Yêu tôi! Sao cậu không làm được? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Yêu tôi! Sao cậu không làm được? (xem 8522)

Yêu tôi! Sao cậu không làm được?

rêu :


– Cậu làm thế với người bệnh à ?


Diệu Anh vừa nghe thấy lời chỉ trích của Hải Đăng liền liếc mắt đáp lại :


– Còn nói nữa ? Hộc … Được tôi dìu xuống tận đây là niềm vinh hạnh của cậu đấy … hộc … !


– Được rồi , uống nước đi . Vừa thở vừa nói chả ra làm sao cả ! – Thấy vẻ mặt của Diệu Anh mà thương , mặt mũi cứ đỏ lên , mồ hôi tùm lum tà la .


Diệu Anh gật đầu rồi lấy cốc rót mấy ly uống liền một hơi . Trời nóng quá đi mất , nếu là bình thường thì cô không mệt như vầy . Nhưng hôm nay nhiệt độ là bao nhiêu ? 40 độ đấy ! Diệu Anh chịu sao nổi !?


– Xong rồi , tôi về !


Hải Đăng thấy Diệu Anh là có ý định đi thật liền tìm cách níu kéo :


– Ế , cậu định bỏ tôi ở đây thật đấy à ?


– Chứ không lẽ tôi giỡn ?


– Sao cậu có thể ngược đãi người bệnh như thế nhỉ ?


– Chỉ là đau bụng , làm gì to tát !


– Tôi không cần biết . Cậu phải ở đây !


– Tại sao tôi phải nghe theo cậu ?


– Nhìn đi , ở đây giáo viên trực phòng y tế không có . Tôi ở đây xảy ra chuyện gì biết nhờ ai ?


– Vớ vẩn , chuyện gì mới được chứ ?


– Biết đâu bất ngờ !?


– Cậu lôi thôi thật ! Tôi ở đây là được chứ gì ?


Diệu Anh bực bội kéo ghế đến ngồi cạnh giường Hải Đăng đang ngồi . Cậu không nói gì , chỉ gật đầu rồi tủm tỉm cười .


Diệu Anh nhìn thấy mà thầm lắc đầu , nghĩ : ” Đau quá hóa điên ! ”


Mà cô nào biết , chính mình mới là đang bị lừa .


~~~~~


Diệu Anh thả phịch người xuống giường , mệt mỏi lăn lộn qua lại . Giờ cô phải làm sao , xuống nấu ăn cho tên chết bầm kia á ? Nố nô nồ !


Nhưng mà cũng không được , cô lỡ hứa mất rồi , làm sao có thể thất hứa !?


” Cạch ” – Tiếng cửa phòng mở ra , Diệu Anh nhìn về phía cửa hỏi :


– Quỳnh Giao à ?


– Ừ , tớ đây ! – Quỳnh Giao đứng ở cửa tươi cười gật đầu .


– Có chuyện gì thế ?


– Hải Đăng bảo cậu xuống nấu cơm ấy !


Chết tiệt ! Tên này , rõ ràng là nhà của Diệu Anh , sao có thể ngang nhiên ra lệnh cho cô như vậy ? Nhưng Diệu Anh phải làm sao , cô nào có thể phản kháng ?


– Được rồi , tớ xuống ngay !


Quỳnh Giao gật đầu ” Ừ ” một tiếng rồi về phòng . Nó đứng trước gương ngắm đi ngắm lại toàn thân . Quỳnh Giao có gì không đẹp , tại sao cái gì Diệu Anh cũng hơn nó ? Có thể vì trí thông minh , Quỳnh Giao thua Diệu Anh . Nhưng nó sẽ cố gắng , phải rồi ! Quỳnh Giao sẽ cố gắng học giỏi hơn Diệu Anh , để nhận được sự chú ý … của Hải Đăng , dù chỉ một chút !


Mở cửa phòng , Quỳnh Giao nhẹ nhàng xuống nhà . Nó nghe thấy có tiếng nói trong bếp , rón rén đi vào .


Bên trong , là một cảnh tượng khiến nó ngàn lần chua xót . Diệu Anh thì cắt cắt tỉa tỉa bên bếp , đôi khi bốp chát vài câu với … người ngồi ở bàn ăn ngắm cô .


– Sao cậu cứ nhìn tôi chòng chọc thế hả ? – Diệu Anh khó chịu lên tiếng .


Hải Đăng nhếch mép nham hiểm đáp :


– Nhỡ cậu ghét tôi bỏ độc vào đồ ăn thì sao ?


– Tôi mà có đã đổ hết vào thức ăn cho cậu !


– Cứ thử xem , tôi thách !


– …


– …


Có thể đối với Diệu Anh , đó là sự phiền toái khi có người cứ nhìn chằm chằm mình .


Nhưng trong mắt Quỳnh Giao mà nói , đó là sự quan tâm của Hải Đăng dành cho Diệu Anh . Quỳnh Giao đã ước được như thế bao nhiêu ? Cũng ước được một lần Hải Đăng chú ý đến nó nhiều như vậy ! Nhưng nào có thành sự thật ?


” Diệu Anh , sao mày lại được Hải Đăng chú ý ? Còn tao lại không ? ”



Hơ … tên này , hâm hâm dở dở ! Diệu Anh đến phải chóng mặt với Hải Đăng . Mới nãy đang ăn còn bảo mệt nên nghỉ hôm nay , giờ lại dở chứng bảo tập là thế quái nào ?


– Chẳng phải lúc nãy cậu nói hôm nay không tập sao ?


– Bây giờ tôi khỏe rồi .


– Được được .


Diệu Anh đáp mà chẳng thèm nhìn Hải Đăng lấy một lần , một mực áy náy nhìn về phía Quỳnh Giao .


Quỳnh Giao dù khó chịu bao nhiêu vẫn mỉm cười vui vẻ nói :


– Không sao , chuyện đó … nói sau cũng được . Tao về phòng trước đây .


– Ừ .


Cửa vừa đóng lại là lúc Hải Đăng mỉm cười thỏa mãn , nó thật chẳng khác nào kì đà cản mũi nếu cứ mãi ở đây .


– Giờ thì tập được chưa ? – Diệu Anh mệt mỏi ngồi lên giường , mắt liếc về cuốn tập trên giường .


Quỳnh Giao để quên vở ở đây rồi . Nếu nói Diệu Anh đãng trí thì đó là chuyện rất rất bình thường , nhưng Quỳnh Giao lại khác , trước giờ đều rất cẩn thận , không hay quên như cô . Có phải vì thái độ của Hải Đăng hay không ? Nghĩ lại thì Diệu Anh cũng thấy Hải Đăng có gì đó khó chịu với Quỳnh Giao thì phải ?


– Tập thì được , nhưng … chỗ này chật quá , tập không thoải mái lắm .


– Cậu bị cái quái gì vậy hả ? Điên điên khùng khùng vậy !?


Cái tên này … ? Lúc nói tập , lúc lại không tập . Lần nào cũng viện cớ này nọ .


– Chứ không phải sao ? Cậu thử tập ở đây tôi xem .


Cái lý do nào được bịa ra từ Hải Đăng cũng hợp lý , Diệu Anh im bặt không trả lời nữa .


Hải Đăng thấy Diệu Anh im lặng liền nghĩ chắc chắn đã bịa lý do thành công , ung dung ngồi huýt sáo .


– Hải Đăng này …


– Ừ ? – Hải Đăng thắc mắc nhìn Diệu Anh .


– Cậu có thể đối xử tốt với Quỳnh Giao được không vậy ?


– Hửm … cậu muốn thế sao ?


– Ừ , không được hả ?


– Được , tôi sẽ đối tốt với Mai Quỳnh Giao .


– Thật chứ ? – Nghe được câu này , Diệu Anh như mở cờ trong bụng , miệng cười toe toét .


– Ừ , cậu muốn thế mà .


– Chỉ cần tôi muốn , thì cậu sẽ làm sao ?


– Ừ .


– Vậy … cậu có thể gọi Quỳnh Giao thân thiết hơn được không ?


– Thân thiết hơn ? Cụ thể ?


– Chẳng hạn giống như cậu gọi tôi là Anh vậy nè .


– Không được , tôi không thể gọi cậu ta là Giao được .


Hải Đăng đối với chuyện này một mực phản đối . Trên đời này , chỉ mỗi Diệu Anh được cậu gọi như vậy , cũng mỗi cậu có quyền gọi Diệu Anh như vậy !


– Vậy sao ? Nếu vậy gọi Quỳnh Giao cũng được .


– Ừ , tôi sẽ gọi thế .


– Cảm ơn cậu .


Bây giờ cũng đã trễ rồi , đến giờ Diệu Anh phải học bài . Cô liền lựa lời nói khéo ” đuổi ” Hải Đăng về :


– À , cậu mệt lắm phải không ?


– Ừ , mệt lắm , rất mệt !


Hải Đăng cứ lầm tưởng Diệu Anh đang quan tâm đến mình , gật đầu lia lịa .


– Vậy cậu về đi !


Thật không ngờ , Diệu Anh lại phũ phàng đến thế ! Nói ra câu đó không chút luyến tiếc .


Hải Đăng thật rất ghét cái con nhỏ này , cái bộ mặt đó , cậu thật muốn đè ra mà bóp méo nó .


– Cậu thật độc ác ! Sao có thể đuổi tôi như

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 01/04/2017 Thứ Bảy của 12 cung hoàng đạo

Tự yêu

Tưởng đâu nhắm mắt lấy chồng vì ‘ế’, ai ngờ lại gặp được ’soái ca’

Nhớ Mãi Lớp Chúng Ta

Mệt rồi thì cứ nghỉ đi!