Đọc truyện ma- Biệt Thự Của Người Đã Khuất - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Biệt Thự Của Người Đã Khuất (xem 1407)

Đọc truyện ma- Biệt Thự Của Người Đã Khuất

lda . – Dĩ nhiên nếu cô muốn, chúng tôi cũng có thể bật đèn điện lên. Cô Mathilda gật đầu. – Như thế nầy là tốt. Giờ thì bà Elouise Adams bước lại gần cô Mathilda . – Cô thật sự là một cô đồng chứ? – Đúng, tôi là cô đồng, – cô Mathilda vừa ho vừa húng hắng trả lời. – Cô đã nhiều lần tiếp xúc với linh hồn người chết chứ? Cô gật đầu nhẹ. – Và cô tin rằng, trong nhà nầy có một hốn ma chứ? – Cái đó ta sẽ biết ngay thoi. Thôi, giờ ta bắt đầu đi nào! – bà O Donnell đề nghị xoa hai bàn tay vào nhau. – Cô hãy nói cho chúng tôi biết cô cần gì! – Một cái bàn tròn. Phần còn lại tôi có mang theo đây. – Tốt nhất là ta lấy cái bàn từ phòng ăn, – Cecilia Jones đề nghị rồi ra hiệu cho ba thám tử đi theo mình. Họ cùng nhau khiêng một chiếc bàn lớn làm bằng thứ gổ thẩm màu vào phòng khách, đặt nó đứng giữa phòng. Cô Mathilda nhìn chiếc bàn bằng ánh mắt xem thường. – Được, thế nầy tạm được. – Cô đặt va-li của mình xuống và mở nó ra. Bên trong có đựng một bản gỗ lớn, trên có vẽ chằng chịt những ký hiệu và biểu tượng. Các chữ số từ 0 đến 9 và các chữ cái từ A đến Z được đốt vào lần gỗ tạo thành một vòng tròn lớn. Vòng tròn nầy có hở hai vị trí, dàng chi chữ “CÓ” và chữ “KHÔNG”. – Bốn mép bảng gổ dày đặt những ngôi sao năm cánh và những biểu tượng pháp thuật khác. Cái bảng nầy, – cô Mathilda giải thích và gắng sức khoác cho giọng nói một màu sắc bí hiểm, – được gọi là bảng Ouija. – Justus nhân thấy vẽ nhẹ nhỏm của cô khi đã phát âm đúng vào từ rắc rối nọ. – Chúng ta sẽ dùng bảng nầy để gọi hồn người chết. – Cô đặt bảng gỗ vào giữa mặt bàn. – bây giờ tôi cần một cái cốc. Tiến sĩ Jones rất nhanh đưa tới một chiếc cốc rượu vang đế dài. – Bây giờ mời quý vị ngồi xuống. – Tất cả những người có mặt tìn đến chổ của mình. Chỉ có chú Morton vẫn đứng nghiêm phăng phắc bên khuôn cửa. – Chú không muốn tham gia sao, chú Morton? – Justus đề nghị. – Nếu các quí bà và các qúi ông không phiền lòng, tôi xin được phép không tham gia vào cuộc họp hôm nay. – Tuỳ ý chú! Trong khi những tiếng sấm xa xa đang gầm lên ở phía ngoài, cô Mathilda ngồi thẳng lên như một cây nến và chầm chậm đưa mắt nhìn quanh. Tất cả các gương mặt lộ tỏ vẽ căng thẳng, phấp phỏng. Kể cả Justus, Peter và Bob, những người biết rất rõ trò chơi đang diễn ra, cũng chịu ảnh hưởng không khí bí hiểm nơi đây. Thế rối cô Mathilda cất tiếng khàn khan: – Ta bắt đầu!

- Tôi yêu cầu quí vị tập trung tư tưởng. Hãy quên đi mọi chuyện hàng ngày và hoàn toàn tập trung vào việc đang diễn ra ở đây. Những suy nghĩ lạc hướng có thể cản trở hồn ma xuất hiện. – Cô Mathilda cầm cốc thuỷ tinh lên và hà hơi vào trong. thế rồi cô giơ bàn tay phải lên phía trên chiếc cốc,xoay tròn tay nhiều lần, sau đó đặt úp chiếc cốc lên vị trí giữa tấm bảng gỗ. – Giờ mỗi người đặt ngón tay trỏ của bàn tay phải lên rìa đế cốc. Tôi sẽ gọi hồn. Nếu trong ngôi nhà nầy có ma, cốc sẽ chuyển động. Nếu không, ngôi nhà nầy vậy là không có ma. Hãy chú ý nhẫn nại và bình tĩnh. Có lẽ ta phải chờ ít phút đồng hồ. Nhưng nếu sau mười phút mà chúng ta không nhận được câu trả lời, thì công việc của tôi coi như đã xong. Tất cả đặt ngón tay trỏ lên mép đế cốc. Một tia chớp lóe lên ở phía ngoài trời và dìm ngập căn phòng trong một phần giây đồng hồ vào một thứ ánh sáng xanh lẹt. Cô Mathilda chờ cho tiếng sấm vang xong, rồi cô lấy hơi thật sâu, nhắm mắt lại và nói. – Tôi cầu xin cửa âm thế mở ra. Nếu linh hồn tội nghiệp của một người đã qua đời đang lẩn khuất trong những bức tường nơi đây, xin hãy trả lời chúng tôi! Hỡi hồn, hồn có ở đây không? Sự im lặng chết chóc sà xuống phủ lên đầu những người có mặt. Không một ai động đậy, không một tiếng hắng giọng, không một tiếng thở mạnh. Chỉ có duy nhất tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ đứng ở góc phòng, và tiếng rầm rì của gió ngoài khuôn cửa sổ. Justus đưa ánh mắt nhìn qua lưỡi lửa nến chập chờn, quan sát những gương mặt đối diện. Cô Mathilda đã say sưa nhắm mắt lại, thân hình khẽ chuyển động tới rồi lui, tới rồi lui. Một màn kịch hoàn hảo! Justus không khỏi cảm động. Trong thâm tâm thật cậu không hề ngờ là bà cô cậu lại có nhiều năng khiếu đến thế. Rõ ràng cô hoàn toàn chìm đắm trong vai diễn của mình. Bob và Peter nhìn vào khoảng giữa bàn tay và gắng sức không để lộ điều gì qua nét mặt. Cả hai né tránh không nhìn ai, bởi nếu không thì chắc là một trong hai người se bật cười lên mất. Bá O Donnell cũng đã nhắm mắt lại, khiến Justus không khỏi thoáng ngạc nhiên. Suy cho cùng thì chính bà là người không tin váo ma. Nhưng rõ ràng cô Mathilda đã gây ấn tượng mạnh đến mức bà O Donnell không còn tin tuyệt đối vào chính kiến của mình nữa. Tiến sĩ Jones cũng đang đưa mắt nhìn về những người khác như Justus vậy. Qua đường viền phía trên của hai mắt kính, ánh mắt bà gặp ánh mắt Thám tử Trưởng. Nét mặt bà hoàn toàn không thay đổi. Thật khó mà đoán trong đầu bà đang suy nghĩ gì. Elouise Adams sợ hãi hướng ánh mắt váo chiếc cốc. Cánh tay bà hơi run, hơi thở nông và thoáng nhói đau vì lương tâm áy náy. Tội nghiệp ba Adams. Cu nầy rõ ràng khiến bà chấn động mạnh, mà Bộ Ba lại còn trút thêm nỗi sợ hãi vào người bà bằng buổi trình diễn rùng rợn nầy. Nhưng khi nghĩ tiếp, Justus nhận ra rằng rất có thể bà Adams sẽ được chữa khỏi bệnh tin vào ma qủi ngay trong buổi tối nay. Nếu cái cốc không chuyển động và qua đó họ đã chứng minh được rằng ngôi nhà nầy không có ma, chắc là trong tương lai bà sẽ ngủ ngon hơn rất nhiều. Cho chuyện đó, thì mười phút sợ hãi rõ ràng không phải là một cái giá quá cao, với trường hợp cái cốc sẽ không chuyển động. Làm sao mà chuyển động được đây? – Hởi hồn, hồn có mặt không? – cô Mathilda nói và khẽ liếc về phía kim đồng hồ. Không một chuyển động. Dần dần, Justus có cảm giác tê tê trong cánh tay. Đã bốn phút trôi qua. Tại sao cô Mathilda lại dại dột nói đến giới hạn mười phút nhỉ? Chắc nếu đưa ra thời hạn quá ngắn, ba người đàn bà trong toà biệt thự nầy sẽ nghi ngờ, thôi thì cũng được. nhưng Justus không dám quả quyết, liệu cánh tay cậu có bị tê đờ đi trước thời hạn mười phút hay không? Ở ngoài kia, làn mưa quất những lằn roi nghiệt ngã vào mảng kính cửa sổ. Trời nổi giông nổi bão thật sự. Năm phút. – Hỡi hồn, xin hãy trả lời chúng tôi! – cô Mathilda nhiệt thành cầu khẩn. Chớp loé, sấm gầm và gió rít lên quanh góc nhà. Thế rồi cái cốc chuyển động. Justus mở lớn mắt ra, và nhìn đăm đăm vào khoảng giữa bàn. Đầu tiên, chân cốc chỉ thoáng run một chút, rồi cái cốc như tự nó từ từ chầm chậm trôi phía trên bảng gỗ Ouija, và kéo ngón tay trỏ của Justus đi theo. Nó trôi thẳng về một hướng, rồi sau đó dừng lại một vài giây đồng hồ, chính xác trên mục đích của nó: Một chữ ” CÓ” được đốt hằn vào lớp gỗ! Justus há mồm ra ngạc nhiên. Cậu nhìn kỹ xuống bảng gỗ, sau đó nhìn mặt mọi người xung quanh. Bà O Donnell và bà Jones, Peter và Bob, tất cả như đã hoá tượng. Chỉ cần nhìn thoáng qua những đôi mắt đó là đủ,

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

Anh Là Cái Thá Gì? Anh Chỉ Là Đồ Chơi Của Tôi Thôi!

Nước Mắt Của Nắng – Nụ Cười Của Mưa (Cát Thảo)

Cầm gậy đánh vợ vì dám về nhà quá 12 giờ đêm

Vợ cũ của chồng liên tục làm phiền tôi và chồng