đaNg nằm ở trong thùng xe đằng sau. “Tất cả đều ổn chứ?” Vincent chui vào trong xe. “Ổn hết, nhưng tôi không hiểu tại sao anh lại muốn Jeifer và Harry phải chết?” “Chẳng giống cậu chút nào, Ruder rắN độc, cậu được mệnh danh là độc ác, thâm hiểm cơ mà?” Vincent hơi cúi đầu xuống, đôi mắt màu xanh ánh lên cái nhìn mờ nhạt, nhắm hờ mắt lại khiến cho Ruder thấy mắt anh ta chẳng khác gì mắt sói. “Tôi nghe cha tôi nói là trước mặt ông, aNh không bao giờ hỏi câu gì.” “Nhưng anh đâu phải là bố anh!” Ruder bác lại ngay. “Cũng sắp thôi, ông ta già rồi. ÔNg ta muốn giảNg hòa với bố già lại còn định hợp tác với lão ta để tận hưởNg cuộc sống hòa bình nốt quãng đời còn lại. Ông ta định làm một ông già bình thường, sốNg những năm cuối đời trong bình yên cơ đấy. Điều đó không thể xảy ra được. Phải chơi cho đến cùng. Cậu thấy tôi nói đúng không?” Vincent mỉm cười nói. “Xem ra anh đã tính toán hết rồi, nhân cơ hội này hạ luôn cả Jeifer và Harry. Anh biết là tôi sẽ nhận ra sợi dây chuyền trên cổ cô ta. Bố già rất yêu sợi dây đó, chỉ có những người thân cậN mới được bố già tặng cho biểu tượng ấy.” “Đúng thế, tôi không thích tay mình dính máu. Loại thấp hèn đó chỉ dành cho tên Frodo ngu như lợn làm thôi. Lần giết anh trai tôi, tôi cũNg chẳng buồn đi xem nữa là. Jeifer chỉ là một ả điếm rẻ tiền. Tôi biết tỏNg là cô ta đã lên giường với thằng cha Harry. Thực sự tôi ko có ý địNh lấy cô ta, nhưng cô ta là người của tôi mà dám phảN bội tôi thì giữ lại cũng có ích gì. Thật nực cười, có lần cô ta còn dọa tôi phải chơi bài ngửa với Tracy cơ đấy. Tôi không thể để một quả bom bên mình như thế được. Cậu thấy đúng không? Như thế lại hóa hay. Tôi có thể nói rằng Frodo đã đưa người đến giết tôi nhưng cuối cùng thì hắn lại bị bắn chết. Như thế lão già sẽ chẳng còn người thân tín nữa, những người khác chỉ là những con chuột nhắt sợ chết mà thôi, đưa cho tí tiền là êm đẹp hết.” Vincent nói với vẻ tự mãn. “Như vậy anh cũNg đã mua chuộc hết bọn thuộc hạ của Frodo rồi đúng không?” “Họ là người của tôi từ lâu rồi. Thôi được rồi đấy Ruder, tôi thấy cậu hỏi quá nhiều rồi đó.” Vincent tắt ngay nụ cười trêN môi. “Ra khỏi con đường cao tốc này có thể đi trực tiếp đến chỗ ở của Zalman. Tôi sẽ đưa hàng cho ông ấy, sau đó chính thức quay lại tổ chức.” Ruder nói, “Thế là chấm dứt những năm tháng nằm vùng rồi.” “Đúng rồi, cậu vất vả thật đấy.” Vincent khen ngợi Ruder với giọng đầu môi chót lưỡi. “Còn aNh thì sao?” Ruder hỏi. “Sau khi anh đưa xác Frodo cho Zalman, tôi sẽ lái xe anh về cùng với số tiền trên xe. Tôi sẽ thêu dệt một câu chuyện để từ biệt lão già. Dù gì lão ấy cũng bệnh đến mức đó rồi, nghe có rõ hay không thì cũng kệ thôi.” “À mà này, cô gái kia là ai thế?” Bỗng Vincent chỉ vào Kerry đang ngồi ở sau xe. “Cô ấy tên là Kerry.” “Tôi không hỏi tên cô ta. Tôi muốn biết cô ta là ai? Sao chưa giết quách cô ta đi hả?” Vincent tức giận đấm tay vào ghế. “Tôi không muốn giết cô ấy. Lát nữa ra khỏi đường cao tốc, tôi sẽ thả cô ấy xuống.” Ruder Nắm chặt vô lăng, xe vẫn chạy về phía trước. Kerry run rẩy nói: “Xin đừng giết tôi, tôi chẳng biết gì hết.” Vincent hết nhìn Kerry lại quay sang nhìN Ruder. Bỗng nhiên Vincent rút khẩu súng ra, gí vào thái dương Ruder. “Ruder, tôi cần anh giải thích chuyện này.” “Tôi chẳng có gì để giải thích cả.” “Phải giải thích rõ ràng! Anh là thằng khốn nạN chết tiệt!” Vincent điêN cuồng gí họng súng vào Ruder rồi đột nhiên chuyển hướng họng súng ra ghế đằng sau và nổ súng. ĐạN xuyên qua chân Kerry, đập vào cuối xe. Kerry sợ chết khiếp, ôm lấy đầu gào thét. Ruder đành phải dừng xe. “Thực ra nằm ở sau xe không chỉ có riêng Frodo mà đáng lẽ có cả aNh đấy. Hai người mới là món hàng Zalman bỏ hai triệu đô ra để mua.” Ruder nhìn thẳng vào mắt Vincent, nói nhát gừng. Vincent không biết nói gì, ngoái cổ nhìn Ruder. “Kerry là người cuối cùng mà tôi bàN giao hàng khi đi hết con đường cao tốc này. Cô ấy là Người Zalman sai đến.” “Cậu nói gì? Bố tôi muốn giết tôi à? Giọng Vincent có phần run run. “Đúng thế. Ông nói rồi, anh và York đều là con nuôi của ông. Ông thấy anh đã hết giá trị lợi dụng, để anh sống như vậy dù lão già kia có chết thì vẫn cũng là một mầm họa. Cho nên ông yêu cầu tôi giết anh và Frodo. Bố già cũNg đồng ý việc này, thực ra bố già cũNg biết tỏng anh là người của Zalman. Chỉ có điều, để giữ hòa bình nên ông để yên. Anh biết rồi đó, tuy bố già và Zalman đều là sếp, nhưng có một số việc họ không có quyền quyết định. Họ cũng cần phải có người đứng ra thu xếp. Giờ tình hình khác rồi, họ có thể trực tiếp đối thoại, làm ăN, chẳng cầN phải duy trì hòa bình này nữa. Ruder nói. “Hòa bình?” Vincent không hiểu, hỏi. “Đúng đấy, cũng giống như hai nước đánh nhau để thể hiện ý muốn hòa bình thì vua bên này sẽ cho con mình sang nước bên kia làm con tin.” Ruder quay mặt lại Nhìn Vincent. “Con tin? Trao đổi? Nếu tôi là con tin, thì bên bố già là ai?” Đầu óc Vincent rối tung lên. Trong lúc Vincent cúi đầu mải nghĩ thì Ruder vội né người ra. Vincent lập tức nhận ra, quay ngay súng về phía Ruder bóp cò, đạn sượt qua vai Ruder. Ruder định rút súng ra bắn lại thì súng lại rơi xuống sàn. Vincent dùng báng súng đập mạnh vào trán Ruder. Một cái, hai cái… đến khi Ruder ngất mới thôi. Anh ta kéo Ruder ra khỏi ghế lái, sau đó lôi Kerry từ đằng sau xe ra. Ruder nằm ngửa trên đường, lắc lắc đầu một cách khó khăn, ý thức đang rất mơ hồ. Ruder nghe thấy Vincent đang chửi toáng lêN giữa đường chẳng khác gì một con chó dại. “Ta làm nhiều thế này, nhiều thế này mà ông ta lại muốn giết ta ư? Muốn giết ta như đã giết York ư? Rốt cuộc ôNg ta có bao nhiêu thằng con trai như ta? Vincent ôm đầu đau khổ gào thét, sau đó quay sang nhìn Kerry chằm chằm. “Điều đó tôi chịu. Tôi chỉ có trách nhiệm nhậN hai triệu đô la Mỹ ở chỗ Zalman và làm theo kế hoạch của ông ấy, dụ các người đếN đây rồi giết hết. Vì vị trí và thế lực của anh và Frodo trong tổ chức quá lớn nên nguy hiểm đối với bố già.” Vincent ngẩn người, anh ta lắc đầu như đang lêN cơn động kinh. “Lão già chết tiệt. Xem ra ta coi thường lão ấy.” “Gừng càng già càng cay mà.” Ruder nói nhỏ. Vincent quay lại đá vào bụng Ruder một cái, Ruder cuộn người lại, có vẻ rất đau đớn nhưng ko kêu rên một tiếng. “Lại còn con đàn bà này nữa! Tại sao Zalman lại sai một con điếm đến làm ăn với mày? Nó đâu có bằng Jeifer!” “Vì cô ấy là con gái duy nhất của Zalman. Tôi sẽ đưa xác của anh và Frodo cho ZalmaN, còn cô ấy sẽ đến chỗ bố già làm con tin, là người giữ hòa bình giữa bố già và Zalman. Tôi sẽ ở lại bên tổ chức của Zalman.” “Nhưng cậu theo phe đồng ý giết Zalman, lại còn cướp hai triệu đô la nữa. Hóa ra đó chỉ là diễn kịch thôi à?” Vincent giơ súng chỉ vào Ruder. “Kent cũNg định phản bội Zalman, vì thế ông ta cử hắn đến giao dịch để tôi giết hắn ta.” “Tôi không hiểu? Cậu có ích gì nhỉ? Vincent hỏi. “Không có gì, vì bố già là bố tôi.” Ruder bình tĩnh đáp lời, Vincent giật mình và nhìn Ruder với ánh mắt lạ lùng. “Tôi chưa bao giờ nghe nói đến chuyện bố già có con trai…” “Tôi sống ở Ý, mười năm trước mới biết ông là bố mình. Ngạc nhiên lắm đúng không? Bản thân tôi còn ngạc nhiên, nhưng kết