Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa (xem 5215)

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

– Ngọc loan nóng lòng muốn biết Vũ Phong muốn nói với mình cái gì, nếu như Vũ Phong thật sự chọn thời điểm hôm nay để tỏ tình với cô, cô sẽ mình không đủ bình tĩnh để chờ đợi đến khi kết thúc buổi tiệc mất, cho nên thúc giục.
Vũ Phong nhìn ánh mắt long lanh của Ngọc loan một cách âu yếm thật lâu cuối cùng quyết định nói:
– Lần trước anh đã bảo là :”Nếu như lúc anh có thể quên đi hình bóng của cô ấy. Có lẽ người đầu tiên anh muốn quen chính là em “….
Tim Ngọc Loan trở nên hỗn loạn, như vậy lời của Hà Trang chắc chắn đúng, trái tim cô nhảy nhót vui sướng không yên. Cô hồi hộp chờ đợi, chờ đợi câu tỏ tình của Vũ Phong.
– Thật ra anh cũng biết là mình rất ngốc khi cứ đi tìm một bóng hình gần như là không có thật. Thậm chí đến bây giờ anh cũng không biết là ngày hôm đó anh có mơ nữa hay không, nếu như không có chiếc khăn tay mà cô ấy để lại? Nhưng tìm cô ấy giống như mò kim nơi đáy bể. Thật ra có nhiều lúc anh đã bỏ cuộc rồi, cho đến khi anh gặp em…..
Vũ Phong mới vừa nói đến đây thì trên sân khấu, cậu bạn dẫn chương trình cầm micro bắt đầu nói. Tất cả mọi người đều dừng lại, quay đầu nhìn lên sân khấu. Vũ Phong và Ngọc Loan quay lên sân khấu rồi quay lại nhìn nhau, Vũ phong nhùn vai ngượng cười định lên tiếng, thì Ngọc Loan nói:
– Ra về em chờ anh.
– Ừ….- Vũ Phong cười rồi gật đầu, anh buông Ngọc Loan ra, cả hai đều hướng mắt về sân khấu.
Buổi lễ tốt nghiệp là một buổi tiệc buffe đứng, mọi người sau giây phút cùng MC chơi trò chơi thì mệt nhừ, bắt đầu khai tiệc. Vũ Phong đi lấy thức ăn giúp Ngọc Loan, Hà Trang cũng chọn cho mình một món ăn nhẹ, hai người vô cùng chọn chung một món. Cả hai đều giơ tay cầm lấy chiếc kẹp gấp đồ ăn, hai bàn tay chạm vào nhau, cả hai giật mình quay đầu nhìn nhau, bốn mắt nhìn nhau có chút khó chịu vì không ngờ lại gặp nhau như thế. Vũ Phong theo phép lịch sự, anh buông tay nhường Hà Trang cái kẹp gấp đó. Nào ngờ Hà Trang không thèm nhận lòng tốt của anh, cô bỏ đi qua chỗ khác lấy thức ăn.
Vũ Phong thấy hành động của Hà trang như vậy thì nhíu mày khó chịu. Anh cảm thấy Hà Trang là một cô gái khá cao ngạo, đôi lúc anh cảm thấy cô rất đáng ghét, không hiểu vì sao Ngọc Loan có thể làm bản với cô cho được. Mặc dù Ngọc Loan luôn bênh vực lên tiếng giải thích giúp cho Hà Trang rằng:” Hà Trang thật ra rất tốt bụng. Em cũng nhờ cô ấy cứu khi bị tai nạn, còn hiến máu cứu em nữa, mà chẳng chịu nhận bất cứ sự đền đáp nào cả. Thật ra lúc đó vắng người, cô ấy có thể bỏ đi, bởi vì dính líu vào mấy vụ tai nạn thường rất phiền phức bị nghi ngờ lung tung, nên rất nhiều người họ sợ nên thường nhắm mắt làm ngơ. …nhưng cô ấy chọn lực việc cứu em. Cô ấy đối xử với tất cả mọi người đều vui vẻ, chỉ có anh là ngoại lệ. Tại vì cô ấy ghét hạng đàn ông con trai lăng nhăng nên mới thấy anh chương mắt như thế. Chẳng phải lúc đầu em cũng ghét anh như vậy hay sao. Anh lại không cho em nói sự thật ra nên cô ấy cứ hiểu lầm như thế, chứ sau này cô ấy hiểu rồi, cô ấy sẽ không ghét anh nữa đâu”. Nhưng dù sao thì thái độ thù ghét của Hà trang thật khiến người ta không chịu được.
– Nè! Em đang dùng thái độ gì đối với đàn anh vậy chứ.
– Em thấy thái độ của mình rất là hợp lý đó chứ. Nếu không nể mặt Ngọc loan, thì hạng người như anh, đừng mơ em dòm đến – Hà Trang hất mặt đáp, sau đó cô quay người bỏ đi.
Vũ Phong tức giận, anh bước theo nắm lấy tay Hà Trang giật mạnh lại, tay cô hiện ra trước tầm mắt anh, Vũ Phong nhìn Hà Trang nói:
– Em đừng nghĩ….
Bỗng chiếc lắc mà Vũ Phong khắc sâu trong đầu xuất hiện trước mặt anh, đang đeo tòn teng trên tay Hà Trang. Vũ Phong trợn mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm sợi lắc. Tim anh như bị vật gì cản lại, ép chặt , hơi thở đứt đoạn. Anh kích động siết chặt tay Hà Trang, tay kia của của anh cầm lấy phiến là hình trái tim trên đó có khắc hai chữ N&L. Vũ Phong gần như không tin vào mắt mình nữa. Cô gái mà anh đi tìm bao lâu nay, cô gái mà anh khắc vào trong tìm hình ảnh quay lưng bỏ đi của cô ấy….
– Anh làm gì vậy hả – Tay bị siết chặt đau đớn, hà Trang bực bội vung mạnh tay ra khỏi tay Vũ Phong, sau đó nhìn Vũ Phong vẫn đứng bất động trước mặt mình như người vô hồn, bèn buông tiếng ****:
– Đồ điên.
Hà Trang bực tức quay lưng bỏ đi, Vũ Phong nhìn theo hình bóng của cô. Chiếc váy trắng bồng bềnh, mỏng manh nhưng thanh thoát, mái tóc đen xõa dài sau lưng, cộng với chiếc lắc tay. Không còn nghe ngờ được nữa, hóa ra Hà Trang chính là cô gái mà anh đã cất công đi tìm bấy lâu nay.
Bây giờ anh có thể lí giải nhiều vấn đền. Anh cho rằng cô kênh kiệu khó gần, là vì cô ghét hạng con trai không chung thủy, cô hiểu lầm anh nên mới ghét anh. Cô là cô gái tốt bụng, cô sẵn sàng giúp đỡ anh và Ngọc Loan vô điều kiện. ….
Cuối cùng anh đã tìm được cô gái mình cần tìm.
Trong giây phút ngỡ ngàng đó, Vũ Phong đã quên mất Ngọc Loan, người mà ít phút trước đó, anh còn muốn tỏ tình cùng với cô.
Chương 10: ( tt -3)
Ngọc Loan đứng chờ Vũ Phong, thì thấy Tú Quyên đang đi lại, Tú Quyên nhìn cô cười trêu chọc.
– Mình bắt quả tang hai người nhỏ to thân mật nha.
– Đâu có – Ngọc Loan bị trêu thì đỏ cả mặt xấu hổ chối.
– Thành thật sẽ được khoan hồng, dối trá sẽ bị trừng phạt. Nếu Loan còn không khai ra hồi nãy Vũ Phong nói gì với Loan, mình lập tức lên sân khấu công bố cho mọi người biết gian tình của hai người – Tú Quyên cười gian lườm mắt nhìn Ngọc Loan nói.
– Đừng mà. Mình với Vũ Phong chưa có gì hết . Anh ấy chỉ mới vừa nói….- Ngọc Loan hốt hoảng vội vàng khai, cô sợ Tú Quyên trong lúc cao hứng sẽ lên sân khấu thật thì ngượng chết.
– Anh ấy nói gì? – Tú Quyên nhìn Ngọc Loan với ánh mắt tò mò kích thích đầy mong đợi.
– Anh ấy chỉ nói là:”…. Thật ra có nhiều lúc anh đã bỏ cuộc rồi, cho đến khi anh gặp em…..” – Ngọc Loan thành thật khai báo hết từ đầu tới đuôi câu nói của Vũ Phong.
– Tất nhiên là “ Cho đến khi gặp em, anh mới biết em là người con gái duy nhất mà anh mong đợi” – Tú Quyên cười tít mắt trêu ghẹo – Còn gì khác lời tỏ tình chứ. Hihi…
Ngọc Loan bị trêu ghẹo thì đỏ cả mặt, nhưng trong lòng cô dâng lên niềm vui sướng khôn tả. Nếu đó thật sự là một lời tỏ tình thì đúng là rất đáng mong đợi.
Tú Quyên và Ngọc Loan trò chuyện một lát, cô bèn rời đi đến chỗ bạn bè. Ngọc Loan nhìn theo bóng Tú Quyên, cô khẽ cười. Trước đây Tú Quyên rất thích Vũ Phong, còn nhờ cô đưa thư giùm, nhưng giờ thì dù biết cô và Vũ Phong có tình ý với nhaum, chẳng những không giận mà còn cỗ vũ hết mình cho cô. Được quen biết với Tú Quyên cũng thật là điều may mắn.
– Vũ Phong đâu, sao lại bỏ em một mình – Tú Quyên vừa đi thì Tùng Quân đến.
– Anh ấy đi lấy thức ăn rồi – Ngọc Loan cười đáp rồi ngó nghiêng phía sau Tùng Quân tìm Hà Trang rồi bảo – Hà trang đâu, sao cô ấy không đi bên cạnh anh?
– Vì sao em cho rằng hà Trang nhất định phải đi bên cạnh anh – Tùng Quân cao giọng chất vấn.
Ngọc loan ngỡ ngàng, cô nhìn Tùng Quân lắp bắp nói:
– Chẳng phải cô ấy là bạn gái của anh sao?
– Hóa ra lâu nay em đều cho rằng như vậy sao, từ trước đến nay anh đều khẳng định, anh và Hà trang không có

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Trọng sinh tiểu địa chủ

5 chòm sao không bao giờ thừa nhận sai lầm của mình

Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full

Thơ Radio: Mình hiểu nhau thêm một chút được không em?

Ly hôn rồi sao anh còn dùng tình yêu làm lá chắn