Đọc Truyện Ma - Quỷ Ám(Phần 2G) - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc Truyện Ma - Quỷ Ám(Phần 2G) (xem 224)

Đọc Truyện Ma - Quỷ Ám(Phần 2G)

. “Này, tôi xin nhắc lại với các ông và các ông nên tin điều ấy, đó là tôi nhất định không đưa con tôi vào một nhà thương điên khốn kiếp nào hết!”

“Đó chỉ là…”

“Tôi không cần biết các ông gọi đó là cái nhà gì hết! Tôi nhất định không chịu để người ta bắt con tôi đi khuất mắt!”

“Tôi xin lỗi”.

“Ừ, xin lỗi, Chúa tôi! tám mươi tám ông bác sĩ các ông mà chỉ nói với tôi có mấy điều thối như cứt là…”

Chris đốt một điếu thuốc, nóng nẩy dụi tắt nó, rồi lên thang gác ngó chừng Regan. Nàng mở cửa. Trong bóng tối lờ mờ của phòng ngủ, nàng nhận ra một bóng người bên giường Regan, ngồi trên một chiếc ghế gỗ có lưng dựa thẳng. Karl. Anh ta đang làm gì vậy? Nàng tự hỏi.

Lúc Chris lại gần hơn, anh ta vẫn không nhìn lên, mà vẫn chú mắt vào khuôn mặt đứa trẻ. Anh ta duỗi thẳng tay và đang sờ lên khuôn mặt nó. Cái gì trong tay anh ta thế? Lúc Chris đến bên giường, nàng mới thấy rõ vật đó, bọc nước đá dã chiến mà lúc nãy anh ta chuẩn bị trong bếp. Karl đang lau mát trán cho Regan.

Chris xúc động, đứng nhìn ngạc nhiên, rồi thấy Karl vẫn không động đậy hay nhận ra sự có mặt của nàng, nàng quay ra rồi lẳng lặng rời phòng.

Nàng xuống bếp, uống cà phe đen rồi đốt một điếu thuốc khác. Rồi do một xung động thúc đẩy, nàng đi vào phòng. Có lẽ… có lẽ…

… “một cơ hội thật mong manh, vì sự ám ảnh chỉ liên quan rất mơ hồ với chứng loạn thần ít-tơ-ri, xét vì căn nguyên của hội chứng đó gần như bao giờ cũng có tính cách tự kỷ ám thị. Con gái bà hẳn đã biết về chuyện quỷ ám, đã tin vào chuyện quỷ ám, và đã biết về một vài triệu chứng của nó, cho nên giờ đây, chính phần vô thức của cô bé đã sản sinh ra hội chứng đó. Nếu điều đó có thể xác minh được, thì người ta có thể thử áp dụng một phương thức chữa trị, đó là trị liệu bằng tự kỷ ám thị. Trong những trường hợp như thế này, tôi nghĩ đó như cách trị liệu cơn sốc, mặc dù đa số các nhà trị liệu khác không đồng ý, tôi nghĩ thế. Ồ, vâng – như tôi đã nói – đó là một cơ hội rất mong manh, rất ít có khả năng xảy ra, và vì bà chống đối không chịu cho con gái bà nhập viện, tôi sẽ…”

“Lạy Chúa, ông cứ gọi tên điều đó ra đi! Đó là việc gì?”

“Bà có từng nghe về phép đuổi quỷ chưa, thưa bà Mac Neil?”

Đám sách trong văn phòng là một phần của đồ đạc gia dụng và Chris rất xa lạ với chúng. Lúc này, nàng đang nhìn kỹ từng tựa sách, tìm kiếm, tìm kiếm…

… “nghi lễ đúng quy cách ngày nay đã lỗi thời, trong nghi lễ đó, các giáo sĩ Do Thái giáo và các linh mục cố gắng trục đuổi tà linh ra. Chỉ còn giới Công giáo là chưa loại bỏ nghi lễ đó nhưng họ giữ điều đó kín như bưng, coi như một điều khá bối rối, tôi nghĩ. Nhưng đối với một kẻ tự cho rằng mình bị quỷ ám thực sự, thì tôi nghĩ lễ nghi đó sẽ khá gây ấn tượng. Thực vậy, lễ nghi đó trước đây đã thường có tác dụng dù rằng dĩ nhiên là không phải vì lý do mà họ tưởng, mà thuần túy chỉ là sức mạnh của sự ám thị. Niềm tin của nạn nhân vào việc bị quỷ ám đã giúp tạo ra tác dụng đó, hay chí ít thì cũng là tạo ra bề mặt của hội chứng đó, và cùng một thể ấy, chính niềm tin của anh ta vào quyền năng đuổi quỷ có thể làm chứng ấy biến mất. Đó là… chà, bà lại cau mày rồi. Vâng, có lẽ tôi cần thuật cho bà nghe về những thổ dân ở Úc. Những thổ dân này tin rằng nếu một thầy phù thủy nghĩ đến một ‘tia tử thần’ nhắm vào họ từ xa thì chắc chắn là họ sẽ phải chết, bà thấy đó. Và thực tế là họ đã chết thật! Họ chỉ việc nằm xuống và từ từ chết! Và, lắm khi, điều duy nhất cứu được họ cũng chính là một hình thức ám thị tương tự, một ‘tia’ phản tác dụng do một thầy phù thủy khác phóng ra!”

“Có phải bác sĩ định bảo tôi mang con bé đến một thầy lang phù thủy chăng?”

“Vâng, tôi cho rằng mình định nói đúng như vậy thật: xét như nó là một biện pháp cùng đường, có lẽ nên tìm một vị linh mục. Thực vậy, tôi biết lời khuyên này nghe ra có vẻ trái cựa, kỳ cục, nguy hiểm nữa là khác, trừ phi ta có thể xác quyết được chắc chắn là Regan có biết chút gì về chuyện quỷ ám, đặc biệt là phép đuổi quỷ, trước khi mọi chuyện này xảy ra không. Bà có nghĩ là cô bé có thể đã đọc về điều đó không?”

“Không, tôi không nghĩ như vậy”.

“Hay xem một phim về đề tài đó? Hoặc một chương trình truyền hình chẳng hạn?”

“Không?”

“Hay là đọc Phúc Âm, có lẽ thế? Kinh Tân Ước chẳng hạn? Vì có rất nhiều đoạn kinh thánh kể về chuyện quỷ ám, về quyền năng đuổi quỷ của Chúa Ki-Tô, thực vậy, những đoạn mô tả về các triệu chứng trong Kinh Thánh cũng y hệt như chuyện quỷ ám ngày nay. Nếu như bà…”

“Này, chuyện đó chẳng có ích lợi gì đâu. Bây giờ tôi chỉ cần cho bố con bé nghe thấy là tôi đã cho triệu tập cả một bọn những…”

Móng tay ngón trỏ của Chris khẽ tanh tách từ bìa sách này đến bìa sách nọ, không có gì cả. Không Kinh Thánh, không Tân Ước. Không một…

Mắt nàng đảo nhanh lại một tựa sách nằm ở ngăn kệ dưới cùng. Bộ sách biên khảo về thuật phù thủy mà Mary Jo Perrin đã gửi cho nàng. Chris nhấc cuốn sách đó ra khỏi kệ và lật trang mục lục, ngón cái cứ lướt nhanh xuống…

Đó rồi!

Tựa đề một chương sách đập rộn ràng như một nhịp tim: “Các Trạng Thái Quỷ Ám”. Chris gấp sách và nhắm mắt lại cùng một lúc, thắc mắc, thắc mắc rất lung…

Có lẽ… rất có lẽ…

Nàng mở mắt và thong thả bước xuống bếp. Sharon đang đánh máy chữ. Chris giơ quyển sách lên. “Cô đọc cuốn này chưa, Shar?”

Sharon vẫn đánh máy, không hề nhìn lên. “Đọc cái gì cơ?” Cô gái nói.

“Cuốn sách về phù thủy này nè”.

“Chưa”.

“Có phải cô để nó trong văn phòng không?”

“Không. Không hề đụng tới”.

“Willie đâu?”

“Đi chợ”.

Chris gật đầu đắn đo. Sau đó nàng lên thang gác đến phòng Regan. Nàng cho Karl xem cuốn sách. “Có phải anh để cuốn sách này trong văn phòng không, Karl? Trên kệ sách ấy?”

“Thưa bà, không”.

“Chắc là Willie”, Chris thì thầm lúc nàng nhìn đăm đăm cuốn sách. Những dự đoán như những gợn sóng lăn tăn suốt người nàng. Như vậy là các bác sĩ ở y viện Barringer có lý chăng? Có phải đúng là điều đó rồi không? Có phải Regan đã thuỗn được cơn chứng rối loạn của nó từ những trang sách này thông qua tự kỷ ám thị chăng? Có phải con bé đã tìm thấy những triệu chứng của nó được liệt kê ở đây chăng? Một cái gì đó đặc biệt mà Regan đang làm?

Chris ngồi xuống bàn, mở ra chương luận về quỷ ám và bắt đầu tìm tòi, tìm tòi, và đọc:

… “Xuất phát trực tiếp từ niềm tin phổ biến vào quỷ dữ chính là hiện tượng được biết dưới tên gọi là quỷ ám, một trạng thái trong đó nhiều cá nhân tin rằng các chức năng tâm thần và thể xác họ đã bị xâm lấn và điều khiển bởi một ác quỷ (thường thấy nhất trong thời kỳ chúng ta đang bàn đến ở đây) hoặc bởi hồn của một người chết. Không có một thời kỳ nào trong lịch sử hay ở phần đất nào trên thế giới mà lại không thấy đề cập đến hiện tượng này, bằng những mô tả khá nhất quán, dù vậy, hiện tượng này vẫn chưa được giải thích một cá

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Yêu Người Cùng Tên Voz Full

Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học

Hớn hở khoe có bầu, bạn trai trầm ngâm tiết lộ một sự thật khiến tôi chết điếng

“Không Có Tiền Tôi Mới Chết, Chứ Không Có Anh Nắng Vẫn Rực Rỡ Lắm!”

Đọc Truyện Cô Ấy...Là Của Tôi Full