Truyện Tình Học Trò - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Truyện Tình Học Trò (xem 2006)

Truyện Tình Học Trò

hứa là ko gọi nó như thế nữa rồi), nghĩ đến bé Trang lại thấy buồn cười, ở nó có gì đấy khá là hồn nhiên, hơi trẻ con nhưng lại mang đến cho tôi cảm giác gì đó gần gũi, cỏ lẽ vì tôi thích cái tính ham học của nó, thích được chọc cho nó dỗi, thế mới lạ chứ!


Nó cũng là đứa khá đúng giờ, chiều đó không bắt tôi phải đợi lâu, hay là vì nó cũng hảo ăn như mấy đứa nhóc nhỉ. Cơ mà được cái nó đi 1 mình chứ ko rủ bạn bè gì theo


- Anh muốn hỏi gì? – Nó vừa ăn vừa nói
- Ăn đi đã! – Tôi nhìn nó ăn cũng thấy buồn cười
- Em ăn nhiều mà lâu lắm đấy, anh cứ hỏi đi! Thôi khỏi, tạm giải lao cho anh hỏi. – Nó nói rồi nhìn tôi
- Kể cho anh về Phương trước đi!
- Phương á? Nó xinh từ bé, hiền lành, tính tình thì hơi nhát nhưng mà nói chuyện với bạn bè thì vui lắm!
- Cái đấy thì anh biết
- Humh, trước giờ, từ hồi lớp 9 đã có người thích nhưng nó ko thích ai cả, nó cũng mơ mộng lắm
- Mơ mộng là sao?
- Thì là mơ mộng con gái đấy! Người yêu phải như hoàng tử trong truyện ấy!
- Oh` oh`! Tôi gật gù ra vẻ hiểu
- Nhưng mà anh yên tâm đi, có vẻ nó cũng thích anh
- Sao em biết? – Tôi mừng rơn
- Thì nó cũng kể về anh, cũng khen anh học giỏi, cũng thấy đẹp trai, có tiếng tăm tốt, mỗi tội nó chê anh ko biết nói chuyện
- Vậy à? – Tôi ngồi đần mặt ra
- Nhưng mà ko sao! Vậy đôi khi cũng hay, nó nhiều người theo đuổi mà chẳng ưa ai cũng vì cái tội ăn nói linh tinh. Anh cứ thật lòng là được – Nó nói rồi lại ăn
- Thế còn mấy đứa đang tán?
- Toàn mấy thằng linh tinh, nó chẳng thích đâu mà anh lo, giờ còn có mình anh là có cơ hội thôi
- Thế cơ hội đến đâu? –Tôi hỏi cho chắc
- Theo em thấy thì 80% là nó cũng thích anh! – Nó nói chắc
- Sao lại có 80%?
- Anh tham thế? Mới quen có mấy bữa mà đòi nó thích anh ngay rồi!
- Hihi! – Tôi cười trừ
- Anh đừng có mà vội vàng, nó ko thích đâu, anh cứ thật lòng từ từ sẽ được, có gì em nói tốt cho
- Thế thì dc, anh cũng ko thích vội vàng
- À mà còn chuyện nữa, xíu em quên! – Nó như sực nhớ ra
- Gì thế?
- Anh đừng có mà đòi chở nó về tận nhà hay là ra nhà rủ nó đi chơi đấy nhá!
- Sao vậy?
- Ông anh nó coi nó như báu vật vậy, đứa nào léng phéng là chết với ông ấy. Với lại gần nhà nó có 1 tên thích nó từ hồi lớp 9, nhưng mà nó ko thích, thằng đấy nó cũng giang hồ lắm! Mà bọn con trai chỗ nhà nó đứa nào cũng thế
- Ra là vậy! – Tôi nghe mà sởn hết cả da gà, may mà bé Trang cảnh báo trước ko thì có ngày ăn đòn “oan”
- Mà nó lãng mạn lắm đấy! Anh phải chịu khó vào! Nó ko thích tặng quà đâu, thích cái gì ý nghĩa cơ. Với lại mùa đông mưa phùn nó thích che ô đi lang thang, thích mùa đông đi ăn kem
- Sở thích gì kì cục vậy? – Tôi khó hiểu
- Anh đúng là chẳng biết gì! Vậy nó mới lãng mạn!


Tôi ngồi hỏi nó 1 số chuyện nữa, vừa hỏi vừa nhìn nó ăn. Công nhận nó ăn “nhiệt tình” thật, tự nhiên như người Hà Lội ấy. Giờ tôi cũng mới có cơ hội ngồi nhìn kỹ nó 1 chút, công nhận nó cũng dễ thương thật, đôi mắt to tròn long lanh là ấn tượng nhất, kế đến là mái tóc mượt và đen lánh tự nhiên, ko trắng lắm nhưng khá là ưa nhìn và đặc biệt là nụ cười nhìn ngây thơ như trẻ em vậy, có lẽ vì nó cũng vốn sống vô tư như thế. Nó và em Phương đúng là trái ngược nhau rất nhiều, cả về ngoại hình lẫn tính cách, cơ mà nó vẫn ko bằng em Phương được!


Từ hôm nói chuyện với bé Trang, tôi đã có lưng vốn kha khá để nói chuyện với em Phương, thỉnh thoảng bé Trang nó còn tạo cơ hội cho tôi được đi về chung với bọn nó, được chở em Phương và còn mớm lời cho tôi nói chuyện nữa chứ! Kể ra nó cũng tốt quá, tôi cũng thấy quý nó! Bây giờ thì tôi biết nói chuyện với em Phương hơn rồi, tuy vẫn còn chưa nhuần nhuyễn lắm vì tôi phải suy nghĩ, sợ nói điều gì đó ko hay, được cái ko còn thấy run nữa, em Phương cũng cười với tôi nhiều hơn, nói chuyện vui hơn và hình như cũng quan tâm đến tôi nữa.


Tất nhiên là tôi cũng giữ lời với bé Trang, tôi cũng đã thuyết phục được 3 thầy cô Toán Lý Hóa cho em nó 1 cơ hội thử sức và em nó ko làm tôi thất vọng. Bài kiểm tra đầu vào em nó làm khá tốt, 3 thầy cô đều nhận cả. Nó mừng lắm, còn đãi tôi 1 chầu kem nữa chứ, nhận tôi làm anh zai nhưng mà tôi ko chịu, thế là nó xoay qua bái tôi làm sư phụ, đúng là lắm trò. Nó cũng thuê trọ ở trên phố để tiện đi học, nhà cũng khá xa mà! Nghe các thầy cô tôi khen nó cũng chăm chỉ tôi mừng lắm, vậy là tôi ko nhìn lầm người rồi!
Chớp mắt một chút đã gần đến 20/10, đúng là khi yêu thời gian nó chạy vù vù nhanh thật. Năm nay thì tôi không được nhởn nhơ như những năm trước rồi, lại phải lo quà cáp cho em Phương nữa, mà vụ này thì tôi mù tịt, có biết gì đâu, thôi qua nhờ con Ngọc cho chắc ăn. May quá, bọn nó cũng đang túm tụm mấy đứa ở kia, thế thì càng tiện


- Ê tụi mày, 20.10 này tính sao đây? – tôi cất lời hỏi
- Thì kiếm gì tặng cho nó thôi chứ sao trăng gì nữa!
- Cơ mà tao ko biết tặng gì! Mày giúp tao đi Ngọc! – tôi nài nỉ
- Được rồi, để tao xem có gì hay ho ko! – Tôi biết là nó chẳng từ chối tôi mà
- Quà làm éo gì, cứ làm bông hồng cho ngon bổ rẻ là được rồi! – thằng Dũng lên tiếng
- Có lí đấy, mình đã trót chơi kiêu là phải kiêu cho trót! – thằng T.Anh nói sau 1 hồi suy nghĩ
- Thế liệu có được ko? – Tôi nghi ngờ
- Được! Mày với nó cũng mới quen, chưa có gì cả, cũng chưa có dự định tán đổ nó 1 sớm 1 chiều, cứ bình tĩnh mà tiến!
- Oh`! – tôi chợt nhớ đến lời bé Trang dặn tôi
- Thế 20/10 này cứ làm như mọi năm, chẳng qua thêm phần con Phương thôi hả? – thằng Trung hùa vào
- Cho tất mấy đứa lớp 10 mà bọn mày quen vào! Nói cái Tâm nó mua hoa!


Hơ, vậy là năm nay lại đơn giản như mọi năm à? Năm nào bọn tôi cũng mua 1 bó hoa to, đi tặng linh tinh các chị em mà bọn tôi biết, tất nhiên “người nhà” thì sau đó sẽ có chơi bời, praty thêm 1 tí nữa. Có lẽ vì vậy nên cái hội của bọn tôi mới được nổi tiếng như thế này.


Đúng như kế hoạch, chiều 20/10, sau khi buổi sáng đã làm xong nghĩa vụ thì bọn tôi kéo xuống khối 10, đi tặng hoa lung tung, bọn khối 10 lần đầu thấy cảnh này nên nhiều đứa nhát, ko dám nhận, buồn cười lắm. Con bé Trang thì chả bù cho tụi kia, nó xí của bọn tôi mất 4 bông lận! Sang đến lớp em Phương, tôi thấy cũng hơi hồi hộp


- Cho mày vào trước 1 mình đấy! – Bọn nó đẩy tôi khi thấy em Phương ngồi trong lớp


Tôi cười với bọn nó, gì chứ giờ ko sợ nữa rồi! Tôi ôm 1 bó hoa to, trong đó có 1 bó (gọi thế nhưng chỉ có 1 bông gói hơi bị cầu kì, tôi đặt riêng con Tâm mà) tiến đến chỗ em Phương, miệng cười toe toét, em nó cũng nhìn tôi cười


- Chúc mừng phụ nữ Việt Nam! – Tôi đưa bó hoa chi em nó
- Em cảm ơn! Mà còn nhiều thế này anh đi tặng bao nhiêu cô nữa mới hết? – Em nó hỏi xoáy tôi
- Hihi, nghĩa vụ của người đàn ông vĩ đại mà em! – Tôi nói rồi quay qua tặng mấy bé trong lớp em Phương mà tôi biết nữa
- Gớm chưa! Vi đại mới chịu nữa! – em nó bĩu môi
- Chứ em có thấy được mấy đứa vĩ đại giống anh làm thế này ko? Mà này, chiều về học đi chơi với anh 1 lát nhé? – tôi thì thầm
- Đi đâu ạ?
- Thì đi ăn uống gì đó với bọn anh, có cả mấy chị và mấy bạn 10, 11 nữa. Hôm nay bọn anh chiêu đãi các chị em mà!
- Vâng, để em xem đã! – Em nó cười híp mắt
- Chiều anh chờ em ngoài cổng nhé! – Tôi nháy mắt và cườ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Sắp đến mùng 8/3, tôi lại thấy sợ trước áp lực phải tặng quà bạn gái

Đỉnh cấp lưu manh – Phần 5

Sau chia ly, gắng đừng lụy bi…

Thanh xuân của em, gọi tắt là anh

Không yêu thì thế nào