Truyện Nước Mắt Của Mưa - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Truyện Nước Mắt Của Mưa (xem 1941)

Truyện Nước Mắt Của Mưa

gười cũng đứng không xong ngồi không yên, cô bé lo lắng sự việc sẽ bại lộ, lo Hạ Băng sẽ làm lỡ việc của cô bé. Sợ bản thân bị tha hoá, nhưng rồi mặc kệ, cuộc sống không có Yun là điều làm cô bé sung sướng nhất, chỉ có Zan và Kỳ Lâm, không gì cản trở. Người Zan run bần bật, nửa sợ nửa lo, cô bé siết hai bàn tay lại với nhau, nhìn đau đáu vào làn mưa trắng.


Hồi sau Kỳ Lâm về nhà, bộ dạng thất thểu ấy chẳng lẩn vào đâu được. Zan cũng ngầm hiểu cậu đã biết chuyện của Yun, nên sẽ thừa lúc cậu yếu lòng mà đánh ngã vị trí của Yun đi vậy, để cho sau này không có Yun cậu sẽ chỉ một lòng một dạ với cô bé thôi.


- Anh mệt ở đâu sao, có cần em pha nước ấm cho anh tắm không. – Zan cố gắng tỏ ra dịu dàng với cậu.


Kỳ Lâm nhẹ nhàng gạt tay Zan ra, cô bé sao có thể quên chuyện vừa nãy nhanh đến vậy, vừa hai giờ trước còn nổi giận đùng đùng vì cậu nói đến việc xác định lại tình cảm, chẳng lẽ cô bé muốn chứng minh cho cậu thấy mình thật sự yêu sao. Nghĩ đến đó cậu càng thấy mình nên tỏ thái độ rạch ròi để cô bé không thể hiểu lầm nữa.


Zan thấy khó chịu trước hành động vừa rồi của cậu, cô bé đã muốn giữ hoà khí mà cậu lại như thế. Chợt điện thoại rung lên làm cô bé giật bắn với dòng chữ “Hạ Băng “trên màn hình. Líu ríu chạy ra chỗ khác trả lời điện thoại cô bé không khỏi làm Kỳ Lâm thắc mắc. Chẳng thể biết được, vì Zan vốn cư xử rất vụng về, mọi cảm xúc đều được thể hiện mồn một trên gương mặt xinh xắn ấy.


“Xong rồi, cậu giúp mình chuyện lớn đấy “ – Hạ Băng lên tiếng trong khoang khoái, nhỏ liếc nhìn Yun nằm sóng soài dưới đất mà lòng vui sướng khôn tả.


“Ừ, lúc này không tiện nói chuyện đâu, tắt máy nhé! “ – Zan vội vã trả lời và lảng đi lên lầu, tự nhiên cô bé thấy ngại phải bắt gặp ánh mắt Kỳ Lâm.


Hạ Băng giập điện thoại và liếc nhìn qua Yun, cười khẩy rồi đi ra ngoài. Trước khi đi không quên dặn dò các tên áo đen phải canh cửa cẩn thận.


Một hồi sau đó, Yun tỉnh dậy, người nó vẫn còn ướt rượt vì mưa, một cơn gió thổi nhẹ qua lạnh buốt, làm nó ho liên tục. Cố gượng dậy để dễ chịu hơn, nó thấy xung quang toàn những thùng gỗ lớn, bụi bặm đóng đầy và có một mùi hương nồng thoang thoảng.


Chiếc váy màu thiên thanh ướt nước giờ cũng lấm bẩn mất rồi, sau gáy còn ê buốt do bị đập mạnh, đôi má cũng sưng lên vì hằn năm ngón tay thô bạo ấy, cơ thể nhức mỏi đủ chỗ cả, một màu đen vây kín lấy, một mình, nỗi sợ hãi trào dâng làm nó co rúm lại.


Ánh sáng hé ra ở một góc phía xa chỗ nó ngồi, có ai đó mở cửa bước vào. Hạ Băng mặc một bộ đồ đen ôm sát cơ thể, gương mặt tuyệt sắc có phần gai góc hơn với lối trang điểm đậm, trông nhỏ lúc này chẳng khác nào đàn chị của một băng nhóm xã hội đen.


Nhỏ tiến thẳng vào trong chỗ Yun, nâng cằm nó lên rồi cười ngạo nghễ.


- Chẳng phải mày cũng khôn lanh lắm sao, sao không kêu cứu.


- Là cô, cô bắt tôi làm gì chứ, thả ra nhanh. – Yun lừ mắt nhìn Hạ Băng.


Nhỏ hất tay ra một cách bạo lực, làm Yun mất đã ngã sang một bên. Hạ Băng thích thú cười ha hả, cơn tức giận lồng lộn được nhỏ đáp trả bằng trò trêu ngươi này.


- Sao nào, viên ngọc quí, yếu ớt quá vậy, gào lên đi, vùng chạy đi, haha, mày không đủ sức để làm gì tao đâu. Tốt nhất là nằm im để tao chơi đùa với mày một chút, còn mà kiếm chuyện với tao thì mày đi chầu diêm vương nhé. – Hạ Băng đưa tay nghịch ngịch mấy lọn tóc của Yun rồi giật nó thật mạnh khiến Yun la lên một tiếng, nước mắt cũng vì đau quá mà ứa ra.


Nhỏ lại bật cười sảng khoái khi thấy Yun đau đớn. Yun hất tay nhỏ ra, nói.


- Đừng có cố sức hành hạ tôi, càng cố cô càng làm mọi người muốn tìm kiếm tôi hơn, anh Nguyên Khang thì chẳng thể nào yêu được một đứa con gái độc ác như cô đâu, nếu muốn được anh ấy chấp nhận thì nên biết thay đổi đi.


“Bốp “ – một cái tát thật mạnh vào má Yun, Hạ Băng ánh mắt long lên sòng sọc, những tia đỏ ngầu hằn lên giận dữ. Nhỏ đưa tay gồng lên bóp chặt cổ Yun, làm nó cứ cố thoát ra và cố gắng thở, mặt nó đỏ lên dần dần. Hạ Băng bấu vào đó bằng móng tay đến ứa máu trên làn da mỏng rồi mới chịu buông ra.


- Mày liệu hồn đó, cứ thử nói với tao như thế một lần nữa thì mày sẽ chẳng còn được thấy bàu trời đâu.


Mặc lời nói của nhỏ, Yun gập người lại rồi ho sù sụ, hít thở một cách mệt nhọc.


Hạ Băng nhìn Yun một lúc, đưa tay chạm vào chiếc váy rồi ngước nhìn Yun khinh khỉnh.


- Mày đang bệnh nhỉ, kị lạnh nữa phải không, cảm ơn nó đi, cái con nhỏ ngu ngốc đã nói cho tao biết mày đang ở đâu, mày đang trong tình trạnh thế nào. Hạnh phúc ha, mày nhường tình yêu cho nó, còn nó thì cùng phe với tao, mày thật là hạnh phúc rồi, hành hạ mày tao thích lắm, thích cực kì, cho nên ráng một chút đi ha.


Rồi Hạ Băng đứng dậy đi ra cửa, nhìn hai tên áo đen ra lệnh – Mang nước tạt vào nó, nước lạnh ấy, tạt vào cổ nó cho tao.


Bóng Hạ Băng khuất đi mà Yun vẫn còn sợ hãi, nó đã làm gì đắc tội với nhỏ đâu chứ, còn người mà nhỏ nhắc đến không lẽ nào là… chị Zan. Không phải Yun không rõ ý của Hạ Băng, chỉ là sợ hãi, hụt hẫng đến không dám tin đó là sự thật.


Hai tên áo đen cứ tiến đến, ngày một gần hơn… ánh mắt chúng thèm khát một miếng mồi ngon…


Chap 67


Một đứa con gái yếu ớt, trong một căn phòng tối đen không có cơ hội để kháng cự chẳng phải là thứ “hấp dẫn “đối với những tên ấy sao. Thân hình đầy đặn của một thiếu nữ, gương mặt xinh xắn cứ hút sự thèm thuồng ấy tăng dần theo cấp độ cao. Bước chân hai tên ấy cứ chệnh choạng với xô nước và ánh mắt dán chặt vào nó.


Hiểu được chuyện gì đang diễn ra, nó nhanh chóng thu người lại, hai tay bó gối và ngồi run sợ, không dám liếc nhìn sang bên. Nhịp tim cứ loạn cả lên, không ngừng cầu nguyện. Ánh nhìn của hai tên ấy ở cự li gần như có lửa, ngọn lửa của sự thèm muốn, đáng khinh bỉ.


“Bịch “ – một tên buông xô nước trên tay xuống, hắn đưa lưỡi liếm môi một cách biến thái không chịu được, hắn nhìn Yun, cười ghê rợn rồi sau đó hắn bước đến…gần hơn…gần hơn. Động tác của hắn bỗng dưng nhanh hơn, gấp rút hơn. Hắn đi đến chỗ Yun ngồi và cũng ngồi xuống, dùng bàn tay to khoẻ thô bạo của mình, hắn nắm chặt hai cổ tay nó để nó không thể cử động.


- Tao không chịu nổi nữa, tao trước tới mày. – hắn quay sang nói với tên còn lại, liếm môi thêm lần nữa.


Yun chết điếng, mọi thứ diễn ra trong tích tắc khiến nó chưa biết làm sao để kháng cự, trợn tròn mắt trong kinh hãi nhìn tên đó. Rồi nó bắt đầu vùng tay ra khỏi cái xiết tay chặt như dây trói ấy, gồng mình lên lấy chân đạp mạnh. Cố dùng hết mọi sức lực để vùng chạy.


Nhưng mà nó càng cố bao nhiều thì tên ấy lại càng giữ chặt hơn bấy nhiêu, hắn khoẻ hơn nó gấp nhiều lần. Hắn ngồi đè lên chân nó để nó không cựa quậy nữa. Ánh mắt ham muốn cực khoái của tên biến thái ấy giết chết suy nghĩ của nó mỗi giây, các dây thần kinh đông cứng và như muốn ngừng hoạt động.


Nó lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt cứ tràn ra vô thức, chân tay không lúc nào ngừng vùng vẫy. Thét lên lanh lảnh “thả ra, thả tôi

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Thú nhân chi long Trạch

Chồng cướp “cái ngàn vàng” của ôsin

Lấy vợ thông minh nên bị bắt nạt và cái kết không đắng chát…

Chính chồng đã phải mang váy áo của tôi đi giặt chỉ vì sở thích đáng ghét này của anh

Sắc Cầu Vồng Thứ Tám