Truyện Màu Nắng Màu Mưa Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Truyện Màu Nắng Màu Mưa Full (xem 3143)

Truyện Màu Nắng Màu Mưa Full

i! Từ hôm cậu nói chia tay tới giờ, Hải Luân xuống dốc trầm trọng.
- Hả?- Quỳnh Băng hoảng hốt.- Cậu nói sao? Anh ấy sao?
- Hải Luân…yêu cậu rất nhiều. Đối với anh ấy, cậu chếm giữ vị trí mà không ai có thể thay thế được. Nên vì vậy…dù muốn hay không, Hải Luân khá là sock khi cậu quyết định chia tay. Mấy ngày hôm nay, anh ấy cứ như người đi trên mây ấy. Làm việc chả đâu vào đâu cả. Má của anh ấy rất lo vì nếu tình hình này kéo dài Cát Nguyên sẽ thâu tóm tập đoàn. Còn về sức khỏe…anh ấy làm việc không có hiệu quả nhưng cứ cố làm không ình thời gian nghỉ ngơi. Quỳnh Băng! Anh ấy đang kệt sức vì cậu đấy.
Câu nói cuối cùng của Thanh San chả khác nào gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt Quỳnh Băng cả. Một giọt nước mắt lăn dài trên gò má của nó.
- Cậu yêu Hải Luân. Hai người yêu nhau đến thế. Sao cậu lại…?
- Tớ không biết là do tớ ích kỹ hay là do lòng tự trọng của tớ quá lớn nữa. Nhưng mà…tớ cũng không muốn chia tay với Hải Luân đâu…nhưng mà…tớ không muốn tớ trở thành người thứ ba.
- Ai bảo cậu là người thứ ba?- Thanh San nhẹ nhàng mỉm cười.- Trong mối quan hệ này, cậu tới trước tớ mà.
- Nhưng cậu và Hải Luân đã là vợ chồng chưa cưới rồi.
Nụ cười trên môi của Thanh San tắt ngấm. Cuối cùng cô cũng hiểu rõ vì sao Hải Luân trở nên như vậy. Một phần lỗi là do cô. Nhưng…có thật sự là do cô không hay là do bản chúc thư? Mọi chuyện có lẽ sẽ khác đi rất nhiều nếu như không có bản chúc thư. Hoặc giả như có nhưng nó sẽ vẫn khác đi nếu cả cô và Hải Luân đều không tuân theo bản chúc thư ấy…
- Thanh San! Cậu là vợ chưa cưới của Hải Luân. Cậu hãy chăm sóc anh ấy đi.
- Nhưng người Hải Luân cần không phải là tớ! Mà là cậu.
- Cậu có yêu Hải Luân không?
Câu hỏi không ăn nhập gì với câu chuyện của Quỳnh Băng khiến Thanh San không khỏi ngạc nhiên.
- Nếu cậu yêu Hải Luân. Cậu sẽ làm tát cả cho anh ấy dù anh ấy có cần cậu hay không.
- Quỳnh Băng này, yêu một người vốn dĩ rất khó. Và từ bỏ người ấy lại càng khó hơn. Cậu yêu Hải Luân như vậy…sao cậu lại từ bỏ. Tình yêu chỉ đến có một lần thôi. Tớ thừa nhận những gì cậu nói là đúng. Yêu là cho đi không nhất thiết phải nhận lại. Nhưng nếu người nhận tình yêu ấy hoặc người cho…cảm thấy mệt mỏi thì sao?
- Có lẽ…hai người…nên dừng lại.- Quỳnh Băng ngập ngừng.
- Đúng vậy!- Thanh San gật đầu.- Người nhận nên ngừng nhận và người cho nên ngừng cho. Thật sự mà nói…tình cảm của tớ dành cho Hải Luân…đã không còn như trước nữa. Tớ vẫn thích Hải Luân nhưng phần nhiều tớ cảm thấy mệt mỏi lắm. Cậu có trách tớ thì tớ cũng chịu thôi.
- Cậu không yêu Hải Luân nữa?- Quỳnh Băng ngạc nhiên.
- Vẫn chứ! Nhưng…có lẽ…con nước đã đổi dòng.
- Ý của cậu là gì?- Quỳnh Băng khó hiểu.
- Không nói chuyện đó nữa. Quỳnh Băng! Tớ có ý này. Chúng ta cùng hợp tác nhé.
- Ý gì? Bọn mình hợp tác làm chuyện gì?
- …
Ờ sr cả nhà nhưng “thiên cơ bất khả lộ”, mọi người thông cảm.
- Thế nhé!?
- Uhm!- Quỳnh Băng gật đầu.
Thanh San chậm rãi đứng lên.
- Để chuyện này kết thúc nhanh chóng và cũng là vì Hải Luân, chúng ta phải hợp tác thật tốt.
Nở một nụ cười thật tươi, Thanh San đưa tay ra.
- Bắt tay nào! Tình địch!
Quỳnh Băng chậm rãi đứng lên và bắt tay Thanh San.
- Bắt tay!
- Muộn quá rồi! Tớ phải về đây.
- Uhm! Cậu về cẩn thận.
Nói đoạn Thanh San tiến về phía chiếc xe của mình. Còn Quỳnh Băng ra mở cổng. Lúc đó Hoàng Chương cũng vừa về tới nơi.
- Ơ anh!- Quỳnh Băng mỉm cười.- Sao anh về muộn thế.
- Kẹt xe!- Hoàng Chương lắc đầu ngao ngán.- Ủa! Thanh San.
- Em chào anh! Em tới chơi với Quỳnh Băng một lúc. Giờ em phải về rồi.
- Uhm! Hôm nào rãnh thì ghé nhé.
- Dạ!
Cúi đầu chào Hoàng Chương, Thanh San dắt xe ra khỏi cổng.
- Tớ về nhé!
Quỳnh Băng gật đầu rồi chậm rãi đóng cổng lại.
- Thanh San tới tìm em có việc gì thế?
- Chút chuyện thôi!
- Uhm! Thế đã làm đồ ăn chưa?- Hoàng Chương quay sang nhìn Quỳnh Băng.- Vẫn mặc nguyên bộ đò như thế chắc là chưa rồi. Thôi lên phòng thay đồ đi rồi xuống phụ anh.
Quỳnh Băng xụ mặt.
- Con gái to đầu rồi mà không biết nấu coi chừng ống chề đấy.
- Kệ em! Anh khéo thế mà có cô nào theo đâu.
- Ấydza! Lên thay đồ!
- Lêu lêu!
Lè lưỡi trên Hoàng Chương xong, Quỳnh Băng bỏ đi một nước.
Mở của phòng, Quỳnh Băng chậm rãi tháo cặp ra rồi tiến về phía bàn học. Đặt cạp xuống sàn nhà, nó mở ngăn kéo bàn ra và lấy ra một bức thư. Bức thư đầu tiên mà Hải Luân gửi cho nó. Nhnf lại nét chứ thân thuộc, Quỳnh Băng dâng trào lên không biết bao nhiêu cảm xúc. Nó đọc đi đọc lại bức thư như để khắc sâu không chỉ nét chữ mà còn là những gì Hải Luân nói với nó.
- Hải Luân! Em sẽ không bỏ cuộc nữa đâu.
Nở một nụ cười thật tươi, Quỳnh Băng áp bức thư vào lòng.
***
- Anh! Anh thôi ngay trò đó đi! Hành hạ mọi người như thế đủ rồi đấy.- Hoài Thu gắt tiếng lên.
- Mày chạy từ Đà Lạt về đây chỉ để nói với anh câu đó thôi à?!- Cát Nguyên nhếch môi lên.
- Sanyuan! Hải Luân không đáng bị như thế. Cả Thanh San và Quỳnh Băng nữa. Anh đang đưa mọi chuyện đi quá xa đấy.
- Không phải đâu Qiriond! Anh đang đưa mọi thứ về đúng trật tự của nó.
- Về đúng trật tự của nó?- Hoài Thu cười mỉa một cái.- Sanyuan! Anh được lợi lộc gì đâu cơ chứ.
- Có chứ! Anh trai em sẽ lấy lại những gì thuộc về hai chúng ta Qiriond à!
- Những gì thuộc về hai chúng ta? Đó là cái gì! Là tình thương của ba má? Anh có lấy lại được không? Thứ mất rồi khó có thể lấy lại được. Anh nên hiểu điều đó. Và em khuyên anh nên trân trọng những gì đang có, đừng để mất rồi mới hối thì không kịp đâu,
- Mày đừng có dạy đời anh mày. Qiriond! Anh mày biết nên làm gì.
- Được! Em sẽ xem xem anh sẽ làm được gì. Nhưng em nói cho anh biết! Em sẽ không để anh muốn làm gì thì làm đâu.
Dứt câu, Hoài Thu bỏ ra khỏi phòng.
- Chết tiệt!
Vừa rủa bừa một câu, Cát Nguyên vừa đá bừa cái ghế cạnh đó.


Chương 28: Một hướng khác.


- Con chắc chứ?- Ông Đới ngạc nhiên nhìn Thanh San.
- Con chắc!- Thanh San gật đầu đầy chắc chắn.
Ông Đới chậm rãi đưa tay lên đẩy gọng kính. Đôi mắt của ông đăm chiêu nghĩ ngợi. Mọi nước đi của con gái ông lúc này phải được tính toán thật kỹ càng nếu không báo chí chớp lấy cơ hội ngay.
- Con đã bàn bạc với Hải Luân chưa?
- Dạ vẫn chưa ạ!- Thanh San chậm rãi gật đầu.- Nếu ba đồng ý, con sẽ bàn bạc với cậu ấy.
- Gia đình ta với Nguyễn Lâm có mối quan hệ rất tốt. Nếu việc này làm không khéo và thận trọng thì rất có thể mối quan hệ này sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.
- Bởi vậy nên con mới muốn ba giúp đỡ. Chỉ cần ba đồng ý thì mọi việc sẽ xem như tạm ổn. Báo chí sẽ không thể nào bắt bẻ. Cát Nguyên cũng không có cơ hội phản công nữa.
- Được rồi! Con hãy nói chuyện với Hải Luân đi! Ba sẽ nói chuyện với mẹ cậu ấy.
- Dạ vâng!- Thanh San nở một nụ cười thật tươi.- Con cảm ơn ba.
- Đừng cảm ơn ba vội! Nếu kế hoạch này ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai nhà, ba sẽ hỏi tội con đấy.
- Hì hì!


***


Một chiếc xe thể thao màu đỏ sáng bóng dừng ngay trước lối vào con hẻm nhỏ. Nữ chủ nhân của chiếc xe, chậm rãi bước xuống và đưa mắt quan sát xung quanh. Trong bộ đồ mang phong cách demin khỏe khoắn, cô khiến cho bao nhiêu tên con trai đ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chồng nghi ngờ vợ mới sinh xong 2 tháng đã có bầu

Biết chồng và ả gái đó đang ân ái trên ô tô, vợ phóng xe đi bên cạnh làm việc này khiến cả 2 phải

Nếu em nói thật vào ngày Cá tháng tư, anh có tin không?

Xem tử vi ngày 22/03/2017 Thứ Tư của 12 cung hoàng đạo

Truyện Kiếp trước em đã chôn cất cho anh Tập 1