- Ngồi yên cho tôi nhờ ông cụ non ! – bà giúp việc mỉm cười, lắc đầu mắng yêu
- À mà bà ơi ! Cô này giống mẹ cháu bà nhỉ ?
Câu hỏi đột ngột của thằng nhóc khiến Nim khựng lại. Một câu hỏi khó hiểu. Nhưng lại khiến Nim giật mình
- Cô đừng có để ý lời cậu chủ nói ! Cậu còn nhỏ ! Hay ăn nói lung tung ! – bà giúp việc lúng túng
Nim không còn cười được nữa. Mọi thứ cứ như đang cố sức tạo ra một chuyện gì đóMột chuyện gì đó mà linh tính mách bảo rằng sẽ khiến Nim không thể chịu đựng được !
Ngồi được một lát thì Nim đứng dậy cáo từ. Bà giúp việc đon đả tiễn khách. Nhưng vừa bước chân ra khỏi cổng chính. Một chiếc xe ô tô đen lù lù tiến vào. Nim nheo mắt nhìn. Không hiểu sao ruột gan cô bé lại cứ nóng hổi hổi
- A ! May quá ! Ông chủ và bà cũng đã về ! – bà giúp việc reo lên
Nim vẫn đứng yên. Nhưng lòng thấy bất ổn
Từ trong xe, một dáng người bước ra
Một người đàn ông
Rất cao
Rất trẻ
Rất đẹp
Và khi thằng nhóc từ trong nhà chạy ù ra nhảy chồm lên cất tiếng gọi « Ba » đối với người đàn ông ấy thì Nim cảm giác mình không còn có thể đứng vững được nữa
Gương mặt ấy
Hình bóng ánh
Dáng người ấy
Chính là tình yêu ! Là niềm đau bấy lâu của Nim !
Sao lại thế cơ chứ ???
Nim thấy cơ thể mình vỡ vụn
Mọi thứ chao đảo
- Ba ơi ! Hồi nãy con bị bạn đánh ! Chính cái cô đẹp đẹp giống mẹ đã cứu con đó ! – thằng nhỏ vô tư chỉ tay về phía Nim cười
Và người đàn ông đó
Cũng như chết đi cùng im lặng
Ai thế kia ?
4 năm cho một cuộc tình dang dở
Bây giờ
Vòng tròn tình ái lại quay ngược
Đưa mọi thứ về lại với nhau sao ?
Phải !
Người đàn ông đó
Không ai khác chính là Thái Trình Kha ! – Người anh cùng cha khác mẹ và cũng là người yêu dấu nhất cuộc đời của Nim
Mọi thứ dường như đứng yên
Mặc cho dòng ký ức ùa về phá tan trái tim hai con người đau khổ
Vài phút sau thì người phụ nữ trong xe cũng bước ra
Một bà lão trung niên
Và đó cũng không phải là người lạ…
Khi bà chính là Hoàng Thoại Mỹ. Nữ hoàng sắc đẹp một thời…
Nim lấy tay chống vào thành cửa để không phải ngã quỵ xuống. Lúc còn ở Mỹ, biết bao nhiêu lần cô tự nhủ sau này nếu như gặp lại Devil thì mình sẽ phải can đảm như thế nào, nhưng bây giờ đây, khi mà 4 năm đã trôi qua, khi tình yêu đã trở thành nỗi đau chôn dấu, hình bóng người con trai ấy, người con trai duy nhất bước qua cuộc đời Nim vẫn khiến cô bé rung động xen lãn đau xót đến như vậy
Nhưng sao Devil vẫn đứng đó? Vẫn chẳng có chút biểu hiện gì? Vẫn chỉ nhìn Nim???? Tại sao???? Chẳng lẽ anh ấy đã chấp nhận số phận rồi sao? Anh ấy đã thật sự nguôi ngoai tình yêu trong lòng rồi sao?????
Hàng loạt câu hỏi cứ đập vào tâm trí Nim… . Devil thì vẫn đứng đó… trong yên lặng và ngắm nhìn…
Không hiểu sao Nim vội vã bỏ chạy…
Cô chạy thật nhanh ra khỏi cổng… Chạy nhanh như thể muốn trốn tránh… cũng như thể sự giận hờn…
Và Devil vẫn đứng đó…
Không đuổi theo
- Con ! Con conNimđó là Nim phải không ???? Sao con không đuổi theo ?????? – bà Thoại Mỹ bây giờ mới lấy lại tinh thần vì bản thân bà cũng quá shock trước sự xuất hiện của Nim
- Mẹ bế nhóc Banh dùm con ! – Devil nói như người vô hồn, đưa nhóc Banh cho bà Mỹ rồi bước vào nhà và vào trong phòng đóng chặt cửa lại
Sẽ không ai có thể hiểu được những hành động của họ khi mà bản thân Nim và Devil luôn bị sự chi phối cùa tình yêu, sự căn trở và nỗi đau đớn
Nim lái xe thật nhanh rồi dừng lại ở một con đường khuấtrồi cô bé lại khóc một mìnhDevil đấy ! Đó chính là Devil ! Anh ấy vẫn vậy ! Vẫn đẹp traivẫn phong độnhưng anh ấy đã quên mình mất rồi !!!!!!!!!!!!!!!!!
Ngồi trong phòng một mình, Devil trầm ngâm. Mọi thứ cảm xúc đảo lộn lẫn nhau đang hành hạ cậu. 4 năm qua chưa bao giờ cậu dừng lại công việc tìm kiếm tung tích của Nim nhưng đều vô vọng. Vậy sao bây giờ nhìn thấy cô ấy đó, gần đến như thế mà vẫn không thể nào chạy tới nắm tay… Phải chăng nỗi đau chia ly vẫn còn hằng quá sâu tạo nên những thứ rào cản chặn ngang con đường hội ngộ. Devil đưa mắt nhìn xung quanh. Đâu đâu cũng là ảnh của Nim. Cả căn phòng này đều có hình bóng Nim. Đó cũng là lý do vì sao hồi nãy nhóc Banh nói rằng Nim nhìn rất giống mẹ nó. Bởi vì một lẽ, khi nó hỏi ba nó – tức Devil – người phụ nữ trong những tấm hình này là ai. Devil đã không ngần ngại mà nói rằng: “ Đó chính là mẹ con! Người con gái duy nhất của cuộc đời ba!”………………….
Thế đấy!
Yêu nhau quá sâu đậm…
Để rồi thời gian trôi qua đi, nỗi đau tình yêu vẫn mãi là ám ảnh khôn nguôi…
Nhưng Devil vẫn phải cảm ơn rằng : rất may cũng có ngày Nim trở về bên cậu
……………………………………………………
Ngày mai là Valentine…
Ngày lễ của tình nhân…
Nim và Devil chưa bao giờ có một ngày lễ tình nhân của riêng mìnhVà có lẽ mãi mãi cũng không bao giờ cóNim nghĩ vậy
Cô vừa mới biết rằng hóa ra bà Thoại Mỹ đã lập công ty mới, một tập đoàn còn lớn mạnh hơn cả Russ của ngày xưa. Nhưng điều đáng nói ở đây là tập đoàn này đều nằm dưới sự quản lý của Devil mặc dù chưa bao giờ cậu xuất hiện trực tiếp trong công ty để điều hành. Mọi thứ đều được thực hiện qua máy tính. Devil không muốn mình xuất hiện lại trên thương trường một lần nữa. Bởi vậy mà tung tích về cậu chỉ là một làn khói mờ mà thôi
Đây là những ngày Nim sống trong kỳ niệm và bị kỷ niệm dằn xé. Và việc gặp lại Devil càng làm cho nỗi đau tăng lên gấp bội
Nhưng cô bé sẽ không ngờ rằngthời điểm để kết thúc mọi chuyện đã đến rồi
Đang nằm trong phòng, chợt Nim bị gọi dậy bằng tiếng kêu đột ngột :
- Nim ! Nim ơi ! Em xuống nhà ngay đi !
Cô bé mệt mỏi :
- Em muốn được một mình
- Nhanh lên ! Em xuống nhanh lên ! Devil và bà Mỹ đang ở dưới đó !
Nim giật bắn mình. Devil ư ???? Đang ở dưới nhà ư ??????
Và như một phản xạ vô điều kiện, Nim chạy ù xuống. Cuộc đời đang kéo tấm màn kịch cuối cùng trước mặt Nim
Cô bé nhìn thấy Devilthấy nhóc Banhthấy bác Thoại Mỹ
- Tới đây đi em ! – Đỗ Quốc vẫy tay
- Chuyện gì thế này ? – Nim hỏi trong vô thức
Devil nhìn Nim. Đôi mắt với hàng mi dài quyến rũ ấy lại nhìn Nim. Ánh nhìn của ngày xưa. Chứa chan một bầu trời thương nhớ
- Tất cả chúng ta đang sống trong một bi kịch ! Và hôm nay là thời điểm kết thúc tất cả !. – lời của bác Mỹ vang lên khiến Nim, Đỗ Quốc, Lap và Lue giật mình
- Bà đang nói cái gì thế ?- Đỗ Quốc ngạc nhiên hỏi, trong thâm tâm cậu vẫn nghĩ là chuyện Devil đến ngày hôm nay chắc có lẽ là muốn nhận anh em với Nim, thời gian 4 năm cũng đủ để cả hai quên đi tình yêu lầm lỗi ấy
- Trước tiênTôi đại