Truyện Nếu Không Phải Là Anh Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Truyện Nếu Không Phải Là Anh Full (xem 1739)

Truyện Nếu Không Phải Là Anh Full

sinh viên bằng các tiết mục văn nghệ. Chiếc xe tiếp tục ồn ào bởi giọng ca “oanh vàng” của Gia cùng tiếng cười vang giòn của mọi người, cho đến tận khi xe đỗ vào bãi.


Thuyền máy lần lượt đưa sinh viên vào khu du lịch. Mỗi lớp đều có hai người đại diện, họ sẽ điểm danh các thành viên và lo việc ăn uống. Xét cho cùng, khoa của Ly “dân





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹8910›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




cư” không đông đúc như những khoa khác, đa số sinh viên chỉ vài người đưa bạn theo cùng, vả lại không hẳn sinh viên nào cũng tham gia chuyến đi. Hiện tại chỉ có ba xe, mỗi xe khoảng ba mươi người. Ly và Hoàng sẽ chịu trách nhiệm chuyến xe của họ.


“Cảm giác được “ý trung nhân” xoa dầu một cách tận tình sẽ như thế nào nhỉ?” Ly đi bên cạnh Hân, hỏi nhỏ trêu chọc.


“Thế nào là thế nào?”


“Cậu còn giả vờ nữa. Tớ và anh Hoàng đã tính toán, chuyến đi này sẽ kết hợp hai người, trai tài gái sắc, quả là xứng đôi!”


“Cậu đừng nói lung tung! Tớ chẳng có gì với anh Huy cả!”


Ly tặc lưỡi. “Những người mới biết yêu thường hay nói thế lắm! Đừng ngại! Tớ sẽ ủng hộ cậu hai tay hai chân! Hì hì!”


Hân thở dài. Thôi thì mặc kệ. Dù sao cũng nhờ Ly cô mới tiếp cận được với Huy, những gì cô muốn biết nhanh chóng sẽ biết.


Có lẽ con gái luôn biết cách thay đổi bản thân để thích nghi với mọi tình huống, đến nỗi trong nháy mắt, Ngọc Hân đã suýt quên đi mất mục đích chính ban đầu của mình là gì bắt đầu từ khi cô ngồi cạnh Huy trên xe. Cô nhận thấy trong ánh mắt anh luôn chất chứa một nỗi buồn, không chỉ thế, ánh mắt đó là cả một bầu trời rộng lớn đầy ưu tư. Chẳng phải cô chưa từng nhìn thấy nam nhi bị thất tình, nhưng vẻ trầm lắng trên gương mặt anh, nụ cười gượng gạo với bạn bè, cô gái nào được anh yêu chắc sẽ hạnh phúc lắm. Cô sực nghĩ đến Gia Nhi, loại người như cô ta thật không đáng để nhận lấy tình cảm này. Trong lòng Hân chợt có chút xao xuyến, có lẽ là vì thương hại.


Sinh viên lần lượt được tham quan các địa điểm chính trong khu du lịch. Ai nấy đều hân hoan, vui mừng khôn xiết. Nữ rủ nhau tươi cười tạo dáng chụp hình cùng thiên nhiên, nam hát hò thoải mái khiến khách tham quan cũng phải ngoảnh nhìn. Đến giờ trưa, sinh viên lần lượt được nghỉ ngơi. Đại diện của các lớp phụ trách lấy thức ăn và nước uống. Phí sinh hoạt của sinh viên có giới hạn, thế nên, mỗi suất ăn chỉ là một phần cơm hộp đã được ban tổ chức đặt sẵn và một chai nước suối. Hầu hết các sinh viên khi đi dã ngoại không quan trọng đến việc ăn uống như thế nào, quan trọng là được vui vẻ cùng bạn bè sau những buổi học căng thẳng. Có lẽ đó là niềm vui lớn nhất trong quãng thời gian còn là sinh viên. Tuy thế, cũng có vài trường hợp ngoại lệ, điển hình là Ngọc Hân.


“Cậu không ăn đi? Ăn để lấy sức tiếp tục với trò chơi sinh hoạt đấy!”


“Tớ ăn không nổi!” Ngọc Hân nhăn nhó.


“Sao thế?”


“Tớ…tớ chưa từng ăn như thế này.” Cô nhìn vào hộp thức ăn trên tay, phần cơm đã bị cô dùng muỗng xới nhuyễn nhừ.


“Ôi trời! “Đại tiểu thư” ơi, cơm hộp hay bít tết thượng hạng cũng đều là bỏ vào miệng, nhai và nuốt như nhau thôi, có gì khác biệt chứ.”


“Khác rất nhiều nữa kìa! Tớ thật sự ăn không nổi. Thôi, tớ mua sữa uống tạm vậy!” Ngọc Hân đứng lên, đi về phía Hoàng hỏi han, sau đó đi một mạch vào căng tin của trung tâm. Khi cô trở lại, Ly nhìn thấy cô cầm trên tay là hai hộp sữa loại trung bình. Đám sinh viên ngồi gần đó cũng nhìn Hân bằng ánh mắt khác thường, rồi lại nhìn Ly khiến Ly chỉ biết cười trừ.


Phần quan trọng và hấp dẫn nhất của chuyến đi chính là trò chơi đi tìm “báu vật”. Như thường lệ, ban tổ chức sẽ chia mỗi lớp thành một đội, trong mỗi đội đó tùy người dẫn đầu sẽ phân công từng thành viên ra sao. Các sinh viên sẽ được phát bản đồ chi tiết của khu rừng sinh thái, tự tìm đường đến các địa điểm đã sắp đặt trước theo gợi ý của ban tổ chức. Vì sự an toàn cho mọi người, đương nhiên đã có sự liên kết của nhà trường và trưởng khu du lịch, vả lại, khu rừng cũng không quá lớn, khó khăn nhất vẫn là những câu đố gợi ý địa điểm mà ban tổ chức đã đưa ra.


Lớp Hoàng chia ra thành năm nhóm, mỗi nhóm bốn sinh viên. Chắc chắn Hoàng, Ly, Huy và Ngọc Hân sẽ cùng nhóm. Huy cũng biết hai người họ đã cố tình hùa nhau gán ghép anh và Hân, anh vẫn giữ im lặng miễn cưỡng tham gia trò chơi, vì anh nhớ đến lời hứa của anh với Gia Nhi trong những lần trước kia, rằng anh sẽ chinh phục được những câu đố để mang “báu vật” về làm quà cho cô, nhưng một năm qua, đã ba lần, anh vẫn chưa thực hiện được.


“Huy! Giải được lời gợi ý đầu tiên chưa? Sao tao chẳng hiểu gì cả!” Hoàng cầm tờ mật thư trên tay, đưa lên đưa xuống, soi trời rồi lại soi đất, cuối cùng giơ tay gãi đầu nhìn Huy.


“Vẫn chưa!”


““12 12 17 22 16 26; 2 16 9 24 1; 11 9 22 16 1; 11 3 22 15” Là cái gì vậy nhỉ?” Ngọc Hân cau mày hỏi.


“Mật thư đấy!” Huy bình tĩnh nói.


“Thế làm sao để giải?”


“Có gợi ý nè: Việt Nam là một nước có nhiều thắng cảnh xinh đẹp.” Ly vội nói khi nhìn thấy một dòng chữ nhỏ phía sau tờ giấy.


“Gợi ý chẳng liên quan gì đến dãy số đó cả!” Ngọc Hân chán nản ngồi thụp xuống hòn đá dọc đường cạnh một thân cây, đưa tay quẹt mồ hôi trên trán. Có vẻ như sự hào hứng ban đầu đã bị thay thế bởi đôi chân mỏi nhừ và cái bụng rỗng đang kêu réo liên hồi.


“Nếu không liên quan ban tổ chức sẽ không đưa ra dòng chữ đó, hoặc là họ đang muốn đánh lừa chúng ta, nhưng dù sao cũng chỉ là trò chơi, không ai lại đi làm khó đám sinh viên đang khao khát tìm kiếm “báu vật” này đâu!” Huy vẫn nhìn chằm chằm vào dãy số khó hiểu kia, chợt anh đảo mắt nhìn xung quanh, rồi lại hỏi Hoàng. “Bốn nhóm còn lại đâu rồi?”


“Vẫn chưa nhóm nào giải được các câu đố khác! Phen này lại thua nữa rồi!”


“Những lần trước các anh cũng thua cuộc sao?” Hân hỏi.


“Ừ…” Hoàng tỏ vẻ xấu hổ. “Những lần ấy đều là trò chơi hoạt động chân tay, đội nào nhanh nhẹn sẽ thắng thôi, bọn anh chậm chạp, chẳng thể bằng các tân sinh viên năng động, trẻ trung.”


“Ôi, sao anh chẳng chịu nói trước? Biết thế em đã chọn nhóm khác rồi!” Ly nhìn Hân, cả hai cười khì.


“Việt Nam là một nước có nhiều thắng cảnh xinh đẹp.” Hoàng thẹn thùng lẩm nhẩm dòng gợi ý, “Nghe cứ như bài học môn khoa học tự nhiên của các em tiểu học nhỉ, anh còn nhớ được vài câu: “Nước Việt Nam hình chữ S, trải dài từ Bắc sang Nam, có nhiều thắng cảnh và địa danh nổi tiếng…”


“Khoan đã…khoan đã!” Huy bất chợt chen ngang giọng đọc lưng lửng của Hoàng như sực hiểu ra điều gì. “Mày vừa đọc gì thế?”


“Không có gì! Đọc cho vui đấy mà!”


“Không! Đọc lại, đọc lại đi!” Huy nghiêm túc khiến cả ba vô cùng khó hiểu.


“Nước Việt Nam hình chữ S, trải dài từ Bắc sang Nam, …”


“Được rồi, được rồi!” Huy nhanh chóng lấy bút từ trong chiếc balo, ghi ghi chép chép gì đó vào tờ giấy. Cả ba người còn lại im lặng chăm chú nhìn anh loay hoay với mớ hỗn độn t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cuộc sống điền viên của Tình Nhi

Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full

Lý do người mẹ già làm mâm cơm cúng chỉ toàn rau má khiến ai cũng khóc

“5 phút cũng được, anh cứ cố một lần để em biết anh thẳng hay cong” để rồi sau đó hối hận cũng không kịp…

Chuyện Bựa Thời Đi Học Full