ng miền Nam đâu. Bây giờ nó đã ở Hà Nội, thời tiết se se lạnh cũng khiến nócảm giác tê cóng. Nó nhớ bố lắm. Ko hiểu sao dao này mạng trục trặc gì mà nógọi cho bố ko đc, có gọi đc cũng chỉ là những âm thanh lúc đc lúc ko. Nó muốnhỏi bố rất nhiều thứ, trong đó có cả chuyện của Hoàng. Nó thở dài và khép cửalại.
Nó chui vào chăn,…ấmquá!!! Thật là thoải mái!!! Nó thích thú cười 1 mình, có tin cuộc gọi đến nónhấc mấy nghe
–
Là…của Long, nó mừng rơn
– Chưa, Trúc chưa ngủ,Long thức khuya thế?
–
– ” Longàh….”
– – Giọng Longtha thiết quá
– Trúc sẽ luôn ở bêncạnh Long mỗi khi Long cần Trúc, bởi vì…Long là bạn tốt nhất của Trúc
– Long nghènnghẹn
– Àh, hiện tại là nhưthế là tốt nhất Long àh
–
– Long ngủ ngonnha
…………………………………………��……………………………….
Thằng nhóc thở dài, nónhớ lại chuyện lúc tối nay
– Tại sao? Tại sao conlại có thái độ như thế? Con muốn ta tức chết phải ko? – ông Trần gầm lên
– Thái độ gì cơạh?
– Minh Hồng là vợ sắpđính hôn của con thì con lạnh nhạt, mắng mỏ, đe dọa, còn cái con nhỏ kia thìcon lại bênh vực nó. Con muốn người ta nhìn vào đánh giá gia đình ta ko ra gìphải ko?
– Minh Hồng nói với bathế sao? – Long hỏi lại
– Đúng, hôm nay nó khóclóc nói với ba thế, ba rất tức giận, nhưng nó nằng nặc xin ba ko phạt con, 1người con gái như thế mà con còn đối xử đc như vậy sao. Con thấy có đángko
– Ba tin cô tasao?
– Ít ra là ba tin MinhHồng hơn là con nhỏ Trúc kia, nó ko đáng tin chút nào, nó có bạn trai rồi mà cứbám riết lấy con là sao? Nó có ý đồ gì đây? Con phải tỉnh táo
– Bám riết? Tỉnh táo?Người bám riết con là Minh Hồng, cô ta ko ngừng chu chéo làm con ko chịu đc,còn người ko tỉnh táo là ba, ba bị che mắt bởi mấy lời giả dối của con nhócđó.
“Bốp” – ôngTrần tát 1 cái vào mặt Long
– Con im ngay, con dámnói những lời đó với ta sao, vì con nhỏ đó mà con hỗn láo với ta thế sao, consuýt chết vì nó 1 lần con ko nhớ hả. Từ nay ta cấm…cấm tiệt…con ko đc phépgiao du với con nhỏ đó nữa – mắt ông Trần long lên sòng sọc
– Suýt chết ? Nếu cóphải chết vì Trúc con cũng làm, ba có biết sau khi ba mẹ đi nước ngoài, ngườichăm sóc con lúc con ốm đau ngày đêm là Trúc, người ở bên cạnh an ủi con cũnglà Trúc, người cứu mạng sống của con cũng là Trúc, từng đấy năm trời nếu ko cósự quan tâm chăm sóc của bố con Trúc thì ba mẹ ko đc nhìn thấy thằng con lànhlặn thế này đâu. Ba mẹ là người vô ơn nên mơi nói thế – Long phẫn uất
– Cứu mạng sống của conư? Ta thấy cô ta suýt giết chết con thì có đấy
– Phải, lần đó khi quađường có 1 chiếc xe ô tô mất phanh lao tới, nếu ko phải Trúc lao ra đẩy con rồibị thương thì con chết rồi, ba biết ko. Vậy mà người ta ko bao giờ kể công cònba, ba chỉ biết lấy lỗi lầm của người ta ra mà lên án thôi. – Long gào lên vàlao lên phòng
Ông Trần ngồi phịchxuống ghế, hóa ra là như thế ư, chẳng lẽ mình đã sai???
………..
– Hôm đó, có tiết thểdục, cả lớp thay đồ ra sân tập hết. Trong lớp chẳng có ai, một bóng người lenlén đến chỗ cặp của Trúc lấy điện thoại của Trúc ra nhắn tin
“tít tít”Hoàng mở máy ra hiện lên chữ “from Gà tre”
– “Hôm nay anh rảnhko, đi chơi nhé?”
– “Ok! Sau giờ họcanh đợi e ở cổng trường”
Đã xưng “anh””em” rồi cơ đấy, ngọt xớt, đọc mà lộn cả ruột Tuyết Mai lẩm bẩm và đinhanh khỏi lớp Trúc. Còn Hoàng, thằng nhóc thực sự rất ngạc nhiên + sung sướngvì con nhóc lại chủ động nhắn tin rủ nó đi chơi, có khi nào nó đã có cơ hội nữako. Cu cậu tủm tỉm làm Hùng ngạc nhiên
– Bộ mày khùng hả, saocứ cười một mình thế?
– Kệ tao, tao đang vui,mày đừng làm tao cụt hứng thế chứ ! – Hoàng vẫn cười mơ màng
– Thế có chuyện gì? -Hùng tò mò
– Gà tre rủ tao đichơi
– Hả??? Thật ko? – Hùngngạc nhiên tý thì hét lên may mà nó còn nhớ ra là nó đang ở trong lớp
– Thật!!! Tin nhắn cònlưu đây nè!!! Nàng rủ tao đi chơi hí hí hí – Hoàng hí hửng giơ giơ cái tin nhắntrong điện thoại
– Thảo nào, mày cứ nhưthằng khùng vậy
– Àh, mày nghĩ xem týnữa nên đưa gà tre đi đâu nhỉ, tao chưa nghĩ ra chỗ nào
– Lên Bar chơi đi
– Mày điên àh, mày konhớ vụ gà tre hun khói tụi mình hồi trước ah, rõ ràng con nhóc ghét mấy vụ ồnào…Chuyển phương án khác đi- Hoàng xua xua tay
– Vậy thế này, nên chọnchỗ nào lãng mạn, có nhạc đó, rồi 2 đứa ăn tối, tao biết 1 chỗ hay lắm, chỗquen của tao, tao sẽ gọi điện thoại đặt cho mày 1 tầng luôn, cả hoa cả nên trọngói. Đc ko? – Hùng nháy mắt
– Tao hỏi mày mấy cái vụnày là đúng àh nha. Gọi đi, nhớ trang trí thật ấm cúng lãng mạn đó, tao muốncon nhóc phải bất ngờ hì hì – Hoàng cười tủm tỉm
– Mày đúng là cây si tođùng rồi he he he
Minh Hồng nhắn tin choLong,
– ” Hôm nay e cóviệc về trước, tý nữa anh về sau nhá”
Vậy là hôm nay thoátkhỏi Minh Hồng 1 hôm rồi, tranh thủ rủ Trúc đi chơi thôi, nghĩ vậy thằng nhócnhắn tin cho Trúc
– ” Trúc àh, hômnay rảnh ko, đi chơi với Long chút nha?”
– “Thếcòn…”
– ” Không sao đâu,kệ cô ta, Trúc là bạn Long mà, chằng lẽ đi chơi với bạn cũng ko đc sao? Trúc chơiđi với Long nha, tý tan học Long qua đón”
ok thế cũng đc” J- “Uhm
Thằng nhóc vui vẻ, lâulắm rồi mới đc đi chơi với Trúc, nhất định hôm nay nó phải đưa Trúc đi đâu đóthật vui. Thằng nhóc cất điện thoại đi, ngồi tủm tỉm cười hạnh phúc. Chưa lúcnào nó mong hết giờ học như lúc này. Thằng nhóc cứ nhấp nhổm nhìn đồnghồ.
RENGGGGGGGGGGG!!! Cuốicùng chuông báo tan học cũng đến, Long chỉ chờ có vậy nó phóng vút ra lớp Trúc,nhìn thấy Trúc đang ra, nó mỉm cười sung sướng, trông con nhóc thật rạngrỡ
– Chào Dung – Long mỉmcười vui vẻ
– Chào Long, 2 người đichơi ko rủ tui nhé – Dung tủm tỉm
– Ôi, thất lễ, Dung đicùng cho vui nhé, rất vui khi đc tháp tùng 2 tiểu thư xinh đẹp đi chơi – Longcười tít mắt giả vờ cúi đầu
– Hi hi hi Dung đùa đấy,2 bạn đi chơi vui nha, Long nhớ đưa Trúc đi đến nơi về đến chốn đó nhá. Bye -Dung vẫy vẫy tay đi về phía cổng trường
Long và Trúc cũng đi rangoài, xe ô tô của Long đã chờ sẵn ngoài đó, Trúc và Long cười tươi đi lên xe.Trúc ko biết rằng có 1 người rất ngạc nhiên khi thấy Trúc hồn nhiên đi lên xecủa Long, khỏi nói ai cũng biết đó là Hoàng. Nó ko tin vào những gì nó thấy, rõràng tin nhắn còn đây vậy mà Trúc lại thản nhiên lên xe của Long còn nó thìngồi đợi ở đây như là 1 thằng ngốc vậy.
Có 2 người từ xa cũngnhìn thấy cảnh đấy, và bọn họ mỉm cười đắc ý. Kế hoạch bước đầu đã thànhcông…
Chiếc xe oto phóng vútđi mà Hoàng vẫn chưa tin vào sự việc diễn ra trước mắt. Vậy là sao?…Có sựnhầm lẫn gì ở đây chăng?… Hoàng lập cập mở vội điện thoại ra đọc lại tin nhắn,đúng là số của Trúc, ko lẫn vào đâu đc…Chẳng lẽ cô ta lại đùa giỡn với mìnhthế sao?…Rốt cuộc mình là cái gì đối với cô ta đây?…Cô ta rủ mình đi chơinhưng rồi lại để mình ngồi đây để đi với 1 người khác…Hoàng định bấm số gọiđt cho Trúc hỏi cho ra lẽ nhưng có điều gì đó khiến nó dừng lại. Nó ngồi thầnra, choáng váng, đau đớn. Nó nhận ra nó chẳng là cái gì đối với Trúc, nó koquan trọng bằng người kia nên Trúc sẵn sàng bỏ rơi nó để đi với họ… Hoặc cũngcó thể là Trúc cố tình làm thế để cho
Nó chui vào chăn,…ấmquá!!! Thật là thoải mái!!! Nó thích thú cười 1 mình, có tin cuộc gọi đến nónhấc mấy nghe
–
Là…của Long, nó mừng rơn
– Chưa, Trúc chưa ngủ,Long thức khuya thế?
–
– ” Longàh….”
– – Giọng Longtha thiết quá
– Trúc sẽ luôn ở bêncạnh Long mỗi khi Long cần Trúc, bởi vì…Long là bạn tốt nhất của Trúc
– Long nghènnghẹn
– Àh, hiện tại là nhưthế là tốt nhất Long àh
–
– Long ngủ ngonnha
…………………………………………��……………………………….
Thằng nhóc thở dài, nónhớ lại chuyện lúc tối nay
– Tại sao? Tại sao conlại có thái độ như thế? Con muốn ta tức chết phải ko? – ông Trần gầm lên
– Thái độ gì cơạh?
– Minh Hồng là vợ sắpđính hôn của con thì con lạnh nhạt, mắng mỏ, đe dọa, còn cái con nhỏ kia thìcon lại bênh vực nó. Con muốn người ta nhìn vào đánh giá gia đình ta ko ra gìphải ko?
– Minh Hồng nói với bathế sao? – Long hỏi lại
– Đúng, hôm nay nó khóclóc nói với ba thế, ba rất tức giận, nhưng nó nằng nặc xin ba ko phạt con, 1người con gái như thế mà con còn đối xử đc như vậy sao. Con thấy có đángko
– Ba tin cô tasao?
– Ít ra là ba tin MinhHồng hơn là con nhỏ Trúc kia, nó ko đáng tin chút nào, nó có bạn trai rồi mà cứbám riết lấy con là sao? Nó có ý đồ gì đây? Con phải tỉnh táo
– Bám riết? Tỉnh táo?Người bám riết con là Minh Hồng, cô ta ko ngừng chu chéo làm con ko chịu đc,còn người ko tỉnh táo là ba, ba bị che mắt bởi mấy lời giả dối của con nhócđó.
“Bốp” – ôngTrần tát 1 cái vào mặt Long
– Con im ngay, con dámnói những lời đó với ta sao, vì con nhỏ đó mà con hỗn láo với ta thế sao, consuýt chết vì nó 1 lần con ko nhớ hả. Từ nay ta cấm…cấm tiệt…con ko đc phépgiao du với con nhỏ đó nữa – mắt ông Trần long lên sòng sọc
– Suýt chết ? Nếu cóphải chết vì Trúc con cũng làm, ba có biết sau khi ba mẹ đi nước ngoài, ngườichăm sóc con lúc con ốm đau ngày đêm là Trúc, người ở bên cạnh an ủi con cũnglà Trúc, người cứu mạng sống của con cũng là Trúc, từng đấy năm trời nếu ko cósự quan tâm chăm sóc của bố con Trúc thì ba mẹ ko đc nhìn thấy thằng con lànhlặn thế này đâu. Ba mẹ là người vô ơn nên mơi nói thế – Long phẫn uất
– Cứu mạng sống của conư? Ta thấy cô ta suýt giết chết con thì có đấy
– Phải, lần đó khi quađường có 1 chiếc xe ô tô mất phanh lao tới, nếu ko phải Trúc lao ra đẩy con rồibị thương thì con chết rồi, ba biết ko. Vậy mà người ta ko bao giờ kể công cònba, ba chỉ biết lấy lỗi lầm của người ta ra mà lên án thôi. – Long gào lên vàlao lên phòng
Ông Trần ngồi phịchxuống ghế, hóa ra là như thế ư, chẳng lẽ mình đã sai???
………..
– Hôm đó, có tiết thểdục, cả lớp thay đồ ra sân tập hết. Trong lớp chẳng có ai, một bóng người lenlén đến chỗ cặp của Trúc lấy điện thoại của Trúc ra nhắn tin
“tít tít”Hoàng mở máy ra hiện lên chữ “from Gà tre”
– “Hôm nay anh rảnhko, đi chơi nhé?”
– “Ok! Sau giờ họcanh đợi e ở cổng trường”
Đã xưng “anh””em” rồi cơ đấy, ngọt xớt, đọc mà lộn cả ruột Tuyết Mai lẩm bẩm và đinhanh khỏi lớp Trúc. Còn Hoàng, thằng nhóc thực sự rất ngạc nhiên + sung sướngvì con nhóc lại chủ động nhắn tin rủ nó đi chơi, có khi nào nó đã có cơ hội nữako. Cu cậu tủm tỉm làm Hùng ngạc nhiên
– Bộ mày khùng hả, saocứ cười một mình thế?
– Kệ tao, tao đang vui,mày đừng làm tao cụt hứng thế chứ ! – Hoàng vẫn cười mơ màng
– Thế có chuyện gì? -Hùng tò mò
– Gà tre rủ tao đichơi
– Hả??? Thật ko? – Hùngngạc nhiên tý thì hét lên may mà nó còn nhớ ra là nó đang ở trong lớp
– Thật!!! Tin nhắn cònlưu đây nè!!! Nàng rủ tao đi chơi hí hí hí – Hoàng hí hửng giơ giơ cái tin nhắntrong điện thoại
– Thảo nào, mày cứ nhưthằng khùng vậy
– Àh, mày nghĩ xem týnữa nên đưa gà tre đi đâu nhỉ, tao chưa nghĩ ra chỗ nào
– Lên Bar chơi đi
– Mày điên àh, mày konhớ vụ gà tre hun khói tụi mình hồi trước ah, rõ ràng con nhóc ghét mấy vụ ồnào…Chuyển phương án khác đi- Hoàng xua xua tay
– Vậy thế này, nên chọnchỗ nào lãng mạn, có nhạc đó, rồi 2 đứa ăn tối, tao biết 1 chỗ hay lắm, chỗquen của tao, tao sẽ gọi điện thoại đặt cho mày 1 tầng luôn, cả hoa cả nên trọngói. Đc ko? – Hùng nháy mắt
– Tao hỏi mày mấy cái vụnày là đúng àh nha. Gọi đi, nhớ trang trí thật ấm cúng lãng mạn đó, tao muốncon nhóc phải bất ngờ hì hì – Hoàng cười tủm tỉm
– Mày đúng là cây si tođùng rồi he he he
Minh Hồng nhắn tin choLong,
– ” Hôm nay e cóviệc về trước, tý nữa anh về sau nhá”
Vậy là hôm nay thoátkhỏi Minh Hồng 1 hôm rồi, tranh thủ rủ Trúc đi chơi thôi, nghĩ vậy thằng nhócnhắn tin cho Trúc
– ” Trúc àh, hômnay rảnh ko, đi chơi với Long chút nha?”
– “Thếcòn…”
– ” Không sao đâu,kệ cô ta, Trúc là bạn Long mà, chằng lẽ đi chơi với bạn cũng ko đc sao? Trúc chơiđi với Long nha, tý tan học Long qua đón”
ok thế cũng đc” J- “Uhm
Thằng nhóc vui vẻ, lâulắm rồi mới đc đi chơi với Trúc, nhất định hôm nay nó phải đưa Trúc đi đâu đóthật vui. Thằng nhóc cất điện thoại đi, ngồi tủm tỉm cười hạnh phúc. Chưa lúcnào nó mong hết giờ học như lúc này. Thằng nhóc cứ nhấp nhổm nhìn đồnghồ.
RENGGGGGGGGGGG!!! Cuốicùng chuông báo tan học cũng đến, Long chỉ chờ có vậy nó phóng vút ra lớp Trúc,nhìn thấy Trúc đang ra, nó mỉm cười sung sướng, trông con nhóc thật rạngrỡ
– Chào Dung – Long mỉmcười vui vẻ
– Chào Long, 2 người đichơi ko rủ tui nhé – Dung tủm tỉm
– Ôi, thất lễ, Dung đicùng cho vui nhé, rất vui khi đc tháp tùng 2 tiểu thư xinh đẹp đi chơi – Longcười tít mắt giả vờ cúi đầu
– Hi hi hi Dung đùa đấy,2 bạn đi chơi vui nha, Long nhớ đưa Trúc đi đến nơi về đến chốn đó nhá. Bye -Dung vẫy vẫy tay đi về phía cổng trường
Long và Trúc cũng đi rangoài, xe ô tô của Long đã chờ sẵn ngoài đó, Trúc và Long cười tươi đi lên xe.Trúc ko biết rằng có 1 người rất ngạc nhiên khi thấy Trúc hồn nhiên đi lên xecủa Long, khỏi nói ai cũng biết đó là Hoàng. Nó ko tin vào những gì nó thấy, rõràng tin nhắn còn đây vậy mà Trúc lại thản nhiên lên xe của Long còn nó thìngồi đợi ở đây như là 1 thằng ngốc vậy.
Có 2 người từ xa cũngnhìn thấy cảnh đấy, và bọn họ mỉm cười đắc ý. Kế hoạch bước đầu đã thànhcông…
Chiếc xe oto phóng vútđi mà Hoàng vẫn chưa tin vào sự việc diễn ra trước mắt. Vậy là sao?…Có sựnhầm lẫn gì ở đây chăng?… Hoàng lập cập mở vội điện thoại ra đọc lại tin nhắn,đúng là số của Trúc, ko lẫn vào đâu đc…Chẳng lẽ cô ta lại đùa giỡn với mìnhthế sao?…Rốt cuộc mình là cái gì đối với cô ta đây?…Cô ta rủ mình đi chơinhưng rồi lại để mình ngồi đây để đi với 1 người khác…Hoàng định bấm số gọiđt cho Trúc hỏi cho ra lẽ nhưng có điều gì đó khiến nó dừng lại. Nó ngồi thầnra, choáng váng, đau đớn. Nó nhận ra nó chẳng là cái gì đối với Trúc, nó koquan trọng bằng người kia nên Trúc sẵn sàng bỏ rơi nó để đi với họ… Hoặc cũngcó thể là Trúc cố tình làm thế để cho