Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa (xem 4989)

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa

mày nghĩ đó là ai hả? Giờ làm sao đây? Mày biết tính thằng Kai rồi mà.


– Tao sẽ nói chuyện với nó. – Cậu định đứng dậy thì Kay đẩy mạnh cậu xuống giường.


– Mày nghĩ thằng Kai sẽ nghe tiếp ư? Giờ mau đi tìm cô ấy đi.


– Tao thề là tao không biết là cô ấy mà.


– THẾ MÀY NGHĨ LÀ EM GÁI KAI PHẢI KHÔNG? – Kay lớn giọng, ánh mắt sắc lạnh.


– Tao …. – Kai ứ họng.


– MÀY NGHE ĐÂY THẰNG KHỐN. MÀY LÀ BẠN TAO MÀ. SAO MÀY LẠI TRỞ NÊN NHƯ THẾ NÀY. HẢ? HẢ? vÀ ….. – Kai thở dài, kìm nén mọi cơn giận, nói giọng nhẹ nhàng nhất có thể – mày đừng cố nữa. Nó không thuộc về mày đâu.


Kai nói xong , mệt mỏi bước ra ngoài. Anh cũng rất đau khi phải nói những lời đó với cậu. Nhưng nếu anh đau một thì cậu đau gấp hàng trăm hàng vạn lần. ..Tim cậu như có hàng mũi dao đâm vào, quặn thắt lại. Đây là lần đầu cậu mở cửa trái tim sau bao nhiêu năm. Vậy mà tình yêu thật biết ưu đãi cậu. Thử hỏi sao cậu còn dám yêu ai nữa.


– TẠI SAO? – Tiếng hét của cậu như xé lòng, xé tan bầu không gian yên tĩnh. Âm thanh vọng lại trong nháy mắt rồi trả lại không gian ban đầu cho màn đêm.


Trái tim cậu rỉ máu hòa quyện vào bóng đêm như nỗi đau tận cùng, tột độ, thấu xương của con người. Không một ánh đèn, không một ánh sáng, xung quanh cậu chỉ là màn đêm u ám…..


Chợt nhìn em xa tầm với, tôi đây phải khóc hay cười.


Lại là lần sau cuối tôi đây biết vui hay buồn.


Bởi tôi đến sau một người.


Bởi tôi đến sau người ta.


Thế nên lời yêu tôi chưa bao giờ được nói.


………………


Cô ngồi thu mình khép nép trong bóng đêm, bên bờ sông. Đau quá …. Đau quá … Mặn quá …. Cảm giác mặn chát thấm vào cổ họng khô rát của cô. Gió ùa vào thổi tung tóc cô rối mù. Tiếng điện thoại liên tục reo nhưng cô không thèm nhìn màn hình cũng không buồn tắt máy.


Sao xung quanh cô, ai cũng bị cái thứ gọi là tình yêu đày đọa vậy? Khóe mắt cô hai hàng nước mắt không ngừng tuôn ra.


Cô chấp nhận tính đào hoa của Kai, cô chấp nhận tất cả để đến với anh nhưng anh không chụi để ý đến cô chứ đừng nói chấp nhận thứ gì. Có phải cô quá mù quáng không? Đúng, cô đang muốn điên lên đây. Cô chỉ muốn đập nát mọi thứ. Cô muốn quay về ngày ấy, chỉ có cô , nhỏ , nó và anh thôi.


*****


Từng lời anh nói. Em nghe sao nhói lòng. Dù em đã cố gắng níu yêu thương ở lại


“ Những thứ không đạt được thì nên theo đuổi một thứ khác. Đúng chứ? “


“ Cứ tiếp tục đi “


Từng giọng nói của anh bóp nghẹt tim cô đau đớn đến nỗi vỏ bọc lạnh giá băng giá của bang phó Devil Phong tan biến hoàn toàn, giờ cô chỉ là một con người yếu đuối và …. Rất đáng thương..


Lòng tin yêu vỗ cánh bay


Nhưng vờ em không biết gì


Chỉ đứng nhìn mãi nhìn theo


Chương 52: Tôi Không Thể.


Ở ban công biệt thự Adelia, trong không gian trong lành mát mẻ, thảm cỏ mềm mại, xanh mượt trải dài, bộ bàn ghế làm bằng gỗ sơn trắng thượng hạng hàng trăm triệu USD độc nhất trên thị trường hiện nay. Những kĩ sư tài giỏi , nổi tiếng cùng Kai bàn bạc về xây dựng nhà hàng đối diện với nhà hàng mà người dì “ thân yêu “ đang kinh doanh và thu được lợi nhuận rất cao.


Kai uống một ngụm trà rồi thở dài, về Việt Nam lâu vậy mà việc dường như vẫn chưa đâu vào đâu ngoài việc xây dựng . Chăm chú nhìn bản vẽ thiết kế, anh trầm ngâm quan sát kỹ lưỡng.


– Thưa cậu, chúng tôi có thể đảm bảo về kiểu hình và chất lượng của nhà hàng mới này hơn hẳn nhà hàng “ Butty Restaurant “ đối diện – Kỹ sư người Mỹ chắc nịch nói.


– Tốt. Tôi cũng rất hài lòng. Liệu bao ngày nữa sẽ xong.


– Chúng tôi đang cố gắng hết sức. Nhân lực cũng được tăng cường. Xin cho chúng tôi hạn 1 tháng nữa tôi đảm bảo hoàn thành. Và 1 tháng nữa trang trí hoàn tất. Có thể đưa vào sử dụng – Vị kỹ sư người Nhật mỉm cười thỏa thuận


– Thời gian càng rút ngắn được càng tốt. Nhưng chất lượng phải đảm bảo tuyệt đối! – Anh gật đầu nói.


– Được. – Mấy vị kỹ sư đứng dậy bắt tay anh – Mong rằng chúng ta sẽ có 1 công trình tuyệt vời.


– Dĩ nhiên – Anh nghiêng người khẽ cười


– Vậy giời chúng tôi xin phép.


Anh gật đầu – Được. Hãy làm hết sức. Tiền không thành vấn đề. Tôi sẽ thanh toán tất cả sau khi làm xong.


– À, vấn đề đó tôi không nghĩ ngợi gì đâu. Uy tín của cậu chủ chúng tôi rõ hơn ai hết.


– Ừm.Vậy đi. Không tiễn – Anh đưa tay về phía, hất cằm cho đám vệ sĩ ra lệnh đưa khách về..


Bóng mấy vị kỹ sư khuất, anh thở dài thườn thượt lần nữa ngồi bịch xuống ghế, nâng ly trà lên từ từ thưởng thức, ánh mắt sắc lạnh.


– Jerly – Tiếng anh vang lên lạnh lẽo, trầm trầm đầy uy lực.


– Anh hai – Jerly cung kính cúi đầu nhận lệnh.


– Lập tức tuyển những nhân viên.


– Vâng. Vậy còn yêu cầu.


– Ngoại hình – ngoại giao – nhanh nhẹn.


– Đã rõ. – Giọng Jerly đầy tự tin và phục tùng.


– 50 người. Lương trả theo cấp bậc. Từ 10 triệu – Anh nhắc nhở thêm.


– Anh hai thật biết ưu đãi nhân viên. Mới vào đã nhận 10 triệu chắc người ta bỏ hết nghề đi làm trong nhà hàng mất – Jerly khóe môi cong lên, khẽ cười.


– Cử cảnh vệ từ các Bar. 40 người. – Anh không để ý câu chêu đùa của Jerly tiếp tục nói vào vấn đề.


– Em hiểu rồi ạ


– Tôi cho cậu 1 tuần. Lọc kỹ – Anh ra lệnh. Dù sao còn 2 tháng nữa mới vào làm việc, không việc gì phải vội vàng.


– Vâng. Em xin phép


Kai không nói gì, vắt chân nhàn nhã hưởng khí trời, phẩy ra ý cho phép Jerly đi. Vừa đi Jerly vừa lắc chìa khóa ô tô trong tay vừa nghĩ “ Lần này người dì yêu quý ấy thật không may mắn rồi. Anh hai đã chịu đầu tư như vậy thì quả là có trò hay. Đáng xem. Đáng xem“ Jerly nhếch môi, cười khẩy.


Một nhà hàng có lẽ sẽ trở thành lớn nhất Đông Nam Á mất. Được thiết kế từ những ý tưởng của các kỹ sư hàng đầu, được xây dựng dưới sự giám sát kỹ càng. Một nhà hàng 4 tầng, lấy tới 50 nhân viên, không cần nghĩ cũng biết là những cô em trẻ đẹp , tay nghề cao rồi. Như vậy mới xứng đồng tiền được nhận. Nhà hàng của người trong thành viên gia tộc Wilson thì ai giám đụng vào tuyển tới 40 vệ sĩ. Butty của bà dì kia muốn cũng không phá nổi an ninh.


Kai mệt mỏi đứng lên vươn vai, định xoay gót vào nhà thì giản gia Lee điềm đạm, lễ phép thông báo.


– Cậu chủ


– Nói – Anh nhăn mặt khó chịu.


– Tiểu thư Kelly nhà Taylor muốn gặp cậu.


Nghe đến tên Kelly, anh cười nhạt, tức giận thuận chân đá văng chiếc ghế cạnh đó. Đám người hầu và giản gia cúi đầu lùi xuống vài bước, không hiểu vì sao anh tự nhiên nổi giận.


– Tôi – không – rảnh. – Anh lạnh lùng nhấn mạnh từng chữ, âm vực giảm đi hàng ngàn độ, khiến người xung quanh không khỏi sợ hãi.


– Vâng. Tôi hiểu rồi.


Anh chau mày, hờ hững bước vào nhà. Mọi người trong nhà đang làm việc cũng phải cúi

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Nhật ký lấy chồng

Thơ Radio: Đừng tự trói mình vào nỗi cô đơn

Truyện Dành Cho Những Trái Tim FA Full

Thiên Thần Nhỏ Của Tôi

Chồng Trả Tự Do Cho Vợ Đấy Mình Chia Tay Nha Full