The love of stars (Tình yêu của những ngôi sao) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

The love of stars (Tình yêu của những ngôi sao) (xem 1936)

The love of stars (Tình yêu của những ngôi sao)

#8211; Tại sao chúng lại giết chết bố mẹ nuôi của bạn em?


– Vũ Vũ nói với em cậu ấy cũng không rõ, chỉ nghe bọn chúng nói là người của tổ chức đều rất đáng chết. Cậu ấy không biết tổ chức mà chúng nói là gì, cũng chưa từng nghe bố mẹ nuôi nhắc đến.


– Sau đó?


– Thì sau đó người đó cùng đồng bọn biến mất. Vũ Vũ phải sống trong cảnh không còn người thân thích, lại phải trở về cô nhi viện.


Cậu ấy từng nói với em đã không nhớ gì về người đó nữa rồi, dù sao lúc đó họ cũng chỉ là bạn. Đương nhiên em không tin. Mới hôm trước, Vũ Vũ còn hỏi em về chuyện yêu kẻ thù, thì chắc chắn kẻ thù mà cậu ấy nói là người đó. Rõ ràng sau nhiều năm, cậu ấy không hề nhắc đến chuyện này, vậy mà…Em nghĩ…có thể cậu ấy…đã gặp lại người đó. Và hắn chính là Hoàng Tuấn, cũng là Hoàng Thiệu Vũ, chín phần mười là hắn ta rồi, chẵng lẽ lại có chuyện trùng hợp đến thế ư?


Trùng hợp?


Đúng là có trùng hợp.


Nhưng…chuyện này có lẽ không phải vậy.


– Bọn người kia không ra tay với bạn em?


– À, đúng rồi. Việc này hơi lạ, bọn chúng chỉ giết bố mẹ nuôi của Vũ Vũ rồi phá tan ngôi nhà, còn Vũ Vũ thì không hề đụng đến một tí nào. Có lẽ chúng chỉ muốn tiêu diệt người của tổ chức gì đó.


– Không có chuyện đó.


– Hở?


– Bọn người như chúng bình thường thì sẽ diệt hết những người liên quan, dù cho đó là ai, không dễ gì bọn chúng tha cho bạn em.


– Ý anh là…? – Diệp Tuyết ngạc nhiên ngẩng đầu lên.


– Có lẽ người đó đã yêu cầu không được giết bạn em.


– Hoàng Tuấn ư? Có lẽ nào…


Một lát sau, Devil bình tĩnh nói:


– Anh nghĩ…, tổ chức cần gặp bạn em.


– Tổ chức của anh? IMA?


Diệp Tuyết trợn mắt nhìn anh, rồi lại suy ngẫm một hồi, như nghĩ được đáp án, cô nhanh miệng nói, không đợi anh giải thích.


– Vừa nãy em nghe bọn anh nói trong phòng làm việc thì…Hoàng Tuấn là nội gián do bang Hắc Long cử đến. Anh ta cũng nói đã ở Hắc Long rất lâu rồi, vậy…lúc quen biết với Vũ Vũ rồi ra tay với nhà cậu ấy…anh ta là người Hắc Long. Bọn người xấu đó là người trong Hắc Long? Còn tổ chức chúng nhắc đến…chẳng phải Hắc Long đối đầu với tổ chức của anh, vậy…vậy…tổ chức đó chính là IMA, tổ chức của anh. Nói cách khác, bố mẹ nuôi của Vũ Vũ là thành viên trong tổ chức IMA.


– Đa phần là thế. Em rất thông minh. – Devil nhếch môi cười.


– Chuyện này dùng đầu gối cũng có thể suy đoán ra mà. Vậy…nếu người đó đích xác là Hoàng Tuấn, tổ chức mà bọn chúng nói là IMA…thì…đúng là mọi chuyện đều không sai.


– Em giúp anh hẹn bạn em đến đây.


Như đang suy nghĩ điều gì đó, Diệp Tuyết không nghe rõ Devil mới nói gì, cô chỉ nhăn trán nhíu mày.


– Em đang nghĩ gì? – Devil khẽ vuốt tóc Diệp Tuyết. Cô thoát ra khỏi ý nghĩ trong đầu, thắc mắc hỏi:


– Anh vừa nói gì?


– Hẹn bạn em tới đây vào tối mai. Còn nữa, em đang nghĩ gì?


– Vâng, em biết rồi. – Diệp Tuyết ảm đạm nói ra suy nghĩ của bản thân – Em đang nghĩ…khi nhận ra Hoàng Tuấn…đối mặt với anh ta…Vũ Vũ nhất định rất đau lòng. Bề ngoài Vũ Vũ lãnh đạm, thờ ơ, rất mạnh mẽ, nhưng em biết, cậu ấy là người rất tình cảm. Em lo sợ…cậu ấy sẽ không kiên cường được nữa…


Diệp Tuyết nói như sắp khóc.


Devil ôm cô vào lòng, vuốt hai má cô nhẹ nhàng trấn an cô:


– Sẽ không sao đâu.


Chương 27


♥♥♥ Diệp Tuyết đã vào năm học thứ tư của đại học được một tuần rồi. Lẽ ra ngay sau khi Devil nói muốn sắp xếp để Hạ Vũ gặp người đứng đầu tổ chức – chính là Lão Đại Lăng Mặc Sơn, nghe đâu ông ta cũng đã hơn 40 tuổi nhưng vì trong ngày đó Hạ Vũ lại bất ngờ phải tham gia chuyến đi khảo sát hơn một tuần do lớp học tổ chức.Vì vậy, cuộc gặp mặt này phải lùi lại một thời gian mà không phải lúc nào Lăng Mặc Sơn cũng rảnh rỗi, có thời gian. Ông là người lãnh đạo của một tổ chức lớn mạnh như vậy thì dĩ nhiên rất bận rộn.


Mấy ngày nay thật sự Diệp Tuyết rất bực mình, cực kì bực mình. Cái tên Hình Trí không biết xấu hổ suốt ngày bám nhằng lấy cô không tha, còn đòi theo đuổi cô nữa chứ. Nếu không phải vì hắn ta là thiên tài của cả trường thì cô sẽ không khách khí mà cho hắn ăn vài đấm. Đương nhiên cô không dám đắc tội với hắn kẻo mọi người trong trường lại không để cô yên thân thì chết. Nhưng…với sự đeo bám đáng ghét của Hình Trí thì mọi người trong trường cũng nhìn cô với con mắt bất mãn, khó chịu.


Diệp Tuyết thật sự không hiểu nổi Hình Trí nghĩ gì nữa. Hắn ta là thiên tài, học giỏi, lại cực kì đẹp trai, là ngôi sao trong lòng của biết bao người, tại sao lại phải bám riết lấy một cô gái chỉ mới gặp như cô? Rõ ràng bên cạnh hắn có rất nhiều con gái mà. Ai mà chẳng biết hắn thay bồ như thay áo, đi đến nơi nào là để lại một mối tình ở đó.Vậy mà lại để ý đến cô?


Mà Diệp Tuyết tự thắc mắc điều này có hơi thừa thì phải. Chẳng phải một ngôi sao đích thật, một người đàn ông đẹp trai chỉ có hơn Hình Trí chứ không có kém, gia thế lại rất hiển hách như Devil lại còn yêu cô, huống chi Hình Trí so với anh thì…lại thua kém không ít.


Sự bám riết của Hình Trí không nói làm gì, có chuyện còn khó chịu hơn nữa. Không biết là người yêu cũ của Diệp Tuyết – Tạ Nhất Viễn muốn gì mà tự nhiên gọi điện đến hỏi thăm cô.


Ban đầu thấy số lạ cô cứ tưởng ai gọi nhầm số, ai ngờ là hắn. Khi nhận ra hắn cô rất muốn cúp máy liền, càng nghe giọng của hắn càng điên người. Song giọng nói của hắn có phần thiểu não và chán nản, cô không kìm được sự tội nghiệp với hắn mà cố gắng nghe hắn nói. Mà cuộc nói chuyện này cũng chỉ kéo dài hơn một phút.


Hắn chỉ đơn thuần hỏi cô có khỏe không, dạo này như thế nào rồi thôi. Lâu rồi hai người không nói chuyện nên có phần ngượng ngập, chả biết nói gì. Diệp Tuyết cũng chẳng hỏi gì hắn, mặc hắn muốn hỏi gì thì hỏi.


Những tưởng rằng mọi chuyện liên quan đến Tạ Nhất Viễn sẽ chỉ dừng lại ở đó.


Khi Diệp Tuyết vừa mới hết tiết học cuối cùng cũng đã hơn 5 giờ rồi. Cô rảo bước đi về nhưng lại bắt gặp hình dáng của một người mà trước đây cô rất quen thuộc ở trước cổng trường. Là hắn. Tạ Nhất Viễn.


Trong lòng Diệp Tuyết không khỏi tự hỏi tại sao Tạ Nhất Viễn lại có mặt ở đây. Hay là….. chờ bạn gái của hắn? Hạ Vũ đã từng nói với cô rằng người mà hắn cặp kè cũng trong trường Báo chí của cô.


Nghĩ vậy, trong lòng Diệp Tuyết không khỏi có chút chua xót nhưng cảm giác đó chỉ là do cô tự thấy bản thân trước đây rất ngốc, nếu không làm sao lại đi yêu hắn.


Diệp Tuyết quyết định đi tránh sang một bên để khỏi giáp


mặt với Tạ Nhất Viễn. Nhưng, hắn lại gọi cô một tiếng rất thân mật như trước đây hắn vẫn hay gọi.


– Tiểu Diệp!


Bước chân của Diệp Tuyết chợt dừng lại, quay đầu nhìn hắn. Hắn có vẻ gầy đi rất nhiều, khuôn mặt hơi hốc hác, lộ ra vẻ thương tâm.


Diệp Tuyết cố cười hết sức vui vẻ để hắn không biết được cô không muốn gặp hắn tẹo nào, sải bước đến trước mặt hắn:


– Chào anh! Trùng hợp quá. Anh…


Cô cò

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bị vợ phát hiện ngoại tình, chồng còn thẳng thắn đưa ra ”giao kèo ly hôn” khiến vợ sững người

“Khờ quá, càng đau càng thích chứ? Anh cứ làm đi…”

Tự Truyện

Ai Sẽ Dắt Em Qua Nỗi Đau ?

Hẻm Cụt