Đọc Truyện Ma - Mộ Tình - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc Truyện Ma - Mộ Tình (xem 513)

Đọc Truyện Ma - Mộ Tình

ặc dù chị ấy chưa biết thầy bao giờ. 

 

Bà bá hộ cũng nói: 

 

- Nó còn bảo phải tìm cho được thầy để thầy chạm vào người nó thì nó sẽ tỉnh lại. Nhưng đó là lúc nó đang hôn mê, chớ bây giờ ngừng thở rồi thì còn hy vọng gì nữa? 

 

Rồi bà hướng về phía những người đang đứng chung quanh quan tài: 

 

- Cũng tại thằng chồng nó. Lúc con Diệu Hoa vừa kêu tên thầy An thì nó nổi máu ghen hét toáng lên, hỏi An là thằng nào? Nó cho rằng An chắc là người yêu cũ của con Hoa. Cũng tại tiếng hét quá lớn của nó nên con Hoa mới tắt thở luôn! 

 

Có giọng của ai đó, có lẽ là thân nhân bên nhà chú rể: 

 

- Ai mà không ghen khi đang giữa đám cưới mà vợ mình kêu tên người đàn ông khác! 

 

Thủy nói khẽ với An: 

 

- Thầy đừng chấp những lời của họ. Em xin thầy hãy đốt cho chị em nén nhang. 

 

An làm theo lời. Anh thành tâm chấp tay khấn: 

 

- Tôi là thầy giáo An. Nghe chuyện, tôi quá đỗi ngạc nhiên, bởi cô chưa bao giờ biết tôi! Nếu có sự nhầm lẫn thì xin hiểu rằng, tôi tới đây với tấm lòng thành… 

 

Chợt An giật mình! 

 

Lời khấn của An vừa dứt thì đôi mắt của xác chết khẽ động đậy. Chẳng riêng An thấy, mà Thanh Thủy đứng cạnh cũng thấy, cô kêu lên: 

 

- Chị Hoa! Chị đã… 

 

Bằng một phản xạ tự nhiên, An chợt đưa tay chạm vào thành quan tài. Vừa khi ấy bàn tay của xác chết chụp lấy anh và siết chặt! 

 

An vốn đã nghe người ta kể về trường hợp hồi sinh của xác chết, nên thay vì hoảng hốt anh lại bình tĩnh, đưa bàn tay còn lại vịn lên bàn tay kia. Đó là tư thế vừa để gở bàn tay đang bị siết chặt, vừa có tác dụng vận dụng sức lực tự vệ. Tuy nhiên, thật bất ngờ, cả thân thể người chết bỗng ngồi bật dậy, đôi mắt Diệu Hoa mở to ra và kêu lên mừng rỡ. 

 

- Anh đến với em rồi! 

 

Lần này thì An hoảng hốt thật sự. Bản chất một nhà giáo khiến An không thể tay trong tay với một cô gái khác không phải là người yêu của mình. Anh định rút tay về thì cả hai tay của Diệu Hoa lại càng siết chặt hơn. 

 

- Cô… cô… 

 

Bà Bá hộ thấy con mình sống lại thì mừng quá. 

 

- Hoa ơi! 

 

Trong khi đó thì những người khác do quá sợ hãi đã ù té chạy. Có người còn gào lên: 

 

- Ma! Ma đội mồ! 

 

An thì lúng túng quay sang cầu cứu với Thanh Thủy: 

 

- Giúp thầy với! 

 

Bỗng anh nghe giọng nói từ miệng của người sống lại: 

 

- Đỡ em xuống! 

 

An bỗng ngoan ngoãn làm theo. Anh đỡ Diệu Hoa ra khỏi quan tài, dìu ra ngoài. Bà bá hộ định nhào tới ôm con thì Diệu Hoa đã nghiêm giọng nói: 

 

- Chỉ thầy An được chạm vào người tôi thôi. Bất cứ ai khác chạm vào là tôi… chết trở lại liền! 

 

Trong âm thanh của cô nàng có gì đó khiến bà bá hộ và cả Thanh Thủy nữa nghe kỳ kỳ. Bởi nó không giống với tiếng nói quen thuộc của Diệu Hoa bình thường! 

 

Bà quay sang Thủyỷ hỏi khẽ: 

 

- Con Hoa bị sao vậy? 

 

Thủy đưa mắt nhìn vào chị mình, thì bất chợt bị Diệu Hoa chỉ thẳng tay vào mặt: 

 

- Không được đứng gần thầy An như thế? 

 

- Kìa, chị Diệu Hoa! 

 

- Lui ra ngay! Nếu không thì đừng có trách! 

 

Bỗng Thanh Thủy lui ra sau mấy bước, vừa lắp bắp nói: 

 

- Cô… cô ấy! Chính cô ấy đã đánh em! Cô… cô… 

 

An còn chưa biết phải làm gì thì đã bị cô nàng nắm tay kéo đi: 

 

- Anh vào đây giúp em cởi mấy thứ quần áo lỉnh kỉnh này ra ngay với. Ai lại mặc hai ba lớp, nóng muốn chết! 

 

An trì lại, ngượng đỏ mặt: 

 

- Đâu được. Cứ để tôi… 

 

Lúc này, nàng ta trừng mắt nhìn thẳng vào An: 

 

- Đến lúc này mà anh chưa nhận ra em nữa sao? 

 

Giọng nói thật là quen. An kêu lên: 

 

- Trúc Quỳnh! 

 

- Dữ hôn! Mới vắng có mấy ngày đã sinh tâm rồi! 

 

An càng bối rối hơn: 

 

- Nhưng mà… tại sao… 

 

Thấy mọi người chăm chú nhìn mình, cô nàng gắt lên: 

 

- Bộ chưa từng thấy phụ nữ sao, nhìn gì nhìn dữ vậy? Đi hết đi! 

 

Đến lúc này thì một số người còn nán lại vì tò mò đã phải rút lui hết. Chỉ còn vợ chồng bá hộ Sang và con cái trong nhà. Ông bá hộ giờ mới lên tiếng: 

 

- Đứa nào chạy đi kêu thầy Tư Núi tới coi! Sao có chuyện kỳ lạ thế này? 

 

Diệu Hoa nghe nói vậy đã quay sang trừng mắt: 

 

- Với bất cứ ai bước ra đi kêu thì phải bước qua xác chết của tôi! 

 

Ông bá hộ Sang xưa nay chỉ quen quát nạt và ra lệnh cho thiên hạ, chớ ít khi phục tùng ai. Vậy mà trước cái quắc mắt đó, khiến ông sợ thất thần, câm như hến ngay! Kể cả bà cũng vậy. 

 

Diệu Hoa nói như ra lệnh: 

 

- Những gì liên quan tới sính lễ của Diệu Hoa đều không còn ý nghĩa gì nữa, hãy đem trả lại hết cho nhà trai! 

 

Nói vừa xong thì cô ta lôi An đi vào nhà trong, trước sự sợ hãi của An và sự kinh ngạc tột độ của gia đình bá hộ Sang. Thậm chí mấy cô cậu học trò bạn Thanh Thủy cũng lo ngại. Họ bàn với nhau: 

 

- Phải làm gì để cứu thầy An đi chớ, Thủy? 

 

Thanh Thủy vẫn còn chưa hết bàng hoàng, cô lẩm bẩm nói: 

 

- Hình như đâu phải chị Diệu Hoa? 

 

Ở ngoài cổng rào có tiếng huyên náo. Cha mẹ chú rể và cả chú rể Tấn Đạt cùng chạy vào một lượt. Họ được tin báo cô dâu sống lại thì mừng rỡ chạy sang ngay. Đạt lên tiếng trước: 

 

- Đâu? Vợ con đâu? 

 

Bà bá hộ lúng túng: 

 

- Nó… nó… 

 

Nhà trai nhìn thấy Diệu Hoa đang nắm tay An kéo vào phòng thì sững sờ! Bà chủ Tự vốn là người mồm miệng nhanh hơn chân tay, nên la lớn cả xóm cùng nghe: 

 

- Mấy người gả con gái chưa đưa dâu về nhà chồng mà đã rước trai về nhà cho nó rồi! Bớ làng xóm tới mà coi! 

 

Trong lúc mọi người chưa kéo tới xem thì bỗng nhiên bà ta ngã lăn ra, miệng hộc máu tươi như bị ai cắt cổ! Tấn Đạt thấy mẹ bị như vậy thì hốt hoảng: 

 

- Má ơi, má làm sao vậy? Má tôi… 

 

Anh ta cũng đang sôi máu ghen, nên gào lên: 

 

- Con dâm phụ, mày đã sinh tâm mà còn hại má tao nữa à. 

 

Lời anh ta vừa dứt thì cùng lúc ngã theo mẹ. Tình trạng y như vậy. Ông chủ Tự còn đang bàng hoàng thì từ trong nhà Diệu Hoa đi ra. Cô lột hết đồ nữ trang sính lễ trao lại: 

 

- Bác hãy cầm những thứ này về. Còn hai người kia nếu họ đừng nói bậy nữa thì lát nữa họ sẽ khỏe lại, tự đi về được. Không chết chóc gì đâu! Nhưng nên nhớ, Diệu Hoa mà ông bà coi là dâu đã chết rồi! 

 

Nói xong, cô không đợi xem phản ứng đã bước nhanh vào nhà. Đi ngang qua chỗ Thanh Thủy đứng, cô ta nói: 

 

- Cô cho thu xếp tang lễ lại đi. Ai có hỏi thì nói Diệu Hoa không còn là con nhà này nữa! 

 

Và một lần nữa, cô ta nắm tay dẫn An đi thẳng vào phòng riêng. Thanh Thủy nhìn mấy người bạn học, hội ý: 

 

- Mấy bạn có cách nào cứu thầy An không? Tội nghiệp thầy quá… 

 

Lan nhanh nhảu: 

 

- Tại sao mình không gõ cửa phòng để phá không cho chị bạn làm hại thầy An! 

 

Họ làm ngay. Trong lúc gõ cửa, Lan đẩy h

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Ngồi Khóc Trên Cây Full

Truyện Cậu Ơi Làm Gà Bông Của Tớ Nhé Full

Xem tử vi tháng 04/2017 của 12 cung hoàng đạo

Tình Thù

Có những người thứ ba không thể đánh ghen