Truyện Cô Giáo! Em Sẽ Mãi Ở Trong Tim Anh! Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Truyện Cô Giáo! Em Sẽ Mãi Ở Trong Tim Anh! Full (xem 1494)

Truyện Cô Giáo! Em Sẽ Mãi Ở Trong Tim Anh! Full

ảnh…
2 tuần sau…
Hôm nay, trường tôi bắt đầu cho học sinh học hè, mới giữa tháng sáu đã bắt đi học rồi, chán quá. Đi học, tôi và cô không còn được cư xử thoải mái như ở ngoài, cảm giác thật khó chịu, nhưng Linh thì khác, cứ bám víu, nhõng nhẽo đủ trò, đến mệt. Đến tiết thứ hai là tiết toán, tôi say sưa nghe giảng và ngắm nhìn cô, đang giảng bài thì cô bỗng che miệng rồi ra dấu cho lớp sau đó chạy ra ngoài, tôi lo lắng không biết cô bị làm sao, tôi cũng chạy theo. Xuống đến nhà vệ sinh tôi thấy cô nôn ra bồn, tôi lại gần nhưng không thấy thứ gì được nôn ra.
- Cô sao vậy? Cô ốm à?
Tôi muốn làm nhiều hơn là gọi cô và hỏi thăm sơ qua như thế này.
- Không, cô không sao, chắc sáng cô ăn phài thứ gì thôi.
Cô thư viện đi ngang qua vào hỏi thăm cô.
- Thôi em lên lớp đi cô không sao đâu.
- …
Tôi lững thững đi lên lớp, không biết cô bị làm sao nữa.
- Cô Lan làm sao vậy anh?
- Anh không biết, chắc ăn phải cái gì thôi.

Năm phút sau cô lên lớp và tiếp tục giảng bài, tôi nhìn cô lo lắng. Những tiết học còn lại tôi không thấy cô bị làm sao nữa, chắc cô không sao.
Sáng hôm sau, tôi không có tiết, còn cô ca hai mới phải dậy. Tôi rủ cô đi bộ ở công viên, đang đi cô lại che miệng buồn nôn.
- Em có sao không, ở nhà em có ăn gì linh tinh không đấy?
- Em không sao, em chưa ăn cái gì cả.
- Hay tý nữa đi ăn sáng xong mình ra bệnh viện nhé.
- Vâng, mấy hôm nay em hay buồn nôn quá.
- Ừ, chắc em bị bệnh gì rồi, tý đi khám là biết ngay ấy mà.
- Vâng.
Đi nốt vòng hồ tôi và cô đi ăn sáng.
- Anh đưa cho em mấy quả chanh đi.
- Hôm nay em lại ăn chua à?
- Em không biết, mấy hôm nay tự dưng em thấy thèm đồ chua quá.
Tôi và cô tiếp tục ăn sáng, cô vừa ăn vừa xem tivi ở quán, đang có phim của hàn xẻng. Tôi ngó lên coi thử, phim hoàng cung, lại đúng đoạn đại loại như nữ phi tần kia đang bình thường bỗng buồn nôn, rồi hoàng hậu nói cô ấy có dấu hiệu của việc mang thai. Tôi cúi xuống ăn tiếp, nhưng tôi bỗng giật mình về đoạn phim mình vừa coi được, tôi ngẩng mặt nhìn cô, cô cũng đang nhìn tôi. Lẽ nào những dấu hiệu nôn oẹ, thèm ăn chua của cô…
- Ăn xong mình ra bệnh viện khám xem em có làm sao không nhé.
Tôi cố nghĩ chắc không phải, ăn xong tôi đưa cô đến viện đa khoa. Bác sĩ sau một hồi kiểm tra phán.
- Chúc mừng cô, cô có thai rồi.
- Sao??? Bác sĩ nói thật chứ?
Tôi và cô đều đồng thanh.
- Cậu có thể đưa cô cô ấy sang khoa nội để khám, chắc cậu là người yêu cô ấy.
- Không…cậu ấy là em trai cháu thưa bác sĩ.
Cô nhanh trí che dấu cho tôi, tôi bàng hoàng, không tin vào lời bác sĩ vừa nói. Ra ngoài, tôi ngồi phịch xuống ghế, cô có thai thật sao, không thể nào. Tôi kéo cô sang khoa nội.
- Anh, mình san viện tư khám đi, khám ở đây nhỡ có ai trông thấy thì sao.
Cô nói phải, nhỡ có ai trông thấy chắc tôi và cô sẽ khổ sở dài dài. Tôi và cô lại vòng vèo đi tìm phòng khám tư, cuối cùng cũng tìm được, trước khi vào tôi ngó ngang dọc xem có gặp người quen không rồi mới kéo cô vào. Vào trong, tôi phải ở bên ngoài đợi, lòng tôi nóng như lửa đốt, tôi cầu xin ông trời rằng điều đó là không đúng, rồi tôi bắt đầu nghĩ về tương lai của cô và tôi, một tương lai ảm đạm…
Bốn năm phút sau cô bước ra, tôi chạy đến.
- Sao rồi em? Bác sĩ bảo sao?





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹161718›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




đưa cho tôi tờ giấy xét nghiệm…Cô có thai, cái thai đã hai tuần tuổi. Tôi choáng váng, nhìn kĩn lại tờ giấy, vẫn là kết quả đấy, lòng tôi ngập tràn lỗi sợ hãi.
- Mẹ anh có nhà không?
- Không…
- Vậy mình về nhà anh đi, em nghĩ chúng ta cần nói chuyện.
Tôi và cô quay xe về nhà tôi, về đến nhà tôi thẫn thờ ngồi xuống ghế, điện thoại tôi reo lên, là Linh gọi, tôi nghe máy.
- Anh đang bận, tý anh gọi lại cho.
Rồi tắt nguồn luôn.
- Linh gọi hả anh?
- Ừ.
- …
Im lặng, tôi không biết bây giờ phải làm sao nữa, đầu óc tôi rối tung lên, tôi sợ, với suy nghĩ non nớt của thằng nhóc 17 tuổi tôi không biết làm sao cả, tôi sẽ phải làm cha trong độ tuổi này sao, rồi trách nhiệm gia đình, mẹ tôi và mẹ cô, mọi người, họ hàng, khi biết chuyện tôi và cô thì điều gì sẽ sảy ra đây.
- Em sẽ đi phá thai…
Tôi lại bàng hoàng, đã sốc nay càng sốc thêm.
- Em sẽ đi phá thai một mình, anh đừng lo.
- Không, anh sẽ đi cùng em.
Tôi và cô lúc này đều rất căng thẳng, có lẽ điều cô nói là đúng, tôi vò đầu bứt tai.
- Thôi em phải đi dạy rồi, anh đưa em về đi.
- Hay em xin nghỉ đi, như vậy…
Cô ngắt lời tôi.
- Em không sao đâu, anh đừng lo.
Tôi nhìn cô rồi đành đứng dậy trở cô về, cô bỗng đến ôm tôi từ phía sau.
- Mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi, anh đừng lo lắng quá.
Tôi quay lại nhìn cô.
- Anh xin lỗi…
Cô hôn nhẹ vào môi tôi rồi mỉm cười, một nụ cười chứa chan hạnh phúc. Tôi đưa cô về nhà, nhìn cô đi vào nhà mà tôi thấy có lỗi quá…Về nhà, bật điện thoại lên, Linh lại gọi.
- Gì nữa?
- Anh ăn sáng chưa? Em làm cho anh kim- pác nè, em mang đến nhà anh nhé.
- Ừ.
Tôi chán nản, giờ này lấy tâm trí đâu mà ăn với chả uống. Một lúc sau Linh đến, tôi ra mở cửa, nàng cười tươi khi nhìn thấy tôi. Vào nhà nàng mở hộp kim- pác ra mời tôi.
- Anh ăn thử đi xem em làm ngon không.
Tôi uể oải gắp một miếng cho vào miệng, chả biết có ngon hay không nữa, nhưng vẫn phải giả tạo.
- Em làm ngon lắm.
Linh mỉm cười mãn nguyện rồi dục tôi ăn hết hộp kim- pác.


Chap 33:


Trưa ngồi ăn cơm tôi không tài nào ăn ngon miệng được, tôi cứ suy nghĩ hoài về cô.
- Sao không ăn đi còn ngồi đấy? Cơm mẹ nấu không ngon à?
- Dạ..không.
Tôi xì xụp bát cơm rồi phắn lên phòng nằm vật ra giường suy nghĩ, tôi liệu có nên nói với má không? Không, nói ra chắc má giết tôi quá, má sẽ sốc lắm. Còn cô, liệu tôi để cô đi phá thai có phải ý kiến hay không đây? Thực sự lúc này tôi đang rất rối, tôi phải làm gì đây. Hay tôi sẽ ngăn cô đi phá thai, tôi sẽ chịu trách nhiệm về đứa bé, nhưng liệu rằng mẹ tôi và mẹ cô có đồng ý cho hai chúng tôi lấy nhau hay sẽ phản đối tận cùng. Còn tôi, mới 17 tuổi đầu, chưa một lần va vấp ngoài xã hội, vẫn còn phải bám váy mẹ thì liệu tôi có đủ sức gách vác trọng trách của một người đàn ông với gia đình, làm một bờ vai vững chắc cho cô hay tôi sẽ làm khổ cô đây. Rồi người ngoài họ sẽ bàn tán, tôi thì không sao nhưng còn cô, một giáo viên lại có thai với học sinh của mình, cô sẽ mang tiếng rất nhiều, có thể bị đuổi việc nữa. Còn Linh thì sao, nàng đã yêu tôi quá nhiều, tôi cũng chưa làm được gì cho nàng cả, khi biết chuyện chắc hẳn nàng sẽ đau khổ rất nhiều, nàng là một cô gái ngây thơ và còn trẻ con lắm, tôi lo nàng sẽ nghĩ quẩn vì chuyện này mất. Grừ…điên đầu quá, nằm vật vờ suy nghĩ cũng hơn hai giờ chiều, tôi gọi cho cô.
- Alo! Em nghe nè.
- Em có nhà không anh đến nhà em nhé.
- Vâng, anh đến đi.
Tôi xuống nhà lấy xe đến nhà cô, tôi mua cho cô ít hoa quả và sữa nữa. Đến nhà cô.
- Anh mua làm gì vậy?
- Anh mua cho em đấy, em phải ăn nhiều vào.
- Vâng, cảm ơn anh yêu nha.
Nhìn cô cười thật đẹp.
- Cháu chào bác ạ.
- Chào cháu, cháu lại đến nhờ cô Lan giảng bài

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
7 ngày để nói anh yêu em

“Em lừa mẹ chồng hay gã chồng ngốc của em thì được, chứ giấu sao nổi anh” (P1)

Mãi mãi là bao xa

Chắc tại kiếp trước mình duyên nợ gì nhau

Tôi đang phụ giúp đám tang thì mẹ tôi xộc vào gọi: “Ra mà xem vợ mày mặc cái gì về này”