Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng (xem 521)

Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng

được với mẫu thân con, thê tử của ta đây…?” Thê tử? Nghe được hai chữ này, trong nháy mắt lòng Khung Ly bỗng đau nhói.
—— “Phong nhi, con còn trẻ, rất nhiều việc còn phải học… Mẫu thân của con là phu nhân duy nhất của ta, tương lai con sẽ kế thừa tất cả của ta…”
—— “Mẫu thân Khung Ly? Ả kia chỉ là một kẻ vô dụng bỏ con, bây giờ hữu dụng nhất chính là con gái của ả… Về phần nó đang chảy dòng máu của ta? Có thể lợi dụng tốt… Phong nhi, con đã hiểu chưa?”
Đã hiểu! Cuối cùng nàng đã hiểu!
Vì sao phụ thân nàng khi mới nhận nàng việc đầu tiên làm để cho nàng học hồn thuật, vì sao lúc nàng trông thấy nụ cười hiền hòa của phụ thân luôn thấy cả người không được tự nhiên, thì ra nàng vẫn cho rằng nàng chưa kịp quen vì đã quá lâu không có tình thương của phụ thân, bây giờ thì nàng đã hiểu rõ, nhưng trong lòng của cô vẫn luôn ám chỉ cho nàng —-
Tất cả đều là giả dối! Giả dối!
Khung Ly chấp nhận từng đợt sóng mãnh liệt trong lòng mang theo đau khổ. Nàng đã quyết định, sau khi cùng phụ thân tạm biệt khi rời đi sẽ đoạn tuyệt qua lại cùng những mộng tưởng , bắt đầu lại một lần nữa.
Nghĩ vậy, Khung Ly cúi người một góc chín mươi độ với phụ thân, coi như cảm tạ phụ thân đã cho mình sinh mệnh, “Thật xin lỗi, phụ thân.” Đây là ta lần cuối cùng ta gọi ngài là phụ thân, bởi vì ta không muốn lại bị bất kỳ kẻ nào lợi dụng, kể cả ngài, phụ thân của ta.
Có lẽ mẫu thân đã chịu nhiều đau khổ vì ngài phụ thân này, nhưng nàng không cách nào ngược dòng tìm hiểu ngọn ngành. Từ việc mẫu thân của nàng mang nàng rời đi, nàng có thể hiểu được mẫu thân hi vọng nàng làm việc gì.
Nàng muốn rời đi khỏi đây. Mẫu thân của nàng cũng nhất định là mong muốn như vậy —— rời xa mọi thứ ở nơi này! Nhìn qua hành động của Khung Ly, trong mắt Tạ Kính hiện lên một tia lo lắng, nhưng cuối cùng ông ta chỉ là chậm rãi đứng lên, đứng chắp tay nói “Người con phải xin lỗi không là ta, là mẫu thân của con.”
Khung Ly khẽ giật mình, có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tạ Kính, khó có thể tin mà lặp lại, “Mẫu thân… ?”
Tạ Kính khẽ gật đầu, “Mẫu thân của con.”
Khoảnh khắc này, bỗng Khung Ly cảm thấy thật quá sai lầm.
Người nên nói xin lỗi là ông ta, thật có lỗi cũng là ông ta, thế nhưng mà, ông ta lại như không có việc gì mà nói dối, giống như tất cả đều là sự thật, thật giống như —— cho đến bây giờ ông ta cũng không làm những việc kia.
Nếu như ngày ấy không có nghe được đối thoại của ông ta cùng Tạ Thiên Phong, có lẽ cả đời này nàng luôn mơ màng, làm quân cờ của bọn hắn rồi!
Khung Ly đột nhiên thấy oán hận phụ thân, nàng nắm chặt nắm đấm, căm giận nói, “Nên thật xin lỗi mẫu thân nhân là ngài mới đúng!”
“Cái gì?” Tạ Kính cho rằng ông ta nghe lầm.
Hít một hơi thật sâu, Khung Ly ổn định một chút tâm trạng, nhanh nắm chặt nắm đấm lại. Khung Ly cuối cùng chỉ chậm rãi nói, “Vĩnh biệt.” Nàng tuyệt không muốn nói nhiều thêm một câu.
Khung Ly dắt tay Tín sau lưng, muốn rời đi.
“Đứng lại!” Tạ Kính lại không chịu buông qua Khung Ly, ra lệnh, “Con không thể đi.”
Gia đinh một bên đã sớm rục rịch, nghe thấy lời Tạ Kính nói…, mấy người lập tức tiến lên vây quanh hai người Khung Ly.
“Con gái của ta, ta là phụ thân của con, con phải giúp ta.” Tạ Kính tức giận nói.
Con gái giúp phụ thân, đạo lý hiển nhiên? Con gái nên làm quân cờ vì phụ thân là theo lẽ thường? Vì sao ngài có thể nói bằng giọng điệu đó, tình cảm băng giá như vậy?
Khung Ly đứng tại chỗ, ngẩng đầu nhìn Tín.
Tín thấy thế, có chút cúi người, nhu hòa mà nói, “Chủ nhân muốn làm gì sẽ làm cái đó.”
Cho dù tất cả mọi người phản bội chính mình, còn có một người, đứng tại phía sau của mình.
Hắn cùng với nàng, chung mệnh.
Khung Ly đột nhiên nở nụ cười thoáng qua, nụ cười đẹp như một đóa hoa. Khung Ly quay đầu lại nhìn Tạ Kính, vô cùng kiên định nói ra, “Con không muốn làm quân cờ, con không muốn bị bất kỳ kẻ nào lợi dụng —— con không giúp.”
Nghe thấy câu này, mặt Tạ Kính đã đen lại, vẻ lạnh lùng dần lộ rõ trên gương mặt ông ta, biểu hiện hiền hòa, dịu dàng giả dối trong khoảnh khắc này hoàn toàn bị phá vỡ.
“Đã như vậy… Ngươi càng không thể đi.”
Tạ Kính dứt lời, gia đinh bốn phía đồng loạt tiến lên.
Nếu như chỉ là một mình Khung Ly, nàng sẽ vô cùng nguy hiểm. Nếu như Tín là người bình thường, như vậy đồng dạng bọn họ khó có thể toàn thân trở ra. Nếu như Khung Ly không có học tập hồn lực, như vậy nàng sẽ khó có thể tự bảo vệ mình.
Cũng may, chỉ là nếu như…
Tín nhìn bốn phía chung quanh nhanh chóng rút một thanh kiếm bạc được làm từ bùn đất không thể phá vỡ, Khung Ly vận dụng kỹ năng ba tháng học được để tránh né gia đinh.
Kiếm của Tín sắc bén vô cùng. Thân hình Khung Ly, dần dần linh hoạt.
Tạ Kính cùng Tạ Thiên Phong ở một bên nhìn thấy, một người không có gì để nói, một người kinh ngạc không thôi.
“Hồn yêu!” Tạ Thiên Phong chằm chằm vào Tín, sợ hãi than nói.
Là yêu thú dùng hồn lực của bản thân, ngưng tụ mà ra!
“Là Thượng Cổ binh khí.” Ánh mắt Tạ Kính càng sâu.
Lúc trước ả kia trốn đi, mang đi bản sách ghi lại Thượng Cổ binh khí hồn thuật. Hắn đã sớm biết được, dùng cái hồn lực thuần túy kia, sớm muộn cũng có thể vận dụng ra lực hồn thuật mạnh như vậy, chỉ là không nghĩ tới ả ta chạy thoát —— càng không thể tưởng được chính là cuối cùng người hoàn thành cái hồn thuật này, lại là —— con gái của hắn.
Nhất định ả cũng không thể tưởng tượng được.
“Ha ha ha ha… Trời cũng giúp ta.” Tạ Kính cười to nói. Hắn quay mắt về phía Thượng Cổ binh khí, không chút nào sợ hãi.
Tất cả gia đinh bốn phía bị đánh tổn thương nằm trên mặt đất, đã mất đi năng lực hành động. Tín nhàn nhạt mà liếc qua những… sinh vật nhỏ bé yếu ớt này, liền không hề chú ý. Hắn biết rõ Khung Ly không thích giết người, hắn sẽ không giết.
Khung Ly ngừng lại một chút. Mắt của nàng sáng lấp lánh mà nhìn Tín cường đại như thế, càng phát ra lòng tin kiên định luyện tốt hồn thuật. Nàng không muốn lại trở thành gánh nặng của Tín, mà là muốn trở thành một đồng đội có thể cùng Tín kề vai chiến đấu!
Tín giải quyết xong gia đinh, muốn tiến lên ôm lấy Khung Ly, mà khi Tín vươn tay ra một nửa, một đạo ánh sáng màu lam chợt lóe lên, đôi mắt Tín có chút trừng lớn, nhanh chóng thu tay.
“Phệ Hồn giả.” Khung Ly kinh ngạc mà nhìn về phía phát ra ánh sáng màu lam. Nếu như nói cái thế giới này nếu như Hồn sư là chức nghiệp được người tôn kính, như vậy Phệ Hồn giả lại là chức nghiệp khiến cho người sợ hãi. Phệ Hồn giả, Phệ Hồn giả, kẻ địch duy nhất của hồn sư .
Ngôn Minh đại sư chậm rãi thu tay, lạnh lùng mà nói lời độc ác, “Hồn sư này hồn lực kinh người, tuổi nhỏ liền có thể triệu ra Thượng Cổ binh khí, đã không thể sử dụng vì thành chủ, như vậy nhân lúc còn chưa trưởng thành —— hủy là được.” Nói xong, năm ngón tay Ngôn Minh đại sư đột nhiên có móng vuốt, Khung Ly lập tức cảm nhận được một lực lượng cường đại tóm chặt lấy nàng, kéo về hướng Ngôn Minh đại sư.
“Chủ nhân!”
“Thượng Cổ binh khí, nếu như ngươi bước một bước về phía trước, tiểu chủ nhân của ngươi có thể không còn mệnh rồi.” Ngón tay Ngôn Minh đại sư có chút khép lại, Khung Ly liền kêu thảm thiết một tiếng. Giờ phút này Khung Ly có thể cảm giác được hồn lực trong thân thể đang bị một chỗ lực lực bá đạo t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Quả nhân có bệnh

Trước khi yêu ai đó phải biết tự yêu mình

Mập Ú Quyết Tâm Giảm Cân Trả Thù

30 tuổi mẹ giục tôi lấy chồng

“Gái ngoan” quỵ ngã chứng kiến mẹ làm điều này mỗi tối để chu cấp 5 triệu mỗi tháng, “ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc”…