Đọc truyện ma- Ngôi biệt thự cổ - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Đọc truyện ma- Ngôi biệt thự cổ (xem 234)

Đọc truyện ma- Ngôi biệt thự cổ

i khổ. Do bật đèn trong phòng thì không nên, nên em mới thẩy cho thằng T cái đèn pin, nó chỉ đi theo và soi cho em. Tụi em tiếp tục kiểm tra cái tủ nhỏ. Ngăn thứ nhất là son phấn đồ cắt móng linh tinh v.v…. Ngăn thứ 2 là cơ số sản phẩm dành cho phái nữ. Ngăn thứ 3 thì có trang sức. Chắc sống trong nhà không có ai chỉ có 2 người nên cô Hoa chắc có thói quen không khóa tủ. Mấy chiếc hộp trên kệ cũng không có gì lạ. Chỉ là một số đồ lưu niệm, một số bức thư tình cách đây cả mười mấy năm. Nói đến đây em mới nhớ. Hoàn cảnh cô Hoa cũng khá tội. Nghe nói đâu cô không có con, bị bên nhà chồng hắt hủi nên quyết không đi thêm bước nữa. Sau vào làm cho nhà bé L và ở vậy luôn. Đó là em nghe bé L kể, còn thực hư thế nào thì em cũng bó phép. Thất vọng vì những gì mình nhận được. Em và thằng T bỏ ra ngoài, không quên bỏ tất cả lại chỗ cũ. Mục tiêu số 2 : Phòng ông Hai. Cạch … Két … tiếng mở cửa khô khốc lại một lần nữa vang lên. Lướt sơ qua phòng ông Hai thì một cảnh tượng đập vào mắt em …. Sách và báo. Rất nhiều. Có thể nói phòng ông chìm ngập trong sách và báo. Có những bài báo lâu đến nổi có từ lúc chưa giải phóng. Sách thì khỏi phải nói. Nếu như thế này mà giấu gì thì chỉ có tìm đến ngu mặt. Có một cái bàn, cái giường, cái tv và cơ số sách báo. Nghe đơn giản nhưng không giản đơn tí nào. Thôi thì tìm những chỗ có thể vậy. Đầu tiên là hộc bàn. Không có gì nhiều. Một chai dầu nóng để thoa khớp. Vài lọ thuốc toàn tiếng anh. Mở ra xem thì toàn dạng viên nén, chai dầu xanh, vài cây bút bi và bút chì. Một cái bản đồ chắc cũng thuộc hàng đồ cổ. Cả cái giường bằng gỗ em thấy cũng khá cổ. Đúng là mỗi lứa tuổi mỗi sở thích. Thanh niên chúng ta thường thích tìm kiếm những gì mới mẻ còn khi người ta về chiều thì thường tìm về những cái gì cổ cổ. Ngoài cái vẻ củ kĩ thì cái giường cũng không có gì lạ. Tìm kiếm chán chê 2 thằng cũng thất vọng đi ra. Và mắt em bỗng sáng rực lên …. Chùm chìa khóa và cái nhà kho….. Và thế là một ý định nữa được nảy ra trong đầu em Chap 17 : Bí mật căn nhà kho. – L, chùm chìa khóa của em có cái chìa trong nhà kho không ? – em hỏi. – Dạ, hình như có, tại chùm này có chìa của tất cả ổ khóa trong nhà này. – bé L trả lời. – Ừa, vậy giờ mình đi ra sau nhà kho. Nhưng phải giữ im lặng. Có biến là phắn ngay bởi vì mình chưa biết ở trong nhà này ngoài mình ra còn có ai nữa. – em nói, mặt nghiêm túc làm 2 bé cũng hơi sợ. Cầm theo 2 con dao, em 1 con, thằng T 1 con cho chắc. Mới đầu tính dắt vào người nhưng sợ có biến bỏ chạy không may vấp té nó lại xiên cho 1 nhát chết không kịp ngáp thì khổ thân em . Bây giờ là buổi sáng, trời không đến nỗi âm u như hôm trước. Lại phải tiếp tục dò dẫm từng bước. 2 bé cũng mặc quần dài nên cũng không tới nỗi nào, nhưng là mặc quần của 2 thằng em . Số là trong 4 cái vali của 2 bé toàn là quần shoot sát háng với váy . Sau một hồi dò dẫm căn nhà kho cũng lù lù hiện ra. Em đưa tay ra hiệu cho mấy bé giữ im lặng. Đưa lỗ tai sát vào vách nghe ngóng…. Im lặng. Trong nhà kho không có tiếng động nào. Em bắt đầu đưa mắt vào xem xét. Run bỏ mịa ra được. Em vẫn còn nhớ đến cái bữa trước. Cố rút hết can đảm, đút con mắt vào nhìn …… Hàng loạt bóng người trắng toát lố nhố hiện ra. Nhưng không, có cái gì đó lạ lạ, bóng thì đúng là người nhưng hình như không phải. Thu hết can đảm em nhìn lại lần nữa. Là tượng ! Là những bức tượng màu trắng lố nhố trong nhà kho. Nó ở khá sát cửa nên em thấy khá rõ. Thở phù nhẹ nhõm, em quay qua bảo bé L mở cửa trước những ánh mắt ngạc nhiên. Bé L run run cầm chùm chìa khóa. Cái chìa khóa được dán chữ “kho 1″ được từ từ tra vào ổ. Cạch….cạch….cạch…. chiếc ổ khóa không chịu nhận chìa. Bây giờ em mới để ý. Đây là chiếc ổ khóa còn rất mới, không phải là chiếc ổ khóa hôm trước 4 đứa đã thấy. Chứng tỏ những người làm điều mờ ám trong này cảm thấy có biến và đã đi trước em một bước. Cái ổ khóa không phải quá lớn, phá là điều dễ dàng nhưng làm thế là bứt dây động rừng, là hạ sách. Đúng rồi. Chiếc chìa khóa trong ngăn bàn cô Hoa. Em bỗng sực nhớ lại. Lúc lục lọi trong phòng cô Hoa ở cái tủ có một chiếc chìa khóa nhưng nghĩ nó không quan trọng nên cũng không để ý mấy. Đường thì khá xa, 4 đứa đi cũng được gì mà sợ tí quay ra có người ở trong nhà kho thì lại khổ. – 2 đứa em chạy vào phòng cô Hoa, ở cái ngăn tủ thứ nhất trong sát góc có cái chìa khóa đơn, chạy vào đem ra đây cho anh. – em dặn 2 đứa con gái. – Sao kì zậy ? Sao có 2 đứa em đi à ? Sợ lắm huhu. – bé H nhõng nhẽo. – 2 đứa đi, 2 đứa anh đứng dưới đây canh. Lỡ có ai vô trong đây tụi mình còn biết mà né. Với lại 2 đứa lên trển, cô Hoa hay ông Hai có về đột xuất thì 2 đứa cứ ở yên trển rồi nhắn tin cho anh. À, còn vấn đề này nữa. Tất cả để điện thoại ở chế độ im lặng đi, mém tí quên là chết luôn. Mấy bé đành nũng nịu đi lên. 2 thằng lựa một cái bụi rậm ít gai gần đó chui vào nấp. Dù hơi khó chịu nhưng em thì quen rồi. Em đi câu toàn đi câu tự nhiên nên bị cỏ cây nó cứa là bình thường. Chỉ có thằng T không quen gãi như khỉ. Thấy nó gãi dữ quá em cũng tội nghiệp, vừa tính đi ra thì nó dùng tay cản em lại, tay kia ra hiệu im lặng rồi chỉ chỉ. Em nhìn theo hướng tay nó chỉ thì thấy một người đàn ông khoảng chừng 30 tuổi đang lấm la lấm lét đi về phía nhà kho. Chắc chắn có một lối đi khác vào sau vườn vì tụi em thấy hắn ta đi từ phía khác vào chứ không phải hướng từ cổng chính vào. Hắn ta đứng mở cửa nhà kho nhưng mắt không ngừng láo liên. Nhìn hắn ta gian bỏ mịe ra. Rồi hắn ta vào trong, không quên khép cửa lại. Bỗng em giật bắn mình. Đúng rồi. Quá lạ, thật sự quá là khác lạ. – Ê T, tao nói cái này, mày phải bình tĩnh nghe tao nha. – em khều vai thằng T nãy giờ cũng đang chăm chú dõi theo tên kia. – Ừ nói lẹ đi. – nó đáp gọn băng. – Mày nhớ cái hôm tụi mình đi vào nhà kho đợt trước không ? Mày có nhớ hôm đó với hôm nay có cái gì khác lạ không ? – em tiếp tục nói. – Không, chỉ có thấy người trong nhà kho thôi, nhưng tao nghĩ bữa đó bị phát hiện nên thằng đó nó nhìn ra thôi. Tại hôm đó tụi mình không biết, nói chuyện to quá nên nó nghe chăng. – Không, mày nhớ lại đi, cái ổ khóa …. Lúc này mắt thằng T sáng quắt lên, chắc nó đã hiểu ra mọi chuyện. Hôm đó cái ổ khóa vẫn còn nằm ở ngoài cánh cửa. Không thể nào hắn ta lẻn vào trong được. Cũng không thể nào tay trong khóa cửa giúp hắn được, vì hôm đó cô Hoa và ông Hai hoàn toàn ở trong nhà, không hề đi ra ngoài. Vậy thì chỉ có một kết luận. Một luồng hơi lạnh phả vào gáy 2 thằng. Đúng rồi, hôm đó thằng T thấy chân không chạm đất. Và còn 1 chi tiết nữa. Hôm đó 4 đứa ngủ trong phòng, thằng T bị khều thì chắc chắc người sống không thể làm được …. Xoảng …. một tiếng đồ vật bể phát ra trong nhà kho làm cắt ngang dòng suy nghĩ của 2 thằng. Nghe tiếng xoảng khá nhỏ, chắc có vật gì đó đệm bên dưới nhưng 2 thằng em đang ở khá sát nhà kho nên vẫn nghe rõ mồn một. Một lát sau hắn ta đi ra, tay ôm cái gì đó che rất kĩ không thể thấy được. Khóa cửa xong, vẫn điệu bộ lấm lét như ăn trộm, hắn ta đi theo hướng cũ. Em nhỏm người tính đi theo thì thằng T kéo tay em lại, chỉ chỉ ra hướng lên nhà lớn. Thì ra 2 cô nàng lấy chìa khóa đang đi xuống. Khẽ vẫy tay ra

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Yêu qua mạng 7 ngày, gặp mặt được anh cho 50 triệu cô gái liền dâng hiến để rồi cuộc ân ái vừa kết thúc thì…

Xem tử vi ngày 18/03/2017 Thứ Bảy của 12 cung hoàng đạo

Em Đã Nuôi Con Của Người Em Yêu Như Thế Nào Full

Đọc Chuyện Của Bun

Sắc Cầu Vồng Thứ Tám