Khẽ kéo nàng lại gần, đặt tay nàng lên ngực mình nhẹ nhàng nói
- Cảm nhận đi. Hãy để trái tim em cảm nhận xem trong đây còn ai nữa ngoài thiên thần T xinh đẹp???
- Nói câu này với bao nhiêu cô rồi? – Nàng vẫn giữ ánh mắt hình viên đạn
- Em là người đầu tiên – Mình cười cầu hòa vì không muốn tiếp tục cuộc tranh luận vô nghĩa này.
- Không đùa! Em muốn biết anh ngủ với bao nhiêu cô rồi? – Có vẻ như nàng rất nghiêm túc.
- Điều đó có quan trọng không? – Mình bắt đầu thấy run. Sao câu chuyện lại chuyển sang hướng này? Mình cảm thấy khó hiểu và chưa tìm được sự liên quan giữa tin nhắn của nhỏ A với đề tài nhạy cảm này.
- Có! Em chưa từng và tương lai cũng sẽ không làm chuyện đó với ai cho đến khi cưới. Thành thật với em được không? Nếu bây giờ anh nói, em sẽ không trách anh đâu. Chỉ cần anh nói thật… – Câu nói này làm mình nhớ lại một thớt trên F17 trước đây mà mình đã từng đọc. Đại khái là người con trai chỉ cần con gái nói thật chứ không để tâm chuyện quá khứ. Vậy mà người con gái lại lấy việc tập xe đạp ra làm lý do. Hoàn cảnh của mình bây giờ cũng vậy chỉ là vai trò bị đảo ngược thôi. Đúng là chưa bao giờ mình nghĩ sẽ được hỏi câu này. Trong tâm trí mình luôn mặc định đó là câu hỏi dành cho con gái thành ra mình có chút bối rối.
Cuối cùng thì mình cũng phải đưa ra câu trả lời. Em đang chờ kia mà, mình không thể trốn tránh được. Hất tóc mái lên chỉ vào trán mình nhẹ nhàng nói :
- Em nhìn thấy gì đây không? Tem bảo hành chính hãng nguyên zin hàng Việt Nam chất lượng cao đấy
Em cốc vào trán mình rồi cười. Nụ cười ngọt ngào trong sáng đã xóa tan không gian ngột ngạt vài phút vừa qua. Vậy là mình đã qua được bài kiểm tra của em? Mình không biết nữa nhưng mình nhìn thấy ở em niềm vui hân hoan hạnh phúc. Vẻ như em lấy làm thú vị lắm với câu trả lời của mình mà vừa cười vừa nói
- Con trai các anh làm gì có ai còn zin. Cậu nào ngoan ngoãn hiền lành không đi với cô này cô khác thì cũng “Do it himself”
- Cái gì cơ??? – Do…Do it himself là cái gì? – Mình ngơ ngác
- Lại còn giả vờ – Nàng ném cái gối vào người mình
- Thôi dậy ăn trưa đi em đói rồi. – Nói xong nàng đứng dậy bỏ vào nhà tắm để mặc mình vẫn đang tra google ý nghĩa của “Do it himself”. Hóa ra nó có nghĩa là qwerty các thím ạ.
***
Update 2/9 : Chiều + Tối :
Trưa hôm đó mình và nàng đi ăn lẩu hải sản. Mình gọi bia nhưng nàng bắt mình uống nước ngọt vì bia rượu có hại cho sức khỏe nàng nói :
- Thể hiện với ai chứ em không cần. Nàng đâu có biết mình thiếu bia như con nghiện thiếu thuốc.
Mà nghĩ lại mình cũng lành thật. Không hút thuốc, rượu có nhưng không ham say thì về nằm bẹp 1 chỗ chẳng ảnh hướng đến ai. Cờ bạc lâu lâu mới động đến một lần. Đánh vui giỏi lắm thì thua 100k coi như là tiền xăng xe tiêu vặt. Lô đề thì đánh được 2 lần xịt cả 2, cạch mặt không động vào luôn. Không có tật xấu nào mà tốt thì nhiều vô kể như tâm lý, biết chăm sóc lo cho gia đình và quan trọng nhất là chung thủy. Xin lỗi các thím em TDTT tý làm hàng.
Trong quán lúc này ngoài mình và nàng còn có 1 bàn toàn thanh niên. Thỉnh thoảng bọn nó lại nhìn sang bàn mình. Chả cần nói cũng biết là nhìn nàng. Có lần thằng tóc vàng đuôi ngựa quay sang thì thầm với thằng bên cạnh môi mấp máy. Mình đọc ra ngay nó nói
- Mông con kia to thật – Mình chỉ cười rồi nói lại với nàng.
- Trước giờ chưa có ai khen như vậy cả… – Nhìn nàng xấu hổ đáng yêu kinh khủng
Cũng may là bọn nó chỉ nhìn chứ không manh động. Bọn nó mà động thủ làm liều thì 1 vs 6. Xác định mở đường máu cho nàng luôn.
Đến đầu giờ chiều mình và nàng đi Đồ Sơn. Mình thích đi Cát Bà hơn nhưng thấy bảo phải đi tàu cao tốc. Mình lại chạy xe nên Đồ Sơn tiện hơn nhiều. Tầm 4h mình tới nơi vẫn điệp khúc cũ chỉ thuê 1 phòng đơn cho rẻ. Xong xuôi mình và nàng đi tắm biển. Nói thật, mình rất bất ngờ khi nàng mặc đồ tắm 2 mảnh.
Thật sự mình không biết diễn tả như thế nào vì dùng từ không khéo thì chắc chắn sẽ ra đảo K. I. A. Thôi thì cứ để trí tưởng tượng của các thím bay xa.
Lúc đầu mình và nàng háo hức kéo nhau xuống biển nô đùa nghịch ngợm té nước như trẻ con vậy. Tấn công thì mình xài Giáng Long Thập Bát Chưởng của lão ăn mày. Lúc nàng phản công thì mình chuyển qua Âm Dương Đại Na Di của Đông Phương Vô Địch.
Dù sao nàng cũng là nữ nhi nên mình chỉ dùng 6 thành công lực. Đó cũng là kinh nghiệm của mình đã đúc kết được, không phải cứ nhanh, cứ mạnh là chinh phục được nàng cần phải biết chớp thời cơ, lúc nắm lúc buông để cả 2 cùng lên đỉnh.
Tắm biển được gần 1 tiếng thì mình lạnh sun tờ rym leo lên bờ tự kỉ. Thấy vậy nàng cũng lên theo. Hình như nàng cũng lạnh nhưng mải chơi quên hết cảm giác. Chả thế mà môi nàng tím ngắt, tóc ướt sũng bết vào nhau. Khuôn mặt thanh tú đã tái đi vì lạnh, duy chỉ có đôi mắt sáng long lanh lạ thường. Đôi mắt đó dường như có ma lực khiến mình nhìn mãi không dứt ra được.
Hết trò, nàng quay sang nghịch cát. Chả biết cái lâu đài nàng xây thế nào mà mình tưởng tượng ra cái tên lửa (Tên lửa giống cái gì nữa thì tự các thím tưởng tượng).
Chợt 1 ý tưởng hiện ra trong đầu mình. Mặc cho nàng nghịch, mình đi một vòng lớn quanh nàng vẽ thành hình trái tim trên cát. Xong xuôi mình ngồi cạnh nàng thành ra 2 đứa mình ở giữa hình trái tim kể ra có thêm bông hoa nữa thì tuyệt, nhưng không sao mình đã có thứ khác.
Ngắm nàng được 1 lúc thì nàng mới phát hiện, ngẩng đầu lên nhìn mình rồi nhìn hình trái tim:
- Em đã bước vào trái tim của anh rồi thì hãy ở yên trong đó nhé. Anh yêu em… – Mình tháo chiếc vòng bạc ở cổ hường về phía nàng.
Thoáng một phút giây bối rối nàng đáp lại:
- Anh có chắc đó là tình yêu? Hay chỉ là sự rung động nhất thời trước một người con gái đẹp? – Nàng nói hơi ngập ngừng. Có lẽ nàng đang cân nhắc lời nói.
- Đó chỉ có thể là tình yêu. – Mình trả lời. Có quá sớm để yêu em không? Mình không biết, điều duy nhất mình biết là nếu không nói ra, mình sẽ phải hối hận cả đời.
- Anh sẽ yêu em mãi mãi chứ? – Mắt nàng sáng lên, long lanh chờ đợi.
- Anh không bao giờ nói yêu em mãi mãi. Anh không bao giờ hứa sẽ đi cùng em đến hết con đường của chúng ta. Anh chỉ có thể dùng hết tình yêu ngay bây giờ tặng cho em. Cuộc sống là bất biến, anh không muốn trói buộc em với những lời hứa mãi mãi…Hãy cứ tin là anh sẽ yêu em bằng hết tình yêu trong anh…Hiện tại …và có thể không phải là mãi mãi…nhưng mà …chỉ có thể mà thôi.
Không biết từ lúc nào mọi người bắt đầu vây quanh mình và nàng. Dù đã là chiều muộn nhưng vẫn còn khá đông người. Mình không hiểu được? Mình đã nói rất bé và cũng chỉ đưa chiếc dây chuyền ra nhưng sao mọi người lại có thể biết mình đang tỏ tình??? Nếu có gì đó liên quan…phải chăng là hình trái tim? Mình t