Đọc truyện ma- Cửa Tiệm Đồ Chơi - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Cửa Tiệm Đồ Chơi (xem 367)

Đọc truyện ma- Cửa Tiệm Đồ Chơi

ân. Và cậu bé không có cách nào để gỡ nó ra cả. Quincy bước tới. “ Để tớ giúp một tay. “ Cả hai cùng ra sức gỡ cái bàn tay xương xẩu kia ra. Nhưng bàn tay ấy bám quá chặt, tưởng như những đụn xương cắm sâu vào bàn chân. Michael không cách gì cục cựa cả. Và dường như mỗi khi nỗ lực tháo nó ra bất thành, bàn tay lại càng siết chặt hơn. Quincy toát mồ hôi : “ Cậu đã làm cái quái gì để cho bàn tay kia bám chắc thế này ? “ Michael run run nói : “ Tớ không rõ nữa. Ngay sau khi biết nó chỉ là một món đồ chơi, tớ đã đi ngay. Và rồi một tiếng “ cộp “ đột ngột vang lên, chân tớ bị mắc vào đó. “ “ Kỳ quái thật … “ Quincy chợt loé lên một suy nghĩ : “ Mike, cậu nói đây là một thứ trò chơi Halloween thôi phải không ? “ “ Đúng vậy, thì sao nào ? “ Michael gật đầu, nghi hoặc nhìn Quincy. “ Thì đó, rất có thể lúc đi lại quanh đây, cậu đã vô tình khởi động công tắc của thứ đồ chơi này và khiến nó khởi động, tóm chặt chân cậu. “ “ Miss.Marple, tôi không nghĩ vậy đâu. “ Quincy trừng mắt : “ Kể cả không nghĩ như vậy, nhưng nói xem, còn cách nào có thể lôi cậu khỏi cánh tay kia ? Xê ra một chút nào, tớ cần mở nắp hòm. “ Michael nhún vai. “ Tùy cậu thôi. Nhưng hãy cẩn thận nhé, rất có thể trong hòm có một con ma. “ Quincy đang loay hoay với nắp hòm, vừa nghe đến đây bỗng giật mình. Cô bé lại cảm thấy một dự cảm bất an về cái nắp hòm. Vô cùng bất an. Cô bé cắn môi. “ Sợ gì chứ, tớ chỉ là người mở nắp hòm thôi. Chính cậu mới là người bị bộ xương giữ lại. Nếu ai đó bị bắt thì đó chính là cậu chứ không phải là tớ. “ Michael cũng hơi ớn trước lời cảnh tình của Quincy. Nhưng cậu bé vẫn làm mặt cười toe toét : “ Vậy để xem … “ Quincy từ từ mở nắp hòm. Nó khá nặng, không biết có phải chỉ làm từ gỗ không nữa. Chỉ biết là, Quincy đã phải tỳ cả hai chân xuống sàn và dồn sức vào hai tay để nâng lên. Bụp ! Chiếc nắp hòm bật tung lên. Quincy ré lên và lùi lại. Michael kinh dị hỏi : “ Có chuyện quái quỷ gì đã xảy ra vậy ? “ Cậu chống tay đứng dậy và nhìn vào trong. Đó là một bộ xương giả được làm như thật. Cái đầu lâu hõm xuống và gồ ghề những vết nứt nẻ. Bộ xương trắng hếu được chế tác thực hoàn hảo. Đến phải rùng mình về Gary. Không tưởng được ông ta có thể tạo ra những món đồ chơi kinh dị đến vậy cho ngày lễ Halloween. “ Cậu có tìm thấy các nút điều khiển của món đồ chơi này không Quinn ? “ Michael hỏi. Quincy lắc đầu : “ Tớ chịu thôi, nó đáng sợ quá. “ Michael nhăn nhó : “ Ôi, Miss.Marple có bao giờ thỏ đế như cậu đâu. Để tớ tìm vậy. “ Cậu bé cúi xuống chiếc hòm. Bàn tay bám chặt của bộ xương làm cậu thấy nhức nhối. Michael cố gắng nhấc mình lên, và nhìn xung quanh chiếc hòm. Thật lạ, chẳng có một cái gì trông giống núm điều khiển hay cơ quan bí mật. Vậy thì cánh tay kia sao lại bám chắc vậy nhỉ ? Mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt cậu bé. Cái chuyện này thực sự quả là rất khó hiểu a. “ Cậu đã mở được chưa, Mike ? “ Quincy sốt ruột hỏi. “ Bình tĩnh đã, tớ đang kiếm bộ điều khiển. Đừng làm tớ rối trí. “ Michael lo lắng nhìn quanh. Phải có một bộ điều khiển ở đâu đó chứ cái món đồ chơi Halloween chết tiệt này ? Cậu đột nhiên phát hiện ra. Một thứ ánh sáng đỏ kỳ dị phát ra từ hốc mắt của bộ xương. Núm điều khiển có phải là đây không ? Michael tò mò đưa tay chạm vào đó. Và cậu bé hét lên đầy kinh hoàng ! Michael hai mắt trợn ngược lên, chỉ vào cái đầu lâu trong hòm. “ Hốc, hốc … Trong hốc mắt có một cái gì đó trơn nhẫy ! “ Quincy giật mình nhìn lại. Đó có thể là cái gì được chứ. Trong sự hồi hộp chờ đợi của hai người bạn, một con giun no, béo tròn lẳn từ từ bò khỏi đó. “ Khiếp ! “ Cả Quincy và Michael đều đồng thanh kêu lên. “ Không thể tin được là cái đầu lâu đó lại có giun. Không biết đây có phải là một cái hòm chứa đồ chơi cho Halloween không nữa ? “ Quincy ôm lấy quả tim đang đánh nhịp liên hồi của mình. Một giọng nói lạnh lùng khẽ rít lên. “ Tất nhiên đó không phải là một cái hòm chứa đồ chơi cho Halloween. “ Cả Quincy và Michael đều giật mình quay đầu lại. Đứng sừng sững án ngữ nơi bậc tam cấp, chính là Gary. Bộ mặt nhăn nhó của ông ta co lại đến mức không thể rúm ró hơn được nữa. “ Để tao nói cho chúng mày hay nhé, đó là một bộ xương người chết. Hai đứa trẻ ngu ngốc, chúng mày đã đến được đây thì có chạy đằng trời nhé. “ Gary bước tới. Cả Quincy và Michael cảm thấy mọi cơ quan trên người mình như cứng lại trước sự khủng bố toát ra từ ông ta. “ Khoan đã ông Gary … “ Michael kinh ngạc nhìn sang phía cô bạn nhỏ. Quincy thu hết dũng khí để bước lên nói : “ Chúng cháu muốn đến gặp ông để trả lại hai chiếc mặt nạ và nói lời xin lỗi vì đã tự ý vào đây. “ Cô bé bước đến, lấy hai chiếc mặt nạ hoá trang trao cho Gary. Ông ta hững hờ nhận lấy, nhưng không hề bộc lộ một chút cảm xúc nào. Bỗng nhiên, da mặt của Gary lại nhúm lại thành một điệu cười gằn vô cùng độc ác. “ Cháu bé ngoan lắm, ngoan lắm … “ “ Cẩn thận ! “ Bất thần, Gary nhảy tới trước, toan chộp vào người Quincy. Nhờ sự cảnh báo kịp thời của Michael, cô bé đã nhanh chóng nhảy về sau và tránh được cú vồ của Gary. Chỉ mém chút nữa thôi là đã bị tóm rồi … “ Ông, ông định làm gì ? “ Quincy run run hỏi. Cô bé kịp thời nhìn thấy, từ sau lưng của Gary đã lộ ra một ánh kim loại. Quincy bưng miệng. Chẳng lẽ ông ta định giết người ? “ Cháu ngoan, hãy lại đây. Ta sẽ tặng cho cháu một món đồ chơi Halloween thật ý nghĩa. “ Gary bước tới, ánh mắt lấp lánh dưới ngọn đèn. Quincy lùi lại phía sau. Chân cô bé đột nhiên chạm phải một khúc gỗ. “ Ông muốn làm gì ? Không được tiến đến gần đây ! “ Michael sợ hãi nói. Ánh mắt của Gary biến thành đỏ rực. “ Ta muốn làm gì à, nhóc con ? Chỉ tiếc rằng ngươi đã vào được đến tận đây, và khám phá ra bí mật của ta. Ta rất tiếc, ta quả thực không thể để các ngươi đi khỏi đây. “ Quincy vẫn tiếp tục lùi. Cô bé sắp chạm vào Michael. Michael gào lên : “ Bí mật ? Bí mật nào cơ ? Hãy cho chúng tôi ra khỏi đây, chúng tôi không hề biết một chút gì về bí mật của ông cả ? “ “ Thế ư ? Cứ tạm cho là thế, thì nội cái sự tồn tại của chúng mày, trong toà nhà này và trong căn phòng này chính là một điều nguy hại, cực kỳ nguy hại đội với tao rồi. “ Quincy sợ hãi chỉ vào bộ xương khô : “ Ông đã làm gì với người nằm ở kia ? “ “ Ta không làm gì cả. Khi ta chạm đến y, thì y đã chết rồi. “ Quincy đã chạm vào Michael. Cô bé vấp ngã oạch xuống đè xuống người bạn mình. Michael lo lắng thì thầm : “ Quinn, gỡ cho tớ ra, lão già này bị điên mất rồi. “ “ Tớ đang cố đây, cậu hãy tìm cách câu giờ đi. “ Quincy thì thầm. Bàn tay cô bé lần ra, cố gắng gỡ những ngón tay xương xẩu của người quá cổ khỏi chân Michael. Một công việc tởm lợm, nhưng Quincy biết mình phải làm. Không thể để Mike bị kẹt ở đây được. Bàn tay cô bé đau nhói và sước sát khi cố gỡ những đốt xương kia ra. Trong lúc đó, lão già Gary vẫn đang lừ lừ tiến lên đầy vẻ đe doạ. Michael hỏi : “ Ông đã nói rằng ông không phải là kẻ sát nhân. Vậy chuyện gì đã xảy ra với bộ xương kia ? “ Gary cười hô hố : “ Chuyện gì ? Mày hỏi tao chuyện gì xảy đến với nó ư ? Ta đã đào nó lên từ nghĩa trang phố Fear để làm món đồ cho lễ Halloween đấy. “ “ Cái gì ? “ Cả Michael và Quincy đồng t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Đã nhớ một thời

Vị nhạt của tình yêu

Anh, em sai rồi

Điệp khúc tình yêu – Quỳnh Dao

Món quà từ tương lai