Truyện Cậu Ơi Làm Gà Bông Của Tớ Nhé Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Truyện Cậu Ơi Làm Gà Bông Của Tớ Nhé Full (xem 535)

Truyện Cậu Ơi Làm Gà Bông Của Tớ Nhé Full

n đường đi học hôm đó thấy 1 xe bán thú bông nhỏ nhỏ làm móc khóa. Đủ các con heo, thỏ, vịt, chim, chồn, mèo ú… À có con này hợp với cậu nhất này. Con gà bông con màu vàng, đầu nó đính 1 cái hoa màu hồng. Mua gà bông tặng gà bông ha ha. Chắc chắn cậu sẽ thích lắm cho mà xem.


- Yến ơi, tớ mới lượm được con này nè!
- Con gì thế, cho tớ xem với
- Con gà bông.
- Ơ dễ thương quá, Huy ơi tặng tớ đi, tặng tớ đi ha
- Hơm, gà bông của tớ mà, tối về tớ ôm, sao mà cho được.
- Thôi tặng tớ đi, tớ thích con này lắm đó, nha Huy, nha Huy!
- Con gà tớ cưng lâu nay, qua nhà cậu nó buồn lắm đó!
- Hơm có đâu, con gà mà được qua ở với tớ nó mừng lắm á
- Làm gì mà mừng, nó sẽ bị cậu hành hạ nè, nằm đè lên, vẽ bậy lên mặt, có khi lâu lâu bóp nó nữa chứ.
- Ơ hay, cái cậu này, tớ sẽ ôm nó ngủ rồi treo nó vào cặp tớ!
- Thế lỡ mai mốt giận tớ, cậu quýnh nó không thương tiếc thì sao?
- Giận cậu thì quýnh cậu chứ, sao lại uýnh nó tội nghiệp thế. Nó xinh xắn thế kia ai mà uýnh nó được.
- Vậy con gà bông sướng hơn tớ nhiều rồi. Được cậu cưng, được cậu ôm ngủ, lúc nào cũng bên cậu, còn không bị nhéo mỗi lúc giận nữa. Sướng quá đi!
- Đương nhiên rồi, cậu còn lâu mới được như thế!
- Trời ơi, chẳng lẽ giờ tớ đi ghen với con gà bông sao >.<
- Kệ cậu hi hi, thế cậu tặng tớ nha?
- Hôm nay học ngoan đi, cô mà la là tớ không tặng đâu.
- Hứa đó nha!
- Hứa.


- Nói chuyện đi, nói chuyện đi, bà tám mỗi ngày đâu rồi, bị cô la đi. Để mai còn có người phải năn nỉ mình nữa. Lâu lâu mới được cậu xuống nước năn nỉ thế mà. Lâu nay chọc cậu bị giận hoài, năn nỉ muối cong cả lưỡi. Phải





ThichDocTruyen.Yn.Lt












‹123›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




tranh thủ xíu chứ. Ngồi học Lý chả được gì cả, cứ ngồi nói chuyện với mấy đứa xung quanh mãi:


- Huy im lặng coi, cứ nói chuyện với bạn Thịnh hoài thế. Để yên cho mấy bạn nữ bên kia học nữa chứ. Thấy con gái người ta ngoan thế không!
- Dạ dạ, con biết rồi cô! (ngoan cái gì mà ngoan, tụi nó chưa nói đấy thôi)


- Sặc kiểu này thì hố hàng quá rồi, đang cầu người ta nói chuyện thế mà lại! Nhìn qua thấy Yến đang bụm miệng cười. Lúc mình nhìn còn cười rõ hơn nữa chứ. Quê quá, nhét cục ‘quê’ đâu bây giờ. Kiểu này thì đi con gà bông mất rồi. Hết giờ rồi, chắc cậu đợi nãy giờ rồi phải không?


- Huy ơi, Huy ơi, đưa gà bông cho tớ!
- Ơ. Nhanh quá ha, nè!
- Gà bông ơi, qua ở với tao nhé!
- Bắt cóc nó đi thế mà, chơi với nó 1 mình luôn đi nha.
- Ơ. Chơi với H nữa chứ, cám ơn con gà của Huy nhiều nha!
- Hông có gì, cậu vui là tớ vui rồi, nhớ treo nó ở cặp nhé!


- Sao mà đang muốn giận cậu rồi lại đổi giọng nhanh thế nhỉ. Cứ mỗi lần nhìn thấy cậu, mỗi lần cậu mở đôi mắt to nhìn tớ, mỗi lần giọng nói ngọt ngào đó cất lên là mỗi lần tớ xiêu lòng. Chả thể giận lâu được, chả thể làm mặt lạnh để được năn nỉ hoài. Cậu ơi là cậu, thế mà mỗi lúc tớ bị giận, tớ lại không thể đứng yên. Má cậu phồng lên trông dễ ghét lắm, không thèm nhìn tớ, tớ nói gì cũng lắc đầu trông ghét lắm cơ. Nhưng mà mỗi lần năn nỉ được cậu xong, lúc nào cũng có 1 nụ cười cho tớ cả, 1 nụ cười mà tớ sẽ khó mà quên được lắm đây.


- Tối về, như thường lệ, chat với cậu đến thật khuya:
- Yến ơi, biết sao tớ thích cậu không?
- Không biết, sao thế cậu
- Thích thì thích thôi, cần gì lý do ha ha
- Thế mà cũng nói, đồ khùng!
- Đúng mà, lúc thích nhau thì chả cần lý do gì đâu, nhưng mà khi chia tay lại có đến cả ngàn. Chả hiểu sao lại như vậy nữa?
- Có lẽ lúc đó họ thấy không hợp nhau nữa nên chia tay.
- Không hợp nhau sao lúc đầu lại có thể thích nhau nhiều như vậy được!
- Cậu ngốc thế, thích nhau một thời gian mới phát hiện ra mình không hợp chứ!
- Tớ chả tin, lúc đó thì yêu luôn cả điểm khác biệt và khuyết điểm của người kia nữa chứ. Tớ nghĩ đó là lời biện minh lúc người ta chia tay thôi!
- Không hợp thì không hợp thôi, cậu ơi là cậu! – Yến nói


- Tớ thấy lúc đó chán nhau rồi mới nói vậy thôi, tớ bị mấy lần rồi. Nhiều lúc tớ không dám đặt hết tình cảm lên 1 ai nữa!
- Thế lần này cũng không dám à
- Đương nhiên là dám rồi, phải thử 1 lần cuối chứ, có gì khỏi hối hận.
- Lần cuối mới ghê chứ, thế lỡ lại tan vỡ rồi sao?
- Tan vỡ thì tớ sẽ cố gắng làm bạn đó thích lại tớ, sẽ níu kéo bạn đó, không buông tay dễ dàng đâu, vì bạn đó quan trong với tớ lắm!
- Cậu nhớ đó nhé, tớ sẽ nhớ những lời này mãi!
- Chỉ cần cậu vẫn còn đó, vẫn chưa quen ai khác tớ chắc chắn sẽ kéo cậu lại. Tin tớ nhé gà bông!


Phần 5.2: Yêu thương là tin tưởng mà.


Tối thứ 2, cả ngày hôm nay không được gặp cậu. Nhớ! Chỉ biết chọc cậu vui bằng những dòng tin nhắn ngốc nghếch này thôi:


- Ê ngốc đố cậu cái này nha!
- Sao biết người ta sẽ không trả lời được mà dám kêu ngốc!
- Thích thế đấy. Thế biết con gì không gáy mà người ta vẫn kêu là gà không?
- Đúng thì được gì không
- Đúng thưởng cho, yên tâm nhé.
- Xời, câu gì dễ ẹt, gà con!
- Còn gà nhỉ nữa
- Để tớ nghĩ… à gà mái
- Còn một con nữa!
- Con gì??? hết rồi mà
- Gà móng đỏ!


- Là gà gì thế, tớ chưa nghe bao giờ?
- Chưa nghe thì thôi, mốt sẽ biết ha ha
- Đồ khùng. Thấy tớ giỏi chưa ^^!
- Câu này con nít chưa biết nói nó cũng trả lời được. Thế mà dám kêu giỏi.
- Xạo vừa thôi, con nít chưa biết nói sao nó trả lời!
- Ờ thì nó chỉ vô con gà, nó chưa biết nói nhưng nó biết nghe rồi mà!
- Cái gì cậu cũng nói được, đồ lưỡi không xương!
- Trên đời có ai có lưỡi có xương đâu!
- Cậu, cậu… Ghét cậu luôn, không nói chuyện nữa
- Thôi tớ giỡn đó, chọc cậu hoài tội nghiệp ghê. Mai tớ tặng cậu 1 cái K nha
- Kẹo hả?? Thích thế!


- Còn nhớ hồi Chủ Nhật đi trung thu, có mua tặng cậu 1 cái lồng đèn nho nhỏ. Thế mà con nhỏ đi chung nó cầm về mất rồi. Nó hơm chịu trả. Cậu giận tớ quá trời, bắt hôm nay (thứ 3) phải lên đòi cho được. Thì ra trước mặt Yến nó cố tình chọc mình quê. Chứ lên lớp kêu cái là nó đưa liền. Chà tự nhiên đi học mang theo lồng đèn làm gì nhỉ, có nến đâu mà thắp. À treo lên giữa lớp đi cho đẹp. Có gì cô hỏi nói là trang trí lớp mùa ‘hậu trung thu’, có khi được khen nữa chứ. Hì hì, treo đó đi!


- Lồng đèn của tớ đâu?
- Chết cha!! Tớ tớ…
- Cậu chưa đòi phải không, đồ đáng ghét!
- Không mà tớ đòi rồi mà
- Sao không đưa cho tớ .
- Hồi sáng tớ treo lên giữa lớp cho nó đẹp!
- Thế giờ mất rồi chứ gì. Tớ giận luôn. Giận thật đó.
- Mất đâu mà mất, còn đó mà.
- Sáng giờ sao mà còn được. Hu hu cậu lo đền cho tớ
- Không tin chút cuối giờ học cậu lên tìm với tớ nha!


- Giờ học Toán buổi tối, cậu ngồi sau tớ. Lâu lâu đợi thầy viết bài trên bảng thì lại quay xuống nhìn lén cậu 1 cái. Cơ mà nhìn lén làm gì nhỉ, cậu là gà bông của tớ rồi mà. Nhìn lén có cái thích của nó chứ. Nhìn lén cậu viết bài, lâu lâu lại lấy 2 ngón tay vuốt tóc rũ trước mặt lên tai, thích nhất là nhìn mặt ngố của cậu khi đang học mà tớ gửi tin nhắn này đó: “học hành kiểu gì, lo học đi, còn dám lấy điện thoại ra nhắn tin với trai nữa, thầy thu bây giờ”. Hai mắt nhăn lại, gò má hích lên, nhìn chằm vào tớ:


- Đồ khùng
- Khùng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nhóc Con, Tôi Thích Cô!

Chôn chân đứng nhìn bạn thân cài lại cúc áo cho vợ

Sau buổi tối lỡ làng hôm ấy, tôi run rẩy khi nghe chồng sắp cưới kết tội và báo hủy hôn…

“Tình địch” lớn nhất của tôi lại là người sống cùng nhà, ăn cùng mâm, đôi khi ngủ cùng giường

Đúng, vợ tôi không xinh