uả của 5 năm yêu đơn phương ư??” tôi định vất nó vào sọt rác ở quán cafe nhưng nghĩ lại những lời nói của em tôi đành mở nó ra xem ngày để đến dự đắm cưới em.Tôi thật không thể tin vào mắt mình đc nữa ngày em lên xe hoa về nhà chồng lại chính là ngày sinh nhật của tôi, sao cuộc đời tôi lại có những hoàn cảnh trớ trêu đến thế này…
Tôi có kể với mẹ là tôi đc mời đi ăn cưới, mẹ chỉ cười và nói với tôi “Thôi coi như mất tiền đi Giải Ngố con à”.Tôi không hiểu ý mẹ tôi cho lắm, nhưng mẹ tôi đâu biết rằng người mà tôi đi dự đắm cưới đó là mối tình đầu của tôi…
…..
Hôm nay là ngày cưới của em và cũng là ngày sinh nhật của tôi, nói đến sinh nhật thì từ nhỏ tới giờ tôi chưa một lần đc tổ chức sinh nhật và mời bạn bè đến dự vì một lý do rất đơn giản là sinh nhật của tôi vào gần những ngày chuẩn bị tết âm lịch nếu mà có tổ chức thì chắc cũng không ai đến, hồi bé tầm lớp 6,7 tôi có đòi mẹ tổ chức sinh nhật vì tôi thèm cảm giác đc tặng quà, thèm một lời chúc sinh nhật, thèm ăn bánh ga- tô…nhưng mẹ tôi lại ân cần nói: “ con à nhà mình làm gì có tiền để tổ chức sinh nhật, mà có tổ chức thì chắc gì các bạn con đã đến vì chúng nó còn mải đón chờ tết đến” từ đó trở đi tôi không còn vòi mẹ tổ chức sinh nhật nữa và coi ngày sinh nhật như là một ngày bình thường như những ngày khác trong năm.Nhưng năm nay sinh nhật của tôi đặc biệt quá, một sinh nhật không có bánh sinh nhật, không có những lời chúc mừng mà thay vào đó là cảnh tôi chứng kiến em và chồng em tay trong tay đi với nhau trong một ngày quan trọng nhất của cuộc đời em.
Tôi có ý định không đi chỉ gửi tiền mừng thôi nhưng nghĩ lại những lời em đã nói với tôi, tôi đành trút bỏ bao muộn phiền để đến dự đắm cưới của em, mong sao ngày cưới của em có đông đủ gia đình, bạn bè…đây có lẽ cũng là điều tốt cuối cùng tôi làm cho em.Mở cái tủ quần áo quen thuộc, tôi không biết nên chọn bộ cánh nào đẹp nhất,phù hợp nhất trong ngày cưới của em, rồi thì tôi cũng chọn đc một bộ cánh ưng ý cho mình đó là áo vest, quần âu và một chiếc các vạt đen…
….
Khi tôi vừa bước chân vào cổng khách sạn,nơi em tổ chức đám cưới ở đó thì mọi người đều quay về phía tôi, có lẽ họ nhầm tôi là chú rể hay chăng? tôi chả quan tâm, tôi tiến đến chỗ đám bạn học cấp 3 mà đa số là cái đám ăn chơi của lớp tôi…
- Ái chà! Sơn xì! Hôm nay ăn mặc như chú rể ấy nhỉ!
Tôi không biết bọn nó nói đểu hay là khen tôi thật, tôi chỉ biết cười trừ trước lời nói đó…rồi thì khi cánh cửa khách sạn mở ra và ngay sau đó là em cùng chồng em tay trong tay bước ra đón chào khánh đến dự đắm cưới.Hôm nay em trông thật xinh, em mặc bộ đồ cô dâu quen thuộc nhưng trên đầu em điểm thêm một cái vương miện nhỏ nhỏ càng tôn thêm vẻ đẹp thiên thần của em, có lẽ em là cô dâu đẹp nhất mà tôi đã từng gặp…còn chồng em thì mặc trên người bộ áo vest sang trọng nhưng quả thực chồng em mặc vest không đẹp bằng tôi và anh ta cũng không đẹp trai bằng tôi vậy tại sao anh ta lại có đc tình yêu của em, giờ đây anh ta còn có đc cả tâm hồn lẫn thể xác của em nữa?? Nhìn cảnh em với chồng em cười nói với khách đến dự đắm cưới mà lòng tôi quặn đau, tôi ước gì người đang tay trong tay với em kia là tôi…vậy là tôi mất em thật rồi…mất thật rồi…
…..
Bữa tiệc diễn ra trong sự vui vẻ của tất cả mọi người nhất là đối với em vì đây là một ngày quan trọng của cuộc đời em. Tôi và đám bạn ăn chơi của em ngồi một bàn, trong hoàn cảnh này thì sao tôi có thể nuốt trôi đc những món ăn trên bàn tiệc đc cơ chứ, thứ tôi chú ý tới nhất trên bàn tiệc đó là những chai bia.Tôi uống hết chai này tới chai khác mặc sức ngăn cản của đám bạn ăn chơi của em,những lúc như vậy tôi đều lấy cớ là uống vì ngày vui của em. Còn em thì em đang cùng chông em đi đến từng bàn tiệc nói chuyện vui vẻ với nhau,chứng kiến cảnh như vậy tôi lại càng uống nhiều hơn…Có lẽ tôi đã ngà ngà say, sao mà không say đc cơ chứ, tôi say bia, say em…trong lúc đắm chìm trong men say tôi tình cờ nghe đc cuộc nói chuyện của những người đứng tuổi ngay sau lưng tôi.
- Con bé này trông trẻ mà lấy chồng sớm nhỉ bà nhỉ?
- Bà không biết gì sao, hai đứa này ăn cơm trước kẻng rồi nên mới vội cưới đấy!
- Thế hả!!! bọn trẻ giờ kinh thật!
“Choang!!!!” – chiếc cốc trên tay tôi rơi xuống khi biết đc em lại sa đọa đến mức như vậy và giờ đây tôi đã là tâm điểm để mọi người chú ý đến, có những ánh mắt ác cảm nhìn tôi và cũng có những ánh mắt cảm thông nhìn tôi, đặc biệt hơn cả là ánh mắt khó chịu đã hiện lên trên mặt em, không hiểu lúc đó tại sao tôi lại tỉnh không còn ngà ngà say nữa và tôi đứng dậy nói câu xin lỗi với mọi người về sự vô ý của mình.
Rồi thì em và chồng em cũng đến bàn tiệc nơi tôi ngồi để nói những lời cảm ơn tới mọi người trong bàn tiệc, chồng em hô hào tất cả mọi người trông bàn tiệc trong đó có cả tôi cùng đứng dậy nâng cốc chúc sức khỏe, lúc tôi đứng lên thì cũng là lúc tôi đối diện với em, tôi cứ nhìn chằm chằm em một hồi lâu và em cũng vậy, có lẽ chồng em nhìn thấy cảnh đó lên đã trao cho tôi một ánh mắt không thiện cảm và có thể hiểu ánh mắt đó như là muốn đuổi tôi ra khỏi nơi này vì đã làm mất vui trong vài phút và giờ đây còn nhìn em chằm chằm nữa…
Bữa tiệc cũng đã dần tàn, chồng em đi lên sân khấu cầm mic và nói muốn giao lưu ca nhạc với mọi người.Tôi là một người ít nói và hơi ngại đứng trước đám đông vậy mà khi nghe chồng em nói tôi lại là người đầu tiên bước lên sân khấu, tôi không hiểu nổi mình nữa, đúng trước đám đông là cả một vấn đề lớn đối với tôi mà giờ đây đứng trước đám đông không còn là vấn đề lớn nữa mà tôi còn hát trước tất cả mọi người, hát trước em…
Hành động bước lên sân khấu chỉ là hành động bột phát vì lúc cầm mic tôi không biết hát bài gì khi mọi người ở dưới hô hào là hát đi! hát đi! tôi lưỡng lữ vì tôi chưa hát trước đám đông bao giờ, tôi có ý định đi xuống nhưng khi nhìn thấy ánh mắt em như muốn nói: ”Đừng xuống, hãy hát đi” thì tôi thôi không có ý định đi xuống nữa mà ở trên sân khấu hát một bài hát dành tặng em nhân ngày cưới.Tôi đi xuống chỗ dàn nhạc và nói với anh nhạc trưởng bài hát mà tôi muốn hát, bài hát tôi hát dành tặng em là bài hát nổi tiếng cho tới tận bây giờ nên dàn nhạc có thế dễ dàng đánh đc bài đó.Trở lại với sân khấu nhỏ trong tiệc cưới tôi lấy hết cảm đảm và nói:
“Cách đây 6 năm có một người con gái đã cướp đi trái tim của tôi! Và giờ đây vì người ấy tôi xin nguyện dùng trái tim của mình để hát tặng người ấy một bài hát, và bài hát đó là bài: Bức Thư Tình Đầu Tiên…”
Khi tôi nói xong câu này tất cả mọi người trong bữa tiệc đều “ồ”lên một tiếng, và tôi bắt đầu cất lên những tiếng hát đầu tiên của mình của mình…
…Khi anh đưa mắt nhìn em qua tấm gương…
…Ta đã gặp nhau, bối rối thật lâu…
…Đêm nay! Giường như những ánh mắt muốn đi kiếm tìm nhau…
…Anh muốn nói với em những điều thật lớn lao…
…Sẽ luôn ở đây! Nơi tim anh, tình yêu bất tận…
…Phút giây anh nghẹn lời! Vì biết em yêu anh…
…Và anh sẽ là người đàn ông của đời em…
…Anh
Tôi có kể với mẹ là tôi đc mời đi ăn cưới, mẹ chỉ cười và nói với tôi “Thôi coi như mất tiền đi Giải Ngố con à”.Tôi không hiểu ý mẹ tôi cho lắm, nhưng mẹ tôi đâu biết rằng người mà tôi đi dự đắm cưới đó là mối tình đầu của tôi…
…..
Hôm nay là ngày cưới của em và cũng là ngày sinh nhật của tôi, nói đến sinh nhật thì từ nhỏ tới giờ tôi chưa một lần đc tổ chức sinh nhật và mời bạn bè đến dự vì một lý do rất đơn giản là sinh nhật của tôi vào gần những ngày chuẩn bị tết âm lịch nếu mà có tổ chức thì chắc cũng không ai đến, hồi bé tầm lớp 6,7 tôi có đòi mẹ tổ chức sinh nhật vì tôi thèm cảm giác đc tặng quà, thèm một lời chúc sinh nhật, thèm ăn bánh ga- tô…nhưng mẹ tôi lại ân cần nói: “ con à nhà mình làm gì có tiền để tổ chức sinh nhật, mà có tổ chức thì chắc gì các bạn con đã đến vì chúng nó còn mải đón chờ tết đến” từ đó trở đi tôi không còn vòi mẹ tổ chức sinh nhật nữa và coi ngày sinh nhật như là một ngày bình thường như những ngày khác trong năm.Nhưng năm nay sinh nhật của tôi đặc biệt quá, một sinh nhật không có bánh sinh nhật, không có những lời chúc mừng mà thay vào đó là cảnh tôi chứng kiến em và chồng em tay trong tay đi với nhau trong một ngày quan trọng nhất của cuộc đời em.
Tôi có ý định không đi chỉ gửi tiền mừng thôi nhưng nghĩ lại những lời em đã nói với tôi, tôi đành trút bỏ bao muộn phiền để đến dự đắm cưới của em, mong sao ngày cưới của em có đông đủ gia đình, bạn bè…đây có lẽ cũng là điều tốt cuối cùng tôi làm cho em.Mở cái tủ quần áo quen thuộc, tôi không biết nên chọn bộ cánh nào đẹp nhất,phù hợp nhất trong ngày cưới của em, rồi thì tôi cũng chọn đc một bộ cánh ưng ý cho mình đó là áo vest, quần âu và một chiếc các vạt đen…
….
Khi tôi vừa bước chân vào cổng khách sạn,nơi em tổ chức đám cưới ở đó thì mọi người đều quay về phía tôi, có lẽ họ nhầm tôi là chú rể hay chăng? tôi chả quan tâm, tôi tiến đến chỗ đám bạn học cấp 3 mà đa số là cái đám ăn chơi của lớp tôi…
- Ái chà! Sơn xì! Hôm nay ăn mặc như chú rể ấy nhỉ!
Tôi không biết bọn nó nói đểu hay là khen tôi thật, tôi chỉ biết cười trừ trước lời nói đó…rồi thì khi cánh cửa khách sạn mở ra và ngay sau đó là em cùng chồng em tay trong tay bước ra đón chào khánh đến dự đắm cưới.Hôm nay em trông thật xinh, em mặc bộ đồ cô dâu quen thuộc nhưng trên đầu em điểm thêm một cái vương miện nhỏ nhỏ càng tôn thêm vẻ đẹp thiên thần của em, có lẽ em là cô dâu đẹp nhất mà tôi đã từng gặp…còn chồng em thì mặc trên người bộ áo vest sang trọng nhưng quả thực chồng em mặc vest không đẹp bằng tôi và anh ta cũng không đẹp trai bằng tôi vậy tại sao anh ta lại có đc tình yêu của em, giờ đây anh ta còn có đc cả tâm hồn lẫn thể xác của em nữa?? Nhìn cảnh em với chồng em cười nói với khách đến dự đắm cưới mà lòng tôi quặn đau, tôi ước gì người đang tay trong tay với em kia là tôi…vậy là tôi mất em thật rồi…mất thật rồi…
…..
Bữa tiệc diễn ra trong sự vui vẻ của tất cả mọi người nhất là đối với em vì đây là một ngày quan trọng của cuộc đời em. Tôi và đám bạn ăn chơi của em ngồi một bàn, trong hoàn cảnh này thì sao tôi có thể nuốt trôi đc những món ăn trên bàn tiệc đc cơ chứ, thứ tôi chú ý tới nhất trên bàn tiệc đó là những chai bia.Tôi uống hết chai này tới chai khác mặc sức ngăn cản của đám bạn ăn chơi của em,những lúc như vậy tôi đều lấy cớ là uống vì ngày vui của em. Còn em thì em đang cùng chông em đi đến từng bàn tiệc nói chuyện vui vẻ với nhau,chứng kiến cảnh như vậy tôi lại càng uống nhiều hơn…Có lẽ tôi đã ngà ngà say, sao mà không say đc cơ chứ, tôi say bia, say em…trong lúc đắm chìm trong men say tôi tình cờ nghe đc cuộc nói chuyện của những người đứng tuổi ngay sau lưng tôi.
- Con bé này trông trẻ mà lấy chồng sớm nhỉ bà nhỉ?
- Bà không biết gì sao, hai đứa này ăn cơm trước kẻng rồi nên mới vội cưới đấy!
- Thế hả!!! bọn trẻ giờ kinh thật!
“Choang!!!!” – chiếc cốc trên tay tôi rơi xuống khi biết đc em lại sa đọa đến mức như vậy và giờ đây tôi đã là tâm điểm để mọi người chú ý đến, có những ánh mắt ác cảm nhìn tôi và cũng có những ánh mắt cảm thông nhìn tôi, đặc biệt hơn cả là ánh mắt khó chịu đã hiện lên trên mặt em, không hiểu lúc đó tại sao tôi lại tỉnh không còn ngà ngà say nữa và tôi đứng dậy nói câu xin lỗi với mọi người về sự vô ý của mình.
Rồi thì em và chồng em cũng đến bàn tiệc nơi tôi ngồi để nói những lời cảm ơn tới mọi người trong bàn tiệc, chồng em hô hào tất cả mọi người trông bàn tiệc trong đó có cả tôi cùng đứng dậy nâng cốc chúc sức khỏe, lúc tôi đứng lên thì cũng là lúc tôi đối diện với em, tôi cứ nhìn chằm chằm em một hồi lâu và em cũng vậy, có lẽ chồng em nhìn thấy cảnh đó lên đã trao cho tôi một ánh mắt không thiện cảm và có thể hiểu ánh mắt đó như là muốn đuổi tôi ra khỏi nơi này vì đã làm mất vui trong vài phút và giờ đây còn nhìn em chằm chằm nữa…
Bữa tiệc cũng đã dần tàn, chồng em đi lên sân khấu cầm mic và nói muốn giao lưu ca nhạc với mọi người.Tôi là một người ít nói và hơi ngại đứng trước đám đông vậy mà khi nghe chồng em nói tôi lại là người đầu tiên bước lên sân khấu, tôi không hiểu nổi mình nữa, đúng trước đám đông là cả một vấn đề lớn đối với tôi mà giờ đây đứng trước đám đông không còn là vấn đề lớn nữa mà tôi còn hát trước tất cả mọi người, hát trước em…
Hành động bước lên sân khấu chỉ là hành động bột phát vì lúc cầm mic tôi không biết hát bài gì khi mọi người ở dưới hô hào là hát đi! hát đi! tôi lưỡng lữ vì tôi chưa hát trước đám đông bao giờ, tôi có ý định đi xuống nhưng khi nhìn thấy ánh mắt em như muốn nói: ”Đừng xuống, hãy hát đi” thì tôi thôi không có ý định đi xuống nữa mà ở trên sân khấu hát một bài hát dành tặng em nhân ngày cưới.Tôi đi xuống chỗ dàn nhạc và nói với anh nhạc trưởng bài hát mà tôi muốn hát, bài hát tôi hát dành tặng em là bài hát nổi tiếng cho tới tận bây giờ nên dàn nhạc có thế dễ dàng đánh đc bài đó.Trở lại với sân khấu nhỏ trong tiệc cưới tôi lấy hết cảm đảm và nói:
“Cách đây 6 năm có một người con gái đã cướp đi trái tim của tôi! Và giờ đây vì người ấy tôi xin nguyện dùng trái tim của mình để hát tặng người ấy một bài hát, và bài hát đó là bài: Bức Thư Tình Đầu Tiên…”
Khi tôi nói xong câu này tất cả mọi người trong bữa tiệc đều “ồ”lên một tiếng, và tôi bắt đầu cất lên những tiếng hát đầu tiên của mình của mình…
…Khi anh đưa mắt nhìn em qua tấm gương…
…Ta đã gặp nhau, bối rối thật lâu…
…Đêm nay! Giường như những ánh mắt muốn đi kiếm tìm nhau…
…Anh muốn nói với em những điều thật lớn lao…
…Sẽ luôn ở đây! Nơi tim anh, tình yêu bất tận…
…Phút giây anh nghẹn lời! Vì biết em yêu anh…
…Và anh sẽ là người đàn ông của đời em…
…Anh