Yêu tôi! Sao cậu không làm được? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Yêu tôi! Sao cậu không làm được? (xem 8612)

Yêu tôi! Sao cậu không làm được?

rán cô mới giật mình, bỏng cả tay. Cậu lay lay người Diệu Anh, dứt khoát đỡ Diệu Anh dậy, nhất quyết ép cô ăn cháo. Ăn được vài muỗng Diệu Anh ngả người ra sau, lắc đầu tỏ ý không muốn ăn nữa.


– Phải ăn.


Thái độ của Hải Đăng vẫn không thể Diệu Anh lung lay, cô kiên quyết không chịu mở miệng. Hải Đăng đành chịu thua, lấy mấy viên thuốc cùng với cốc nước đưa cho Diệu Anh.



– Mọi người ăn đi . Con đi siêu thị thấy gì được mua cái nấy thôi . Trên bàn là : đậu phụ chiên sốt cà chua , trứng ráng thịt gà nấm , và canh rau cải cúc .


– Bấy nhiêu món thôi cũng đủ rồi ! – Hải Đăng thán phục , mắt cứ dán vào mấy món ăn trên bàn .


Cậu đã đói lắm rồi càng nhìn càng kích thích vị giác mà .


– Mời hai bác ngồi , Quỳnh Giao cậu cũng ngồi đi .


Hải Đăng tinh ý kéo ghế mời ba mẹ Diệu Anh cùng cả Quỳnh Giao ở phía bên trái .


Sau đó lại gọi Diệu Anh , kéo ghế cho cô ngồi ngay bên cạnh cậu ở bên phải .


Thế là xong , Hải Đăng đã nhanh chóng sắp xếp chỗ ngồi của mọi người theo đúng ý đồ của mình mà không bị phàn nàn điều gì .


Trong buổi ăn Hải Đăng không ngại công khai quan tâm đặc biệt đến Diệu Anh . Cậu gắp cho cô đủ món , với lý do : Diệu Anh là người nấu thì phải thưởng thức thành quả của mình .


Đúng là lý do củ chuối , chỉ lừa được con người ngây ngô như Diệu Anh thôi !


Chứ làm sao qua mặt Vũ Minh Nhật và Vĩ Hạ chứ ? Ngay cả người như Quỳnh Giao cũng nhanh chóng nhận ra sự thật .


~~~~~


Nói một tuần chứ cũng là bảy ngày thôi , trôi qua nhanh lắm . Hôm nay là 30 Tết rồi , mọi thứ trong nhà đều đã trang trí xong , chỉ còn chờ đón Giao thừa thôi .


Quỳnh Giao phải về ngoại đón Tết cùng bà , chắc phải mùng hai mới về đây lại .


Diệu Anh đang ôm điện thoại lướt web lại nhận được tin nhắn từ Messenger . Cứ tưởng ai , ngờ đâu là tên đáng ghét nhất trên thế gian này : Trịnh Vũ Hải Đăng .


” Tối nay rảnh chứ ? ”


Hơ ? Giao thừa mà ? Không rảnh thế bận chắc ? Hỏi thừa thải thật đấy !


Nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ cô rep tin nhắn khác hoàn toàn với suy nghĩ trong đầu .


” Không , tôi bận rồi ”


” Nghe này , Diệu Anh . Bây giờ tôi có thể sang nhà cậu ngay lập tức và xin phép bác Nhật và bác Hạ đấy . Cậu biết mà , tôi chỉ cho cậu sự lựa chọn giữa tự nguyện đi hay phải để ba mẹ ép thôi . Còn đi hay không đi , cậu làm gì có quyền ? ”


Thấy không , thấy không ??? Ai đời rủ người ta đi chơi lại ăn nói ngang ngược móc họng thế hả ?


” Cậu nói như đe dọa tôi vậy ? ”


” Nếu cậu không chịu suy nghĩ cho kĩ thì đó sẽ trở thành đe dọa thật đấy :v ”


” Đi đâu ? ”


Diệu Anh đành gật đầu đồng ý đi vậy . Nên nhớ , là cô bị ép đấy ! LÀ BỊ ÉP NHÉ !!! Không phải thích đi gì đâu .


” Xem pháo hoa , 7h tôi sang đón cậu . ”


Hải Đăng nhắn cứ như ra lệnh cho Diệu Anh vậy , gửi xong tin nhắn liền off mất , chẳng thấy tăm hơi đâu .


Một lát điện thoại lại báo tin nhắn đến : ” Hứa rồi đấy nhé ! Đừng hòng trốn , cưng ạ ! ”


Eo uôi ! Chẳng biết ai dạy cậu ta cách nhắn tin sến súa đến buồn nôn thế này nữa !!! Ghê chết đi được các cậu ạ !


~~~~~


Đúng bảy giờ tối đã nghe loáng thoáng tiếng Hải Đăng chào hỏi ba mẹ Diệu Anh dưới nhà . Phải công nhận cậu ta đúng hẹn thật đấy !


Vừa thay quần áo xuống nhà đã thấy ba mẹ đứng trước cửa , như kiểu tiễn khách ý .


– Con mau đi kẻo Hải Đăng nó đợi .


– Vâng vâng . Con đi đây .


Diệu Anh bị hối thúc cũng nhanh chóng xỏ giày vào chân chạy ra ngoài .


Thật là , đây có còn là ba mẹ cô không biết ?


– Này , cậu đã mua chuộc ba mẹ tôi bằng cách nào thế ? – Diệu Anh liếc mắt nói với giọng đầy bất mãn .


– Là sự lễ phép , hiểu chuyện cưng ạ !


Hải Đăng phải nói là vui khủng khiếp ! Lần đầu cùng cô đón Giao thừa , còn gì sung sướng hơn ?


– Cậu thôi cái kiểu xưng hô phát ói đó đi ! Tôi nổi cả da gà da vịt rồi này !


– Được được , chúng ta đi đâu đó trước rồi hãy xem pháo hoa nhé .


Hải Đăng tự nhiên khoác vai Diệu Anh , kéo đi , điệu bộ trông rất hớn hở .


Bây giờ còn sớm , phải đến tận 12h mới có pháo hoa mà xem .


Hải Đăng đưa Diệu Anh đi chợ hoa , giờ này còn lắm người tấp nập , không khí thật rộn ràng .


– Nhìn xem , nhìn xem . Hoa này đẹp ghê !


Hình như cậu đã đưa Diệu Anh đến đúng nơi , cô cứ được đà tíu tít mãi .


” Hoa đẹp đến mấy cũng chẳng bằng cậu được ”


Đó chỉ là ý nghĩ trong đầu Hải Đăng thôi , biết chắc cậu mà nói ra thế nào cũng bị dội gáo nước lạnh lên đầu cho xem .


– Nói thừa . Người ta chẳng bảo đẹp như hoa còn gì .


Diệu Anh bĩu môi , nhìn sang gian hàng khác , lại thấy chậu hoa xương rồng ưng ý nhất .


– Cô ơi , chậu nhỏ nhỏ này bao nhiêu ?


– 70.000 đấy cháu !


Giá cả cũng không tồi , Diệu Anh định rút ví lấy tiền thì người nào đó đã chen lên trước , trả tiền ngay .


– Đây ạ , gói lại giúp cháu nhé !


– Được , hai cháu là người yêu đấy à ? Thật đẹp đôi !


Chẳng qua cũng chỉ là những lời dẻo miệng của người bán hàng thôi . Vậy mà có hai kẻ mặt đỏ ửng lên …


~~~~~


Đôi lời xen ngang nhé . Au có nói về sắp up một truyện ngắn , định trả lời tin nhắn của một số bạn nhưng thôi thì au nói luôn nhé . Au đã viết xong và up rồi , tên truyện là : Anh à , em đã lớn rồi . Nhưng up ở bên Cẩu Huyết Hội . Bạn nào tốt bụng vào đọc góp ý cho au nhé ! Yêu yêu <3 =))) .


~~~~~


Hải Đăng một tay cẩn thận cầm chậu xương rồng , chỉ sợ vỡ mất thì Diệu Anh lại xé xác . Tay còn lại nắm chặt cổ tay Diệu Anh , luồn qua đám người đông đúc , không khí thật nóng nực .


Cậu dẫn cô vào thẳng một khách sạn . Diệu Anh liền giật nảy .


– Cậu … cậu đưa tôi vào đây làm gì ?


Hải Đăng bật cười , dí tay vào trán cô . Nói chứ cậu biết tỏng Diệu Anh đang nghĩ gì trong đầu nhé !


– Cậu đang nghĩ bậy bạ gì thế hả ? Tôi chẳng phải là đang dẫn cậu đi xem pháo hoa sao ?


Diệu Anh bây giờ mới hiểu ra , hai má nóng ơi là nóng , thẹn quá cúi mặt xuống đất đếm ngón chân , một chút cũng không dám ngẩng mặt lên .


– Chị ơi , cho em thuê một phòng ở tầng cao nhất .


Khỏi cần nhìn Diệu Anh cũng biết cô nhân viên tiếp tân đang nhìn hai đứa chúng tôi như thế nào .


– Chị đừng hiểu lầm , tụi em chỉ muốn có chỗ thoải mái xem pháo hoa thôi .


Cô nhân viên gật gà gật gù . Rất nhanh sau đó đưa chìa khóa phòng cho Hải Đăng .



Haizzz, hết cách Hải Đăng cũng phải đứng dậy lôi cô đến ghế ngồi, xuống nước vậy thôi chứ cái mặt đáng sợ lắm nhé ! Cứ lườm nguýt vài cái là cho Diệu Anh ăn bơ cả tá luôn. Nhìn cái bản mặt đưa đám đó Diệu Anh cũng hết hứng thèm rượu, nằm dài ra ghế, mệt lắm, mắt cứ díp vào nhau rồi

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hớn hở khoe có bầu, bạn trai trầm ngâm tiết lộ một sự thật khiến tôi chết điếng

Đọc Vị Tâm Lý Chàng Qua Quà Tặng 20/10

Truyện Quê Em

Yêu đôi môi em

Bị vợ phát hiện ngoại tình, chồng còn thẳng thắn đưa ra ”giao kèo ly hôn” khiến vợ sững người