan gì?” Quỷ quan gì? Trước nay tôi chưa từng nghĩ tới vấn đề này, luôn cảm thấy chỉ cần để chàng làm quỷ quan, dù là chức vụ thấp nhất, cũng tốt rồi. “Làm Quỷ sai có được không?” Ông ta nở nụ cười tươi rói, nhưng lại khẽ lắc đầu, “Đáng tiếc vận mệnh hắn đã được xác định. Cô hỏi thiên phủ cũng vô dụng, hắn giờ thuộc quyền quản lý của Diêm vương”. “Tại sao?” Chẳng phải mọi việc trên thế gian đều nằm trong lòng bàn tay của thiên phủ sao? “Diêm vương trở thành người đứng đầu, quản lý công việc hành chính ở địa phủ, một nghìn năm mới thay đổi vận mệnh ột người. Diêm vương lựa chọn Tô Dục, Tô Dục vì thế không còn chịu sự quản lý của thiên phủ nữa.” Kết quả là đi quanh một vòng lớn, cuối cùng vẫn trở về với Tịch Đức. “Tiểu Tưởng, huynh có thấy Diêm vương đâu không?” Hàng ngàn vạn quỷ quan ngồi quây vào một chỗ, tôi đi qua đi lại mấy lượt vẫn không thấy Tịch Đức đâu, lúc này chỉ có thể tới hỏi Tiểu Tưởng chẳng biết đã ngồi trong góc từ khi nào. Hắn lắc đầu, “Đừng tìm nữa, Tịch Đức đã mấy trăm năm rồi không tham gia cuộc họp mặt nào”. Tôi chán nản ngồi bên cạnh hắn, xem ra phải trở về trung ương địa phủ mới có thể gặp được Tịch Đức. “Nhiếp Thất Thất, cô biết ‘Thường Nga bôn nguyệ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chồng đòi ly hôn vì vợ… bạo lực

Bị vợ phát hiện ngoại tình, chồng còn thẳng thắn đưa ra ”giao kèo ly hôn” khiến vợ sững người

Run sợ mỗi khi đêm xuống vì đòn thù thâm hiểm của chồng ít học

Tử vi tuần mới của 12 cung hoàng đạo từ 27/03 – 02/04/2017

Tôi bị sảy thai, chồng và mẹ chồng tôi vô cùng hỉ hả