Truyện Chết Rồi Tao Yêu Chồng Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Truyện Chết Rồi Tao Yêu Chồng Full (xem 824)

Truyện Chết Rồi Tao Yêu Chồng Full

không có thay đổi gì, cô gái trước mặt vẫn gục đầu xuống. Lẩm bẩm gì đó không rõ. Nam thở dài, cậu im lặng, nhìn tất cả những thứ trên mặt bàn mà cảm thấy đau nhói…
- Mày đã rơi vào tình trạng gì thế An? Cô đơn lắm à?…
Nam bắt đầu nói, thì thầm, nhưng dường như chỉ nói cho mình cậu nghe…
- Sinh nhật một mình? Mày đã học được kiểu sống một mình ở đâu thế? Mày đang cố làm mày bị tổn thương…Tao ko muốn…
Im lặng.
- Có bao giờ tao thấy mày uống rượu đâu…Cái thứ này đâu khiến mày quên được Minh? Đâu khiến mày hết buồn…Sao mày ngốc vậy…
Cô nhóc vẫn gục đầu, dường như ko nghe thấy, và…Nam cũng biết như vậy. Cậu liếc sang chai rượu đã gần hết
- Uống nhiều thế cơ à…May là rượu nhẹ…Nhưng…Cũng khiến mày không còn tỉnh táo. Nếu như tao không đến thì mày liệu có về đến nhà không??…Lúc nào cũng tự ý, không nghĩ đến người khác một chút.
Vừa nói, Nam vừa đưa tay lên nghịch nghịch vuốt mấy lọn tóc cô bạn.
- Đã từ bao giờ tao trở thành người như thế này. Mày có bao giờ cô đơn đâu…Mày luôn có bố mẹ và bạn bè bên cạnh, cả tao nữa…Lần đầu tiên tao biết cảm giác quan tâm đến ai đó…Tao ở một mình…Và tao biết cái cảm giác cô đơn là thế nào…
- Ở một mình?
Bỗng nhiên An cựa mình nhìn lên Nam, hơi ngạc nhiên nhưng Nam cũng chẳng nói gì nữa…
- Sao…mày tìm đến…đây? Thật…là mày…ko Nam?
- Thật. Đi về thôi.
Nam bỏ tay nghịch tóc An, chống tay, toan đứng dậy.
- Tay bị xước rồi này…
Nam quay sang nhìn vào tay mình, đúng là có vết xước ở trên mu bàn tay. Cậu cũng không nhớ là đã tạo ra vết xước này ở đâu, nhưng chỉ khẽ lắc đầu.
- Trông mày còn chưa đủ tỉnh táo mà cũng phát hiện ra cơ à…
- …
An bắt đầu đưa tay lên trán. Cảm giác choáng váng. Muốn đứng lên nhưng người cứ chực ngã xuống
- Ngồi yên, tao dắt mày về nhà Linh. Mày có biết là mày đang say không?
An cắn nhẹ môi.
Nam gọi tính tiền. Cậu liếc sang An…
- Chị dựa con bé này lên lưng em cõng nó về. Say quá rồi.
Chị chủ quán mới đầu còn e ngại, nhưng thấy cũng có lí.
Mới đầu An cũng hơi vùng vằng. Nhưng dường như ko còn sức lực nên cũng đành dựa lên. Người gần như lả đi…
Đoạn đường dài thênh thang, tối, chỉ còn những ánh đèn cao áp sáng lên, đường bây giờ cũng chỉ lác đác vài người. Có cái bóng nhỏ vẫn im lặng di chuyển. Nam đag cõng An, đi từng bước thật chậm, chỉ có sự im lặng và tiếng thở…
” đây…Là vai của ai?…À…Nam…Sao ko nhấc được người lên nhỉ?…Say rồi…
- Anh Minhhh…
- Sao?
- Mỏiiii chânnnn…
- Ráng đi, ai bảo An nặng quá, hỏng xe rồi…
- Cõnggg emm

- Anh Minh chỉ cõng mỗi mình An thôi nhé.
- Ờ.
- Ờ gì mà ờ, thề đi.
- Ờ thì thề.
- Thề rõ ra.
- Thì thề…Chỉ cõng mỗi An thôi. Anh thề anh nói điêu người yêu anh chết, anh nói dối hai đầu gối anh nó bằng nhau…
…Áááááá…

Không được…Không được đâu An à…Mày bỏ ngay cái kí ức ấy ra khỏi đầu đi…Người đang cõng mày ko phải Minh…Mày ko thể nghĩ đến Minh khi đang ở trên vai Nam…Mày làm thế là có lỗi…Không được nghĩ nữa…Không được nghĩ nữa…Cấm mày đấy…”
…An lắc lắc đầu mạnh tưởng chừng vứt mạnh cái mảng kí ức mơ hồ ấy xuống. Lí trí không cho phép nó nhớ…
- Mày ngồi yên đi…Đừng có giãy…
- Hm…
- …
- Nam…
- Gì?
- Mày…Không…Bỏ rơi tao…
- Ừ…Không phải cái gì nói được cũng làm được…
- ừ…Không phải…Hic…Cái gì nói…Được…Cũng làm được…Hic…
- Mày còn tỉnh ko đấy.?

- Nam…
- …
- Tao…Có lỗi…
- …
- Lúc nào…Mày cũng…Hic…Có mặt…Lúc…Hic…Tao gặp chuyện…Ở bến xe…Ở công viên…Lúc tao bị đánh…
- An…
- Thế mà tao…Hic…Chả quan tâm…Hic…
- …
- Ờ…Mà tao còn…Kém hơn cả…Đứa em…hic…
- An…
- Đến nó…Còn biết…Hic…Là…Cảm giác muốn quan tâm…mà không được…hic…Để ý đến…Thật khó chịu…
Nam im lặng. Cậu biết An đang mê sảng, những lời nói ra không được chuẩn bị. Thường là những điều sâu trong lòng nhất…An không biết mình đang nói gì. Nam chỉ lặng yên nghe, những lời nói của kẻ say thường là những lời nói chân thực nhất.
- Tao hụt hẫng lắm…Hic…
- …
- Minh…À ko…Hic…Nam…Lúc mày nói…Ko quan tâm…Ko nhắn tin…Hic…Tao thấy thiếu…Lẻ loi…
- …
- Cô đơn lắm…Hic…
- …Im lặng…
Nam bước đi nặng trịch. Đến nhà Linh đã thấy Linh đợi sẵn ở cửa…
- Say lắm đấy…
- Ừ. Cứ để An đấy, cậu về đi, muộn rồi.
- Ừ…
Nam vẫy tay chào rồi ra về…Quay lưng bước đi mà trong lòng bộn bề…Cậu biết cô bạn đang ở cảm giác gì và hơi hối hận khi hôm đó bỏ mặc cô nhóc…Bây giờ cậu mới nhớ lại những vết băng vì bị đánh trên tay An. Hôm nay sinh nhật An, đúng rồi, cậu quên sao được…Nhưng rốt cục cũng sắp hết ngày rồi…Thở dài. Cậu đưa tay lên điện thoại ” Mong An thêm một tuổi mới có những niềm vui mới, hạnh phúc mới ”. Send. Tiếp tục bước đi trong một tâm trạng gì đó không rõ ràng. Cậu nhớ như in những gì An vừa nói. Một cô gái yếu đuối…

Lúc này, ở một góc khuất khác. Minh đang ngả đầu lên ghế sopha, cô gái tóc nâu đang khéo léo băng lại những vết thương.
- An là ai?
Cô gái tò mò hỏi.
- Là người hôm trước My gặp trên đường ấy.
- Biết thế. Nhưng My đang hỏi là quan hệ của Minh và cô bé đó.
- Là bạn gái cũ.
- Có vẻ như Minh bỏ rơi cô bé đó. Tại sao vậy? Lại còn kêu My là bạn gái Minh nữa chứ.
- Tại hết thích.
- Nói dối. Nhìn cái cách nói chuyện và để cậu con trai lúc nãy đánh là biết Minh không phải là người phũ phàng như thế.
- My lúc nào cũng hiểu Minh. Đúng là bạn thân lâu ngày không gặp.
- Thế giải thích đi.
- Minh từng thích cô nhóc đó thật. Đã từng nghĩ là người quan trọng nhất trong cuộc sống của Minh. Nhưng Minh vẫn có cảm giác thiếu thiếu gì đó…Dần dần rồi quên mất cách quan tâm An,…Khi My sang Sing gần 2 năm, rồi đột ngột trở về…Minh đã biết mình thiếu cái gì…
- Minh và cô bé ấy yêu bao lâu?
- Hơn nửa năm.
- Và Minh bỏ rơi cô ấy khi My trở về Việt à?
- …
- Minh sẵn sàng bỏ rơi người yêu thương Minh chỉ vì sự xuất hiện chốc thoáng của My ở Việt? Người đã thích Minh hơn nửa năm?
- …
- Thế gọi là đểu, là đểu đấy Minh. Bỏ rơi người khác khi có sự xuất hiện của người thứ 3. Chắc chắn cô bé ấy đau nhiều lắm.
- My…
Gương mặt My bắt đầu sầm xuống, cô đứng dậy bước đến cái gương,cầm lược và chải tóc…
- Tháng sau My lại bay qua Sing.
Minh hơi giật mình, đứng phắt dậy.
- Sao??? Cứ ngỡ là My về luôn rồi chứ?
- Minh tự nghĩ thế.My không hề nói.
- Thế khi nào thì trở lại đây?
Giọng Minh bắt đầu lạc đi.
- Không trở về?
- Tại sao?
Bây giờ thì cậu nổi nóng thực sự.
- Bạn trai My bên đó.
- Bạn trai? Còn…Minh…
- là bạn thân.
Minh ngồ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
49 ngày con trai, mẹ ra thăm mộ con thì thấy mảnh giấy cháy dở rơi trên tấm bia, đọc nó xong thì bà trở nên…

Cây thuốc phiện thiên đường

Không gọi được cho bạn gái liền nhắn tin để rồi nhận được tin nhắn này mới hiểu vì sao em về nhà không bao giờ nghe điện thoại

Ngày mai em lên xe hoa, em sẽ quên anh mối tình đầu à!

Làm dâu – Phần 5