Trường hợp khác, đứa bạn cấp 2 của mình ngày trước suốt ngày cãi nhau chí chóe. Hồi đó mình thấy nó cũng bình thường thôi vậy mà mới đây nó tham gia cuộc thi facelook và được giải gương mặt khả ái…Đơn giản vậy thôi mà kiếm được 30 triệu đồng ngon ơ. So với bạn bè cùng trang lứa thì mình đã làm được những gì?
Đó là một vấn đề mà mình phải suy nghĩ, thay vì làm việc theo cách thức truyền thống như trâu như bò thì tại sao mình không sáng tạo ra một cái gì đấy mới mẻ hơn và trở thành triệu phú hay ít nhất là có thể lo được cho bản thân và một người vợ xinh đẹp. Giống như câu chuyện rùa và thỏ mà chắc hẳn ai cũng từng được nghe. Mình là rùa và thằng em mình là thỏ. Nhưng cứ chờ đó, con rùa này chưa chịu thua đâu. Cái mình cần là 1 ý tưởng và biến nó thành hiện thực.
Trở lại chuyện của mình và MC, tối 10/10 mình rủ nàng đi xem phim. Lý do thứ nhất là để xin lỗi chuyện hôm trước. Nàng giận mấy hôm chẳng thèm nhắn tin cho mình luôn. Lý do thứ 2 là mình muốn kể cho nàng nghe về Tiny. Nhớ lúc cuối bọn nó chuẩn bị đập mình, Tiny thì thầm gì đó với thằng kia và mình có linh cảm không tốt về điều này. Một kế hoạch đen tối nào đó sắp được thực hiện hay do mình tưởng tượng quá nhiều? Chẳng biết nữa nhưng để đề phòng bất trắc Tiny đem chuyện này nói với MC thì mình sẽ chủ động kể. Ít nhất thì mình vẫn giữ được lời hứa không dấu diếm điều gì và câu chuyện cũng sẽ không bị bóp méo, thêm mắm muối để tăng sự kích thích
Lotte keangnam là rạp chiếu phim quen thuộc của bọn mình. Mình thích xem thái cực quyền nhưng nàng cứ nằng nặc đòi xem cướp siêu hạng. Thế là lại mất không 30p chờ phim. Khổ vậy nhưng mình đang là phận osin đi xin lỗi nên nào dám ngo ngoe gì. Mình muốn hôm nay nàng phải thật vui để khi mình nói chuyện của Tiny thì nàng cũng đỡ shock. Giờ nghĩ lại thì đúng như thím Leo nói, dù vui đến mấy mà có thằng bảo vừa làm mất xe thì chắc mình cũng đè đầu nó ra mà đập
Ưu tiên người đẹp, hôm nay mình mua hẳn 2 bịch bắp rang bơ cho nàng. Riêng mình chỉ một lon coca là đủ. Căn bản mình cũng không hay ăn vặt. Có lần nàng bảo uống nước ngọt không tốt đâu. Mình đáp :”Cơm có thể nhịn, cháo có thể không ăn nhưng coca thì nhất định phải uống”. Nói vậy để mọi người biết mức độ nghiện của mình…
Không biết đây là lần thứ bao nhiêu xem phim cùng nàng nhưng cảm xúc của mình chưa bao giờ thay đổi. Cứ đến đoạn gay cấn hay rùng rợn là nàng hét lên ầm ĩ như con nít vậy. Có người nhắc khéo thì mình cũng chỉ biết xin lỗi để rồi 5p sau mọi thứ lại đâu vào đấy. Ai không biết lại hiểu nhầm mình bắt nạt nàng thì bỏ mợ.
Lúc hết phim cũng hơi muộn. Mình gọi một ly cafe trong khi chờ đợi nàng chén nốt bịch bắp rang. Tự nhiên mình cảm thấy đây là thời điểm tốt để nói những điều cần thiết. Chuyện hôm trước có lẽ nàng cũng đã hết giận và quả thực thì cái chuyện đấy nó rất vớ vẩn không cần thiết phải xin lỗi. Nghĩ vậy thôi nhưng mình vẫn mở lời trước
- Anh xin lỗi chuyện hôm trước – Mình nói bằng giọng thành khẩn nhất để cầu mong sự rộng lượng khoan hồng từ phía nàng
- Không sao, biết lỗi là được rồi – Nàng nhoẻn miệng cười như chẳng có gì xảy ra
- Lúc đó tức lắm không? – Chả hiểu sao mình lại ngu đến thế. Đã bỏ qua rồi còn cứ cố đâm đầu vào bới móc lên làm gì không biết
- Mấy ngày người ta mất công chăm sóc, khỏe rồi là đuổi đi ngay được – Nàng làm mặt giận cũng đáng yêu kinh khủng
- Xin lỗi rồi mà. À còn chuyện này nữa…
- Chuyện gì???
Vậy là mình kể lại đầu đuôi câu chuyện. Từ việc đang ngủ thì Tiny gọi dậy đến lúc về nhà sau khi ăn một cái chai vào lưng. Tất nhiên, mình không bỏ sót chi tiết nào hết kể cả việc thức dậy bên cạnh Tiny trong bộ bikini ngắn cũn cỡn.
- Chuyện gì xảy ra trong phòng? – Mình không nghĩ là sau khi nghe xong MC vẫn giữ được thái độ bình tĩnh như vậy
- Anh cũng không biết. Say quá mà – Một số bạn bảo mình như trẻ con đút kẹo, phải biết từ chối khéo chứ. Ok mình công nhận điều đó nhưng tính mình cả nể, lại hay sỹ diện với con gái nữa nên chẳng bao giờ mình từ chối được. Có thể nói khi đi nhậu nhẹt mà có nhiều con gái thì bọn nó cho sống mình sống, bắt chết thì mình cũng xin hàng. Ga lăng hay dại gái tùy mọi người định đoạt nhưng cái bản chất nó ăn sâu vào máu rồi chẳng thể thay đổi được.
- Giờ anh tính sao? – Nàng trả lời như thể đang nghe chuyện về người khác vậy
- Có gì đâu mà tính. Cứ coi như không có gì xảy ra thôi – Quả thực mình nghĩ như vậy. Xã hội bây giờ không còn quá coi trọng trinh tiết. Hồi cấp ba, hai đứa bạn mình một trai một gái còn lên giường với nhau chỉ để thử cảm giác mới mặc dù cả 2 đều có đã có người yêu. Tất nhiên, tư tưởng mình cũng không thoải mái đến thế nhưng ít nhất tình yêu cần sự chung thủy.
- Véo!!! Rào!!!
MC đứng dậy bỏ đi trong khi mặt mình và áo đang ướt sũng cafe. May mà nước ấm chứ nóng thì mình vô viện chữa bỏng luôn rồi. Vớ vội tập giấy ăn lau qua mặt rồi mình vội đuổi theo MC. Từ đầu đến giờ nàng rất bình tĩnh khiến mình không đề phòng. Thật sự mình không nghĩ chuyện này lại kích động nàng đến vậy. Nhưng nàng làm vậy chứng tỏ nàng còn quan tâm mình. Trong tim nàng, mình đã có một vị trí nhất định. Có thể hơi điên nhưng mình vui vì điều đó
Chạy đến thang máy thì mình đuổi kịp nàng. Vẻ như nàng đang chờ thang máy mà chưa thấy. Kéo tay nàng lại, mình cố vớt vát chút hi vọng mong manh cuối cùng. Mình xin lỗi nàng và xin nàng vài phút để giải thích. Nếu lúc đó nàng đồng ý thì mình cũng chẳng biết phải giải thích điều gì. Tất cả những gì cần nói, mình đã nói hết từ trước nên giờ chỉ còn biết nghe theo tiếng gọi của con tim.
Giật mạnh tay nàng thoát khỏi tay mình, nàng hướng về phía cầu thang bộ. Mặt nàng lúc này đỏ lừ vì tức giận, môi tim tái và cảm giác như nàng đang nghiến răng cố kìm nén để không nhai nát đầu mình…Còn mình thì chỉ biết theo sau nói những điều vô nghĩa để cố níu kéo nàng trong vô vọng. Đúng lúc tưởng chừng như chuyện tình gà bông của mình chấm dứt thì vị cứu tinh đã xuất hiện. Đang đi xuống cầu thang thì mình thấy một cô nhóc nằm gục phía dưới ôm bụng vẻ đau đớn lắm. Mình nhớ lúc đó có một thằng đi trước mình có vài bậc thang. Nó thấy nhỏ đó mà vẫn lạnh lùng đi qua như không có gì. Đúng là đồ máu lạnh.
Không để nàng phải nhắc, mình vọt xuống dưới hỏi thăm tình hình nhỏ đó. Vừa ngẩng mặt nhỏ đó lên, cảm giác của mình thật kinh hoàng hãi hùng như đang xem phim kinh dị vậy. Mình không sợ ma vì đó chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng…nhưng ngay lúc này đây, trước mặt mình là một sinh vật nào đó chưa xác định chủng tộc. Có thể là nửa người nửa ma vì nhìn qua thì giống người nhìn kĩ thì mặt mũi nhỏ đó trắng bệch, ở miệng rỉ m