Nim lau nước mắt. Đã lâu lắm rồi cô mới nghe lại cái câu nói ra lệnh này của Devil
Tình yêu lại trở về bên cô rồi sao ???
Cô có quyền yêu rồi sao ????
Không còn gì có thể ngăn cản được nữa sao ????
Có phải mơ không ????
Nim mặc kệ
4 năm rồi
Quá đủ rồi
Phải ! Devil nói đúng ! Cô và cậu ấy không có lỗi !
Vậy thì còn lý do gì nữa để cô phải kìm nén tình yêu của mình ?????
Trời chiều này không nắng
Chỉ có gió và mây
Chỉ có anh và em
Cho tình yêu bất tử
Hôm nay là 14/2
Bên bờ sông Lency
- Valentine đầu tiên của chúng ta ! – Nim cầm tay Devil nói khẽ
- Là Valentine đầu tiên và là Valentine bắt đầu cho những gì mãi mãi. – Devil mỉm cười
- Từ bây giờ, cho dù có chết em vẫn sẽ không bao giờ rời khỏi anh ! Em sợ lắm rồi ! – Nim nhăn nhăn mặt
- Haha ! Em biết sợ là tốt ! Từ nay trở về sau, em bị khóa chặt với đời anh rồi ! Khỏi lo chuyện bị ai kéo đi ! – Devil xoa xoa đầu Nim cười sảng khoái. Đã lâu lắm rồi cậu không cười nhiều như thế
18 tuổi bắt đầu một tình yêu
Chịu đựng 4 năm xa cách vì trò đùa số phận
Bây giờ chỉ khi cả hai đã 22đã trải qua thử thách lớn nhất của cuộc đời thì mọi thứ đã trở thành quá nhỏ bé so với tình yêu
Ở một nơi khác
- Làm ơn đừng có đeo theo tôi nữa được không hả ???? – Angle bực mình trước sự bám đuổi 24/24 của Tú Vân
- Hôm nay là Valentine đó ! Anh nỡ đối xử với em như thế sao ? – Tú Vân vẫn đi theo, vừa đi vừa nũng nịu
- Cô tha cho tôi đi ! Tôi chỉ muốn một mình thôi ! – Angle lắc đầu
- Em không biết ! Em thích anh ! Em sẽ đeo đuổi anh đến cùng! Chẳng lẽ anh không có chút tình cảm gì với em sao????
- Không! Tôi không yêu ai hết! Không thích ai hết! Tôi ghét tình yêu!
- Anh ghét em đến thế sao?
- Uh! Tôi ghét cô lắm! Vì vậy hãy tránh xa khỏi mắt tôi ngay! – Angle giận dữ
- Anh… . – Tú Vân bức xúc
Angle lạnh lùng bước đi. Nhưng đi được một đoạn thì chẳng thấy tiếng Tú Vân lẽo đẽo theo sau nữa. Tự dưng cậu thấy lạ… bèn quay lại…
- Này cô em! Đêm nay Valentine mà sao lại đi một mình thế này???? Có muốn đi với tụi anh không????? – Một nhóm thanh niên giang hồ không biết từ đâu xấn lại chọc ghẹo Tú Vân
- Kệ tôi! Mấy người đi chỗ khác đi! – Lue sợ hãi bước lùi lại
- Sao mà tụi anh nỡ lòng bỏ rơi một cô gái xinh đẹp như em một mình được chứ????? – tụi nó càng lúc càng làm tới
Tú Vân run bần bật
- Này tụi kia! Chúng mày làm gì bạn gái tao thế hả?
Angle không biết từ đâu lù lù tiến lại túm tóc thằng đứng giữa quát lớn
- Ối! Anh Phụng! Cô đây là bạn gái anh sao???? Tụi em không biết! Thấy cô ấy đứng một mình nên mới… . – thằng cầm đầu thấy mặt Angle thì run như cầy sấy, hồn vía bay tưng
- Mới mới cái gì! Cút! – Angle bực mình
Vậy là lũ tụi nó chạy bán sống bán chết. Angle lúc này mới để ý là Lue đang đứng im nhìn mình. Bỗng chốc cậu nhóc thấy có cái gì đó ngượng ngượng liền bỏ tay vào túi quần đi thẳng…
- Anh làm bạn trai mà dám để bạn gái đi một mình hả???? Chờ em theo với! – Tú Vân mỉm cười nói với theo, chân chạy theo Angle
Cậu nhóc không nói gì…
Chỉ mỉm cười…
Bước chân chậm lại…
Để chờ một người…
………………………………………..
Quay lại bờ sông Lency…
- Anh quên mất một việc chưa làm! – Devil đột ngột cất tiếng nói khiến Nim giật mình
- Việc gì????
Chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra Nim chợt thấy Devil đứng dậy bước ra phía trước, quỳ gối xuống trước mặt mình rồi lấy từ trong túi áo ra một cái hộp gì đó, khi cậu mở thì cô bé ngạc nhiên vì một chiếc nhẫn kim cương trong đó…
- Anh… – Nim cứng họng
- Cả đời anh chưa bao giờ quỳ gối trước ai đâu! Cũng không bao giờ nghĩ rằng rồi cũng có lúc mình phải giống bao thằng con trai bình thường khác cầu hôn theo cái cách cổ lỗ xĩ này. Nhưng nghĩ lại, đối với em, anh muốn mình là một người đàn ông bình thường thôi, để được yêu em và mãi mãi bên em. Vợ đồng ý làm vợ của chồng chứ? – Devil nghiêm nghị
Nim im lặng hồi lâu…
Devil nhíu mày chờ đợi…
Biết bao nhiêu cặp mắt đang nhìn hai người…
- Vợ… vợ không biết! Vì vợ chỉ biết yêu chồng mà thôi!……………….
………………………………..
Anh yêu em…
Em yêu anh…
Chúng ta là của nhau…
Mãi mãi
Vĩnh viễn
Xin lấy lại một câu nói đã từng nói ở phần trước của truyện để thay lời kết thúc
« Trong tình yêu có thể thiếu đi tất cả nhưng không thể thiếu đi xa cách và đớn đauVì chỉ có xa cách và đớn đau thì con người ta mới biết mình đã yêu nhau thật nhiều. »
—– THE END —–
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹202122