Truyện Tình Yêu Học Trò - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
80s toys - Atari. I still have

Truyện Tình Yêu Học Trò (xem 1863)

Truyện Tình Yêu Học Trò

;. Lần đầu tiên vác cưa đi làm lâm tặc chắc chắn là còn nhiều điều khó khăn, nhưng tôi mặc kệ tất cả . Đầu tôi chỉ có hình bóng của em, hình bóng đã làm tôi điêu đứng, một cô bé xinh xắn, đáng yêu và nói chuyện cũng vô cùng duyên dáng. Nằm suy nghĩ một lúc thì tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, gác lại rất nhiều suy nghĩ đang ngổn ngang trong đầu…


Chap 3:


Reng…reng…reng
Đồng hồ kêu làm tôi bừng tỉnh giấc. Lười nhác đưa mắt nhìn đồng hồ: 6h, còn sớm chán . Lạ thật, tiếng kêu báo thức mọi khi tôi cảm thấy rất điếc tai lần này sao lại nghe dễ chịu thế, đúng là người đang say nắng có khác, tâm trạng khác hẳn. Suy nghĩ thế là đủ rồi, tôi bật dậy, đánh răng rửa mặt, mặc quần áo chuẩn bị đi học. Vừa lên đến lớp chưa kịp đặt cặp xuống thì thằng Mạnh chơi ngay một câu:
- Thằng cờ hó, hôm qua như nào đấy?
- Thì tao chỉ trả thẻ cho em ấy, nói chuyện chút rồi đi về.
- Đkm mày ngu vãi đái ra ý, thế đã hỏi được SDT với địa chỉ nhà em ấy chưa?
- Tao xin được SDT thôi, đậu má mới gặp lần đầu tiên xin địa chỉ, mặt dầy vậy?
- Không nói nữa, tao với mày đi ăn sáng, tao có chuyện này hay lắm .
Nói xong nó vừa đi vừa cười nhăn nhở như khi, tôi thích gọi nó là Mạnh động vật, vì trước kia nó có diễn một vở kịch đóng vai động vật. Đến cantin, đậu má sao sáng nay đông người ăn thế nhỉ, mọi hôm ít người lắm mà. Loay hoay mãi tôi mới tìm được bàn trống ngồi, 2 thằng cùng gọi xôi ăn .Đang ăn ngon lành thì đột nhiên nó vỗ vai tôi một phát, hất mắt sang nhìn nhìn ai đó. Quay lại nhìn thì đột nhiên tôi nhìn thấy em, chỉ một ngày không gặp mà tôi thấy em trông khác hẳn ra, đôi môi đỏ mọng (chắc vừa bôi son xong), cặp chân thon thả, mái tóc dài thả sau lưng (tóc cũng không dài mấy đâu các thím ợ, chỉ qua vai chút đỉnh thôi) .Đang mải mê nhìn trộm em thì em quay về phía tôi, bắt gặp ánh mắt của tôi đang trộm nhìn em. Tôi ngại quá vội quay mặt đi, tim vẫn đập thình thịch . Em thấy thế cũng chỉ mỉm cười rồi quay lại mua đồ ăn sáng.
- Ăn nhanh đi mày. Ngắm thế là đủ rồi, còn nhiều cơ hội cho mày ngắm nó lắm, không cần phải vội thế đâu
Vừa nói nó vừa cười đểu tôi, mẹ, nhìn cái mặt nó cười thấy mà ghét. Nếu nó không phải thằng bạn thân của tôi thì tôi đã cho phát giầy vào mặt nó rồi (đây chỉ là chuyện tưởng tượng thôi các thím ợ, chứ em nhát bỏ mẹ, làm gì có gan làm chuyện đó)
- Ê, thế mày ôn thi như nào rồi đấy, sắp thi rồi.
Nhắc mới nhớ, tuần tôi ôn thi học sinh giỏi 3 buổi, cộng thêm học chiều 3 buổi nữa nên kín mít hết cả tuần. Được thứ 7 buổi chiều nghỉ thì lại đi học thêm, mệt quá các thím ợ
- Lịch học vẫn thế, mệt vãi ra .
- Mày bận học như thế thì đưa số đây tao tán cho
- Đậu má, mày cút ngay, bố sút cho bây giờ.
- Sao, haha, sợ tao tán mất em ấy à
Tôi lo lắng cũng đúng, vì thằng này chả hiểu sao mà đào hoa vãi các thím ợ. Mặt thì nhìn ngu ngu, thế mà cưa cây phát nào đổ phát đấy. Tính từ đầu năm đến giờ nó cũng cưa được 2 3 em rồi.
- Mày trả tiền nhá, tao lên lớp trước đây.
- Mẹ thằng cờ hó, lại bắt tao trả tiền à.
Mặc kệ lời nói của nó, tôi cứ thế mà đi. Không phải vì tôi không có tiền trả mà là tôi thích trêu nó, nhìn cái mặt nó lúc cáu khắm không thể tả nổi.
- Mày cứ trả tiền đi, khi nào tao bù lại cho.
- Tao đếch cần, khi nào mày tán đổ em ấy thì san sẻ anh em tý chút là được rồi.
- Cút! Thế thì tao đếch cần mày trả tiền nữa!
- Tao đùa tý thôi mà đã giận rồi à?
Bỗng Tùng tùng tùng, trống báo hiệu vào học vang lên
- Lên lớp thôi, vào lớp rồi.
- Ờ, đợi tao trả tiền đã.
Nó trả tiền xong, bọn tôi nhanh chóng lên lớp. Ngày qua ngày vẫn tiếp diễn như vậy, học, ăn, ngủ, học, ăn, ngủ. Tuần tới tôi sắp thi học kì nên bận bù đầu, chính vì vậy mà tôi quên bẵng mất em một thời gian . Cho đến một ngày nọ…


Chap 4:


Ngày thứ 5 trong tuần, ngồi trong lớp ôn thi mà tâm trí cứ như treo ngược cành cây. Lười nhác đưa mắt ra ngoài cửa sổ, ô kìa, chẳng phải là các em cấp 1 cầm đèn trung thu đến trường sao.Hóa ra mai đã là trung thu rồi. Học hành căng thẳng làm tôi quên mất một ngày trọng đại như trung thu, cái ngày mà khi hồi nhỏ tôi luôn háo hức chờ đợi. Chợt tôi nghĩ ra, trung thu tôi sẽ rủ em đi chơi để tôi có thể tiến gần hơn với em. Chỉ nghĩ đến lúc 2 đứa đi chơi chung mà tôi đã thấy rất vui, lòng thầm mong sao cho hết buổi ôn chiều nhanh để về nhà. Buổi tối thật yên tĩnh, cả bố mẹ tôi đều đi công tác cả rồi nên chỉ có mình tôi ở nhà.
Học bài xong, tôi bật máy tính lên, online xem tin tức, nghe nhạc chút để thư giãn. Bỗng yh của tôi bị buzz, hóa ra là thằng Mạnh gọi tôi:
- Mai mày đi chơi cùng lớp ko đấy?
- K, mai tao có việc rồi.
- Đm, lại đi đánh lẻ à?
- Đm, đã có cái gì đâu mà đánh lẻ?
- Bỏ anh em đi chơi với gái, được đấy, mai lên lớp tao cho ăn đòn
- Tao lại sợ mày quá
Tôi với nó nói chuyện thêm tý nữa rồi tôi tắt yh, làm trận dota rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn đồng hồ: 6h. Với cái tình trạng ngái ngủ như này thì thật khó để ra khỏi chăn, nằm lì thêm chút nữa rồi tôi cũng bật dậy, đánh răng, rửa mặt rồi lò dò đi học. Trung thu có khác, đi đâu cũng thấy đèn là đèn, đâu cũng bán đồ trung thu, trung thu đang len lỏi ở mọi nơi. Đến trường, tôi cất cặp nhanh chóng rồi ra hàng bánh mì quen thuộc, hi vọng sẽ gặp em ở đấy. Ra đến nơi, cửa hàng còn khá vắng vẻ, chỉ có mấy người ăn, mà toàn là mấy em cấp 2 học bên cạnh trường tôi. Ngán ngẩm, tôi gọi cái bánh mì với lọ sữa ăn cho thỏa cơn đói. Ngày thứ 7 này tôi thấy sao mà dài lê thê. Cuối giờ học, tôi nhắn tin cho em bảo chờ tôi ở trên lớp, tôi có việc nói với em. Đợi mãi cũng đến lúc tan học. Lớp tôi về muộn hơn các lớp khác do còn một số công việc mà lớp chưa làm xong. Tôi hớt hải chạy lên tầng 3, không biết em có còn chờ tôi ở lớp không nữa? Thật may mắn, em vẫn ở đấy, vậy là em không quên lời nhắn của tôi . Tôi thầm mong em sẽ nhận lời đi chơi cùng tôi, nhưng mà đời không như mơ, không giống như trong mấy cái bộ phim tình cảm mà nhân vật nam đưa ra lời mời, nhân vật nữ e thẹn đồng ý. Haiz, đây là cuộc sống chứ không phải là bộ phim.
- Quỳnh . Tôi gọi em.
- Dạ. Em đây
- Quỳnh này. Tối nay trung thu, em có đi đâu chơi không?
- Sao anh lại hỏi thế?
- Anh muốn tối nay cùng em đi chơi trung thu . Có được không?
- Em xin lỗi, tối nay em đi cùng bạn em rồi.
- Thế à, cũng không sao, em đi vui vẻ nhé.
Nghe câu trả lời như vậy, lòng tôi cảm thấy thật buồn. Chào em, tôi mệt mỏi bước đi lấy xe ra về. Tôi chợt nhớ lại mấy hôm trước tôi thấy em đi cùng một thằng nào đó, trông rất vui vẻ, giống như là bạn trai em vậy. Chắc tối nay em đi chơi với thằng đó. Chỉ cần nghĩ thế thôi là đã đủ để tôi cảm thấy rất buồn rồi. Chợt nghĩ lại mình cũng chẳng là gì của em, chỉ là quen biết nhau một cách tình cờ thôi. Tại sao em ấy lại phải nhận lời của mình nhỉ? Tôi thật ngốc nghếch khi luôn nghĩ rằng em sẽ nhận lời mời của tôi. Vậy là lại thêm một mùa trung thu cô đơn, thật thất vọng. Về nhà, tôi nằm ngay ra ngủ cho quên đi mệt mỏi và nỗi buồn. Mở mắt ra thì đã là 10h tối rồi, tôi vẫn chưa ăn cơm nhưng tôi không cảm thấy đói. Mở máy tính online vào facebook, thấy tràn ngập ảnh trung thu, mà lại toàn ảnh các đôi với nhau

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đêm tân hôn trên gác xép 5m2 tố cáo bí mật động trời của vợ

Nhận được bài học nhớ đời sau 6 năm gặp lại người yêu cũ

Vợ đang gầy 40 kg bỗng dưng tăng thêm 10 kg chỉ sau 1 tháng và lý do khiến chồng ngã ngửa

Chị ơi anh yêu em

“Mẹ ơi, gà rán có ngon không?” mẹ đáp: “Không ngon” rồi kéo con đi nhưng 3 hôm vì miếng gà mà mẹ đã…