- Hihi, em biết là anh sẽ làm tốt mà, anh biết lúc ở nhà em cầu cho anh làm bài tốt không?
- Anh biết mà, vì khi làm bài anh hắt xì mấy lần nên anh biết chắc em đang nghĩ đến anh . Cũng chính vì em đã tiếp thêm động lực cho anh đấy, biết không ngốc?
- Em biết, bởi vì em yêu anh: X
- Anh cũng yêu em, Quỳnh ạ.: X
- Hehe, thế em sẽ thưởng cho anh đúng như đã hứa chứ.
- Cái anh này, sao mà khôn thế, để khi nào công bố giải đã nghe chưa, rồi lúc đó thưởng cũng chưa muộn.
- Híc, chắc lâu đấy, thôi không sao, anh sẽ chờ vì anh biết chắc chắn anh sẽ được mà. Haha
- Gớm, người ta bảo ” Nói trước bước không qua ” đó anh, cứ chắc chắn và từ từ vẫn hơn.
- Anh đùa thôi, nhưng ít ra cũng phải có niềm tin phải không em?
- Vâng, tất nhiên là cần phải có niềm tin rồi, hihi, thôi em phải đi chợ cùng mẹ đây, chào cưng của em nhé.: X
- Ừ, em đi đi, cưng của anh: X
Vừa đặt điện thoại xuống thì ông anh tôi vào phòng:
- Chú thi như nào đấy, tốt không?
- Đối với em thì tốt anh ạ.
- Được, cố lên nhé. Anh ở với chú nốt tối nay thôi, sáng mai anh phải đi rồi.
- Thế thì tối nay anh đi hát cùng bọn em nhé, bọn em tổ chức tiệc sau khi thi xong mà.
- Anh e là không được rồi, tối nay anh đi cùng bạn anh rồi, để anh mua quà cho chú nhé
- Lại đồ chơi hả, haha .
- Haha, đối với anh thì chú vẫn còn bé mà .
- Anh mua gì tùy anh, đối với em thì quà nào của anh cũng đều quan trọng hết
- Cái thằng này, giờ biết nịnh anh nữa hả .
- Em có nịnh anh đâu, em chỉ nói suy nghĩ của mình thôi mà, hehe.
- Chú chỉ cãi là giỏi thôi.
- 4h rồi, em phải đi thể thao đây.
- Đánh cầu lông hả, chú biết rèn luyện thể thao từ khi nào đấy.
- Từ năm lớp 10 anh à, giờ em chăm tập lắm.
- Cố lên, tập nhiều cho nó phát triển, chứ teo tóp như que củi thì chán lắm, nhìn anh mà học tập nhé.
- Haha, em biết rồi…
Thay quần áo, tôi cầm lấy đôi vợt, leo lên xe và lao ra sân thể thao vẫn hay đánh cầu. Bất ngờ, tôi gặp một người tại sân đánh cầu này…
Chap 15:
Tối đến, vì vừa thi xong nên cảm giác rất chi là thoải mái. thằng bạn đi hát xả hết căng thẳng vừa rồi. Điện ngay cho thằng Ngọc:
- Ê, Tối nay đi hát nhé, quán cũ. Mày gọi thêm mấy thằng kia nữa đi.
- Tao không đi đâu, đang có việc.
- Đm, mày không đi thì mày bỏ lỡ một việc vô cùng quan trọng đấy.
- Việc gì?
- Mày đi mới biết, không đi thì thôi nhịn nhé.
- Rồi, tao đi, mày mà lừa tao thì ăn đòn nhé.
- Ờ, tao thề.
Thế là xong gọi xong thằng Ngọc, giờ thì gọi tiếp em Ly nào . Dự định của tôi là tối nay sắp xếp cho 2 đứa nó gọi là giao lưu với nhau chút đỉnh
- Alo? Ly hả. Anh T đây.
- Dạ, em đây ạ.
- Tối nay em có đi đâu không, đi hát cùng bọn anh nhé, vừa thi xong đi giải tỏa tý mà.
- Được anh ạ, gì chứ mấy vụ đi chơi là em thích lắm. Thế mấy giờ vậy anh.
- Ừm, 8h tại quán hát Queen nhé.
- Vâng ạ.
- Thôi, anh phải có chút việc, hẹn gặp em tối nay nhé.
- Em chào anh.
Hờ hờ, xong việc rồi, giờ chỉ còn chờ đến 8h thôi. À quên mất, gọi thêm mấy đứa con gái nữa chứ, không thì có mỗi em Ly thì lại ngại quá. Thế là nhắn tin hết cho mấy đứa trong lớp, mấy đứa đi thi cùng mình là tối nay đi hát . Đến lượt Quỳnh, ca này đặc biệt, không thể nhắn tin được mà phải gọi điện .
- Alo? Cưng à . Tối nay đi hát cùng bọn anh không.
- Em bảo không gọi là cưng rồi mà.
- Anh cứ thích gọi thế, hê hê.
- Ghét anh lắm, em giận là em không đi cùng anh đâu nha. Hihi
- Hừ, thử không đi xem, anh đến tận nhà em đưa em đi luôn đấy.
- Hihi, thách anh đấy. Xem anh có dám làm không.
- Hờ hờ, em cứ chờ đấy, rồi một ngày em sẽ biết.
- Thế tối nay anh qua đưa em đi nhé.
- Trời ơi, có người bắt tui làm nô lệ kìa, híc, khổ quá.
- Anh không được kêu, ai bảo anh là bạn trai em chứ, hihi.
- Ok, vì em anh chấp nhận làm tất cả.
- Yêu lắm cơ, thế mới là anh chứ.
- Thế nhé, em chuẩn bị đi, tý nữa anh qua đón.
- Vâng. Chào ngốc của em.
Xem nào, bây giờ là 7h15. Đi tắm rửa cái cho nó sảng khoải đã, tý nữa còn có nhiệm vụ cao cả phải làm . Đúng 8h, tất cả đều có mặt đầy đủ quán hát, nào, chiến thôi . Đây rồi, phòng hát 5, cả lũ bước vào, bật máy lên bắt đầu hát thôi . Thằng Ngọc thấy em Ly cũng có mặt thì bắt đầu nóng máu, giành mic của tôi đòi hát đầu tiên, kệ, tao cho mày hát trước đó. Tôi gọi thằng Tùng với thằng Mạnh ra bảo:
- Ê, kế hoạch vẫn như cũ nhé.
- Bọn tao biết rồi, nhưng đợi thêm một chút nữa, cho thằng Ngọc nó hát đủ đã .
3 thằng quay lại vào phòng đợi thêm 10′ nữa. Đây rồi, tranh thủ lúc thằng Ngọc đi vệ sinh, cả lũ dạt sang một bên, còn lại mỗi mình em Ly ngồi một mình cạnh chỗ thằng Ngọc. Đúng lúc đấy, thằng Ngọc đi vào, nhìn thấy cảnh đó, mặt nó tự nhiên đần đần, nó ” ơ ” ” ơ ” được vài tiếng rồi im luôn.
- Ngồi vào đi Ngọc, làm sao thế? Tôi kích.
- Ngồi đê, làm sao đâu
- Đúng đấy, tao ủng hộ mày mà.
Cả lũ con trai kích theo, đến lúc này thì mặt cu cậu đỏ bừng rồi, chậm rãi ngồi xuống bêm em Ly (gớm, chắc trong lòng sướng bỏ mẹ đi còn giả vờ). Để kế hoạch thành công hơn, tôi bắt đầu rót rượu mời cả lũ. Chà, cái lũ này mà có rượu vào thì phải biết đây. Đúng như tôi dự đoán, khi đã có chút hơi men thì chả còn gì là ngại nữa, thằng Ngọc với em Ly nói chuyện rất thoải mái, lại còn cầm tay nhau nữa chứ, đệch, thế là chuẩn cmnr . Cao hứng, tôi cầm lấy mic hát luôn bài ” Thu cuối “, đây là bài tủ của tôi, và tôi cũng chỉ biết hát đúng bài đấy . Hát xong tôi ngồi xuống cạnh Quỳnh, em vẫn đang vui vẻ nói chuyện cùng mấy đứa con gái lớp tôi. Tôi khẽ cầm tay em, em giật mình quay sang rồi sau đó để yên đấy, không hề có phản ứng gì. Tôi cứ cầm tay em như vậy, vừa cầm vừa ngắm nhìn em. Trong ánh đèn lấp lánh của phòng hát, vẻ đẹp của em như càng được tăng thêm, từ đôi mắt, nụ cười đến đôi môi, tất cả đều trông thật hoàn mĩ. Bất chợt cả lũ reo lên một cách bất thường, chuyện gì vậy, tôi quay ra giữa phòng, hóa ra thằng Ngọc với em Ly vừa hôn nhau xong, thằng này kinh thật đấy, đông người thế này mà cũng dám hôn . Đang reo hò thì chợt có người lay vai tôi, quay sang thì là Quỳnh.
- Có chuyện gì thế?
- Em phải về rồi.
- Đang vui mà em, về sớm vậy
- Mẹ em gọi em rồi .
- Ừ, anh biết rồi, cưng của anh là người ngoan ngoãn mà. Hehe.
Tôi đứng dậy, bảo với mọi người là phải đưa em về, sau đó tôi và em đi ra chỗ để xe lấy xe đi về. Trên đường đi, em có hỏi tôi:
- Anh T này, anh có dám làm như anh Ngọc lúc nãy không?
- Làm cái gì.
- Thì là việc lúc nãy xảy ra ấy. Em vừa nói mặt vừa cúi xuống ngại ngùng.
- À, hóa ra là chuyện đó. Việc đấy thì anh không dám làm đâu. Hehe
Nói xong câu đấy, tôi thấy em có vẻ hơi thất vọng.
- Làm như Ngọc thì anh không làm được, nhưng có việc này anh có thể làm được .
Nói xong, tôi ôm lấy em, đặt lên môi em một nụ hôn thật nồng nhiệt, thật sâu để em có thể biết được tôi yêu em như thế nào. Chắc em bất ngờ nên tôi thấy em đứng im, không hề có phản ứng gì cả, mặc cho tôi làm gì thì làm . Buông em ra, tôi hỏi em:
- Thế nào, em có cần anh phải giống thằng Ngọc nữa không.
Em không nói, chỉ biết cầm tay tôi và dựa vào vai tôi đi. Tôi cũng vòng tay qua ôm lấy em, cảm giác được ôm em thật ấm áp và hạnh phúc…
Chap 16:
Thứ