Tôi là tất cả của tên ấy - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Tôi là tất cả của tên ấy (xem 2200)

Tôi là tất cả của tên ấy

này?”


“Úi trời ~ anh thích tấm này quá!”


Cách!


Không phải chứ! Tên này lại lấy tấm hình khó coi nhất. Còn tỏ ra đặc biệt vui sướng nữa chứ. Tên kỳ lạ này! Khương Cẩm Thánh móc ví ra, cẩn thận bỏ hình vào trong đó.


“Tuấn Hỷ, em chụp hình đẹp quá.”


“Ha ha ha ha~”


“Sao em lại cười thế hả? Cười thục nữ dịu dàng một tí. Hihi, thế này nè, hi hi…”


“Anh thấy em giả thục nữ hợp lắm à?”


“Ừ~ Không hợp. Hay thôi đừng giả nữa. Ha ha. Về nhà thôi. anh đưa em về.”


Cửa nhà. Sao nhanh thế nhỉ??


“Ngủ ngon nhé.”


“Ừ. Anh cũng thế nha.”


Đột nhiên Khương Cẩm Thánh kéo tôi đang sắp vào nhà lại, nhìn chằm chằm. Sau đó ôm tôi thật chặt. Anh muốn làm gì thế này?


“Sao thế?”


“Nghe bài hát chưa?”


“Ừ.”


“Phác Tuấn Hỷ… sau này em gặp phiền phức rồi.”


“Tại sao?”


“Bị Khương Cẩm Thánh túm chặt rồi. Sau này em sẽ không đi đâu được nữa. Biết chưa?”


“Xì. Thần kinh.”


“Ha ha, vòng tay anh đủ rộng chứ? Đối với anh, giữ được em, ôm được em, túm chặt em lại không cho chạy thoát là chuyện nhỏ. Nên em đừng nghĩ đến chuyện gì khác, ngoan ngoãn theo anh là được rồi.”


“Sao em tin anh được đây?”


“Tin anh đi, tin vào đôi mắt anh chỉ nhìn thấy em thôi.”


“Ánh mắt anh làm người ta nổi da gà thì phải làm sao?”


“Ha ha~ Phác Tuấn Hỷ, anh thích em thế này đó.”


CHỤT!!!


“A! Anh muốn chết hả? Sao anh lần nào cũng muốn hôn là hôn? Hả?”


“Ai bảo em mê người thế kia. Anh đi đây. Ngủ ngon nhé.”


Tôi thật không biết gì hết. Khương Cẩm Thánh, em… có thể tin anh không? Hình như có thể quên… có thể quên Dân Hữu… không phải, có lẽ tôi đã quên mất cậu ấy rồi… vì những tháng ngày ở cạnh Cẩm Thánh đã khiến tôi không nghĩ đến Dân Hữu nữa.


Hình như tôi đã quên Dân Hữu như thế đấy.


Dân Hữu… Dân Hữu… Trước khi Dân Hữu xuất hiện, tôi và Cẩm Thánh rất vui vẻ với nhau. Cho đến khi Dân Hữu xuất hiện…


Chương 22


Buổi sáng cùng bọn Tuấn Anh, Cẩm Thánh, Vân Quân, Thái Dân, Chí Hồi đi học chung. Mấy hôm nay Thái Dân và Phác Na Lệ rất căng thẳng. Chắc là cãi nhau? Có cô bạn gái như Phác Na Lệ thì Thái Dân đúng là quá đáng thương.


Trên đường tôi thấy một bóng người quen thuộc đến bất ngờ. Tôi gặp ở đâu nhỉ? -_- Muốn chạy ngay lên đằng trước liếc xem rốt cuộc là ai quá. Nhưng tôi không dám làm thế trước mặt Cẩm Thánh. -_-; Nhưng người mặc đồng phục trường tôi đi phía trước kia thật quá giống một người…


Lúc này… Vân Quân hét lên…


“Ê! Kim Dân Hữu!”


Khoảnh khắc… Tôi nghi ngờ mình đã nghe nhầm. Không thể nào… chắc chắn không thể xảy ra chuyện này. Nhưng mà… nhưng… nam sinh đang quay lại nhìn chúng tôi đó… quả thực là Kim Dân Hữu. Chính là người mà tôi luôn muốn gặp mặt, ngày đêm mong nhớ… Kim Dân Hữu. Tôi không biết phải nói thế nào đây, phải phản ứng thế nào đây… cứ đứng tại chỗ ngốc nghếch giương mắt nhìn.


“Phác Tuấn Hỷ, làm gì thế? Sao đầu bà phát nóng thế?”


“Tuấn Anh… thì ra ngươi biết hết…”


“…”


Tuấn Anh im lặng, không nói câu nào.


“Chẳng trách hôm đó ngươi nói thế.”


“Bà không được làm anh Cẩm Thánh đau lòng. Nếu bà phản bội anh ấy tôi chắc chắn sẽ không tha thứ đâu.”


Quá đột ngột. Xúc động đến nỗi hô hấp cũng khó khăn. Ta hiểu. Phác Tuấn Anh. Ta hiểu mà. Nhưng giây phút này sao tim đau thế ? Tim đau quá. Đau đến nỗi không thể thở nổi. Bên cạnh tôi có Cẩm Thánh nhưng tim vẫn đau nhói.


Dân Hữu đứng trước mặt tôi.


“Tuấn Hỷ…?”


Dân Hữu hình như cũng cảm thấy kinh ngạc như tôi. Dân Hữu trước mặt tôi, ánh mắt ấm áp không thay đổi…. vẫn như trước kia. Vẫn là Dân Hữu một năm trước ở bên tôi. Thay đổi chỉ là bên cạnh cậu ấy không có tôi, và bên cạnh tôi cũng không còn cậu ấy.


“Dân Hữu…”


Thời gian hình như ngừng lại. Nhưng Lúc này tôi phải quan tâm đến cảm nhận của Cẩm Thánh. Cẩm Thánh lặng thinh đứng nhìn Dân Hữu, sau đó nhìn tôi bằng ánh mắt dò hỏi. Tôi trốn tránh ánh mắt của anh. Tôi không dám nhìn thẳng… tôi thật sự không dám.


“Kim Dân Hữu, làm gì thế? Hả? Cậu quen Tuấn Hỷ?”


Lý Vân Quân hình như đang tức giận.


“Lý Vân Quân. Cậu vẫn nhiều chuyện nhỉ?”


“Cái thằng này cậu vẫn chưa chịu rõ tình hình à~~ Có phải cậu lại không muốn đi học nữa không?”


“Nhờ phúc các người mà tôi vẫn nghỉ ngơi khỏe. Lần này đến lượt các người rồi.”


Thái Dân bị lời nói của Dân Hữu chọc tức lên.


“Cái thằng này cậu muốn chết hả? Bị đình chỉ học là do cậu tự làm, sao cứ đổ lỗi cho bọn tôi? Cậu đúng không hổ là tên ngốc hết thuốc chữa.”


Làm sao đây? Tôi đã có Khương Cẩm Thánh rồi… đột nhiên Dân Hữu kéo tay tôi lúc đó đang ngẩn ra bước đi trước. Lúc này có người túm lấy Dân Hữu. Là Tuấn Anh.


“Kim Dân Hữu, Tuấn Hỷ đã có bạn trai rồi. Trước mặt bạn trai bà ấy mà anh dám làm chuyện nhảm nhí này à?”


“Bạn trai? Ai?”


“Anh Cẩm Thánh.”


“A~ Khương Cẩm Thánh! Tôi mắc gì phải quan tâm đến hắn?”


“Nhẫn nại của tôi cũng có giới hạn thôi nhé.”


Tuấn Anh đã đến mức sắp kiềm chế hết nổi rồi. Nhưng Dân Hữu không phải là người chỉ có thế mà chịu buông tha tôi.


“Tuấn Hỷ, đi thôi.”


“Kim Dân Hữu, anh có biết tôi ghét anh lắm không? Tôi quả thực không hề thích anh chút nào. Anh đừng có mà làm tôi tức lên nữa.”


“Phác Tuấn Anh, cậu vẫn ghét tôi thế à?”


“Anh đã bỏ Tuấn Hỷ rồi sao còn làm thế này?”


“Chúng tôi chỉ nói chút chuyện thôi, không được à?”


“Còn nói gì nữa? Hai người còn có chuyện gì để nói?”


Họ đang nói gì thế? Tôi không thể suy nghĩ nổi, chỉ nghe thấy giọng Dân Hữu và Tuấn Anh luẩn quẩn bên tai. Toàn bộ sự chú ý của tôi đều dồn vào Khương Cẩm Thánh sắc mặt lạnh lùng đang bước ngang qua tôi. Cẩm Thánh, không phải như anh nghĩ đâu, chỉ như gặp lại một người bạn lâu rồi không gặp thôi mà. Chỉ thế thôi, thật đó.


“Ha ha~”


“Anh tốt nhất đừng làm càn ở đây. Tôi thật sẽ giết anh đấy. Phác Tuấn Hỷ, bà đi trước.”


“…”


“Tôi nói bà đi trước!”


Tuấn Anh điên lên quát vào mặt tôi, Dân Hữu lúc này mới buông tôi ra.


Tôi vào phòng học. Không biết tại sao lại xảy ra chuyện thế này. T

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Shock Tình Full

Mẹ già hóa điên, con cái bỏ đi hết chỉ còn cô con dâu hầu hạ 14 năm

Với hoàn cảnh này, ngoài im lặng để vợ ‘cắm sừng’, tôi không biết làm gì hơn

Truyện Mình Chia Tay Rồi Mà Em Full

Truyện Bạn Thân Yêu Voz Full