.”
Nghe Trâm nói vậy, tôi nhanh chóng trèo lên xe của cô bạn. Đứng kì kèo nãy giờ cũng mất đến năm phút rồi, lại còn đi mua đồ ăn nữa, không biết có đến kịp giờ không. Tôi biết là đến muộn thì vẫn được vào thôi, nhưng để người khác phải chờ đợi cũng không hay ho gì cho lắm. Hơn nữa, lần off đầu tiên của S.I.U tôi đã sát giờ mới đến rồi, chưa được thưởng thức cái không khí trước giờ diễn nó thế nào, đúng là số trời mà!
Chúng tôi đi qua Felling Tea mua ba phần sanwich và cả trà sữa. Một cho tôi, một cho Trâm, và một cho Quân. Thực ra tôi đã chủ động mua mà không buồn hỏi xem Quân có cần hay không bởi lẽ tôi thầm nghĩ lúc này cậu ta vẫn đang trong giai đoạn khó khăn về kinh tế, giúp đỡ cho bạn bè những việc nhỏ nhặt thế này, tôi làm được. Trâm cũng không thắc mắc gì về việc mua nhiều hơn dự tính của tôi, có lẽ bản thân cô bạn cũng hiểu được rằng tôi mua cho cả Quân, song tôi cũng không muốn trình bày thêm về vấn đề này nữa.
Tôi cùng Trâm gửi xe rồi lại gần cửa ra vào, nơi Quân đang đứng chờ. Lúc này hầu hết mọi người đều đã vào trong rạp, chỉ còn số ít người đứng ngoài chờ bạn bè, như Quân chẳng hạn. Quân không cằn nhằn về chuyện chúng tôi đến quá giờ, có lẽ vì cậu ta muốn giữ thể diện trước mặt một cô gái xinh đẹp như Trâm, có thể lắm chứ.
“Xin lỗi nhé, tại mình đi nhầm đường.”
Trâm lên tiếng khi mà Quân dù không nói trực tiếp ra, song ánh mắt cậu ta dành cho tôi vẫn như thể đe dọa vì tôi đã khiến cậu ta phải đứng ngoài nắng chờ mình như vậy. Gạt đi lời xin lỗi của Trâm, Quân cố giấu đi giọng điệu gắt gỏng của mình:
“Không sao, cũng vừa bắt đầu thôi.”
“Đừng có xị mặt ra như thế.” – Tôi làu bàu, dù rằng mình là người có lỗi – “Tôi có mua đồ ăn cho cậu mà.”
“Đừng có lấy đồ ăn ra mà dụ tôi. Chỉ vì cậu đến muộn mà tôi bị người ta lôi ra chụp ảnh liên tục. Cậu nghĩ gì khi mà để một người nổi tiếng như tôi lang thang ngoài này hả?”Chương 51
Ads “Thôi xin. Cậu hết thời rồi.”
Trâm cố nín cười trước màn cãi như vớ vẩn của Quân và tôi. Quân thì giỏi phóng đại mọi chuyện, trong khi tôi thì luôn thừa phũ phàng để dập tắt sự kiêu ngạo của cậu ta.
Tôi chạy lại khoác tay Trâm, trong khi Quân đưa vé cho mấy bạn soát vẻ ở cửa. Chúng tôi bước vào trong rạp khi chương trình đang diễn ra, những giai điệu của bài “This love” khiến Trâm lẩm nhẩm hát theo.
“Hết chỗ rồi.”
Tôi vô thức bám vào áo Quân khi đèn trong rạp không đủ sáng khiến tôi suýt thì bước hụt. Quân hừ mũi, giọng điệu trong chốc lát lại trở nên kiêu ngạo:
“Tôi có vé mời cơ mà, không phải lo hết chỗ.”
Nói rồi Quân nhìn quanh rồi đưa vé cho một anh tiếp viên ở trong rạp. Sau khi xem kĩ vé, anh ấy dẫn chúng tôi xuống hàng ghế đầu tiên, nơi dành cho khách mời. Tôi có thể nhận ra một số gương mặt quen thuộc ở đây, nhưng việc phải nhanh chóng ổn định vị trí ngồi để không làm phiền đến những người xung quanh khiến cho tôi không còn thời gian để suy nghĩ thêm nữa.
Chương trình bắt đầu chuyển sang bài “Breathe” của G-Dragon.
“Uầy đẹp trai.”
Tôi với Trâm đồng thanh lên tiếng khi nhìn thấy anh chàng Dancer đóng vai G-Dragon trong bài hát này. Đó là một Dancer chuyên đóng vai G-Dragon mà tôi đã biết từ trước, anh ta cũng khá nổi tiếng trong giới nhảy, chỉ là bây giờ tôi mới được nhìn thấy tận mắt mà thôi.
Quân lắc hộp trà sữa một cách chán nản, giọng điệu thể hiện rõ sự phiền phức của cậu ta:
“Đừng có xem.”
“Anh ấy đẹp trai thật mà. Hơn cậu.” – Tôi phản bác lại Quân.
“Tôi không bảo cái đấy, bài “Breathe” dán mác 18+ đấy.”
“Tôi đủ tuổi rồi mà.” – Dù hơi ngạc nhiên, nhưng tôi vẫn cãi cố. Tôi quay sang Trâm, hỏi cô bạn như thể khẳng định lại – “18+ thật à?”
“Ừ.” – Trâm cười khúc khích – “Anh Việt nhảy bài này một lần rồi, bà không biết hả?”
“Không. Nhưng 18+ thì bà nên xem đấy.”
“Tại sao?”
“Chẳng phải bà sắp nhảy một bài na ná thế sao?”
“Hầy. Xem đi!”
Trâm xua tay, ra hiệu cho tôi ngừng trêu chọc cô bạn. Dĩ nhiên tôi đang nói đến chuyện Trâm sẽ phải nhảy “Trouble maker” với Hoàng trong cuộc thi sắp tới. Dù đấy chỉ là vì công việc, nhưng xem ra Trâm khá ngại khi tôi nhắc đến vấn đề đó. Nhìn từ góc độ nào cũng không thể phủ nhận là “Trouble maker” quá sexy mà. Trong nhóm, sexy vốn là hình tượng của Kim và chị Trang. Trâm thiên về vũ đạo cá tính như của 2NE1, việc đổi phong cách như thế này cũng có thể xem là có chút làm khó cô bạn.
Gạt bỏ những suy nghĩ về tiết mục của Trâm và Hoàng ra khỏi đầu, tôi tiếp tục quay lại thưởng thức chương trình. Nhạc dù có to đi chăng nữa, cũng không đủ để át đi tiếng hét của mọi người trong rạp, khi mà anh Dancer Đẹp Trai – tôi tự gọi tên anh ấy là như vậy, bị các chị Dancer phụ…lột sạch áo và không ngừng “động chạm” vào người anh ấy. Không hẹn mà gặp, ngay trong lúc ấy thì Quân, và cả Trâm, đồng loạt đưa tay lên để…che mắt tôi. Gì vậy, đã bảo là tôi đủ tuổi rồi mà!
Những tiết mục sau đó diễn ra nhẹ nhàng hơn và cũng…trong sáng hơn nữa. Đúng là off Big Bang, nên cả chương trình hôm nay đều xoay quanh những bài hát của Big Bang, có thêm một chút của 2NE1 hay những thành viên trong
nhà YG nữa. Quá nửa chương trình, để thay đổi không khí, ban tổ chức có trò chơi giành cho khán giả mang tên YG’s Got Tailent. Nghĩa là những người tham gia trò chơi sẽ thể hiện tài năng của mình bằng cách hát, nhảy, hoặc thậm chí là bắt chước bất kì một ai đó trực thuộc nhà YG. Phần thưởng theo tôi là khá lớn đối với những fan của Big Bang, đó là album “Alive”, tất nhiên là hàng xịn rồi.
“Cho hỏi ai muốn tham gia trò chơi này ạ?”
Giọng nói nhỏ nhẹ của bạn MC vừa dứt, phía bên dưới ghế khán giả, mọi người đã rào rào giơ tay. Dù ngồi ngay hàng đầu, nhưng tôi vẫn có thể biết được vì nghe thấy những tiếng “Em!” vang lên ở phía sau rất rõ. Ở ngay vị trí hàng ghế của tôi thì hai người ngồi cạnh, đồng nghĩa hai người đi cùng tôi, tức Quân và Trâm cũng đều đang hớn hở giơ tay. Trâm là Black Jack (*), cũng thuộc nhà YG. Quân thì thần tượng anh Khánh, mà anh Khánh lại thần tượng Big Bang, từ tính chất bắc cầu dù hơi miễn cưỡng, việc Quân hớn hở với cái Album “Alive” kia tôi cũng không lấy gì làm lạ. Hai người này đúng thật là…
(*) Black Jack: FC của 2NE1
Vì đều là những người có chút ít quen biết với ban tổ chức, cũng như có là thành viên của hai nhóm nhảy khá tiếng tăm: S.I.U và DMC, Trâm và Quân được chọn tham gia trò chơi cùng với mười ba bạn khác. Trước khi bọn họ lên sân khấu, tôi đã “may mắn” được nghe cuộc đối thoại giữa Quân và Trâm.
“Bạn thích 2NE1 cơ mà, giành “Alive” làm gì?”
“Fan nhà YG mà.”
“Mình không nhường con gái đâu.”
“Ừ, mình đâu yêu cầu bạn nhường. Giải nhì được bộ búp bê giấy Big Bang đó.”
“Gì? Cái đấy cho con gái chơi ấy.”
Trâm không nói gì sau lời phàn nàn của Quân, cô bạn chỉ khẽ cười và lẳng lặng đẩy Quân bước lên sân khấu, để mặc cho dân tình cứ trố mắt ra ngạc nhiên khi thấy S.I.U và DMC đột nhiên thân thiết như vậy. Chuyện này đến tai anh Khánh, không hiểu anh ấy sẽ vui hay giận nữa. Mà nhắc mới nhớ, anh Khánh và anh Việt đều là fans ruột của Big Bang mà, sao hôm nay lại vắng mặt vậy nhỉ?
Trò chơi chính thức bắt đầu, mọi người bắt đầu thể hiện tài năng của mình, không có một chút e ngại gì cả. Người thì hát “I
Nghe Trâm nói vậy, tôi nhanh chóng trèo lên xe của cô bạn. Đứng kì kèo nãy giờ cũng mất đến năm phút rồi, lại còn đi mua đồ ăn nữa, không biết có đến kịp giờ không. Tôi biết là đến muộn thì vẫn được vào thôi, nhưng để người khác phải chờ đợi cũng không hay ho gì cho lắm. Hơn nữa, lần off đầu tiên của S.I.U tôi đã sát giờ mới đến rồi, chưa được thưởng thức cái không khí trước giờ diễn nó thế nào, đúng là số trời mà!
Chúng tôi đi qua Felling Tea mua ba phần sanwich và cả trà sữa. Một cho tôi, một cho Trâm, và một cho Quân. Thực ra tôi đã chủ động mua mà không buồn hỏi xem Quân có cần hay không bởi lẽ tôi thầm nghĩ lúc này cậu ta vẫn đang trong giai đoạn khó khăn về kinh tế, giúp đỡ cho bạn bè những việc nhỏ nhặt thế này, tôi làm được. Trâm cũng không thắc mắc gì về việc mua nhiều hơn dự tính của tôi, có lẽ bản thân cô bạn cũng hiểu được rằng tôi mua cho cả Quân, song tôi cũng không muốn trình bày thêm về vấn đề này nữa.
Tôi cùng Trâm gửi xe rồi lại gần cửa ra vào, nơi Quân đang đứng chờ. Lúc này hầu hết mọi người đều đã vào trong rạp, chỉ còn số ít người đứng ngoài chờ bạn bè, như Quân chẳng hạn. Quân không cằn nhằn về chuyện chúng tôi đến quá giờ, có lẽ vì cậu ta muốn giữ thể diện trước mặt một cô gái xinh đẹp như Trâm, có thể lắm chứ.
“Xin lỗi nhé, tại mình đi nhầm đường.”
Trâm lên tiếng khi mà Quân dù không nói trực tiếp ra, song ánh mắt cậu ta dành cho tôi vẫn như thể đe dọa vì tôi đã khiến cậu ta phải đứng ngoài nắng chờ mình như vậy. Gạt đi lời xin lỗi của Trâm, Quân cố giấu đi giọng điệu gắt gỏng của mình:
“Không sao, cũng vừa bắt đầu thôi.”
“Đừng có xị mặt ra như thế.” – Tôi làu bàu, dù rằng mình là người có lỗi – “Tôi có mua đồ ăn cho cậu mà.”
“Đừng có lấy đồ ăn ra mà dụ tôi. Chỉ vì cậu đến muộn mà tôi bị người ta lôi ra chụp ảnh liên tục. Cậu nghĩ gì khi mà để một người nổi tiếng như tôi lang thang ngoài này hả?”Chương 51
Ads “Thôi xin. Cậu hết thời rồi.”
Trâm cố nín cười trước màn cãi như vớ vẩn của Quân và tôi. Quân thì giỏi phóng đại mọi chuyện, trong khi tôi thì luôn thừa phũ phàng để dập tắt sự kiêu ngạo của cậu ta.
Tôi chạy lại khoác tay Trâm, trong khi Quân đưa vé cho mấy bạn soát vẻ ở cửa. Chúng tôi bước vào trong rạp khi chương trình đang diễn ra, những giai điệu của bài “This love” khiến Trâm lẩm nhẩm hát theo.
“Hết chỗ rồi.”
Tôi vô thức bám vào áo Quân khi đèn trong rạp không đủ sáng khiến tôi suýt thì bước hụt. Quân hừ mũi, giọng điệu trong chốc lát lại trở nên kiêu ngạo:
“Tôi có vé mời cơ mà, không phải lo hết chỗ.”
Nói rồi Quân nhìn quanh rồi đưa vé cho một anh tiếp viên ở trong rạp. Sau khi xem kĩ vé, anh ấy dẫn chúng tôi xuống hàng ghế đầu tiên, nơi dành cho khách mời. Tôi có thể nhận ra một số gương mặt quen thuộc ở đây, nhưng việc phải nhanh chóng ổn định vị trí ngồi để không làm phiền đến những người xung quanh khiến cho tôi không còn thời gian để suy nghĩ thêm nữa.
Chương trình bắt đầu chuyển sang bài “Breathe” của G-Dragon.
“Uầy đẹp trai.”
Tôi với Trâm đồng thanh lên tiếng khi nhìn thấy anh chàng Dancer đóng vai G-Dragon trong bài hát này. Đó là một Dancer chuyên đóng vai G-Dragon mà tôi đã biết từ trước, anh ta cũng khá nổi tiếng trong giới nhảy, chỉ là bây giờ tôi mới được nhìn thấy tận mắt mà thôi.
Quân lắc hộp trà sữa một cách chán nản, giọng điệu thể hiện rõ sự phiền phức của cậu ta:
“Đừng có xem.”
“Anh ấy đẹp trai thật mà. Hơn cậu.” – Tôi phản bác lại Quân.
“Tôi không bảo cái đấy, bài “Breathe” dán mác 18+ đấy.”
“Tôi đủ tuổi rồi mà.” – Dù hơi ngạc nhiên, nhưng tôi vẫn cãi cố. Tôi quay sang Trâm, hỏi cô bạn như thể khẳng định lại – “18+ thật à?”
“Ừ.” – Trâm cười khúc khích – “Anh Việt nhảy bài này một lần rồi, bà không biết hả?”
“Không. Nhưng 18+ thì bà nên xem đấy.”
“Tại sao?”
“Chẳng phải bà sắp nhảy một bài na ná thế sao?”
“Hầy. Xem đi!”
Trâm xua tay, ra hiệu cho tôi ngừng trêu chọc cô bạn. Dĩ nhiên tôi đang nói đến chuyện Trâm sẽ phải nhảy “Trouble maker” với Hoàng trong cuộc thi sắp tới. Dù đấy chỉ là vì công việc, nhưng xem ra Trâm khá ngại khi tôi nhắc đến vấn đề đó. Nhìn từ góc độ nào cũng không thể phủ nhận là “Trouble maker” quá sexy mà. Trong nhóm, sexy vốn là hình tượng của Kim và chị Trang. Trâm thiên về vũ đạo cá tính như của 2NE1, việc đổi phong cách như thế này cũng có thể xem là có chút làm khó cô bạn.
Gạt bỏ những suy nghĩ về tiết mục của Trâm và Hoàng ra khỏi đầu, tôi tiếp tục quay lại thưởng thức chương trình. Nhạc dù có to đi chăng nữa, cũng không đủ để át đi tiếng hét của mọi người trong rạp, khi mà anh Dancer Đẹp Trai – tôi tự gọi tên anh ấy là như vậy, bị các chị Dancer phụ…lột sạch áo và không ngừng “động chạm” vào người anh ấy. Không hẹn mà gặp, ngay trong lúc ấy thì Quân, và cả Trâm, đồng loạt đưa tay lên để…che mắt tôi. Gì vậy, đã bảo là tôi đủ tuổi rồi mà!
Những tiết mục sau đó diễn ra nhẹ nhàng hơn và cũng…trong sáng hơn nữa. Đúng là off Big Bang, nên cả chương trình hôm nay đều xoay quanh những bài hát của Big Bang, có thêm một chút của 2NE1 hay những thành viên trong
nhà YG nữa. Quá nửa chương trình, để thay đổi không khí, ban tổ chức có trò chơi giành cho khán giả mang tên YG’s Got Tailent. Nghĩa là những người tham gia trò chơi sẽ thể hiện tài năng của mình bằng cách hát, nhảy, hoặc thậm chí là bắt chước bất kì một ai đó trực thuộc nhà YG. Phần thưởng theo tôi là khá lớn đối với những fan của Big Bang, đó là album “Alive”, tất nhiên là hàng xịn rồi.
“Cho hỏi ai muốn tham gia trò chơi này ạ?”
Giọng nói nhỏ nhẹ của bạn MC vừa dứt, phía bên dưới ghế khán giả, mọi người đã rào rào giơ tay. Dù ngồi ngay hàng đầu, nhưng tôi vẫn có thể biết được vì nghe thấy những tiếng “Em!” vang lên ở phía sau rất rõ. Ở ngay vị trí hàng ghế của tôi thì hai người ngồi cạnh, đồng nghĩa hai người đi cùng tôi, tức Quân và Trâm cũng đều đang hớn hở giơ tay. Trâm là Black Jack (*), cũng thuộc nhà YG. Quân thì thần tượng anh Khánh, mà anh Khánh lại thần tượng Big Bang, từ tính chất bắc cầu dù hơi miễn cưỡng, việc Quân hớn hở với cái Album “Alive” kia tôi cũng không lấy gì làm lạ. Hai người này đúng thật là…
(*) Black Jack: FC của 2NE1
Vì đều là những người có chút ít quen biết với ban tổ chức, cũng như có là thành viên của hai nhóm nhảy khá tiếng tăm: S.I.U và DMC, Trâm và Quân được chọn tham gia trò chơi cùng với mười ba bạn khác. Trước khi bọn họ lên sân khấu, tôi đã “may mắn” được nghe cuộc đối thoại giữa Quân và Trâm.
“Bạn thích 2NE1 cơ mà, giành “Alive” làm gì?”
“Fan nhà YG mà.”
“Mình không nhường con gái đâu.”
“Ừ, mình đâu yêu cầu bạn nhường. Giải nhì được bộ búp bê giấy Big Bang đó.”
“Gì? Cái đấy cho con gái chơi ấy.”
Trâm không nói gì sau lời phàn nàn của Quân, cô bạn chỉ khẽ cười và lẳng lặng đẩy Quân bước lên sân khấu, để mặc cho dân tình cứ trố mắt ra ngạc nhiên khi thấy S.I.U và DMC đột nhiên thân thiết như vậy. Chuyện này đến tai anh Khánh, không hiểu anh ấy sẽ vui hay giận nữa. Mà nhắc mới nhớ, anh Khánh và anh Việt đều là fans ruột của Big Bang mà, sao hôm nay lại vắng mặt vậy nhỉ?
Trò chơi chính thức bắt đầu, mọi người bắt đầu thể hiện tài năng của mình, không có một chút e ngại gì cả. Người thì hát “I